Cô nhìn ánh mắt cảm kích của thư ký kia với Hạ Na, cong khóe miệng lên, quay người đi vào trong phòng làm việc của mình.
“Cảm ơn chị, chị Hạ, nếu không em thật sự không biết phải làm thế nào nữa.” Thư ký rất cảm động đi tới bên cạnh Hạ Na
Hạ Na thu lại ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Nhiếp Nhiên, theo bản năng dùng ánh mắt cao ngạo lạnh lùng nhìn cô thư ký kia
Đợi đến khi nghĩ đến tình cảnh của mình rồi, cô ta mới cười ôn hòa
“Không có gì, đều là đồng nghiệp cả, có thể giúp thì giúp thôi.” Thư ký thấy Hạ Na mặc dù đang cười nhưng trong mắt là vẻ khinh thường chưa thu hết lại được, cảm giác kỳ quái này khiến cô thư ký kia tỉnh táo lại khỏi sự cảm động
Không phải là Hạ Na muốn làm gì chứ? Theo lý mà nói, với tính cách kiêu ngạo trước kia khi còn giữ chức thư ký riêng của cô ta thì cho dù bây giờ có thành thư ký bình thường cũng không thể nào thay đổi thái độ được
Huống hồ vừa rồi rõ ràng giữa cô ta và thư ký Diệp đối chọi rất gay gắt, liệu cô ta có lợi dụng tài liệu kia mà giở trò gì không? Một người là thư ký riêng cũ, một người là thư ký riêng hiện tại, một khi đấu với nhau..
hậu quả thật không dám tưởng tượng
Bỏ đi bỏ đi, cuốn vào loại tranh đấu này không chết cũng tàn phế, cô chỉ là một thư ký nhỏ đến nỗi không thể nhỏ hơn được nữa, vẫn nên giữ lấy mình thì hơn
Nghĩ tới đây, thư ký kia cười khan hai tiếng, sau đó nhanh chóng trở lại trước bàn làm việc của mình
Mà lúc này Hạ Na lật xem mấy phần tài liệu trong tay, không nhịn được cười lạnh trong lòng
Thư ký riêng, hừ hừ! Cho dù có Hoắc tổng chống lưng thì đã sao, chỉ cần Hoắc tổng thấy năng lực của cô ả Diệp Lan kia, dù ngài ấy có tình cảm gì khác với cô ta đi nữa thì về mặt công việc cũng chỉ có thất vọng, Cứ đợi mà xem, Diệp Lan! Hạ Na quay về bàn làm việc của mình, bắt đầu làm việc
Sau khi nhìn thấy hình như Hạ Na thật sự nghiêm túc làm tài liệu, lúc này thư ký kia mới yên tâm.
Hai ngày trôi qua.
“Đây là tài liệu của cô, đi giao cho thư ký Diệp đi.” Hạ Na ném thẳng tài liệu trong tay cho thư ký kia, lạnh lùng nói, rồi bắt đầu đi sơn móng tay
Từ sau khi cô ta bị giáng chức, đồng nghiệp xung quanh ngại uy nghiêm trước kia của cô ta, lại sợ Hạ Na không làm tốt công việc của thư ký bình thường, làm hại mọi người đều bị trừ lương, cho nên gánh vác cho cô ta rất nhiều
Vì thể, bây giờ ngày nào Hạ Na cũng vô cùng nhàn rỗi.
“Vâng.” Thư ký vội vàng nhận lấy tập tài liệu, sau đó rất nghe lời đi đến trước cửa phòng thư ký riêng của Diệp Lan
Cô gõ cửa, nhẹ nhàng gọi một tiếng, “Thư ký Diệp.” “Vào đi.” Nhiếp Nhiên không ngẩng đầu lên, vẫn gõ bàn phím
Thư ký đưa tài liệu cho cô, nói: “Đây là tài liệu so sánh năm công ty mà chị cần.” Nhiếp Nhiên đang nhìn màn hình thuận thế liếc qua tập tài liệu, sau đó dùng công việc đang dở lại, nhận lấy xem, lập tức cau mày lại
“Đây cũng tính là tài liệu so sánh à?” Phía trên viết chi chít giới thiệu đơn giản về một đống công ty, không hề có giới thiệu gì liên quan tới sản phẩm
Thư ký nhìn sắc mặt Nhiếp Nhiên, lập tức thầm kêu hỏng rồi
Xong rồi, xong rồi, nhìn dáng vẻ này là sắp đánh nhau rồi! Nhiếp Nhiên tiếp tục nói: “Còn nữa, phần tài liệu này không phải là cô làm, tại sao lại là cô mang đến đây? Hạ Na đâu? Bảo cô ta vào đây!” Sự tức giận mơ hồ trong giọng nói của cô làm thư ký vội vàng đi ra ngoài
“Chị Hạ, thư..
thư ký Diệp tìm chị.” Cô thư ký lắp ba lắp bắp nói với Hạ Na.