Cưng Chiều Anh Nhất


Đường Đưởng ngủ một giấc đến chiều mới tỉnh, tinh thần sảng khoái tràn đầy năng lượng, cảm giác như toàn bộ thế giới đều bừng sáng, nhìn cái gì cũng thấy đẹp, tâm trạng tốt đến mức muốn nổ tung!
Đường Đường nghĩ, có lẽ nguyên nhân khiến người ta cảm thấy thấy sảng khoái là gặp những chuyện vui.
Hì hì, anh cũng thích cô, từ nay về sau bọn họ sẽ là vợ chồng thật sự, nghĩ thôi cũng thấy hạnh phúc rồi.
Đường Đường vui vẻ ăn cơm, vui vẻ giặt quần áo, sau đó lại quét dọn nhà vệ sinh, cho đến khi Quý Tiểu Trạc tan học thì vui mừng ra ngoài cửa chờ cậu nhóc.
Nhưng mà lúc Đường Đường vui vẻ vẫy tay với bé cưng nhà cô, thì bé cưng lạnh lùng liếc cô một cái rồi quay đi, đưa Ôn Nặc ra ngoài, không giống như trước đây hưng phấn bổ nhào vào ngực cô gọi mẹ.
Hình như thằng bé không vui thì phải, hơn nữa đối tượng của sự không vui này lại là cô.
Đường Đường suy nghĩ lại thì biết tại sao rồi, tối qua thằng bé hao hết tâm tư tách cô và Quý Yến ra, trước khi đi ngủ còn cố ý chốt cửa để phòng ngừa ba cậu trộm người đi, kết quả ngủ dậy lại không thấy mẹ đâu, có thể thấy nội tâm cậu nhóc bi thương như thế nào.
Hôm nay tức giận cũng đúng thôi.
Đường Đường không khỏi gõ đầu mình, trách cô bị Quý Yến làm cho mê muội, bằng không thừa dịp cậu nhóc chưa tỉnh dậy đã chạy về phòng, như vậy cậu nhóc sẽ không biết tối qua ba đến bắt người đi.
Sai lầm nha.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Đường Đường ngượng ngùng cười, mỉm cười chào hỏi cậu nhóc, ân cần vuốt mông ngựa, “Ôi bảo bối Tiểu Trạc đáng yêu ơi, mẹ đến đón con nè.”
Đáng tiếc lần này cậu nhóc không bị những lời ngon tiếng ngọt này dụ dỗ, khóe miệng banh ra, khuôn mặt bầu bĩnh luôn tràn đầy nụ cười rạng rỡ giờ đây lại vô cảm, giống Quý Yến y như đúc.
Không xong rồi, xem ra là tức giận thật.
Vì để bù đắp cho trái tim bị tổn thương của thằng bé, Đường Đường lấy hết bản lĩnh của mình ra, buổi tối nấu toàn món cậu nhóc thích ăn, trên bàn toàn là thịt.
“Đến đây bảo bảo, ăn sườn xào chua ngọt mẹ nấu đi, miếng này nhiều thịt nhất này.” Đường Đường gắp miếng thịt kia cho Quý Tiểu Trạc, ước mong dỗ được cậu nhóc vui vẻ.
Ngày thường chắc chắn Quý Tiểu Trạc vui sướng há miệng ăn liền, sau đó ngọt ngào nói cảm ơn mẹ, nhưng hôm nay cậu nhóc lạnh lùng không muốn, miếng sườn thích nhất cũng không hiếm lạ, chỉ nhàn nhạt liếc mắt rồi từ chối, gắp một miếng rau xanh vào miệng, “Con đang giảm béo, không được ăn thịt.”
Xong rồi xong rồi, bình thường thằng bé không bao giờ thừa nhận mình béo, cũng đừng nói đến giảm cân, bây giờ dùng đến cớ này, có thể thấy thương tâm đến bao nhiêu đây.
Tội lỗi tội lỗi.
Đường Đường nhanh chóng chạy vào phòng bếp, chuẩn bị làm cho cậu nhóc một phần bánh sữa dừa, buổi tối thằng bé ăn ít như vậy chắc chắn sẽ đói bụng.
Quý Yến đi đến phía sau ôm lấy eo cô, cằm đặt lên hõm vai, cứ như vậy nhìn cô làm việc.
Đường Đường không được tự nhiên vặn ẹo, “Ai da anh làm gì vậy, con vẫn còn ở bên ngoài mà.”
Quý Yến cười khẽ, “Quý Tiểu Trạc không đi vào đâu, không phải đang còn tức giận sao.”
Đường Đường đỏ mặt bĩu môi, “Anh còn nói nữa, đều tại anh đó, bảo bảo vì em chạy qua ngủ cùng anh nên mới tức giận, sớm biết thì buổi sáng em đã quay lại rồi, như vậy con cũng sẽ không phát hiện.”
Quý Yến nhéo eo cô, “Em đây là muốn yêu đương vụng trộm với anh à? Anh muốn gặp vợ mình còn phải lén lút?”
Đường Đường bị từ ‘vợ’ này khiến cho ngọt ngào, khóe miệng lặng lẽ nhếch lên, nhỏ nhẹ giải thích với anh, “Bảo bảo còn nhỏ, đứa trẻ luôn có tính chiếm hữu cao, không muốn ai cướp đi mẹ của mình, chờ con lớn lên một chút sẽ hiểu chuyện.”

