Cùng anh bỏ trốn

Chương 38: Hôn trộm.
 
Editor: Lục Trà Chanh Dây
 
Mãi cho đến lúc vào nhà hàng, Tống Gia Mạt vẫn còn đang cằn nhằn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Mùa đông không thể dùng nước lạnh tắm, sẽ đau đầu, hơn nữa còn có thể để lại mầm bệnh."
 
"Anh không thể ỷ vào cơ thể tốt mà qua loa như vậy, một năm bốn mùa đều phải dùng nước nóng tắm, nhất là mùa đông ——"
 
"Không phải một năm bốn mùa." Trần Tứ nói, "Chỉ hôm nay."
 
Cô hơi sững sờ: "Vậy sao hôm nay đột nhiên... anh rất nóng sao?"
 
Yết hầu Trần Tứ lăn lên lăn xuống, quay đầu đi, nói: "Bất chợt muốn thôi."
 
"..."

 
Được rồi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ba người ngồi vào chỗ, Trần Côn đang chọn món ăn.
 
Mạc Cố là khách, nên cô ấy cũng phối hợp gọi một ít, trong thời gian chờ đợi thức ăn được mang lên, rảnh rỗi trò chuyện với Tống Gia Mạt.
 
"Mình thấy gần đây hình như có một... ngôi chùa Trạch Xuyên, cậu từng đi chưa?"
 
"Từng đi mấy lần." Tống Gia Mạt nói, "Người dân địa phương thường xuyên đến bái lạy, rất nhiều người trước khi thi đại học cũng đến, hình như còn rất linh nghiệm đấy."
 
"Thông thường đều cầu cái gì?"
 
"Đều có cả, nhân duyên, học hành, công việc." Tống Gia Mạt nói, "Dù sao rất nhiều, có thời gian có thể dẫn cậu đến xem thử."
 
Mạc Cố: "Được đó, mình cũng cảm thấy hứng thú."
 
Các cô lại trò chuyện một lúc về đồ ăn vặt gần đây, bác cả đang nói chuyện với Trần Tứ, thỉnh thoảng, thiếu niên sẽ gật đầu biên độ nhỏ.
 
Nhưng cũng không nhiều hơn.
 
Tan cuộc đã hơn bảy giờ.
 
Tống Gia Mạt đứng cạnh cửa thang máy, nghe Trần Côn nói: "Sắp hết năm, gần đây các cháu đi dạo trung tâm thương mại nhiều chút, mua vài bộ quần áo mới, bác thanh toán."
 
Ông nói xong, lại nghe thấy Trần Côn gọi tên mình: "Gần đây có chuyện gì không?"
 
Chắc là ba luôn cảm thấy cô thích gánh vác công việc một mình, nên thường xuyên bảo bác cả hỏi thăm tình hình.
 
Tống Gia Mạt lắc lắc đầu.

 
"Không có ạ, đều rất tốt."
 
Hôm sau, Tống Gia Mạt hẹn Doãn Băng Lộ cùng nhau ra ngoài mua quần áo.
 
Sức chiến đấu của con gái lúc nào cũng rất mạnh, các cô chuyển qua ba bốn trung tâm thương mại, xách túi lớn túi nhỏ.
 
Doãn Băng Lộ: "Lúc nào thì cậu yêu đương hả? Thời điểm thế này thật sự rất cần bạn trai làm lao động tay chân, xách không nổi mà."
 
Ma xui quỷ khiến, Tống Gia Mạt hỏi: "Không phải cậu đứng về phía mình và anh mình sao?"
 
"Đúng vậy." Doãn Băng Lộ không giấu giếm chuyện đó chút nào, "Khi nào hai người yêu nhau?"
 
"..."
 
Nước khoáng này, thật đúng là cho một cây gậy lập tức leo lên, càng nói chuyện càng không biểu hiện chính đáng.
 
Tống Gia Mạt không tiếp tục đề tài này nữa, lấy điện thoại ra: "Mình hỏi Trần Tứ thử."
 
Vừa gọi điện thoại không bao lâu, đã nghe có người nhận điện thoại.
 
Các cô đứng đối diện chùa Trạch Xuyên, đúng lúc có thể nhìn thấy Trần Tứ đi ra từ bên trong."
 

Trần Tứ: "A lô?"
 
Cô cười híp mắt: "Quay đầu lại."
 
Ngăn cách bởi biển người, anh quay đầu lại, nhìn thấy thiếu nữ đang đứng ở con đường đối diện, mái tóc dài bị gió thổi tung bay.
 
Tống Gia Mạt thấy anh đi về phía mình, đang suy nghĩ phải làm thế nào uyển chuyển nói ra yêu cầu, anh lại đưa tay ra trước, ra hiệu đưa túi cho anh.
 
Còn rất tự giác nhỉ.
 
Cô nghĩ.
 
Sau khi giao tất cả túi của mình cho anh xách, cô quay đầu lại tìm Doãn Băng Lộ, sau lưng lại không có một bóng người.
 
Tống Gia Mạt lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn: [Cậu đâu rồi?]
 
Một phút sau nhận được trả lời: [Một fan CP đạt tiêu chuẩn lúc này không nên làm kỳ đà cản mũi, không thể làm chậm trễ hai người, chúc hạnh phúc 3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận