Cưng Chiều Của Bạo Quân
Như Ý cảnh giác đi về phía giữa vòng tròn.
Trác Công Quý sờ tóc của cô, sau đó đột nhiên cao giọng quát: "Người ở chỗ này đều là đệ tử của Trác gia, nói vậy phần lớn trong số các ngươi đều biết Như ý là con gái của ta. Hai mươi năm trước, nói chính xác là một buổi tối của mười chín năm trước, con gái út Trác Linh của ta lúc đó mới sáu tháng tuổi, vẫn còn bọc trong tã đã bị kẻ cắp bắt đi, từ đó không rõ tông tích..."
Ông ta nói đến đoạn chuyện cũ này, mọi người đều chăm chú lắng nghe. Những người lớn tuổi đều biết đó là một đoạn lịch sử bi phẫn và khuất nhục, nghĩ lại mà kinh của Trác gia. Còn những người trẻ tuổi lại vô cùng hứng thú nghe câu chuyện cũ này.
Trác Công Quý nói tiếp: "Như Ý chính là Trác Linh! Năm tháng trước trưởng tử Trác Lỗi của ta vô tình phát hiện cô nương này ở trên đường, chính là Như Ý. Trác Lỗi mang Như Ý về phủ Trác Vương, trải qua một quãng thời gian nghỉ ngơi và điều dưỡng, Như Ý đã khôi phục sức khỏe, sau đó nàng lấy thân phận Cửu tiểu thư cũng chính là con gái út Trác Linh của ta ở lại phủ Trác Vương."
"Sự kiện xảy ra vào ba tháng trước chắc hẳn các ngươi đều biết, con trai của ta bởi vì gây chuyện ở bên ngoài nên bị đuổi ra khỏi phủ Trác Vương, Như Ý gây chuyện chung thì bị lạnh nhạt ở đình trúc, nó ở đó cũng đã ba tháng, mà hôm nay..."
Trác Công Quý bỗng nhiên dừng lại.
Ông ta nhắm mắt lại, vẻ mặt nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu sau đó mới mở mắt ra nói: "Trong số các ngươi có lẽ sẽ có người cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao một người thất lạc mười chín năm sau khi trở về lại không có ai nghi ngờ thân phận của nàng ta. Những trưởng bối có mặt ở đây chắc hẳn cũng rất rõ ràng, dung mạo của Như Ý và người vợ Mẫn Nghi của ta gần như là giống nhau như đúc, ai gặp được Như Ý thì sẽ không có bất cứ nghi ngờ gì nữa! Nhưng mà... Danh không chính ngôn không thuận, Như Ý là con gái của ta, cũng là huyết mạch của Trác gia, để trả lại cho nàng sự công bằng và công đạo, hôm nay ta mời tất cả mọi người tới đây để chứng kiến một chuyện vô cùng quan trọng!"
Dừng một chút, từ trong miệng ông ta nói ra một câu: "Ngày hôm nay lão phu sẽ dùng cách nhỏ máu nhận người thân để chứng minh huyết mạch của Như Ý!"
"Nhỏ máu nhận người thân?"
"Thì ra ông ta triệu tập chúng ta đến đây là để chứng kiến việc nhỏ máu nhận người thân của Cửu tiểu thư? Chuyện này xem như là chính thức để Cửu tiểu thư nhận tổ quy tông sao?"
"Ngươi ngốc quá! Đây rõ ràng là thân phận của Như Ý đã bị nghi ngờ rồi! Lúc trước khi nàng vào phủ có phần qua loa. Tuy nói dung mạo của nàng rất giống Mẫn phu nhân, nhưng cách nhau nhiều năm như vậy, đứa bé kia bây giờ còn sống hay đã chết, dáng vẻ như thế nào cũng đâu có ai biết. Đột nhiên xuất hiện một cô nương có dung mạo giống với Mẫn phu nhân thì nói là Cửu tiểu thư thất lạc nhiều năm trước, nếu là gia đình bình thường thì cũng thôi đi nhưng mà chuyện này ở phủ Trác Vương nếu làm như vậy cũng không khỏi có phần qua loa."
"Cũng không nhất định là nghi ngờ? Nhỏ máu nhận người thân có thể khiến cho Như Ý danh chính ngôn thuận trở thành Cửu tiểu thư củaTrác gia, cuộc sống sau này cũng sẽ không chịu lời ra tiếng vào nữa, đây cũng là một chuyện tốt."
"Nói chung bây giờ mới nhỏ máu nhận người thân, ta luôn cảm thấy hơi kỳ lạ."
"Đúng đúng! Nếu như muốn kiểm chứng thân phận tại sao mấy tháng trước không nhỏ máu nhận người thân? Bây giờ mới làm chuyện này, chắc chắn bên trong có nguyên nhân không nói ra được?"
"Rốt cuộc Cửu tiểu thư này là thật hay giả đây?"
"Là giả thì không thật được, là thật thì không thể nào giả được. Một lát nữa sau khi nhỏ máu nhận người thân xong, không phải chúng ta sẽ biết hay sao?"
Vừa nghe đến sẽ nhỏ máu nhận người thân, đoàn người liền sôi sục lên!
Gay go!
Sắc mặt của Như Ý trở nên nghiêm trọng.
Chắc chắn là tiểu tiện nhân Trác Uyển kia đã giở trò sau lưng cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...