“Chủ… Chủ tịch,” Thư ký riêng muốn khóc: “Hiện tại quảng cáo Phượng Vũ Cung đã xuất ra, tháo ở đây, chỗ khác còn có.”
“Vậy tháo xuống toàn bộ, phong tỏa tắt cả tin tức!”
“Chủ… Chủ tịch, sợ rằng đã không kịp, Lâm tiểu thư đã gửi thư mời, mời tất cả anh hùng hảo hán tới rồi, Đại tiểu thư làm Lan Lâu Nữ Vương, tiên khí mà _ ẫ tuyệt sắc, Diệp tiểu thư lại là đóa hồng vĩnh viễn không tàn ở giới giải trí, hai tiểu thư ấy đã làm cho tin khai trương của Phượng Vũ Cung đã nổ tung, hotsearch Weibo đã tê liệt, hiện tại hết thảy vé máy bay đều bị mua sạch, cư dân mạng đều đang nói, cho dù có bò cũng muốn bò đến Phượng Vũ Cung nhìn một lần.”
“Không chỉ như thế, hiện tại các quý tộc của các quốc gia khác đều đã cưỡi chuyên cơ bay đi Phượng Vũ Cung rồi, lẽ nào chủ tịch không phát hiện sao, đám giám đốc lui tới làm ăn này với chúng ta có đều… không có ở nhà…”
& M Lệ Quân Mặc: “…
Lệ Quân Mặc thực sự là phát cáu hết chỗ nói rồi, ông nhanh chóng lấy ra: điện thoại di động, bâm sô điện thoại của Lâm Thủy Dao.
Kỳ thực trong khoảng thời gian này ông cũng gọi điện thoại cho Lâm Thủy Dao, thế nhưng điện thoại của bà vẫn luôn tắt máy.
Hiện tại, dĩ nhiên gọi được!
Tiếng nhạc chờ reo một lần, sau đó được tiếp, giọng nói mềm mị của Lâm Thủy Dao vang lên, mang theo ý cười, nghe được lúc này tâm tình bà rất tốt: “Alo, Lệ tổng, anh sao lại gọi cho tôi thế?”
Lệ Quân Mặc tức giận nghiến răng: “Con gái của tôi đâu?”
“Anh nói Quán Quán à? Quán và cùng Linh Linh hiện tại đang ở chỗ tôi.”
“Bảo chúng nó lập tức rời đi.”
“Vì sao?”
“Cô còn hỏi vì sao? Lâm Thủy Dao, Quán Quán là con ruột cô à?”
“Đương nhiên là ruột rồi, nếu không, tôi cũng không gọi con bé tới rồi.”
“.” Lệ Quân Mặc tức đến bật cười: “Nếu nói như vậy, cô để Quán Quán quảng cáo cho cô, là vinh hạnh của Quán Quán?”
“Lệ tổng, anh tức rồi? Đừng tức giận đừng tức giận, tôi biết ông đang tức cái gì, yên tâm, tôi là mẹ ruột, tôi cái gì cũng sẽ không cho Quán Quán làm, chỉ là để Quán Quán đứng yên xinh đẹp, dù sao hiện tại danh khí của Quán Quán và Linh Linh lớn như vậy, tôi mượn bọn nó kéo kéo lưu lượng.”
Nghe bà nói đi kìa, bà lại mượn con gái kéo lưu lượng!
“Lâm Thủy Dao!” Lệ Quân Mặc nghiền răng nghiền lợi.
“Nha, Lệ tổng, tôi hiện tại hơi bận, có rất nhiều khách quý cần tiếp đãi, không cùng anh tán gẫu nữa, đúng rồi, Lệ tổng phải ngoan ngoãn nha, uống hết dược liệu của cây khương hoạt vị đó đi, 5 tôi rât chờ mong vẻ hùng hỗ của anh vào ngày nào đó đấy, bye bye.” Lâm Thủy Dao trực tiếp cúp điện thoại.
Nghe tiếng “tút tút” kia, Lệ Quân Mặc chỉ cảm thấy huyết khí cuồn cuộn, thân thể cao to bỗng chao đảo.
“Chủ tịch!”
“Chuẩn bị chuyên cơ, lập tức bay đến Phượng Vũ Cung!” Lệ Quân Mặc từ trong môi bắn toé ra vài âm tiết sâm nhiên, ông hiện tại phải đi tìm bà, nói thật với bà về chuyện “vẻ hùng hỗ của ông ” này.
Sóm muộn cũng có một ngày, ông đè bà trên giường khiến bà khóc xin thai Ông muốn bà nói – Lệ Quân Mặc, anh thật giỏi!
Phượng Vũ Cung..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...