"Vương gia!"
Tiếng hô lớn làm Tiêu Triệt cau mày.
Tử Mặc thở hổn hển chạy vào, sắc mặt mừng rỡ: "Vương Gia, xong rồi!"
Tiêu Triệt đặt công văn trong tay xuống, trong mắt lóe lên tia sáng: "Thái hậu ban thưởng cái gì?"
Tử Mặc vô cùng hào hứng, giọng nói tràn đầy hưng phấn: "Có Ngũ điện hạ và Lục điện hạ đứng ra bảo đảm, còn có những người bị bệnh xin giùm Sở cô nương. Thái hậu đã đồng ý chắc chắn phong thưởng cho nàng ấy, còn cụ thể thưởng gì thì chưa biết."
Tiêu Triệt nhướng mày: “Nàng đang ở đâu?"
Tử Mặc nghe vậy cũng nhướng mày, nhìn gương mặt Tiêu Triệt vẫn ôn hòa mới mở miệng do dự: "Ở Lạc Hà cung."
Vừa dứt lời, Tử Mặc liền thấy chút ấm áp nhỏ nhoi trên mặt của Tiêu Triệt lập tức tiêu tán, hắn mím môi: "Vì sao?"
Tử Mặc gãi đầu: "Người của chúng ta tận mắt nhìn thấy Sở cô nương té xíu ngoài Tử Ngọc cung, lúc ấy Ngũ điện hạ đứng cạnh Sở cô nương, đã trực tiếp ôm đến Lạc Hà Cung."
Không biết chữ nào kích thích Tiêu Triệt, Tử Mặc chợt cảm thấy hơi thở lạnh lẽo ùn ùn kéo đến bao vây quanh mình. Hắn khẽ lui về phía sau một bước: "Vương gia, ý của ngài là ——"
"Đi Lạc Hà cung hỏi xem, sao đột nhiên lại té xỉu."
Tử Mặc vội vàng gật đầu, bên này ánh mắt Tiêu Triệt khẽ động: "Còn nữa, ngầm thả tin tức ra ngoài nói ôn dịch trong cung là có thật, người cứu nguy chính là nhi nữ quyền quý trong kinh thành."
Tử Mặc nhìn lại: "Tử Mặc đã biết."
Không khí trong phòng có chút ngưng trệ, Tử Mặc thử mở miệng: "Vương Gia còn phân phó gì khác không, nếu không có thì Tử Mặc đi làm chuyện ngài vừa giao?"
"Ngươi cảm thấy Quận chúa vị (chức Quận chúa) thế nào?"
Câu nói này khiến Tử Mặc cả kinh, nhưng lập hiểu được ý của Tiêu Triệt. Hắn khẽ cau mày: “Phong thưởng tước vị đương nhiên tốt, nhưng trong lịch sử Đại Tần hình như không có tiền lệ ban thưởng phong hào hoàng thân quốc thích. Nhưng mà Sở cô nương lập công lớn như vậy, không phải không có khả năng."
Tiêu Triệt xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoài đó là một màu xanh biếc, chiếu vào mắt của hắn càng thêm sâu thẳm như biển. Môi hắn khẽ động, khuôn mặt tuyệt mỹ sáng rỡ: "Tối qua sao đầy trời, Khâm Thiên giám có thể xem tinh tượng*?”
[*] tinh tượng: từ độ sáng, vị trí của sao chiếu mệnh mà suy đoán số mệnh.
Tử Mặc nhướng mày: "Ý Vương gia là?"
Tiêu Triệt không trả lời vấn đề của Tử Mặc, hắn phất phất áo bào xoay người bước ra cửa. Tử Mặc vội vàng đuổi theo: "Vương Gia đi đâu vậy?"
Ánh mắt Tiêu Triệt bình tĩnh, khóe miệng trầm xuống: "Vào cung!"
Tử Mặc vỗ trán: "Vương Gia, không phải vừa rồi ngài bảo Tử Mặc sai người đi hỏi thăm tình hình sao?"
Áo bào của Tiêu Triệt tung bay, bóng lưng cao lớn chắn trước Tử Mặc.
Lạc Hà Cung đã yên lặng nhiều năm hôm nay lại trở nên náo nhiệt. Bởi vì lúc đó Tiêu Lăng đang đứng cạnh Sở Vân Kinh, hơn nữa Lạc Hà cung cách Tử Ngọc cung khá gần nên Tiêu lăng đương nhiên đưa Sở Vân Khinh tới đó.
Tiêu Cấp tha thiết đi theo, mặc dù Thái Hậu không tự mình đi cùng nhưng cũng phái mama thân cận tới đó chăm sóc. Nhất thời trong Lạc Hà cung người đến người đi tặng lễ vật không ngừng.
Mọi người trong cung đều biết thân phận của vị thần y này, lại nhìn thấy Ngũ điện hạ Tiêu Lăng mang nàng trở về Lạc Hà Cung, lời đồn đãi cũng từ đó mà lan truyền nhanh chóng: vị Nhị tiểu thư phủ Thượng thư không những được hoàng gia phong thưởng, thậm chí có lẽ còn sắp được ghi tên trong gia phả Tiêu thị Đại Tần!
Người của Thái Y viện đều bị gọi tới, kết quả bắt mạch là sức khỏe Sở Vân Khinh thiếu hụt nên chỉ ngủ thiếp đi.
Trong lòng Tiêu Lăng buông lỏng một chút, lập tức phái người bẩm lại cho Thái hậu, Sở Vân Khinh không có gì đáng ngại, mấy ngày này lao tâm lao lực, vất vả lâu ngày thành bệnh mà thôi.
Như vậy, trên sổ con Thái hậu chuẩn bị đưa cho Hoàng đế lại thêm một khoản. Nửa ngày sau, vị Đế quân Đại Tần lần đầu tiên nhìn thấy ba chữ - Sở Vân Khinh.
Lúc đó chính ông không hề ý thức được đây là một cô gái thế nào, chẳng qua ông chỉ cảm thấy may mắn có một người cứu được hậu cung của mình. Đang lúc chần chừ vì đề nghị phong thưởng của Thái Hậu thì Khâm Thiên giám đưa tới một tấm thiếp.
Trên thiếp đó viết rõ: "Đêm xem tinh tượng, có chòm sao Chu Tước (chim hồng tước, một chòm sao trong Nhị thập bát tú), tinh diệu như tử vi, mang thiên mệnh quý nữ, giải trừ ôn dịch hậu cung, bởi vì có người đó."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...