Chiếc váy cưới được đính hoa và kim cương, chuyên gia trang điểm khen ngợi: “Oa, Hạ tiểu thư, cô thật đẹp, đêm nay cô là cô dâu đẹp nhất thế giới.”
Thượng Quan Mật Nhi dùng hai tay dẫn theo làn váy đứng trước gương quay vòng vòng, chiếc váy cưới đính hoa tươi và kim cương càng tôn lên vẻ xinh đẹp cao quý như: thược dược nở rộ của ả, thực sự rất đẹp.
Hôm nay là ngày cưới của ả và Lục Hàn Đình rồi, hôm nay ả sắp gả cho Lục Hàn Đình, trở thành Lục thái thái!
Thượng Quan Mật Nhi nhếch khóe môi, lộ ra nụ cười thắng lợi, ả rốt cục cũng như nguyện.
Ä mới là người cười đến cuối cùng kia.
Ä thắng rồi.
Hạ Tịch Quán bị ả đánh bại.
Ha.
Ha ha.
Lúc này thợ trang điểm hưng phấn nói: “Hạ tiểu thư, cô mau nhìn, Lục tổng tới, chú rễ tới!”
Thượng Quan Mật Nhi đứng ở phía trước cửa sổ, lặng lẽ đưa ngón trỏ ra nâng tầng tầng sa mạn lên, bên ngoài sắc màu rực rỡ, bóng người anh tuần của Lục Hàn Đình trong nháy mắt xông vào tầm mắt ả.
Ngày hôm nay Lục Hàn Đình mặc tây trang thủ công màu đen, tây trang được nóng không có chút nếp nhăn nào, phần tóc mái được vuốt lên, chia ba bảy, lộ ra đường nét hoàn mỹ như thơ như họa, điển trai bức người.
Đám giám đốc đang cùng anh nói chuyện, anh một tay đút trong túi quần vẻ mặt lãnh đạm nghe, lộ ra vẻ cao cao tại thượng ưu nhã còn có sự thờ ơ cắm người tới gần.
Trong hai mắt Thượng Quan Mật Nhi lộ ra sâu đậm mê luyến, người đàn ông lạnh lùng, thờ ơ, cao quý, cường đại đến không ai bì nổi đó, ả từ lần đầu tiên nhìn thấy anh đã yêu.
Ngày hôm nay, ả rốt cục đi tới bên người anh.
Trở thành người phụ nữ của vua.
Thượng Quan Mật Nhi thở dài ra một hơi, lúc này Lục Hàn Đình ngắng đầu, cặp mắt sâu thẳm nhìn lại.
Bốn mắt nhìn nhau, Thượng Quan Mật Nhi thẹn thùng, mà Lục Hàn Đình lại ung dung lạnh lùng.
Thượng Quan Mật Nhi lộp bộp giật mình, vì sao ánh mắt Lục Hàn Đình nhìn ả lạnh như thế, sáng sớm hôm nay anh vẫn dịu dàng mà?
Chỉ một cái chớp mắt, Lục Hàn Đình giống như là biến thành một người khác.
Chẳng lẽ là ảo giác của ả sao?
Lúc này có người đi tới: “Cô dâu, giờ lành đã đến, có thẻ đi ra.”
Thượng Quan Mật Nhi thu hồi nghỉ ngờ của mình, äả cảm giác mình đã suy nghĩ nhiều quá.
Lục Hàn Đình bây giờ đối với ả tốt, mà Tình Nhi vẫn còn ở trong tay các ả, Hạ Tịch Quán cũng không dám giở trò, hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiền hành thuận lợi, hôm nay ả chỉ cần gả cho Lục Hàn Đình, làm người phụ nữ toàn thế giới đều ước ao là được.
Hơn nữa, Lục Hàn Đình vốn chính là một người bạc tình lãnh khốc như vậy, đó là chuyện rất bình thường.
Thượng Quan Mật Nhi lộ ra nụ cười hoàn mỹ: “Được, tôi tới đây.”
Ä đi ra ngoài.
Lúc này một chuỗi chuông điện thoại vang lên, điện thoại của Thượng Quan Mật Nhi.
Rất đáng tiếc, ả đã đi rồi, điện thoại rơi vào nơi đây.
Hiện tại trên màn hình điện thoại hiển thị hai chữ Họa Phi.
Điện thoại không ai tiếp, Họa Phi lại gọi lần thứ hai, lần thứ ba… chắc là có chuyện rất quan trọng rất muốn nói cho Thượng Quan Mật Nhi.
Nhưng, Thượng Quan Mật Nhi đã định trước tiếp không nhận được cú điện thoại này, tiếng nhạc chuông cứ mãi reo trong căn phòng trồng rỗng.
Thượng Quan Mật Nhi đi tới trong hôn lễ, một ít phu nhân danh viện vây quanh ả, suýt chút nữa khen ả lên trời, “Cô dâu hôm nay thật đẹp quá.”
“Cô dâu hiện tại là thiên kim rồi, sắp gả vào đệ nhất tài phiệt toàn cầu, trở thành đệ nhất phu nhân rồi, về sau cô dâu cần phải để ý đến chúng tôi nhiều hơn đó.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...