Cô sống hơn hai mươi năm, đây là lân đầu tiên cô cảm thấy ghen ty, cô vậy mà lại ghen ty với một người phụ nữ không bằng mình, nghĩ đến đây, trên mặt cô ta nở một nụ cười chế giễu.
Hóa ra chuyện tình yêu thật sự không thể kiểm soát được.
“Trần Hi Lam?” Hạ Lan Châu nâng ly rượu đi đến trước mặt Trần Hi Lam, mỉm cười.
“Làm gì vậy?” Trần Hi Lam cảnh giác nhìn Hạ Lan Châu, mình và cô ta luôn đối đầu với nhau, cô †a đột nhiên nhiệt tình với mình như vậy, chắc chắn là giả vờ thân thiệt để thực hiện mưu đồ xấu xa nào đó.
Hạ Lan Châu lắc đầu, nghỉ ngờ nhìn Trần Hi Lam: “Thận trọng như thế làm gì? Tôi có thể ăn thịt cô được chắc?”
“Cái này không chắc được” Trần Hi Lam cong môi, mặc dù từ bé cô ta đã được Trần Hi Tuấn và James nâng niu trong lòng bàn tay, nhưng không phải không biết đối nhân xử thế.
Loại khí chất trên người Hạ Lan Châu khiến cô ta cảm thấy phải phòng bị ngay từ khi mới gặp, chắc là do khí chất giữa người với người.
Từ nhỏ Trần Hi Lam đã được nâng niu trong lòng bàn tay, tùy hứng, không thích che giấu tích cách của mình, rất thẳng tính.
Nhưng Hạ Lan Châu thì không như thế, cô ta như một con rắn độc cuộn mình trong bóng tối, không biết được lúc nào thì ra ngoài căn người.
“Ha ha” Hạ Lan Châu không khỏi cười ra tiếng, những cũng không tự phản bác cho mình, lắc đầu ngồi xuống.
Trần Hi Lam không để ý đến cô ta, dịch sang một bên, muốn cách xa Hạ Lan Châu một chút, lòng dạ cô không lớn đến nỗi có thể chung sống hòa thuận với cô ta.
“Không phải cô thích anh tôi sao?”
“Vậy thì làm sao?”
“Vậy cô có thể trơ mắt ra nhìn anh trai tôi đính hôn với người khác sao?” Hạ Lan Châu nhướng mày, khiêu khích nhìn Trần Hi Lam.
“Không phải cô cữing thích anh trai cô sao?
Vậy sao cô có thể trơ mắt nhìn anh ấy đính hôn với người khác chứ?”
Trần Hi Lam hỏi ngược lại, sau đó tùy ý gật đầu: “Cũng đúng, đó là anh trai cô, tình yêu cấm ky mà, có lẽ Việt Nam các người không dễ dàng tiếp nhận được những chuyện này”
Cô không ngốc, người tỉnh mắt có thể nhìn ra Hạ Lan Châu có tâm tư với Hạ Huy Thành.
Hơn nữa, cô cũng không muốn Hạ Lan Châu lợi dụng mình.
Hạ Lan Châu bị nói trúng tìm đen, sắc mặt hết xanh lại trắng, nhưng vấn tìm được lời nào để phản bác Trần Hi Lam.
Cô ta còn nghĩ rằng người phụ nữ này dễ bắt nạt, không ngờ bây giờ xem ra cũng không phải là người đơn giản, là cô ta coi thường Trần Hi Lam rồi.
Trần Hi Lam thấy Hạ Lan Châu không nói gì, cũng bắt đầu yên tĩnh nhìn về phía trước, lễ đính hôn sắp bắt đầu rồi, nhưng Hạ Lan Châu càng ngồi càng bồn chồn.
Có điều lần này không chỉ bởi vì Hạ Huy Thành sắp kết hôn cùng người phụ nữ khác, mà bởi vì ánh mắt của những khách mời nhìn cô ta thật sự quá phức tạp rồi.
Có nghỉ ngờ có không hiểu, thậm chí còn mang theo chút thương hại.
Hạ Lan Châu mím môi, giả vờ không nhìn thấy gì, nhưng lại vội vàng đè thấp âm thanh nói với Trần Hi Lam.
“Cô thật sự muốn trơ mắt nhìn bọn họ kết hôn sao? Chuyện này không phải là chuyện nhỏ đâu, cô không lên bởi vì giận dỗi với tôi mà từ bỏ, nhưng nếu như cô không muốn thì chúng ta hợp tác có được không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...