Vô Song cảm thấy võ công của Tu La Vương kỳ dị vô cùng nhưng Tu La Vương sao không có cảm giác tương tự đây?.
Trên thế giới này có một số thứ gọi là khắc chế, ví dụ rõ nhất là tứ bà đương thời, không phải Nhất Dương Chỉ khắc Cáp Mô Công, Cáp Mô Công lại có thể Hàng Long Thập Bát Chưởng sao?.
Vô Song dùng Hàng Long Thập Bát Chưởng có thể khắc chế Thiên Long Bát Bộ Thần Công của Long Đế, tương tự thì Tu La Vương tin tưởng võ công của hắn cũng có thể khắc chế Quỳ Hoa Bảo Điển.
Cái này cũng không phải nói mò, chẳng phải ngẫu nhiên mà Đông Phương Bạch lại không muốn để cho muội muội quyết đấu cùng Tu La Vương, Quỳ Hoa Bảo Điển hay Bỉ Ngạn Bi Ca đều sẽ bị Tu La Vương khắc chế rất mạnh.
Cho dù hai người cộng đồng sử dụng Quỳ Hoa Bảo Điển, Tu La Vương cũng chưa chắc đã sợ nhưng mà hắn nằm mơ cũng không được hai người... lại kỳ quái như thế.
Một kẻ bản thân Tu La Vương còn chẳng biết là võ học nhà nào, một nữ nhân thì lại nắm giữ Thái Cực Quyền bất truyền của Võ Đang, cái này vốn nằm ngoài dự đoán của Tu La Vương.
Tu La Vương vừa bị Đông Phương cô nương đẩy lùi, bản thân cũng rút lại ý nghĩ muốn thử chiêu với nàng đồng thời lúc này Vô Song cũng đã tiến tới.
Bàn về tốc độ Vô Song không có cách nào vượt qua Tu La Vương nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc Vô Song có thể áp chế hắn.
Lần này hai bên vừa áp sát nhau, Tu La Vương đã cảm thấy hơi nóng phả vào mặt mình, một đoàn hỏa diễm khủng khiếp bắn ra bốn phương tám hướng.
Tu La Vương có chút trở tay không kịp, hắn cũng chỉ có cách trực tiếp lấy chân lực ra đỡ, chỉ thấy đầu ma long sau lưng hắn gầm thét, rồi ma long trực tiếp quấn quanh người Tu La Vương.
“Ma Long Canh Kim”.
Trên người Tu La Vương liền xuất hiện một lớp chân lực, hắn dùng tay hóa thành ma trảo trực tiếp cứng đối cứng cùng hỏa diễm bất quá mỗi chưởng đánh ra lại phải lùi một bước.
Hỏa Diễm Đao xuất ra cho Tu La Vương cảm giác nóng rực, nóng rát cả đôi bàn tay.
Hỏa Diễm Đao này đương nhiên khác với bình thường bởi Vô Song lúc này đã là đế vị.
Không chỉ sáu luồng Hỏa Diễm Đao hay tám luồng Hỏa Diễm Đao, đây là mười hai đường Hỏa Diễm Đao cùng xuất, Tu La Vương một mực bị đánh bật lại mười hai bước.
Vô Song chỉ tiến không lùi, tay phải hóa thành chưởng pháp, nguyên bàn tay liền hóa thành hỏa ấn, liên tục đánh ra sáu chưởng điệp gia lên nhau, ép thẳng về phía Tu La Vương.
Tu La Vương lần này không nói nhiều, trực tiếp chắp hai tay lại, tiếp tục giở bài cũ của mình.
“Tu La Thần Công – Bất Động Căn Bản Ấn”.
Lại là chuông đen kia, chuông đen lần này tiếp tục ngăn cản Thiên Sơn Lục Dương Chưởng của Vô Song bất quá tình hình cũng có chút khác.
Sáu chưởng điệp gia như cực dương hỏa diễm, chân lực đè lên nhau, nhiệt lực thực sự không phải người thường có thể tưởng tượng, thậm chí mặt đất bên dưới còn bốc cháy.
Hắc chuông của Tu La Vương vậy mà xuất hiện từng vết nứt, cả người hắn lại bị bắn ngược trở lại phía sau, nguyên hắc chuông ầm ầm sụp đổ.
Tu La Vương không biết luyện ra cái loại võ công gì nhưng mà ma khí thì rõ mồn một, ma khí của hắn gặp chí dương lực lượng liền rõ ràng lộ ra vài phần thua kém, hắc chuông không chịu nổi chưởng lực điệp gia của Thiên Sơn Lục Dương Chưởng cũng không có gì lạ.
Lần này Tu La Vương triệt để bị đẩy ra khỏi phạm vi thương tổn Đông Phương cô nương, hắn cách nàng phải hơn trăm bước.
Thấy hắn lùi lại Vô Song càng không buông tha hơn nữa nội tâm chiến ý càng ngày càng thịnh.
Đế vị... cái cảm giác này rất khó để miêu tả bằng lời, nó cho Vô Song một cảm giác hưng phấn vô cùng, hắn lúc này như muốn phát tiết toàn bộ hưng phấn của mình ra vậy.
“Kháng Long Hữu Hối”.
Khoảng cách của Vô Song đến Tu La Vương hiện tại là khoảng mười bước chân, hắn không ngần ngại đẩy ra một chiêu này.
Kháng Long Hữu Hối kình lực không phải nói, kình lực ép thẳng vào mặt Tu La Vương.
Tu La Vương cũng chẳng tránh nổi, hai tay vận sức, trực tiếp dùng kình lực kẹp lại, dùng hai tay đánh nát một đầu Kháng Long Hữu Hối lao tới.
Hắn lúc này lại sử dụng Tu La Sân Kiếp, lấy lực chứng đạo, đáng tiếc Vô Song không tung ra một đầu rồng.
“Kháng Long Hữu Hối”
“Kháng Long Hữu Hối”
“Kháng Long Hữu Hối”.
Một hơi vừa chạy vừa xuất thưởng, ba đầu Kháng Long ép chặt lên nhau, kình lực khóa chặt bốn phương tám hướng thành một cái lồng giam vô hình, khóa mọi đường lui của Tu La Vương.
Tu La Vương đương nhiên lại bị ép về hoàn cảnh đấu chân lực.
Hai tay Tu La Vương tiếp tục chắp lại với nhau, thủ ấn rất nhanh biến hóa.
“Tu La Thần Công – Đại Kim Cương Luân Thủ Ấn”.
Hắn đứng im một chỗ, lấy bản thân hắn làm trung tâm, xung quanh bốn phương tám hướng xuất hiện từng lớp từng lớp lá chắn vô hình, vòng khí không còn là một chiếc hắc chuông nữa mà là một tòa hắc tháp, một tòa hắc tháp hình bát giác cực đặc thù.
Ba đầu Kháng Long Hữu Hối của Vô Song đè lên mà đánh, trực tiếp làm từng tấm chắn của Tu La Vương xuất hiện vết nứt, làm cho thân hình Tu La Vương ở bên trong không ngừng run lên nhưng Vô Song cũng có cảm giác mội lần một tia Hàng Long Khí tấn công thì sẽ sinh ra một tia ma khí phản ngược lại.
Cho dù Vô Song không quá rõ ràng nhưng hắn biết lớp phòng ngự này đại khái là gì, chỉ sợ là một dạng phòng ngự mượn uy lực chiêu thức đối phương phản chế chính chiêu thức đối phương.
Vô Song nghĩ thông một điểm này liền cười lạnh, thân hình tiến thẳng về phía trước.
Cái tòa tháp bát giác này không thể không nói là biến thái, bằng một chiêu này cho dù ba đầu Kháng Long Hữu Hối đè lên nhau mà tiến cũng vô pháp thương tổn Tu La Vương.
Tu La Vương ở bên trong lồng bát giác của chính mình cũng âm thầm thở ra một hơi nhưng mà hiện tại hắn cũng rõ ràng Vô Song lại tới tuy nhiên khí tức lại thay đổi 180 độ.
Bình thường vốn đang chí dương chí cương, nóng như liệt nhật, mạnh mẽ vô cùng thì nay lại biến về chí âm chí nhu, lạnh đến tận xương tủy.
Một chưởng này Vô Song sử dụng Huyền Minh Thần Chưởng.
Huyền Minh Thần Chưởng đánh thẳng vào cái lồng bát giác vô hình trước mặt, đánh thẳng vào những vết nức mà ba chiêu Kháng Long Hữu Hối tạo ra.
Một chưởng này trực tiếp đóng băng nguyên một mảnh khoảng không trước mặt, tức là đóng băng một khoảng của lồng bát giác, sau đó Vô Song lại lấy tay phải đánh ra một chưởng.
“Thiên Sơn Lục Hợp Chưởng”.
Cực hàn đóng băng, cực hỏa liền thiêu rụi.
Tu La Vương căn bản không tin được Vô Song lại còn có cái thủ đoạn này, phần phía trước của lồng bát giác liền như tấm kính bị đánh vỡ vậy sau đó một tay Vô Song xuyên thẳng qua, Thiên Sơn Lục Hợp Chưởng toàn bộ đánh thẳng vào ngực Tu La Vương.
Tu La Vương lần này đã không còn dùng từ lùi lại để mà hình dung, chịu một trọng chưởng hắn trực tiếp phun máu, cả người như quả bóng xì hơi bị đánh bay đi, ẩn sau cái mặt quỷ sắc mặt đã trở nên tái cả lại.
Về phần Vô Song nén đau đớn từ tay trái truyền lại, tay trái của hắn dùng Huyền Minh Thần Chưởng va chạm cùng lồng bát giác thật sự làm hắn đau đến tái mặt, lực phản chấn của cái lồng này không thể đùa được.
Nguyên phần cổ tay của Vô Song thậm chí còn bị băng hàn bao phủ nhưng mà Vô Song vẫn cứ tiến đến, trong mắt bỗng chốc chuyển thành màu huyết hồng dày đặc sát khí.
“Sát Lục Đao Khí”.
Cũng giống như Hỏa Diễm Đao, Sát Lục Đao của Vô Song là trạng thái tương tự, uy lực không bằng Hỏa Diễm Đao nhưng số lượng liền nhiều hơn, Vô Song một lần gọi ra Sát Lục Đao hắn có thể tạo ra 36 đường sát lục đao khí.
Đao khí này gần giống Canh Kim Khí của Ca Lâu La, như một thanh đao cắt qua hư không, 36 thanh huyết đao hướng về phía Tu La Vương mà cắt qua.
Tu La Vương đang bị đánh bay đi, miệng còn trào máu, bất quá hắn đột nhiên dẫm một chân xuống đất, không ngờ chỉ bằng một chân lại hoàn toàn ổn định cơ thể lại, cả người từ phía sau nghiêng về phía trước, hai tay kết ấn, miệng mở lớn.
“Cửu Đầu Thiên Sư Ấn”.
Hắn gầm lên một tiếng, uy lực một tiếng gầm này phải nói là không thể tưởng tượng, Vô Song vốn đang hoàn toàn chiếm thế thượng phong, vốn đang tiếp tục muốn dồn ép đối phương vậy mà chỉ sau một tiếng gầm, tất cả đao khí bị chấn nát, cả người Vô Song đang bay tới lại như dính trọng chùy, bắn ngược về phía sau.
Vô Song đến cả ổn định thân thể cũng làm không nổi, cứ như thế bắn ngược trở lại, đáng sợ hơn một chiêu này không thể làm tổn thương Vô Song quá nặng nhưng nó trực tiếp tấn công vào thị giác cùng thính giác Vô Song.
Vô Song cảm nhận được mắt mình mờ đi, ở tai của hắn còn có máu chảy ra.
Một tiếng gầm này đúng là làm Vô Song cảm thấy giật mình, một đời này Vô Song chưa thấy loại âm ba công kích nào đáng sợ hơn.
Vô Song khó khăn lắm mới lùi lại được sau đó hắn cảm thấy càng ngày càng không ổn, gần như là đầu váng mắt hoa vậy.
Ngay lúc này Vô Song chỉ cảm thấy có một bàn tay đặt lên đầu mình, sau đó một trọng quyền nện thẳng xuống, Tu La Vương đến rồi.
“Tu La Quán Nhật”.
Âm thanh lạnh lẽo kia vang lên cùng một trọng quyền cứ như thế đấm xuống, Vô Song đầu lập rung lên, cảm giác đau đớn chạy đến tận óc hắn.
Tu la Vương cũng không dừng tay, một tay hắn vẫn giữ lấy tóc của Vô Song, một quyền khác lại tới.
“Tu La Kinh Hồng”.
Một quyền này nhanh đến cực điểm tuy nhiên Vô Song ngay lúc này lại quay phắt người lại, một tay đưa lên bắt lấy cổ tay của Tu La Vương, nưa người xoay ngược.
Một quyền của hắn đấm thẳng vào sống lưng Vô Song còn Vô Song cũng tung một quyền ra, một quyền này đánh vào lồng ngực Tu La Vương.
Một tay của Tu La Vương bị Vô Song dùng Long Trảo Thủ bắt thẳng vào cổ tay khóa chặt, một quyền Vô Song tung ra là Đại Phục Ma Quyền trong Cửu Âm Chân Kinh, trọng quyền đánh vào lồng ngực đối phương, cả Vô Song cùng Tu La Vương đều bị bức lùi lại tuy nhiên Vô Song lại không ổn tới cực điểm.
Một tiếng hét của Tu La Vương không chỉ ảnh hưởng đến giác quan của Vô Song mà còn ảnh hưởng đến khả năng cảm nhận của hắn, gần như Vô Song đang rơi vào một loại trạng thái ảo mộng vậy.
Bước chân lảo đảo lùi lại, Vô Song còn hơi có dấu hiệu khựng người xuống, hắn hiện tại còn không biết Tu La Vương chuẩn bị làm gì.
Tu La Vương đương nhiên cũng phải lùi lại, Đại Phục Ma Quyền chẳng phải chuyện đùa, một quyền của Vô Song đánh thẳng vào lồng ngực hắn, thậm chí suýt nữa làm hắn ngã bật ngửa ra sau.
Tu La Vương ổn định thân thể nhanh hơn Vô Song nhiều tuy nhiên hắn hiện tại lại không tiếp tục công kích Vô Song bởi bên cạnh Vô Song đã xuất hiện một nữ tử.
Nàng nhẹ đưa tay chạm vào đầu Vô Song, thậm chí như đang xoa đầu hắn vậy.
Vô Song có cảm giác một luồng sinh khí tươi mát chạy dọc cơ thể, thoải mái vô cùng, dễ chịu cũng vô cùng đồng thời hắn nghe thấy âm thanh lạnh lùng của nàng tiếp tục vang lên, lần này nàng dùng miệng nói chứ không phải là truyền âm.
“Nghỉ ngơi một chút đi”.
Nàng nói xong bước chân nhẹ chuyển mà chắn trước người Vô Song, nàng lúc này thật sự đã tương đối khác biệt.
Nàng bình thường luôn có Sinh Tử Nhị Khí làm tiêu chí nhưng hiện tại không còn cái cảm giác nửa sinh nửa tử này, trên người nàng chỉ có một đoàn khí trắng.
Đây không phải Quỳ Hoa Bảo Điển, không phải Bỉ Ngạn Bi Ca mà là Trường Sinh Quyết.
Trường Sinh Quyết của cha nuôi.
_ _ _ _ __ _ _
Nàng ban đầu vốn xin Vô Song 5 phút đồng hồ nhưng mà Vô Song thực sự làm tốt hơn nhiều, Vô Song có thể tranh thủ cho nàng gấp ba lần thời gian.
Nàng cần thời gian để chuyển hóa toàn bộ tử khí, để có thể vận dụng Trường Sinh Quyết tuy nhiên sau khi thành công chuyển trạng thái nàng lại có chút không biết có nên ra tay hay không.
Nhìn Vô Song một mực đè Tu La Vương lên mà đánh, nàng suýt nữa cảm thấy Vô Song có thể một mình xử lý đối phương, tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ thoáng qua của nàng, nàng đương nhiên biết đế vị cao thủ kinh khủng ra sao, Tu La Vương kẻ này sâu đến mức nào.
Không nói đến Tu La Vương, nếu trận chiến trước Long Đế không bị Vô Song khắc đến thảm thì mình Long Đế cũng đủ làm hai người khốn đốn vô cùng, cả hai cho dù giở hết bài vở ra cũng chỉ đổi được kết quả lưỡng bại câu thương, tuyệt không thắng nổi.
Đây là đế vị, là cường giả cường đại nhất cái thế giới này.
_ _ __ _ _ _ _
Tu La Vương cảm thấy không thể nhân cơ hội này đánh chết Vô Song thì âm thầm thở dài nhưng mà hắn lúc này cũng không dám bất chấp tất cả đánh chết Vô Song nữa bởi hắn... nhận ra Trường Sinh Quyết.
Phàm là đế vị cao thủ trong thiên hạ, làm gì có ai không nhận ra Trường Sinh Quyết của Trường Sinh Chân Nhân.
“Hừ, thất trách thất trách, một tiểu tử nắm không biết bao nhiêu loại võ công giờ lại thêm một con bé nắm giữ Trường Sinh Quyết bất quá hai đứa các ngươi thực sự có thể nghĩ làm bản tọa lật thuyền trong mương? “.
Nàng nhìn về phía Tu La Vương, cũng nhẹ giọng mà đáp.
“Đánh tiếp thì biết”.
Nàng nói xong, Trường Sinh Khí điên cuồng xoay chuyển, về phần Tu La Vương lại lựa chọn lập tức lùi lại.
Thấy Tu La Vương lùi lại, nàng hơi mỉm cười, nhún chân mà tới.
Trong phút chốc hai người lần đầu tiên đọ chưởng với nhau, nàng đánh ra một chưởng, Tu La Vương cũng đánh ra một chưởng, hai bên thuần túy đọ chân lực.
Sau đó... nàng thân hình phiêu hốt lùi lại, Tu La Vương cũng vậy nhưng bước chân của hắn đã loạn, một mực lùi lại ba bước mới có thể ổn định thân thể, sắc mặt quả thật tương đối khó coi.
“Sinh Sinh Bất Tức, Trường Sinh Bất Tử, hôm nay được lĩnh giáo Trường Sinh Quyết của Võ Đang cũng có chút mở rộng tầm mắt”.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...