Đường Đường hiểu rõ cảm giác này của cậu nhóc, bởi vì khi cô còn nhỏ cũng như vậy, bà vú đối xử tối với những đứa trẻ khác một chút cô sẽ ghen tị, sợ bà ấy sẽ thích người khác, trong lòng ích kỷ chỉ hy vọng bà vú chỉ thương một mình cô.
Quý Yến hừ một tiếng, “Anh bảo đảm đây không phải là nguyên nhân, thằng bé cũng không còn nhỏ, dựa vào sự hiểu biết của anh về nó, chắc chắn trong lòng nó đang có tính toán khác.”
“Ai?” Đường Đường nghi ngờ nhìn anh, “Tính toán chuyện gì? Chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác?”
Quý Yến nhân cơ hội này hôm cô một cái, “Tính toán chuyện gì thì anh không biết, cái này em phải hỏi nó.”
Đường Đường cảm thấy tối hôm qua sau khi nói xong Quý Yến liền thay đổi, trước kia nghiêm túc đứng đắn biết bao nhiêu, bây giờ hở một tí là hôn cô ôm cô, mắc cỡ muốn chết.

Thì ra Kỷ Nguyệt nói rất đúng, làm gì có người đàn ông nào không nghiêm túc, nếu anh nghiêm túc với cô thì có thể giải thích anh không có hứng thú với cô mà thôi.
Kỷ Nguyệt không nói dối cô.
Đường Đường sợ tối nay anh lại đến trộm người, lúc đó không thể dỗ cậu nhóc được, chỉ có thể đỏ mặt dặn dò anh, “Tối nay em phải dỗ con rồi, anh đừng có tới đó, nếu không sẽ không dỗ được nữa.”
“Tối nay không muốn gặp anh hả?” Quý Yến hừ nhẹ, giọng nói mang theo ý bất mãn.
“Không phải em muốn dỗ con sao, chờ con không tức giận lại nói được không? Anh là ba không lẽ để mặc con như vậy hả.”
Quý Yến suy nghĩ, bỗng nhiên chỉ vào môi mình, ý bảo cô hôn một cái.
Mặt Đường Đường “Bùm” nóng bừng lên, nhưng để tối nay anh không đến, đành chịu đựng xấu hổ nhanh chóng hôn lên môi anh, giây sau nhanh chóng lùi ra.
“Rồi đó, em đã bù đắp cho anh rồi, tối nay không được đến.”
Quý Yến mỉm cười, mặt mày sung sướng không nói nên lời.
*
Giải quyết đứa lớn xong, bây giờ Đường Đường bắt đầu giải quyết đứa nhỏ, cô bưng một mẻ bánh sữa dừa đi vào phòng ngủ, đưa đến trước mặt cậu nhóc.
“Tada ~ bảo bảo con nhìn xem, mẹ đặc biệt làm bánh sữa dừa cho con nè, thơm thơm ngọt ngọt, con mau ăn thử đi.”
Quý Tiểu Trạc xoay người không để ý cô, nhàn nhạt nói: “Con không ăn đâu, con muốn giảm cân.”
