Cực Võ

Vô Song rời đi, hắn mang hai người cứ thế mà rời đi, cái việc này đương nhiên là hắn không sai nhưng mà lại làm nàng cực kỳ tức giận.

Bản thân nàng rất bình thường đương nhiên cũng sẽ biết tức giận.

Nàng chỉ là không thích nói chuyện, nhưng vẫn sẽ là người bình thường, khí chất nàng cho người ta một loại cảm giác như tiên tử không nhiễm bụi trần, lạnh lùng cách xa trần thế nhưng nàng thực sự không phải.

Nàng không làm được cái tiên tử cao cao tại thượng kia vì vậy hiện tại nàng cực kỳ muốn chửi Vô Song một trận thậm chí muốn đánh hắn thành đầu heo.

Vô Song rời đi để lại cho nàng một cái vấn đề cực kỳ khó giải quyết chính là Long Đế.

Nếu lúc nãy Vô Song lao vào bên trong hắn không có cường công Khẩn Na La, hắn mượn Mị Ảnh thân pháp vòng qua Khẩn Na La sau đó mang theo hai người kia đi thì tuyệt không có việc gì xảy ra, hắn vẫn sẽ rời đi được đồng thời sẽ không giữ chân nàng.

Nàng cũng học Quỳ Hoa Bảo Điển sao không rõ Quỳ Hoa Bảo Điển nhanh thế nào?, Khẩn Na La cũng chẳng phải cao thủ gì ít nhất trong mắt nàng là vậy, Vô Song hoàn toàn không cần cường công Khẩn Na La một chiêu.

Bây giờ thì tốt rồi, Vô Song làm ra một loạt hành động, nàng đương nhiên cũng phải phối hợp theo hắn liều mình mà theo.

Ban đầu nàng vốn nghĩ Vô Song... là đến giúp nàng, bằng vào hai cao thủ song song vận lên Quỳ Hoa Bảo Điển chưa hẳn đã không thể chiến cùng Long Đế đặc biệt là Long Đế còn bị nàng làm cho phun ra một ngụm nghịch huyết đồng thời tiên huyết cũng thương tổn.

Vết thương thoạt nhìn không có gì nhưng sẽ làm tổn thương tâm mạch, tâm mạch tổn thương rất ảnh hưởng tới thực lực, ít nhất có thể làm Long Đế yếu đi một thành.

Một thành này không đủ cho nàng chiến thắng Long Đế nhưng nếu thêm Vô Song thì không phải không có cơ hội nhưng mà nàng nằm mơ cũng không ngờ Vô Song lại ôm hai người kia bỏ chạy.

Thế còn đánh cái gì?.

Cứ như hai người cùng gây chuyện sau đó Vô Song bắt một mình nàng giải quyết vậy.


Nàng sau khi để Ngọc Huyền theo mật đạo rời đi cũng đã nghĩ kỹ, nàng chỉ cần đối chiêu với Long Đế một khoảng thời gian sau đó tính toán đợi Ngọc Huyền an toàn liền rời đi, bằng vào thân phận cha nuôi đằng sau Long Đế cũng sẽ không dám hạ tử thủ với nàng, ra tay có cố kỵ, nàng một mực bỏ chạy không khó.

Đáng tiếc suy nghĩ của nàng liền bị hủy rồi, không biết từ đâu chui ra một cái heo đồng đội.

_ _ __ _ _ _ _

Nàng nhìn Long Đế hai mắt đầy sát khí cũng chỉ biết thở dài, sau đó cũng không có thời gian chửi mắng heo đồng đội kia bởi Long Đế đã tấn công nàng.

Long Đế vẫn là vận lên Thiên Long Bát Bộ Thần Công nhưng mà lần này có chút khác bởi nàng có thể thấy cả người Long Đế bọc trong kim quang.

Long Đế nhìn nàng thản nhiên mà nói.

“Bản tọa là Long Đế của Bà La Môn, vậy hôm nay muốn cho cao thủ trung nguyên các ngươi biết thế nào là Long”.

Hắn gầm lên một tiếng sau đó... trên người Long Đế có một đầu Kim Long quấn quanh, một đầu ngũ trảo kim long.

Thanh long vẫn đầy uy nghiêm lượn lờ sau lưng nhưng kim long lại đầy bá đạo quấn quanh thân.


Thanh Long là long hồn, Kim Long là long cốt.

Thế nào là Long?, Long liền phải có cả hồn cả cốt.

Lúc này nếu Vô Song ở đây sẽ nhận ra rốt cuộc tại sao Hàng Long Thập Bát Chưởng cùng Thiên Long Bát Bộ Thần Công lại xung khắc như vậy.


Một bên là long hồn, một bên là long cốt.

Hai cái phải kết hợp với nhau mới là chân long chân chính.

Ca Lâu La tại sao lại thèm Hàng Long Khí như vậy bởi Hàng Long Khí đại diện cho long cốt, nếu hắn có thể hấp thụ long cốt nuôi Kim Sí Hồn vậy Kim Sí Hồn sau này sẽ sinh ra Kim Sí Thân, hắn có thể hoàn thiện công pháp của chính mình, là bước đệm cực kỳ lớn cho Ca Lâu La trong con đường trở thành một trong Tam Đại Thiên, trở thành Long Đế đời tiếp theo.

Long Đế vì có đủ long hồn cùng long cốt hắn mới có thể liệt vòa hàng Đại Phạm Thiên, là đế vị cao thủ.

Thiên Trúc – Bà La Môn lúc trước không chỉ có long hồn mà còn có long cốt đáng tiếc long cốt đã biến mất.

Đây là một cái truyện xưa rất dài liên quan tới lịch sử Bà La Môn nhưng bản thân Hàng Long Thập Bát Chưởng của Trung Nguyên đúng là có xuất thân rất lớn từ bên trong Bà La Môn, là long cốt của Bà La Môn.

Từ thời gian rất lâu trước, Thiên Trúc liền nổ ra đại chiến, đại chiến giữa chính tông phật môn cùng Bà La Môn.

Đây đều là hai chi của phật giáo nhưng rốt cuộc cũng không thể sống chung, vì cuộc chiến gọi là truyền đạo mà bắt đầu xảy ra nội chiến.

Tại thế giới này vào thời điểm đó bản thân Đạt Ma liền nhận trọng trách, trọng trách xây dựng phật giáo chính tông ở Trung Nguyên.

Phật giáo Thiên Trúc khi đó vốn là muốn đề phòng, cho dù thua cũng còn lại một đường lui, thực sự không thể ngờ là bọn họ cũng chết vì nước đi nhầm này của mình.

Bà La Môn cùng Phật Giáo Thiên Trúc thế lực bằng nhau thậm chí Phật Giáo Thiên Trúc còn ẩn ẩn áp chế Bà La Môn nhưng khi Đạt Ma thành công mang theo đạo phật tiến vào Trung Thổ, sau đó ở lại trên Tung Sơn – Thiếu Lâm Tự thì lại là một vấn đề khác.


Phật giáo ở Trung Nguyên phát triển với tốc độ không thể tưởng tượng, dần dần hình thành một con quái vật khổng lồ, một con quái vật tranh giành tín đồ, một con quái vật tham dự cuộc chiến truyền giáo với chính Phật Giáo Thiên Trúc.

Vì cả hai bên ý niệm tương đồng từ một gốc mà ra nhưng Thiên Trúc chiến loạn liên miên trong khi trung nguyên thời điểm đó lại cực thịnh, thế là Phật Giáo Thiên Trúc thậm chí dần dần bị chính Phật Giáo Trung Nguyên lấn át, thánh địa của Phật Giáo thậm chí chuyển thành Trung Nguyên.

Tiếp theo lại có các chi khác xuất hiện ở Tây Vực, càng đáng nói bất kể là phật giáo ở đâu liền không có ý nhận Phật Giáo Thiên Trúc làm chủ.

Phật Giáo Thiên Trúc rốt cuộc bị chính nước đi này của mình hại, hại thật thảm.

Từ đó không chỉ Phật Giáo Thiên Trúc mất tiếng nói tại Thiên Trúc, trở thành Bà La Môn độc đại mà còn dần dần rời khỏi phân tranh võ lâm, rời khỏi vũ đài quyền lực rơi vào quên lãng.

Đương nhiên có mất thì sẽ có được, Phật Giáo Thiên Trúc biến mất mở ra một thời đại thịnh thế của Phật Giáo trên khắp cõi thiên hạ.

Lại nói đến Phật Giáo Bà La Môn cũng đổi tên là Bà La Môn hoặc Thiên Trúc Bà La Môn, Thiên Trúc Thần Giáo... tất cả đều là cùng một tên gọi để nói về đệ nhất thế lực của Thiên Trúc lúc này tuy nhiên trong khoảng thời gian nội chiến ở Thiên Trúc thì tuyệt học Hàng Long Thần Công của Bà La Môn cũng tuyệt tích.

Bà La Môn có phản đồ, phản đồ này cũng là người duy nhất nắm giữ nguyên vẹn Hàng Long Thần Công, kẻ này trốn đến Trung Nguyên, vì không muốn bị Bà La Môn tìm ra liền lẩn vào làm ăn mày, đây cũng là bước đi đầu tiên của Cái Bang.

Đương nhiên Cái Bang thực sự không có bất cứ quan hệ gì Bà La Môn bởi nó không phải là một giáo phái theo dạng tín đồ cùng đức tin.

Cùng thời điểm này, Hàng Long Nhị Thập Bát Chưởng ra đời, tạo thành trấn phái của Cái Bang cũng là môn chưởng pháp duy nhất có thể tạo ra Hàng Long Khí.

Đến thời của Hồng Thất Công, ông rút gọn Hàng Long Nhị Thập Bát Chưởng còn Hàng Long Thập Bát Chưởng, đưa bộ chưởng pháp đi đến đỉnh cao của chính mình đồng thời cũng đưa luôn Cái Bang đi tới đỉnh cao.

Bởi danh vọng Hàng Long Thập Bát Chưởng đến đời Hồng Thất Công quá lớn, rốt cuộc Thiên Trúc Bà La Môn nghe được, Long Đế khi đó còn chưa thành đế vị liền tới Trung Nguyên.

Hắn khi phát hiện ra Hàng Long Thập Bát Chưởng thì mừng như điên bởi bộ chưởng pháp này thực sự mang hơi hướng của Hàng Long Thần Công, thực sự rất giống và đặc biệt nhất nó có thể tạo ra Hàng Long Khí đúng ra long cốt.

Đáng tiếc duy nhất là Long Đế không thể đạt được Hàng Long Thập Bát Chưởng bởi... có người gõ hắn.

Long Đế khi đó đã mạnh hơn Hồng Thất Công nhiều, hắn thậm chí tính toán bắt sống Hồng Thất Công bắt hắn nôn ra Hàng Long Thập Bát Chưởng nhưng mà Hồng Thất Công lại là ái tướng của nhà Thanh.


Long Đế khi đó gặp Hoàng Thường, hắn rốt cuộc không địch lại Hoàng Thường mà bị đuổi ra khỏi Trung Nguyên.

Thời kỳ đó Bà La Môn cũng không có Tam Đại Thiên, mà chỉ có một vị nữ đế bởi bất kể là Long Đế hay Thiên Đế khi đó chỉ là Long Vương cùng Thiên Vương, không có Hàng Long Khí tức là công pháp có sai lệch từ đó không thể đột phá đế vị.

Bà La Môn thực sự rất gấp nhưng lại không dám gây chiến với Đại Thanh thời kỳ đó, Đại Thanh thời kỳ đó thực sự quá mức hùng mạnh, mà cho dù Đại Thanh hiện tại cũng không phải Thiên Trúc có khả năng thắng nổi, rốt cuộc Bà La Môn cùng Hoàng Thường làm một giao dịch.

Giao dịch kia cho phép Long Vương cùng Thiên Vương tham ngộ Hàng Long Thập Bát Chưởng một lần, mỗi người... tham ngộ chín thức.

Hai người này không hổ là có thiên tư đế vị tương lai,lập tức rời khỏi trung nguyên bế quan tĩnh tâm nghiên cứu sau đó đề dựa vào đặc điểm của bản thân mà sáng tạo ra Hàng Long Thập Bát Chưởng của riêng mình, song song đột phá đế vị.

Cái chuyện xưa này tất nhiên đã bị lược giản đi nhiều, nó cũng không đơn giản như thế tuy nhiên cũng có thể coi là đủ rồi.

Long Đế cùng Thiên Đế thân là hai trong Tam Đại Thiên mang hận ý rất nặng với Thanh Triều vì vậy mới cộng đồng giúp đỡ cho Ngô Tam Quế, mang Bà La Môn trợ chiến.

Bọn họ mỗi người chỉ nắm một nửa Hàng Long Thập Bát Chưởng hơn nữa quyển sách kia chắc chắn bị Hoàng Thường đụng tay qua lại thêm thời gian quan sát rất ngắn, cái này thực sự có chút giống trường hợp của Quỳ Hoa Bảo Điển cùng Tịch Tà Kiếm Phổ khi xưa.

Hai người vì công pháp thiếu hụt nên bắt đầu tự lấy bản thân mình vào bổ khuyết công pháp tuy nhiên vì thế bộ công pháp sau khi bổ khuyết này chỉ thích hợp với chính bọn họ, căn bản cũng không thể truyền lại cho kẻ khác.

Thử hỏi hận ý khi đó với Hoàng Thường, với Thanh Triều có thể nhỏ sao?.

............

Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui