Hạ Tịch Quán xuất hiện.
Hôm nay Hạ Tịch Quán mặc chiếc váy dài, linh hoạt đứng ở đó, đôi mắt trong vắt ấy rơi trên mặt Lục Tư Tước, cô đưa tay lên, chỉ thấy trên tay cô đang nắm một cái chuông yêu dã màu đỏ.
Thì ra từ lúc ông vào cửa nghe được chuông tiếng chính là từ bên trong này vọng lại.
Lục Tư Tước mấp máy đôi môi mỏng, muốn nói chuyện, thế nhưng Hạ Tịch Quán đột nhiên cười, tay khẽ động, leng keng một tiếng, tiếng chuông êm tai lần thứ hai vang lên.
“Đừng mài!”
Lục Tư Tước ngắng đầu, chỉ thấy Lục Nhân Nhân trên lầu chạy tới chỗ bậc thang, bà đạp hụt, cả người từ phía trên trực tiếp lăn xuống.
Máu.
Máu đỏ chói mắt nhanh chóng từ trong làn váy Lục Nhân Nhân lan ra.
Lục Tư Tước hít vào từng ngụm từng ngụm, đôi mắt trừng đến sắp nứt, ông chật vật giật giật, đi về phía Lục Nhân Nhân ngã vào trong vũng máu.
Ông ngồi xổm người xuống, vươn tay, muốn sờ lên người Lục Nhân Nhân, thế nhưng, ông không chạm đến gì cả, Lục Nhân Nhân trực tiếp biến mát, hét thảy tất cả đều biến mắt.
Tất cả chỉ là ảo ảnh mà thôi.
Tay Lục Tư Tước cứng đờ ở giữa không trung, lúc này Hạ Tịch Quán đã đi tới, làn váy trên người cô thong dong rơi trên thảm, chiếc chuông đỏ bị cô giữ trong lòng bàn tay, hai tay cô chắp sau lưng, tiếng nói thanh lệ mà mềm mại: “Bác Lục, tất cả đều đã qua rồi.”
Lục Tư Tước đứng lên, chỉ thấy Lục lão phu nhân cùng Anh Lạc đi ra, Quan Tử Long cũng tới, ông đẩy Lục Nhân Nhân vẫn còn đang hôn mê ra ngoài, tất cả mọi người năm đó đến đông đủ.
Đôi mắt u trầm của Lục Tư Tước rơi trên chiếc chuông đỏ trong tay Hạ Tịch Quán: “Đây là cái gì?”
“Đây là Yêu Chuông của Giao Nhân Tộc, tiếng chuông một khi vang lên, có thể thao túng lòng người, năm đó trong tiệc sinh nhật của cô Nhân Nhân, dì Anh Lạc, chú Quan, và cô Nhân Nhân đều bị tiếng chuông thao túng, đêm khuya kia, bi thương ngược dòng thành sông, từ đó về sau Lục gia thủy chung bao phủ trong một tầng sương mũ, đoạn gút mắt yêu hận này kéo dài ba mươi năm, mai táng bao nhiêu thời gian tươi đẹp, tắt cả mọi người đều không thể may mắn tránh khỏi.” Hạ Tịch Quán nhẹ giọng nói.
Hiện tại chân tướng bị vạch trần, tất cả đều do Yêu Chuông dựng lên, lúc này cũng bởi Yêu Chuông mà kết thúc.
Viền mắt Lục lão phu nhân đã đỏ bừng, bà tiến lên cầm tay Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, Lục gia chúng ta và Giao Nhân Tộc đến tột cùng có ân oán gút mắt gì, vì sao bọn họ từ ba mươi năm trước đã tính kế Lục gia?”
Hạ Tịch Quán cằm ngược bàn tay Lục lão phu nhân: “Bà nội, đây cũng là bởi vì… dì Anh Lạc.”
“Bởi vì Anh Lạc?” Lục lão phu nhân khó hiểu.
“Bà nội, bà còn chưa biết sao, dì Anh Lạc cũng không phải là con gái của Liễu gia, thân phận thật sự của dì Anh Lạc là Trưởng Công Chúa Điện Hạ của Hoa Tây vương thất.”
Cái gì?
Lục lão phu nhân nhìn một chút Liễu Anh Lạc, rồi lại nhìn về phía Lục Tư Tước bên cạnh, đột nhiên thốt một câu: “Tư Tước, vậy chẳng phải con là phò mã của Hoa Tây Châu à?”
EUe.IU Tước.
Lục lão phu nhân nở nụ cười: “Năm đó Tư Tước thuở thiếu thời, có một ngày đột nhiên chạy về nhà cũ, lúc đó ta đang ngồi trên ghé salon ở đó, Tư Tước chạy lại nói với ta, mẹ, con thích lên một cô gái, muốn cưới cô ấy làm Lục thái thái của con.”
“Lúc đó ta sợ ngây người, ta biết ánh mắt thằng con mình cao bao nhiêu, đám danh viện thiên kim đều không lọt được mắt nó, sau đó ta mới biết được cô gái khiến con ta vừa gặp đã thương, nhớ mãi không quên thì ra chính là quan nắp mãn kinh hoa, con gái của Liễu gia.”
“Hiện tại ta càng rõ, con ta quả nhiên ánh mắt không tầm thường, nhìn trúng dĩ nhiên là Trưởng Công Chúa Điện Hạ lưu lạc của Hoa Tây vương thất, đã nhiều năm như vậy Nhân Tộc đang ở bên cạnh của các bác, con luôn có một loại cảm giác, tên nội gián này chính là chủ nhân của Họa Phi, cũng chính là Giao Nhân Tộc Công Chúa.”
Lục Tư Tước lợi hại bực nào, ông đương nhiên cũng nghĩ đến điểm này: “Người hầu của Lục gia đều hét sức thuần khiết, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề, đêm hôm đó cũng không ai đặt điểm quan tâm trên những người khác, cho nên muốn tra ra nội gián hơi khó.”
Hạ Tịch Quán tán thành quan điểm của Lục Tư Tước, Họa Phi không có khả năng khai ra Giao Nhân Tộc Công Chúa, hiện tại điểm đột phá duy nhất chính là Lục gia nơi đây.
Cô nghĩ mãi mà vẫn chưa có lời giải, đêm hôm đó Giao Nhân Tộc Công Chúa là dùng cách gì trà trộn Lục gia..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...