Cưng Chiều Lão Bà
Ngày cuối tuần cũng đến , cuộc hẹn được diễn ra ở nhà hàng năm sao.
Cô bần thần ngồi trước gương , nhìn đống quần áo mà mẹ đã gởi qua và cô bắt buộc phải chọn một trong số đó chứ không được lựa đồ theo ý mình.
Đắng đo một hồi thì cuối cùng cô cũng lựa ra được một bộ váy màu trắng với phần áo trễ vai cánh tay bồng nhẹ phần dưới của váy thì ôm sát eo và thắt đường dây chéo tạo thêm điểm nhấn.
Bó tóc tự nhiên lại gọn gàng , trang điểm theo phong cách nhẹ nhàng một chút .
Sửa soạn xong thì cô cũng phải đi ngay , tự chạy con xe màu trắng của mình đến điểm hẹn.
Thở dài một hơi rồi lấy kính đeo vào sau đó mở cửa đi thẳng.
Nhà hàng này được đánh giá cao bởi độ sang trọng quý phái sang chảnh và cách phục vụ chu đáo đặc biệt là kín đáo nên cô khá hài lòng.
Vì đã đặt bàn trước nên cô cũng được nhân viên đưa thẳng đến nơi , vừa đến thì thấy một người đàn ông khôi ngô lịch lãm.
Trên người tỏa ra vẻ ấm áp vô cùng , cô mỉm cười tháo mắt kính ra nhìn hắn.
Hắn thấy cô liền một phen bất ngờ .
Là Ninh Hạ Vũ sao ? Hôm trước gặp ở khách sạn Tân Thời giúp cô ấy chữa thuốc , hôm nay lại xem mắt với cô ấy ? Tại sao mình không nghi ngờ gì nhỉ ? Chỉ biết là sẽ gặp mặt với một cô gái làm việc trong showbiz và họ Ninh.
Chỉ biết nhiêu đó thôi nhưng vẫn rảnh rỗi sinh nông nỗi mà đi xem mắt .
- " Chào cô " Anh mỉm cười lịch sự , đi đến kéo ghế cho cô ngồi rồi quay về vị trí của mình mà an tọa .
- " Anh làm nghề gì ? " Cô nghiêm túc hỏi mặc dù đã biết .
Đối với việc yêu đương thì hiện tại cô lại có chút không hứng thú gì nhưng đã đi xem mắt thì phải thực hiện cho đúng nghi lễ chứ , hỏi quơ quẹt vài câu ăn một bữa ăn rồi sau đó sẽ không gặp lại nữa .
- " Tôi làm bác sĩ khoa ngoại ở bệnh viện Tân Thời " Anh nhắc đến Tân Thời thì liền nhớ đến Lục Tử Ngạn , thật là muốn trốn chạy ngay đi .
Lục Tử Ngạn hiện cậu ta đang có ý với Hạ Vũ , vậy mà giờ đây mình lại đi xem mắt với người cậu ta thích ? Nghiệt ngã quá mà , có ai cứu rỗi tình hình hiện tại không ? ( Để tác giả cứu )
Gọi món lên xong , cả hai cũng khách sáo mà mời nhau dùng bữa.
Cô cũng chẳng để ý gì chỉ hỏi vài câu rồi chăm chú mà ăn , ăn xong thì có thể về nhà rồi.
Còn ai đó đang ngồi đối diện thì cúi đầu xuống bấm điện thoại nhắn tin cho Lục Tử Ngạn
- Lục Tử Ngạn , cậu mau đến Nhà Hàng JangDong.
Hôm nay tôi xem mắt lại tình cờ người đó lại là Ninh Hạ Vũ , mau đến đây đi .
- Ừ .
Lục Tử Ngạn chỉ đáp một từ ngắn gọn nhưng cũng khiến người ta phải suy nghĩ lo lắng nhiều , anh về nước sớm hơn dự tính là hai ngày.
Công việc thì vẫn còn nhưng anh lại nhớ cô nên giao hết lại cho A Triết rồi một mình tung tăng về nước để gặp cô , ai ngờ đâu vừa xuống máy bay lại nhận được cái tin đáng chết này.
Đi xem mắt sao ? Cô ấy từ chối mình đẻ đi xem mắt với cái tên mặt trắng đó ? Anh tức đến sôi gang lên mà phóng xe như tên lửa vụt nhanh trên đường , thoáng chốc cũng đến nơi.
Mang gương mặt hầm hồ tức giận , mặt đen xị xuống toàn thân toát ra khí lạnh.
Ông đây là đang ghen tị đấy , anh nhìn qua một lượt rồi định hướng sau đó nhắn tin bảo cậu ta rời đi .
Cậu bạn cũng biết Lục Tử Ngạn đang tức giận đến mức nào nên cũng nhanh chóng chuồn đi với lí do là đi vệ sinh rồi trốn về nhà luôn cho lành.
Cô cũng không nghĩ gì nhiều , ăn cũng xong ngồi đợi anh ta ra rồi cô về luôn.
Cậu bạn vừa đi thì Lục Tử Ngạn cũng tiến tới ngồi ghế đối diện cô .
Ninh Hạ Vũ đang bấm điện thoại trong lúc chờ , biết được người đã ngồi xuống ghế cô liền ngẩn đầu mà nói .
- " Ta về thôi.....sao lại là anh ? " Cô vừa nói xong liền há hốc mồm ngạc nhiên vì thấy Lục Tử Ngạn đang ngồi chình ình một đống đấy .
- " Đến bắt giang " Anh khoác tay vào nhau , mắt nhìn thẳng vào cô mà nói .
- " Đùa sao ? Bắt giang gì chứ ? Tôi với anh cao lắm chỉ là bạn hàng xóm thôi " Cô cũng cười ngạc nhiên không kém , cái tên này sao có thể mặt dày như thế.
Lại còn bắt giang , trời ạ thật không thể tin nổi .
- " Em còn nói nữa thì tối nay tôi sẽ biến em thành của tôi " Anh đứng lên đi đến chỗ cô chống tay vào bàn và thành ghế môi bạc áp sát gần vào Ninh Hạ Vũ mà nói lời ma mị khiêu khích .
- " Anh....anh dám uy hiếp tôi ? Tôi....tôi về trước đây " Cô ngượng đến đỏ cả mặt liền ấp úng đẩy anh ra sau đó luống cuống lấy túi xách rồi đi ra ngoài .
Cũng không quên tính tiền nhưng bênh thu ngân lại bảo tính rồi nên thôi .
- " Anh đừng có đi theo tôi nữa " Cô vừa đi vừa nói , Lục Tử Ngạn đã theo cô từ trong nhà hàng đến tới hầm đổ xe .
- " Tôi không có xe về " anh lì mặt ra mà nói .
( xạo chó không ò rõ ràng là đi xe.
Tui có viết ra trên kia đàng hoàng mà ông lươn lẹo ? )
- " Anh bắt xe về đi " Cô vừa nói vừa mở cửa xe leo lên , mở nhầm nút nên cánh cửa kia cũng được mở khóa.
Tận dụng thời cơ Lục Tử Ngạn liền nhanh chóng nhảu thoắt lên xe rồi tiện tay gài luôn dây an toàn cho mình .
- " Anh tự nhiên quá nhỉ Lục Tổng ? " Cô lắc đầu ngao ngán với độ lì lợm của cái tên này .
- " Bình thường thôi , mau đi đi đừng đứng đây mãi " Anh giục cô mau lái xe , ừm thì như đi taxi nên cái vẻ cao ngạo sai khiến kia vẫn không bớt đi mặc dù là đang đi ké xe người khác .
( Gặp tui là tui đá mông đi chỗ khác cho rồi )
Ninh Hạ Vũ nghe vậy cũng chẳng đáp lại gì mà làm vài thao tác khởi động xe rồi đi khỏi .
Trên đường đi anh cứ nhìn qua cô , ngẫm nghĩ một lúc lâu sau thì nói .
- " Này em cảm thấy có quá đáng không ? Tôi nhiệt tình theo đuổi em mà em lơ tôi một cách đẹp đẽ như thế , thật quá bất công.
Vậy mà hôm nay còn đi xem mắt với người đàn ông khác , tôi ghen không được sao ? Em còn trách mắng lạnh nhạt với tôi , thật đau lòng......hdjehbdkahdue"
Anh thao thao bất tuyệt nói mãi không ngừng nghỉ làm cho cô phải bực mình lên liền chạy xe chầm lại rồi quay sang quát .
- " Anh im ngay , có tin tôi ném anh xuống xe không hả.
Ồn chết được ! "
Nghe cô quát xong anh liền cụt đuôi lại mà không dám nói gì thêm , gương mặt tỏ vẻ sợ hãi ủy khuất trong đầu thầm nghĩ cô ấy sao đáng sợ vậy nhỉ ? Bộ dạng hiện giờ của anh như một con mèo hoang khi nãy vừa cao ngạo nói này nói kia quơ quào các kiểu , sau khi bị sư tử gầm một khác liền quắn quéo không dám nói gì thêm.
Đây là chứng sợ vợ bộc phát sớm mà , chưa gì mà đã sợ Ninh Hạ Vũ như vậy.
Sau này chắc nóc nhà là Ninh Hạ Vũ mất chứ không phải là Lục Tử Ngạn anh .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...