*Ghét thật, lúc nãy bà chủ lại không dẫn anh tới!” Nói Lâm Thủy Dao dí dỏm nháy mắt, ngón tay út trực tiếp móc lên chiếc cằm kiên nghị của Lệ Quân Mặc: “Ha ha, có khi nào anh lại là tư sủng của bà chủ kia không! Bằng không sao bà chủ lại không mang anh tới?”
Lệ Quân Mặc mặt không chút thay đổi, từ khi sinh ra đến giò lần đầu tiên ông bị coi thành ngưu lang đẳng cấp, còn cái gì mà tư sủng, bàn tay rõ ràng khớp xương siết thành quyền, còn phát ra tiếng “răng rắc” đáng sợ.
Nhưng nhanh chóng ông liền cong môi: “Làm sao, có muốn đêm nay tôi hầu hạ cô hay không?”
Giọng nói của anh ta cũng rất êm tai, trầm thấp từ tính…
thật sự quen thuộc…
Như là đã nghe qua ở đâu ấy!
Lâm Thủy Dao nhanh chóng hít vào một ngụm khí lạnh, con ngươi sạch sẽ không ngừng phóng đại, bà khiếp sợ nhìn người đàn ông trước mắt này: “Anh… anh…”
Lệ Quân Mặc?
Ông là Lệ Quân Mặc!
Lâm Thủy Dao một thân men say vơi đi phân nửa, Lệ Quân Mặc đã tìm tới!
Tốt lắm, bà nhận ra ông rồi.
Lệ Quân Mặc nhắc chân dài, trực tiếp tiền lên, từng bước ép tới gần bà, khí tràng đáng sợ phóng ra toàn bộ, khóe môi mỏng lạnh móc ra đường cong châm chọc: “Nghe nói hôm nay có một phú bà không thiếu tiền tới đây, gọi ngưu lang giỏi nhất, nếu không… đêm nay cô bao tôi đi, tôi nhất định sẽ hầu hạ cô thật tốt, để cô thỏa mãn.”
Ông ép tới gần bà, Lâm Thủy Dao sợ đến không ngừng lui về phía sau, không biết tại sao, từ tận xương cốt bà dường như có một loại sợ hãi với người đàn ông này.
Ông đăm đăm nhìn bà, đôi mắt phượng đó giống như cơn lốc xoáy đen ngòm nguy hiểm, muốn nuốt chửng lấy bà.
Chợt đầu gối đụng phải mép giường, Lâm Thủy Dao trực tiếp ngã ngồi trên giường lớn mềm mại.
Trong tầm mắt tối sầm, hai bàn tay người đàn ông chống tại bên người bà, thân thể anh tuấn tôn quý trực tiếp từ trên cao phủ xuống.
Khuôn mặt tuần tú ông gần lại, nhìn ở khoảng cách gần như vậy,vẻ điển trai đó vẫn hoàn mỹ như trước, không chút tì vết.
Yêu nghiệt a yêu nghiệt, Lâm Thủy Dao cảm giác mình đã bị đầu độc rồi.
Bà nuốt nước miếng một cái, hai tay nhanh chóng chống đỡ lên bờ ngực rộng: “Anh nói… đêm nay anh muốn hầu hạ tôi?”
“Cô không thích?”
Chất giọng người đàn ông quá trầm thấp quá mềm nhẹ, mềm tới mức khiến xương cốt người muốn nhữn ra, thế nhưng Lâm Thủy Dao không rõ sao run lên, cảm thây mình sắp toi đến nơi.
Chuyện ông đưa bà đưa đến cục cảnh sát, rồi lại đòi bà mười tỷ một trăm triệu vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
*Eh..” Đầu Lâm Thủy Dao nhanh chóng xoay chuyển: “Nhưng nghe nói anh rất đắt, tôi không có tiền.”
Lâm Thủy Dao lật túi quần túi áo ra, bên trong trống không.
“Ha ha…” Lệ Quân Mặc từ trong cổ họng bật ra tiếng cười đáng sợ: “Làm sao, hai tên ngưu lang này móc rỗng ví tiền cô rồi?”
Miệng thật độc!
*Tôi muốn đi vệ sinh!” Lâm Thủy Dao nhìn ông.
“Thật?”
“Đương nhiên là thật, tôi sắp không nhịn nổi!”
Lâm Thủy Dao liền đẩy ông ra, trực tiếp xông ra khỏi phòng.
Trong phòng có toilet, bà không đi mà chạy ra ngoài, bà muốn chạy trồn!
Lệ Quân Mặc bình tĩnh nhếch môi.
Lâm Thủy Dao chạy ra khỏi phòng, dùng sức chạy, bà rất sợ Lệ Quân Mặc sẽ đuổi theo.
Thế nhưng chạy chạy được một lúc liền bi thảm nhận ra, trên hành lang khắp nơi đều là hộ vệ áo đen, bọn họ ngay.
ngắn có thứ tự xếp thành hai hàng, kéo dài đến phần cuối.
“Lâm tiểu thư, boss mời cô trở về.” Lúc này hộ vệ khom người chào, dồn khí đan điền mở miệng.
Lâm Thủy Dao lúc đầu vốn không muốn đi vệ sinh, hiện tại cũng bị chiến trận lớn như vậy dọa cho muốn tè ra quần..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...