Thời gian lại trôi qua 2 ngày tính từ thời điểm Cơ Vô Song cứu trị cho Dược Vương.
Máu huyết của nàng đương nhiên có thể thanh lọc ma khí nhưng mà thân thể ông ngoại thủy chung không so sánh được với Vô Song, quá trình thanh lọc ma khí diễn ra không nhanh, trải qua 2 ngày mới có thể làm một nửa ma khí trong người triệt tiêu tuy nhiên chỉ như thế cũng đủ để khí sắc ông ngoại càng ngày càng tốt, mạch tượng càng ngày càng ổn định.
Trong khoảng thời gian 2 ngày nay thật ra cũng có chút việc xảy ra với Vô Song, đấy là vấn đề tình cảm của nàng cùng Linh Tố.
Vấn đề tình cảm giữa hai người đương nhiên không có gì để nói bất quá Vô Song là nữ, Linh Tố cũng là nữ, hiện tại khi mà Vô Song còn chưa biết giải thích với Linh Tố như thế nào về vấn đề này thì Vô Song thực sự có chút chốn tránh Linh Tố, hai người nếu đụng chạm xác thịt quá nhiều việc này tất nhiên sẽ lộ ra.
May mắn cho Vô Song là 2 ngày nay lấy cớ chăm sóc cho Dược Vương, giữa nàng cùng Linh Tố cũng không tiến thêm bước nào trong quan hệ tình cảm, chí ít là xác thịt đụng chạm với nhau tuy nhiên Vô Song cũng hiểu cái kim trong bọc kiểu gì cũng lòi ra.
Tình trạng của Dược Vương càng ngày càng tốt, đây là điều Linh Tố vui mừng nhất, nàng đương nhiên cũng cảm giác được Vô Song có gì đó không đúng nhưng trước bệnh tình của gia gia mọi việc đều có thể gác lại đồng thời tại Dược Vương Cốc còn có Địa Thánh, bởi Địa Thánh có thành kiến với Vô Song nên mỗi khi có mặt cả ba người đều có chút luống cuống bất quá đây là vấn đề nhỏ tạm thời có thể bỏ qua.
Sự tình hiện tại hầu hết cái gì cũng phát triển theo triều hướng tốt đẹp tuy nhiên Vô Song lại tạm thời muốn rời khỏi Dược Vương Cốc, Vô Song còn việc muốn làm tại Nam Thiếu Lâm, nàng còn chưa quên Thạch Vạn San cùng Tử La Lan.
Theo Vô Song suy đoán thì ông ngoại đại khái cần 1 ngày nữa để tỉnh lại, trong thời gian này cũng sẽ không có vấn đề gì có thể xảy ra, Linh Tố thừa sức chăm sóc ông ngoại, đến khi ông ngoại hoàn toàn tỉnh lại, đợi khí sắc tốt thêm một chút là lúc Vô Song sẽ từ Nam Thiếu Lâm trở về, mang toàn bộ mọi việc kể với ông ngoại cùng Linh Tố.
Vô Song tin tưởng trải qua sự tình ở Dược Vương Thôn thì câu chuyện mang tính "huyền ảo " của Vô Song sẽ dễ được chấp nhận hơn một chút.
_ _ _ _ _ _ _
Vô Song ở lại Dược Vương Cốc 2 ngày, trong quãng thời gian này cũng tự mình qua Nam Thiếu Lâm gửi lời nhắn cho Giác Viễn đại sư một tiếng đồng thời báo bình an cho tiểu Lam Đình cùng Tương Vân.
Đường từ Dược Vương Cốc đến Nam Thiếu Lâm thực sự rất gần, sau khi chia tay Linh Tố rời khỏi cốc thì khoảng 20 phút sau Vô Song đã tới chân núi Nam Thiếu Lâm, lại đi thêm khoảng 15 phút nữa liền vượt qua đường núi mà lên đến cổng chùa Nam Thiếu Lâm.
Khác với hai lần Vô Song đến Nam Thiếu Lâm trước đây, lần này tiếp đón Vô Song không phải là chú tiểu kia mà là một tăng nhân thân hình cao lớn, vừa nhìn liền cho người khác cảm giác giống với Giác Viễn phiên bản mini vậy.
Tăng nhân này tuổi trạc trung niên, mặt mũi căn bản không hề hiền lành gì, vai u thịt bắp, một thân dương khí mạnh đến mức trào ra ngoài.
Tăng nhân này đương nhiên là người có thể chấ đặc dị, Vô Song tuy không giỏi nhìn mấy thứ như Tiên Thiên Thiên Phú cho lắm nhưng chân thân của Cơ Vô Song lại sở hữu Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ đạo thể, cũng chẳng hiểu có phải lý do này không mà cả chân thân cùng phân thân đều tương đối mẫn cảm với những thể chất thiên tính dương cương hoặc thiên tính âm nhu.
Nếu Vô Song đoán không nhầm thì tăng nhân này thể chất của tăng nhân này chính là Tiên Thiên Chí Dương Thể nhưng mà lại có chút đặc dị.
Từ cảm nhận mà nó đây rõ ràng là Tiên Thiên Chí Dương Thể nhưng mà Vô Song cảm thấy thể chất của người này như bị lỗi vậy, Tiên Thiên Chí Dương Thể sẽ không có dương khí phá thể mà ra, cái này không phải thể hiện sự mạnh mẽ mà là nội liễm không đủ, Tiên Thiên Chí Dương Thể bình thường sẽ không như vậy.
Tiên Thiên Chí Dương Thể hay Tiên Thiên Chí Âm Thể về tính chất căn bản không hề khác nhau chỉ có điều đại diện cho hai cực khác nhau mà thôi, Vô Song từng sở hữu Tiên Thiên Chí Âm Thể, bản thân Vô Song cũng có thời gian ở bên Đồng Mỗ đủ lâu để cảm nhận Tiên Thiên Chí Dương Thể như thế nào, từ những gì Vô Song biết và hiểu thì thể chất của tăng nhân này yếu hơn Tiên Thiên Chí Dương Thể của Đồng Mỗ nhiều.
Tăng nhân trước mặt quả thật khó mà giải thích theo lẽ thường nhưng mà Vô Song cũng không quá mức để ý nữa, việc trên đời không phải cái gì Vô Song cũng có thể giải thích, việc thiên kỳ bách quái thế gian vốn chẳng ít.
Hướng về tăng nhân, Vô Song không khỏi hỏi.
"Đại sư là? ".
Tăng nhân nghe Vô Song gọi liền gãi cái đầu trọc lóc , vẻ mặt thì hung thần ác sát nhưng biểu hiện lại có chút ngốc.
"Khụ, nữ thí chủ cũng không cần gọi ta là đại sư, gọi ta là hòa thượng là được rồi... đúng vậy, gọi ta Bất Giới hòa thường là được rồi ".
Bất Giới đương nhiên không phải người ngu nhưng Bất Giới lại có một quái bệnh chính là đối diện với nữ nhân xinh đẹp thì não như muốn đình công đến nơi, cái này không nằm trong phạm trù sắc dục mà cứ như một loại luống cuống trời sinh vậy, rất khó giải thích, rất khó hiểu.
Vô Song đương nhiên là tuyệt thế mỹ nhân, nhìn vào đôi mắt của Vô Song thậm chí Bất Giới còn có cảm giác linh hồn bị rút ra khỏi cơ thể, bản thân lại càng trở nên luống cuống sau đó một mực cúi đầu, không dám tiếp tục nhìn vào dung mạo của Vô Song.
Về phía Vô Song thì cũng kinh ngạc nhìn Bất Giới, nàng vốn nghĩ bản thể tiếp xúc với các nhân vật trong Tiếu Ngạo là đủ rồi dĩ nhiên hiện tại mình cũng tiếp xúc?.
Vô Song cũng không có quá nhiều ký ức với Bất Giới dù sao bản thể của nàng chỉ xem phim, cũng chẳng nhớ được quá nhiều tuy nhiên nói gì thì nói tại Tiếu Ngạo Giang Hồ bản thân Bất Giới rất mạnh, tuy không phải mạnh nhất nhưng thực lực hòa thượng này cũng có thể tiến vào top đầu.
Nhìn nhìn Bất Giới cúi đầu trước mặt mình, Vô Song có chút buồn cười sau đó nhẹ đáp.
"Vậy được, phiền Bất Giới hòa thượng dẫn đường".
Bất Giới nghe vậy như được đại xá, với quái bệnh trên người Bất Giới đối mặt với mỹ nhân vẫn luôn có áp lực rất lớn, Vô Song vừa nói Bất Giới liền quay lưng đi, một đường hướng thẳng về Cực Dương Tự.
Cực Dương Tự nằm trên Cực Dương Đỉnh cũng chính là nơi lần đầu tiên Vô Song cùng Giác Viễn gặp nhau, là nơi tiềm tu của Giác Viễn, lúc trước Vô Song không biết tên cái đỉnh núi này nhưng hiện tại liền biết rồi.
Cực Dương Tự nằm ở đường nhỏ của Nam Thiếu Lâm, đi vòng ra hậu sơn rồi từ hậu sơn lại có một con đường nhỏ vòng về phía sau, đi thẳng lên Cực Dương Đỉnh rồi tới Cực Dương Tự, trên con đường này cũng không hề có tăng nhân Thiếu Lâm đi lại, gần như là cấm địa của Nam Thiếu Lâm, chỉ có một số tăng nhân đặc biệt hoặc khách nhân của Giác Viễn mới có thể tới nơi đây.
Nam Thiếu Lâm không cấm nữ nhân đến bái lậy, Nam Thiếu Lâm được gọi là Phủ Điền Nam Thiếu Lâm, là đại tự lớn nhất phương nam cũng là thánh địa phật môn, Nam Thiếu Lâm tuy là thế lực võ lâm nhưng giống với đại chùa chiền bình thường hơn, dĩ nhiên sẽ không ngăn cản nữ nhân vào chùa cầu phúc bái phật, không giống Bắc Thiếu Lâm không cho phép nữ nhân vào chùa.
Nam Thiếu Lâm có những luật lệ thoải mái và tự do hơn Bắc Thiếu Lâm nhiều nhưng mà nói gì thì nói nữ tử cũng sẽ không được ngủ qua đêm trong chùa, đây là giới hạn của Nam Thiếu Lâm mà không ai được phép bước qua.
Cực Dương Đỉnh nằm ở sau Nam Thiếu Lâm, Cực Dương Tự thậm chí là công trình kiến trúc riêng biệt, không được tính nằm trong quần thể Nam Thiếu Lâm, cũng không chịu giới luật của Nam Thiếu Lâm, đây cũng là một cách "lách luật" tại Nam Thiếu Lâm, nếu nữ tử trong một số trường hợp đặc biệt nhất định phải ở lại trong chùa đều sẽ được đưa đến Cực Dương Đỉnh, đương nhiên Lam Đình cùng Tương Vân cũng ở đây.
Cực Dương Tự bề ngoài bình bình thường thường, so với quần thể kiến trúc ở Nam Thiếu Lâm liền lộ ra vẻ tầm thường rất nhiều, cái này Giác Viễn cũng sẽ không quan tâm nhưng mà bên dưới Cực Dương Tự còn có một đại công trình khác, công trình này gọi là Giới Ngục, là nơi chuyên giam giữ ác tăng cùng ác đồ xâm phạm Thiếu Lâm Tự, Giới Ngục nằm sâu dưới mặt đất được chia làm hai tầng, tầng thứ nhất là cho đệ tử Nam Thiếu Lâm phạm vào giới điều tiến vào hối lỗi, tầng thứ hai đa số đều là tội nhân cùng ác nhân, Tử La Lan cùng Thạch Vạn San chính là ở trong tầng thứ hai này.
Vô Song được Bất Giới dẫn đường đến thẳng nơi Giác Viễn tu luyện sau đó chắp tay lại hướng về Vô Song cúi đầu.
"Chủ trì đang ở bên trong đợi cô nương, hòa thượng ta xin đi trước ".
Nói rồi cũng kệ Vô Song có nghe thấy hay không, Bất Giới vậy mà ba chân bốn cẳng bỏ chạy, tốc độ còn không hề chậm.
Nhìn theo bóng lưng Bất Giới chạy đi, Vô Song chỉ biết cười khổ, cũng không nghĩ nhiều nữa liền mở cửa đại môn bước vào, lúc này Giác Viễn như có cảm ứng liền mở mắt ra.
Giác Viễn hiện tại khác rất nhiều so với khoảng 3 ngày trước Vô Song gặp, Giác Viễn mặc một bộ tăng bào che kín toàn thân, vừa nhìn đã thấy cả người bao trùm trong khí tức nhà phật, căn phòng này không lớn, sau lưng có một bức tượng phật tổ cùng một đàn hương lớn, Giác Viễn khoanh hai chân ngồi giữa bồ đoàn, đặc biệt nhất là lấy Giác Viễn làm trung tâm có tổng cộng 12 đan lư lớn tỏa ra nghi ngút khói che kín cả că phòng này.
Vô Song đối diện với cái tình cảnh này không khỏi hỏi.
"Đại sư, người có sao không? ".
Giác Viễn nhìn Vô Song, vẫn giữ tư thế ngồi gần như không động đậy.
"A di đà phật, lão nạp hiện tại so với mấy ngày trước đã tốt hơn rất nhiều, đa tạ thí chủ lo lắng".
Giác Viễn nói xong ánh mắt vẫn nhìn Vô Song, ông cảm thấy Vô Song đột nhiên rất lạ, lạ hơn lần ở trong Dược Vương Thôn nhiều, thân thể Vô Song như thêm cái gì đó tuy nhiên cũng vì trong phòng tràn ngập khói từ đan lư bốc lên dẫn tới Giác Viễn cho dù nghi hoặc nhưng cũng không nhìn ra cái gì.
Nếu lúc này không có loại khói đặc biệt kia Giác Viễn nhất định sẽ chú ý đôi mắt của Vô Song cùng mùi hương đặc dị trên người nàng.
Ý Loạn Tình Mê là một trong những thiên phú dễ phát hiện nhất bởi nó dễ dàng đốt lên dục hỏa của nam nhân.
Thương Thiên Thủ Hộ khó phát hiện hơn một chút nhưng nếu biết cách thì cũng không khó nhận ra, thứ nhất chính là hương khí nhẹ dịu, thứ hai liền là loại cảm giác khác thường trong chính bản tâm.
Đương nhiên hiện tại Giác Viễn không nhìn ra cái gì.
Vô Song không biết Giác Viễn cảm nhận gì trên cơ thể mình, nàng lúc này mở miệng hỏi Giác Viễn.
"Đại sư, ta có thể đi gặp Tử La Lan cùng Thạch Vạn San hay không? ".
Giác Viễn không cần nghĩ gì, thản nhiên gật đầu.
"Đương nhiên có thể, lão nạp liền cho người dẫn thí chủ xuống bên dưới".
Giác Viễn nói xong vươn tay ra, rung lên một cái chuông "nhỏ", tất nhiên nó chỉ nhỏ với Giác Viễn bởi cái chuông này to bằng đầu người là ít.
Theo tiếng chuông vang lên, bên ngoài lại xuất hiện tiểu hòa thượng kia, tiểu hòa thượng mà Vô Song không biết tên.
Vô Song quay đầu nhìn thấy tiểu hòa thượng liền khẽ cười.
"Tiểu hòa thượng, gặp lại rồi ".
Tiểu hòa thượng cũng tươi cười, cúi đầu mà đáp.
"Đúng vậy, gặp lại được nữ thí chủ rồi ".
Tiểu hòa thượng này không như Bất Giới , bản tính có chút tinh ranh hơn nữa còn rất năng động.
Có tiểu hòa thượng dẫn đường thât sự nhanh hơn Bất Giới dẫn đường nhiều.
_ _ _ _ _ _ _
Vô Song theo tiểu hòa thượng rời đi không lâu, Giác Viễn không ngờ lại mở mắt ra lần nữa, ánh mắt không ngờ mang theo vẻ vui mừng.
"Bằng hữu phương xa tới, không thể tiếp đón đúng là lỗi của lão nạp".
Giác Viễn ở tận Cực Dương Đỉnh vậy mà phát hiện được bằng hữu?, việc này thực sự rất kỳ lạ hơn nữa bằng hữu của Giác Viễn là ai?, thật thú vị là người này Vô Song không biết bất quá lại biết Vô Song.
Thiên hạ đều biết Võ Đang có Tam Thánh nhưng thực chất có Tứ Thánh, vị cuối cùng trong Tứ Thánh của Võ đang đã đến Nam Thiếu Lâm, Y Thánh – Trương Y.
Y Thánh đến Nam Thiếu Lâm cũng không tính là việc gì quá quan trọng, quan trọng là đi theo Ý Thánh có hai người, cả hai đều là người quen của Vô Song.
Người thứ nhất chính là Cổ Đại Ngưu.
Người thứ hai càng không cần nói, nàng chính là Nga My – Viên Tử Y.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...