Cái đội ngũ 6 người của Dương thực sự rất đặc biệt.
Tổ đội 6 người thì có 2 nữ cùng 4 nam, trừ Dương là tử tù ra thì toàn bộ 5 người còn lại đều là người giám sát.
Trong 5 người giám sát, chỉ có Thiên Vũ Huân là người của Thiên Vũ gia còn lại đều là người nhà Minamoto.
Có thể làm đội trưởng của cái tổ đội này đủ để thấy Dương mạnh ra sao, ít nhất làm toàn bộ cái đám này tin phục.
Thân là đội trưởng, Dương đương nhiên có quyền phân bố thời gian nghỉ ngơi của toàn đội, đầu tiên nàng tự cho mình cùng Thiên Vũ Huân được đi ngủ trước.
Thiên Vũ Huân bị thương, vết thương thậm chí không hề nhẹ vì vậy nàng gần như không có sức chiến đấu, càng không thể canh phòng cho ai ngủ, tổ đội 6 người chỉ có 5 người hoạt động được bình thường.
Theo sự phân chia của Dương, đầu tiên để hai người Minamoto Yukia cùng Minamoto Hajime đến canh phòng cho mọi người ngủ, tiếp theo đến lượt hai người Minamoto Koya cùng Minamoto Asano phụ trách, cuối cùng là đến lượt Dương đảm nhiệm, mỗi đội canh phòng trong 2 giờ đồng hồ.
Người gia tộc Minamoto thì không phân chia thành Thập Ngũ Đương Đại như nhà Thiên Vũ nhưng mà bốn người trong đội của Dương thật ra cũng rất mạnh, trình độ hoàn toàn ngang ngửa với top 10 Thập Ngũ Đương Đại nhà Thiên Vũ gia, dù sao sống đến tận lúc này hoặc là đủ cường hoặc là may mắn đến nghịch thiên.
Hiển nhiên 4 thiên tài nhà Minamoto cũng đủ cường còn về phần Thiên Vũ Huân... nàng tạm coi là may mắn đến nghịch thiên.
Với thực lực của Thiên Vũ Huân căn bản không vào nổi đội ngũ này, bình thường ngay cả Dương cũng không thu nhận nàng tuy nhiên trước khi lên đảo, Dương có nhận được ủy thác của Vô Song, Vô Song cũng không bảo Dương nhất mực bảo hộ Thiên Vũ Huân nhưng nếu có thể ra tay thì giúp đỡ Thiên Vũ Huân một chút.
Vì câu nói này của Vô Song, Dương cảm thấy đúng là nên bảo hộ Thiên Vũ Huân, từ đó nàng mới có thể sống đến bây giờ.
Dương làm người rất thực tế, nàng hiểu Vô Song mạnh hơn nàng, nàng cũng đoán ra Huân với Vô Song có chút quan hệ đặc thù.
Bình thường nàng sẽ không quản nhưng khi phải đối mặt với một đám sinh vật chỉ có trong thần thoại thì ngay cả nàng cũng chẳng biết làm gì, cái mà nàng nghĩ tới chỉ là tìm minh hữu, trong đầu lập tức nghĩ tới Vô Song.
Nàng cũng không biết mình sống ra khỏi đảo này được hay không, chính nàng còn chẳng có tự tin với nàng vì vậy Dương phải cố gắng tìm mọi nguồn lực có thể dựa vào, từ đó Dương chấp nhận "gánh" thêm một Thiên Vũ Huân bị thương mất đi sức chiến đấu.
Thiên Vũ Huân không chỉ là người mà Vô Song muốn thủ hộ mà nàng còn là tiểu công chúa của Thiên Vũ gia, tuy khả năng kế thừa ngôi vị gia chủ của nàng là con số 0 nhưng chẳng ảnh hưởng gì đến việc đám người Thập Ngũ Đương Đại còn lại sẽ chiếu có nàng, có Thiên Vũ Huân ở bên biết đâu được trên đường gặp cao thủ Thiên Vũ gia?, tổ đội của Dương đương nhiên có thêm một minh hữu cường đại.
Dương tuy có hùng tâm hơn người nhưng mà hiện tại vẫn tự mình biết mình, trình độ của nàng giỏi lắm chen được vào top 5 của Thập Ngũ Đương Đại là cùng, nếu có thể mượn lực nàng chắc chắn vẫn sẽ đi mượn lực.
Dĩ nhiên trong mắt Dương thì Thiên Vũ Huân cũng không phải hoàn toàn phế vật, chí ít chẳng rõ cô nương này nghĩ gì thực sự mang theo một cái lều vải lên đảo, lúc này cái lều vải liền biến thành báu vật nhân gian với Dương.
Vấn đề thứ hai là Thiên Vũ Huân không chỉ mang theo lều vải, nàng còn mang theo cả hòm thuốc, đây đương nhiên cũng là báu vật hơn nữa là báu vật của cả đội.
Vấn đề thứ ba là Thiên Vũ Huân không phải đàn ông, với Dương thì điều này đã rất tuyệt vời rồi.
Lúc này trong lều vải, Dương toàn thân để trần lộ ra bộ ngực đang bị băng vải quấn chặt, nàng lúc này quay lưng về phía Thiên Vũ Huân đồng thời bên cạnh lều vải có một cây đuốc nhỏ đang rực cháy, mang thứ ánh sáng chiếu vào lều vải.
Thiên Vũ Huân thì đang ôn nhu vì Dương bôi thuốc, vết thương của Dương cũng không nặng nhưng mà hai phần bả vai của nàng đều đã rách toác ra, đây chính là vì nàng dùng lực quá độ, chỉ có nàng biết mỗi lần đụng vào cây Kanabou của Oni cả người nàng như vỡ ra đến nơi vậy.
Nếu không có Thiên Vũ Huân bản thân Dương đương nhiên phải nhờ nam nhân bôi thuốc dù sao những vết thương kia nàng không chạm tới được bất quá nàng căn bản không thích nam nhân đụng vào người.
Ở một bên, Thiên Vũ Huân vì Dương bôi thuốc sau đó bàn tay ngọc mân mê sống lưng của Dương, Thiên Vũ Huân có thẻ nhìn thấy trên lưng Dương có rấ nhiều vết thương.
"Dương tỷ, tỷ thật sự rất mạnh mẽ ".
Chẳng biết tại sao, Huân nói ra câu này.
Dương có thể cảm nhận được những đầu ngón tay của Huân lướt trên da thịt mình, nàng có chút thở dài mà đáp.
"Thân là cô nhi lại lớn lên ngoài biển, không mạnh mẽ thì chỉ có chết ".
Dương nói xong quay đầu gõ nhẹ vào trán Huân mà cười.
"Ngủ sớm đi, ngày mai chúng ta cùng cố gắng vượt qua cái địa ngục này ".
Huân nghe vậy ánh mắt nhắm lại, nghĩ tới cảnh tượng hôm nay làm nàng run rẩy cả người, sau đó nàng trực tiếp nằm xuống, cố gắng tiến vào giác ngủ.
Huân bị thương, nàng hiểu mình cần một giấc ngủ thật tốt, chỉ có thể mới giúp cải thiện tình hình.
Huân cũng hiểu, Dương tỷ tỷ ngày hôm nay cực kỳ mệt mỏi, Dương tỷ nhất định cũng cần hồi sức.
Nhìn Huân nhắm mắt ngủ, Dương cũng tắt ánh đuốc rồi nằm xuống nhưng mà nàng thật sự không ngủ được, sống trong cái hoàn cảnh này, ở nơi mà an toàn cũng không bảo đảm được thì Dương rất khó ngủ, nàng chỉ có thể coi như nằm thiếp đi, hai tay cùng hai chân đều cố kẹp chặt lấy vũ khí của mình, gần như bất cứ lúc nào cũng phải trong trạng thái chiến đấu.
Vũ khí của Dương cũng rất đặc biệt, nó gọi là Nagamaki, tại Phù Tang còn được biết dưới cái tên Quỷ Đao.
Thanh Nagamaki là một thanh Katana có chuôi kiếm rất dài, lực bổ xuống cùng chém ngang cực mạnh, nó gần như lai giữa kiếm cùng trường đao vậy.
Thanh Nagamaki rất ít khi được dùng trong giới võ sĩ đạo nhưng mà các bậc tướng quân thì cực yêu thích, cho dù cả đại tướng quân thì cũng vậy bởi thanh Quỷ Đao này gắn liền với hung danh của một nhân vật huyền thoại, người được tôn xưng gọi là Bát Kỳ Đại Xà – Oda Nobunaga.
Cũng vì cái tên Oda Nobunaga mà Dương đặc biệt yêu thích Nagamaki, nàng muốn làm một Oda Nobunaga ở trên Đông Hải, trở thành một bá chủ Đông Hải.
Đương nhiên bá chủ gì gì đó thì cũng phải sống mới thực hiện được, ít nhất phải sống qua đêm nay.
Dương không biết mình thiếp đi bao lâu nhưng rất nhanh nàng mở bừng mắt lên bởi vì nàng cảm nhận được một thứ áp lực kinh hồn đang dồn đến.
Không chỉ là Dương mà tứ đại cao thủ của nhà Minamoto cũng cảm giác được.
Lúc này vốn là Minamoto Yukia cùng Minamoto Hajime đang trực, cả hai cảm nhận được cái gì đó vội đứng bật dậy sau đó không cần nói gì với nhau, Minamoto HaJime liền lùi lại sau đó chuẩn bị đánh thức mọi người.
Cũng chẳng đợi Minamoto Hajime đánh thức thì Minamoto Koya cùng Minamoto Asano vốn đang ngủ bên cạnh ánh lửa cũng bật dậy, nắm chặt thanh Katana.
Từ hành động này có thể thấy tố chất của 4 người rất tốt.
Tiếp theo vài giây sau, đến lượt Dương ra khỏi lều vải, nàng ra muộn hơn chính là vì còn phải đánh thức Thiên Vũ Huân.
Dương đi ra, Thiên Vũ Huân không lâu sau cũng cố gắng rời khỏi lều vải, Thiên Vũ Huân cơ hồ là người duy nhất không cảm nhận được gì cả nhưng mà nàng cũng không dám lên tiếng.
Tiếp theo không khí càng ngày càng nặng nề, bốn người nhà Minamoto cùng Dương đều tự động cầm một ngọn đuốc trên tay, chỉ hướng về phía bóng tối xung quanh... để rồi bọn họ lập tức hối hận.
Theo thứ ánh sáng kia chiếu vào trong bóng tối, từng thân ảnh quái vật lộ ra, không phải vài con mà mà một đàn, một đàn lên tới 15 con quây thành vòng.
Nếu những con vật này chỉ là muông thú bình thường hay thậm chí là sư tử, hổ, sói... thì không ai nói gì, vấn đề là 6 người nhóm Dương đang bị một đàn 15 con Baku vây quanh.
Baku là sinh vật thần thoại, nó cũng chẳng nổi tiếng như Oni để người ta ngay lập tức nhận ra nhưng mà điều này chẳng ảnh hưởng gì đến độ kinh khủng của nó.
Một đàn 15 con Baku, con nào con đấy to như con bò mộng, bộ lông dày màu xám, bốn chân như chân hổ, cái vòi voi dài kéo ra ngoài, hơn nữa cái vòi này chỉ là nửa mặt trên, nửa mặt dưới là hàm răng, hàm răng của Baku như răng sói vậy, sắc lẹm vô cùng.
Đám Baku có thân hình to vô cùng nhưng mà cực kỳ tuần tự tiến hành quây con người lại thành hình tròn, điều này chứng tỏ... bọn nó có trí thông minh nhất định.
Ban sáng đối mặt với 4 con Oni, Dương đã mệt đến đứt hơi thậm chí suýt mất nửa cái mạng.
Ban đêm nhìn nguyên một đàn dị vật mà nàng cũng chẳng biết gọi là gì, đôi chân của Dương cũng không khỏi run lên.
Thế này thì đánh cái khỉ gì nữa?
Ở bên cạnh Dương, Yukia cùng Hajime cũng không đè nén được nỗi sợ hãi mà nói.
"Đội trưởng... chúng ta làm gì bây giờ? ".
Dương thật ra cũng không biết làm gì cả, đối với sinh vật chưa nhìn thấy bao giờ thì ai biết làm gì?, thế là Dương nắm lấy cây đuốc, dồn toàn bộ sát khí của mình lại, cầm cây đuốc quật liên tục về phía trước, miệng hét lớn.
"Cút, cút, cút".
Đáng tiếc Dương hét đến đứt hơi thì cũng thế, lũ Baku này bị ánh sáng triệu tập tới nhưng so với ánh sáng chúng nó càng thích ăn não người.
Rốt cuộc một con Baku không đợi được nữa, nó lao thẳng về phía Dương.
Sau đó thì như một đợt báo hiệu, cả đàn Baku lao vào.
Cái đám này không có sừng nhưng chỉ bằng thân thể như bò mộng, chúng nó dùng thịt đè thôi cũng đủ nghiền nát cái tổ đội của Dương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...