Đường Đường đi đến phía sau, “Nói bậy, bảo bảo của mẹ đẹp trai như vậy, béo chỗ nào chứ? Căn bản không cần giảm béo, con đẹp trai nhất.”
Cậu nhóc khẽ hừ nhẹ, hai mắt vẫn không nhìn món bánh thơm ngon đó.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Đường Đường đặt bánh xuống, ôm cậu nhóc vào trong ngực hôn mấy cái, “Ây dô bảo bảo, mẹ sai rồi, mẹ xin lỗi con nhé? Mẹ hứa từ nay về sau sẽ không ngủ với ba nữa, chỉ ngủ với con thôi được không, nên con đừng giận mẹ nữa nha ~”
Cậu nhóc giãy giụa cũng không thoát được, khuôn mặt nhỏ banh ra không nhúc nhích, không thèm quan tâm.
Đường Đường thấy vậy, lập tức đút một miếng bánh đến miệng cậu nhóc, “Bảo bảo con cho mẹ mặt mũi ăn một miếng được không, con là đàn ông mà, sao lại đi so đo với một người phụ nữ chứ, thật mất mặt, lòng dạ bảo bảo rất bao dung mà đúng không?”
Không biết là do bánh quá thơm hay lời nói ngọt ngào, chỉ thấy cậu nhóc chớp mắt, trầm tư một lúc lâu mới thở dài, dáng vẻ làm như không còn cách nào khác nói: “Vậy được rồi ạ, vì mẹ là phụ nữ nên con không tính toán với mẹ nữa, nhưng lần sau mẹ không được tái phạm nữa đó!”
Thằng bé tha thứ rồi!

Đường Đường lập tức thề thốt, “Mẹ hứa sẽ không phạm sai lầm nữa, mong con hãy tin tưởng mẹ!”
Quý Tiểu Trạc hài lòng gật đầu, khóe mắt không dấu vết ngó sang bánh ngọt.
Đường Đường lập tức biết điều đưa bánh ngọt trong tay đến bên miệng cậu, sau đó đưa cả dĩa cho cậu nhóc, “Con mau ăn đi, ăn rồi mới chắc chắn con đã tha thứ cho mẹ, như vậy mẹ mới yên tâm.”
Vì thế cậu nhóc đành phải biểu hiện sự tha thứ của mình, ‘cố mà làm’ ăn bánh, chỉ mười phút thôi đã ăn hết đĩa bánh.
Cậu nhóc mãn nguyện xoa bụng nhỏ rồi nằm xuống giường thở phào nhẹ nhõm, chân béo cứ đung đưa trên không trung chứng tỏ tâm trạng đang rất vui vẻ.
Rõ ràng đĩa bánh ngọt này đã thành công dỗ dành cơn tức giận của Tiểu Trạc.
Đường Đường thở phào nhẹ nhõm, đi đến xoa bụng tròn xoe cho cậu nhóc, xoa đến độ thoải mái khiến đôi mắt híp lại, tựa như một chú mèo được cưng nựng, đáng yêu thôi rồi.
“Bảo bảo, con không tức giận nữa chứ?”
Quý Tiểu Trạc rộng lượng gật đầu, “Con tha thứ cho mẹ đó.

Nhưng mà mẹ và ba không được lén con ngủ với nhau nữa đó nha, nếu không con sẽ không tha thứ đâu.”
Cái gì mà lén nhau ngủ chứ….

Đường Đường bị thằng bé nói cho ngượng ngùng, trong đầu không tự chủ hiện lên cảnh tượng hai người hôn nhau tối qua, khuôn mặt bắt đầu nóng lên.
Nhưng cậu nhóc hình như rất để ý chuyện cô và Quý Yến ngủ cùng nhau, lúc đầu cô còn nghĩ cậu nhóc không muốn mẹ bị người khác cướp đi nên mới như vậy, nhưng sau khi nghe Quý Yến nói thì có vẻ như không phải.

Chẳng lẽ thằng bé còn có suy nghĩ khác?
Đường Đường ôm Quý Tiểu Trạc vào trong ngực tiếp tục xoa bụng nhỏ, vừa xoa vừa hỏi: “Bảo bảo, mẹ hỏi con chuyện này nhé.”
“Mẹ hỏi đi ạ.”
Đường Đường hỏi lại chuyện hôm qua một lần nữa, “Sao con lại không thích ba và mẹ ngủ chung với nhau vậy? Những nhà khác ba mẹ đều ngủ chung mà?”
Hai chân Quý Tiểu Trạc không ngừng run rẩy, mắt to chớp vài cái mới trả lời: “Không phải con đã nói rồi sao, bởi vì ba ôm mẹ nên con không ôm mẹ được, mỗi ngày con đều muốn được ôm mẹ ngủ cơ.”
Đường Đường thấy cậu nhóc nhích tới nhích lui, trực giác biết có chuyện, vì thế học theo dáng vẻ híp mắt của Quý Yến hỏi: “Phải không? Nhưng lúc trước mẹ nhớ rõ con một vừa hai phải đòi ba ngủ chung mà, bởi vì con muốn ba và mẹ ngủ chung với nhau, sao bây giờ lại khác đi rồi?”
Đôi mắt Quý Tiểu Trạc nhanh chóng chớp vài cái, “Con…..

Đột nhiên không muốn nghĩ nữa.”
“À?” Đường Đường ôm mặt cậu nhóc áp vào mũi mình, “Bảo bảo, trẻ con thì không được nói dối biết chưa, nếu không mẹ sẽ không thích con nữa, con đang nói dối đúng không?”

Mày nhỏ của Quý Tiểu Trạc nhíu lại, khuôn mặt như một chiếc bánh bao, qua một hồi lâu mới bỏ cuộc nói ra: “Được rồi, con nói dối đó, tuy rằng con không thích ba suốt ngày cướp mẹ đi, nhưng không phải nguyên nhân này mà không muốn hai người ngủ chung với nhau.”
Quả nhiên có nguyên nhân khác! Đường Đường lập tức truy hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì? Nói cho mẹ nghe được không, mẹ giải quyết cho con.”
Quý Tiểu Trạc cắn răng, tay nhỏ vặn vặn, một lúc sau mới nói ra nguyên nhân thật sự, “Bởi vì con không muốn có em trai và em gái.”
Đường Đường ngu luôn, “Hả? Em trai và em gái?” Có ý gì nha?
Bỗng nhiên tay nhỏ của Quý Tiểu Trạc sờ lên bụng cô, cẩn thận nhìn bụng cô hỏi: Mẹ ơi, có phải mẹ và ba định sinh thêm một em trai hoặc em gái cho con không?”
Đường Đường kinh ngạc mà mở to hai mắt, “Con nghe ai nói vậy? Đang yên đang lành sao lại nói chuyện này?”
Quý Tiểu Trạc buồn bã, giọng nói suy sút, “Mẹ đừng gạt con, buổi tối mẹ và ba ngủ chung với nhau chính là muốn sinh em bé, con biết hết, bạn cùng lớp con – Hứa Hàm Dật nói buổi tối ba mẹ bạn ấy không cho bạn ấy ngủ cùng, toàn ngủ một mình với nhau, bà ngoại bạn ấy nói ba mẹ bạn ấy như vậy là muốn sinh em bé, sau đó mẹ của bạn ấy thật sự sinh em trai.”
Nói đến đây, khuôn mặt bánh bao của Quý Tiểu Trạc nhăn lại bổ sung thêm “Em trai của cậu ấy rất xấu xí, như một con khỉ.”
Đường Đường: “…” Trẻ con bây giờ thật là….

Một lời khó nói hết.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
“Trước kia ba không có ôm mẹ ngủ, nhưng bây giờ mỗi ngày hai người đều ôm nhau bỏ mặc con, không phải muốn sinh em bé thì là cái gì?” Quý Tiểu Trạc bĩu môi, tay nhỏ kéo quần áo của Đường Đường thừa nhận lỗi của mình, “Con xin lỗi mẹ, bởi vì con không muốn có em trai hay em gái nên mới nghĩ cách tách mẹ và ba ra, nhưng ba và mẹ toàn lén con ngủ chung với nhau, con cảm thấy rất buồn, con sợ trong bụng mẹ đã có em bé.”
Lúc đầu Đường Đường chỉ nghĩ cậu nhóc có tính chiêm hữu cao nên mới đòi ngủ riêng, nào biết nguyên nhân lại phức tạp như vậy chứ, đứa nhỏ này cũng suy nghĩ quá nhiều rồi, nếu không phải cậu nhóc nói ra, đánh chết cô cũng không nghĩ ra nguyên nhân này, Quý Yến cũng không thể nghĩ đến.
Đứa trẻ không hiểu rõ chuyện vợ chồng sinh em bé, chỉ cho rằng ba mẹ ôm nhau ngủ đã có thể sinh em bé, cho nên cậu nhóc suy đoán Đường Đường và Quý Yến như vậy là muốn cho cậu nhóc em trai hoặc em gái, cho nên mới lôi cô đi như vậy, không muốn cho ba mẹ có cơ hội sinh đứa thứ hai.
Đường Đường quả thực không biết nên khóc hay nên cười, nhưng con nít không biết làm sao để sinh em bé rất bình thường, nhưng mà cô vẫn tò mò hỏi, “Bảo bảo con không thích em trai hay em gái hả? Tại sao vậy? Có em sẽ chơi cùng với con không vui sao?”
Quý Tiểu Trạc rầu rĩ lắc đầu nói: “Em trai và em gái rất phiền, sách bài tập của Hứa Hàm Dật thường xuyên bị em trai xé rách, sách cũng bị vẽ lung tung rất nhiều, bạn ấy giáo huấn em trai sẽ bị mẹ mắng, nói là anh phải biết nhường em.

Bạn ấy nói ba và mẹ bây giờ chỉ thương em trai mà không thương bạn ấy nữa, có rất nhiều bạn trong lớp cũng nói như vậy.

Mẹ ơi, con không thích em trai và em gái đâu, có em rồi mẹ và ba sẽ không yêu con nữa.”
Trong lòng Đường Đường hơi khó chịu, thì ra trong lòng thằng bé sợ ba mẹ sẽ không yêu mình nữa, chắc là do lúc còn nhỏ nguyên chủ không đối xử tốt với thằng bé, khó khăn lắm mới có cả ba và mẹ yêu mình, cho nên cậu nhóc tự nhiên sẽ sợ hãi mất đi.
Đường Đường không dám hứa với cậu nhóc rằng khi có em trai và em gái sẽ không đối xử tệ với cậu, cô không dám chắc chuyện này, bởi vì lòng người hay thay đổi, nhiều bậc phụ huynh cũng không công bằng với con em mình, Đường Đường không biết nếu cô thật sự sinh em bé, cô có còn yêu Quý Tiểu Trạc như bây giờ nữa hay không.
Nếu nó chia cắt tình yêu của cậu nhóc, cô thà chẳng sinh đứa thứ hai, chỉ cần có Quý Tiểu Trạc cô cũng thấy mỹ mãn rồi, cô nguyện ý cho cậu nhóc tất cả tình yêu thương của mình, bởi vì thằng bé là lí do cô muốn ở lại, là thằng bé cho cô gia đình này.

Cậu nhóc đối với cô vô cùng quan trọng, quan trọng hơn rất nhiều so với có đứa thứ hai.
Cho nên Đường Đường trịnh trọng hứa với cậu nhóc, “Bảo bảo con cứ yên tâm, mẹ hứa với con, ba và mẹ sẽ không sinh em trai và em gái.”
“Thật sao ạ? Hai người sẽ không sinh đứa thứ hai chứ?” Tuy rằng cậu nhóc còn nhỏ nhưng vẫn nắm rõ chính sách sinh con thứ hai của đất nước, đây chính là lợi ích mỗi ngày Quý Yến bắt cậu nhóc phải xem tin tức với anh.
Đường Đường gật đầu, “Không sinh đứa thứ hai!”
Cậu nhóc cố gắng đè nén khóe miệng, tuyên bố tính toán của mình: “Vậy mẹ ơi, nếu mẹ và ba không sinh đứa thứ hai, vậy thì hai người không cần ngủ chung nữa, sau này một ngày con ngủ với mẹ một ngày con ngủ với ba, như vậy ba sẽ không cô đơn.


Chúng ta ai cũng vui vẻ.”
“…..

Được.” ‘Không sinh đứa thứ hai = không cần ngủ chung’ suy nghĩ này khiến Đường Đường buồn cười, không biết nếu Quý Yến biết chuyện này phản ứng sẽ như thế nào, bỗng nhiên cô rất mong chờ nha.
Mọi chuyện đã được giải quyết, cơn buồn ngủ của Quý Tiểu Trạc ập đến, “Mẹ ơi chúng ta đi ngủ thôi ạ.”
Đường Đường đồng ý, nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ cậu nhóc đi vào giấc ngủ, chờ đến khi cậu nhóc ngủ rồi, cô đi tắt tèn, cũng nhắm mắt lại.
Nhưng mà chỉ năm phút sau, cửa phòng đã bị mở ra, tên trộm người lại đến lần nữa.
Đường Đường không tin được nhìn tên trộm này, “Anh… Không phải anh đồng ý với em không đến sao?”
Quý Yến khẽ cười, lần nữa bế ngang cô lên đi ra ngoài, “Anh đã đồng ý đâu, một câu cũng chưa nói mà.”
Đường Đường bĩu môi bất mãn, “Nhưng em đã hôn anh rồi!”
“Anh cũng chưa nói em hôn anh thì anh sẽ đồng ý.”
Đường Đường không thể tin nổi cái con người xấu xa này, “Anh anh anh….

Anh chơi xấu!”
“Binh bất yếm trá.”
Đường Đường tức giận đánh loạn trên người anh, nhưng tất cả chỉ như gãi ngứa mà thôi.
Quý Yến ôm người ngã xuống giường, thân thể to lên bao trùm cô, vững vàng khống chế cô dưới thân, “Em là nương tử của anh, buổi tối không phải nên làm ấm giường cho tướng công hả?”
Cái gì mà tướng công, cái gì mà ấm giường vậy chứ, cái người này cố ý dùng xưng hô thời đó trêu ghẹo cô! Quả thật rất xấu xa!
“Anh xấu lắm!” Đường Đường nắm chặt tay lại đấm ngực anh, lại rước đến một trận cười khẽ, anh nắm lấy tay cô đưa đến bên miệng hôn.
Lúc này Đường Đường cảm thấy được dưới thân như có một đồ vật thẳng tắp chọc vào mình, là một cô gái đã từng xem trộm tranh cung đồ và vô số thoại bản, cho nên biết được cái đó là cái gì, ‘Bùm’ một tiếng toàn thân đều đỏ bừng.
Anh ….

Anh muốn cô sao?
Giọng nói Quý Yến khàn khàn, ánh mắt gắt gao nhìn cô chằm chằm, “Đường Đường, em có đồng ý làm ấm giường cho chồng không? Hửm?”
Đường Đường đương nhiên biết câu trả lời lúc này có ý nghĩ gì.

Nếu cô lắc đầu, Quý Yến nhất định sẽ không ép buộc cô, nhưng sao cô có thể lắc đầu với anh được đây.
Xấu hổ nhắm mắt lại không dám nhìn anh, thật lâu sau Đường Đường mới nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Cô đồng ý.
Hết chương 55..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận