Chương 517: Một đứa trẻ là giả
“Được, em muốn tự chăm sóc con của mình”
Có lời hứa hẹn của Lâm Quân, Lê Nhật Linh mới bình tĩnh lại.
“Sẽ ốn thôi.
Tất cả mọi chuyện sẽ ốn thôi Đầu ngón tay Lâm Quân vuốt ve gương mặt cô, đem mấy sợi tóc hỗn độn của cô cài lại sau vành ai, nhẹ giọng thì thầm nói.
Câu nói mọi thứ sẽ ổn thôi này, vừa giống như để nói với cô, lại cũng để thuyết phục chính bản thân anh.
Cô dịu dàng ngoan ngoãn dựa vào lồng ngực của anh, cất giấu đi sự nghỉ ngờ trong đôi mắt Bởi vì Lâm Quân đã lừa dối cô quá nhiều lần, cho dù hiện tại anh có cam đoan thề thốt son sắc với cô, thì trong lòng cô cũng không thể hoàn †oàn tin tưởng anh, cho dù trong lòng đã bình tĩnh lại, nhưng vấn có một chút suy nghĩ hoài nghỉ.
Thế nhưng, chỉ cần các con vấn tốt, thì bất cứ chuyện gì cô cũng có thể làm Tất cả các nhân viên y tá và Lâm Quân đều nói giống nhau, vì vậy Lê Nhật Linh cũng không có phát hiện ra bất kỳ sơ hở gì, trái tim luôn treo cao của cô, cuối cùng cũng đần dần yên tâm.
Cô rất phối hợp với phương pháp chăm sóc của bệnh viện, chỉ hi vọng thân thể của mình có thể nhanh chóng tốt hơn, sau đó nhanh chóng đem con đến đế có thể tự mình chăm sóc.
Đứa trẻ dù có ở đâu cô cũng không yên tâm.
Sự phối hợp của Lê Nhật Linh càng làm Lâm Quân thêm bối rối, nếu như cô biết chuyện đứa trẻ đã mất đi thì sẽ như thế nào? Nếu như cô biết, anh lại dùng đứa trẻ của người khác đến để lừa cô thì sẽ như thế nào?
Nhưng Lâm Quân không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, anh đã cố gắng kéo dài thời gian, trải qua bao khó khăn, rốt cuộc tìm được một đứa trẻ có tuổi tác tương đương, nhóm máu cũng giống nhau.
Lúc ôm đứa trẻ vào trong lòng, bàn tay Lâm Quân cũng run run.
Anh ôm đứa trẻ giống như đối xử với chính con trai mình, cẩn thận mà ôn nhu nhìn đứa bé trong ngực.
Chỉ cần đứa bé này có thể khiến cho Lê Nhật Linh vui vẻ, vậy thì đứa trẻ này chính là con của anh “Hoà Phong” Anh khẽ đọc cái tên này.
Trong thời điểm này, Lê Minh Nguyệt có đến thăm Lê Nhật Linh hai lần, những vần không có cơ hội ở lại chăm sóc cô.
Một phần là bởi vì Lâm Quân thường xuyên ngủ lại ở phòng bệnh qua đêm, cô cũng không tiện ở lại.
Quan trọng chính là, cô đã chấp nhận lời đề nghị của Hà Dĩ Phong, sẽ kết hôn cùng với Hà Dĩ Phong Lê Minh Nguyệt nghĩ, dù sao cả đời này cô cũng sẽ như vậy, cho dù có giấy dụa như thế nào.
cũng không thể đi đến vị trí cao như thế.
Cha mẹ hy vọng cô có thể sống ở thành phố lớn, đi khỏi thị trấn nhỏ đó để có cuộc sống tốt hơn.
Nhưng trong nội tâm cô cũng nghĩ, nếu như không phải là bởi vì quen biết Lê Nhật Linh, lại từ Lâm Quân cùng Hà Dĩ Phong kiếm được không ít tiền, thì có lẽ hiện tại cô cũng chỉ có thể gian nan ở trong một phòng trọ †ồi tàn giá thuê mấy trăm ngàn mà thôi.
Hà Dĩ Phong nói cũng không sai, nếu kết hôn với anh ta, cô sẽ có cuộc sống tốt hơn.
Mà Lê Minh Nguyệt cô ấy sợ nghèo.
Lê Nhật Linh có thể thuận lợi sinh con cũng là bởi vì có người chăm sóc quan tâm oô, còn nếu nghèo như trước đây thì có xảy ra chuyện, đến tiền truyền máu cho chính mình cô cũng không có.
Vì vậy kết hôn với Hà Dĩ Phong, cô ấy cũng không lỗ.
Lê Minh Nguyệt tự thuyết phục mình như vậy, nhưng ai có thể biết được, trong lòng cô ấy, rốt cuộc có một chút tình yêu nào không?
Lê Minh Nguyệt nói chuyện này cho Lê Nhật Linh, tiện thể cũng đem thời gian kết hôn nói cho.
Lê Nhật Linh biết Vẫn là địa điểm tổ chức ghi trên thiệp mời lần trước, nghỉ thức cũng không thay đổi, chỉ là cô dâu đã đổi.
Từ đó nhìn ra, Hà Dĩ Phong cũng không có để tâm đến Lê Minh Nguyệt, cũng không quan tâm đến tâm tình của c Nhưng nếu đó là quyết định của Lê Minh Nguyệt, Lê Nhật Linh cũng không thể phản đối, chỉ có thể chúc cô ấy hạnh phúc.
Lúc Lê Minh Nguyệt tạm biệt Lê Nhật Linh, chuẩn bị rời đi thì bắt gặp Lâm Quân đang ôm đứa trẻ, mỗi tay anh ôm một đứa,vô cùng thuần thục, chính là bộ dạng tiêu chuẩn của một vú em.
Lê Minh Nguyệt nhịn không được nhìn hai đứa trẻ trong lòng anh vài lần, nhưng đứa trẻ còn rất nhỏ, đều là một bộ dạng nhăn nhăn nhúm nhúm, cũng không nhìn ra khác biệt quá nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...