Biểu hiện kỳ lạ của Viên Tử Y đương nhiên không dấu được ánh mắt của Hoàng Dung, dù sao Viên Tử Y từ đầu đến cuối vốn cực kỳ trầm ổn thậm chí là lạnh lùng vậy mà sau khi nghe thấy nàng nói ra tên Vô Song, sắc mặt triệt để biến thành không đúng.
Hoàng Dung đương nhiên không lạ gì nam nhân của mình, có thể nói phong lưu thành tính, reo tình vô số.
Nàng chưa bao giờ nghe Vô Song kể về việc thế giới này hắn có bao nhiêu nữ nhân nhưng mà nàng biết cũng tuyệt đối không ít, đây là điểm trừ duy nhất của Vô Song trong lòng nàng, thực sự quá mức hoa tâm.
Nhìn Viên Tử Y, Hoàng Dung thở dài một cái không khỏi hỏi.
“Tử Y tỷ, có việc gì chăng? “.
Tư Y lúc này cũng biết mình thất thố, đối với Hoàng Dung khẽ gật đầu lên tiếng.
“Vô Song?, thực sự trùng hợp, trên Nga My Sơn ta cũng có một sư muội gọi là Vô Song “.
Viên Tử Y cũng không thể hỏi dò Vô Song mà Hoàng Dung nói đến là nam hay nữ, câu hỏi này quá não tàn.
Người thương của Hoàng Dung không phải là nam chẳng lẽ là nữ?... bất quá đây chỉ là tâm lý ám thị của chính Tử Y, bản thân nàng thật ra cũng biết người thương của Hoàng Dung hoàn toàn có khả năng là nữ, không phải nàng cũng vậy sao?.
Dĩ nhiên tại cái thế giới này, nếu người Hoàng Dung nói thật sự là nữ... quá nửa Hoàng Dung cũng không dám thừa nhận, dù sao hai nữ nhân... việc này là trái với đạo lý thông thường.
Hoàng Dung nghe Viên Tử Y nói, trong lòng lại càng thêm để ý có điều nàng vẫn là nói thật.
“Quả thực là trùng hợp, sư muội của Tử Y tỷ cũng gọi là Vô Song sao?, không ngờ lại trùng tên với nam nhân của ta “.
Hoàng Dung nói xong, khuôn mặt Tử Y mới hòa hoãn hơn một chút, cứ như thả được gánh nặng trong lòng vậy bất quá Tử Y không nhận ra ánh mắt Hoàng Dung hơi hơi lóe lên.
Hoàng Dung thật ra không biết tuổi thật của Vô Song, tuổi tác của Vô Song thậm chí hắn chưa từng nói tới tuy nhiên việc Vô Song còn rất trẻ thì ai cũng biết, dung mạo của Vô Song bây giờ cũng chỉ khoảng 20 mà thôi.
Vô Song ở thế giới kia trong 4 năm vậy trước khi hắn rời đi liền 16 tuổi, tất nhiên Hoàng Dung tuyệt không quên dung mạo của Vô Song lần đầu hai người gặp nhau.
Nam nhân của nàng khi đó đẹp đến dọa người, đẹp đến ma mị.
Dung mạo kia đẹp đến nỗi một khoảng thời gian chính Hoàng Dung còn cảm thấy tự ti, đến cả Âu Dương Khắc còn si mê không bỏ thậm chí trực tiếp chuyển mục tiêu từ nàng sang Vô Song.
Hoàng Dung thừa hiểu Vô Song khi giả làm nữ nhân thì đẹp thế nào... nếu bằng một lý do nào đó hắn từng đóng giả sư muội của Viên Tử Y... chỉ sợ Viên Tử Y tuyệt không nhìn ra.
Viên Tử Y kinh nghiệm chiến đấu vượt xa Hoàng Dung nhưng mà kinh nghiệm tình ái thì thua xa, dù gì Hoàng Dung cũng có tình yêu hoàn chỉnh hơn nữa nàng còn ở cùng yêu nữ như Lý Thu Thủy, về mặt tình cảm có rất nhiều cái Lý Thu Thủy làm Hoàng Dung mở rộng tầm mắt.
Nhờ vậy mà Hoàng Dung thậm chí có thể nhìn ra một tia tư ẩn, một tai tình ý của Viên Tử Y khi nhắc về sư muội sau đó là cái vẻ nhẹ nhõm khi biết sư muội của mình... không phải Vô Song trong miệng Hoàng Dung, cái cảm giác này nàng không nhận sai bao giờ.
Ánh mắt Hoàng Dung lóe lên, không khỏi đối với Tử Y hỏi.
“Tử Y tỷ tỷ, ta nghe tên ác tăng đó nói ngươi là người Nga My Phái?, Nga My Phái là đại phái phương bắc đúng không, người sao lại đến phương nam? “.
Tử Y không biết dụng ý của Hoàng Dung, nàng vẫn nghiêm túc trả lời.
“Cũng không có gì, lần này đến nam phương việc đầu tiên là muốn tham gia Lưu phủ đại lễ, nghe nói Lưu Chính Phong – Lưu đại hiệp muốn chậu vàng rửa tay, thối lui khỏi giang hồ. Sau khi từ Lưu phủ trở về ta muốn đến một nơi tìm gặp tiểu sư muội, chúng ta cũng đã có vài năm không gặp mặt “.
Hoàng Dung lần này càng ngày càng tin tưởng suy nghĩ của mình, có điều nàng chưa kịp nói tiếp cái gì ở bên cạnh Thủy Sanh đã lên tiếng.
“ A?, Lưu Chính Phong?, là Lưu thúc thúc sao, thúc thúc muốn rời khỏi võ lâm sao muội không biết?”.
Khuôn mặt xinh đẹp của Thủy Sanh lộ ra ngạc nhiên cực độ.
Hai nữ Tử Y cùng Hoàng Dung cũng không biết là Thủy gia cùng Lưu gia quan hệ vẫn tương đối gần dù sao đều là hào môn đồng thời đều là nhân sĩ võ lâm, hai nhà cách nhau cũng không phải xa, giao tình hai bên có thể tính là thâm hậu.
Lưu phủ của Lưu Chính Phong bản thân Thủy Sanh còn đến vài lần, nàng thật ra càng không xa lạ gì chỉ là nàng thật sự không biết Lưu thúc thúc muốn chậu vàng rửa tay.
Chậu vàng rửa tay ở thế giới này tuyệt đối là đại sự, cũng như minh tinh hay siêu sao của hậu thế tuyên bố giải nghệ vậy.
Hoàng Dung bị Thủy Sanh hấp dẫn, tạm đè xuống suy nghĩ trong lòng đối với Tử Y mà lên tiếng.
“Thủy muội muội, việc này rất nhiều người đều nghe thấy nha, dĩ nhiên muội không biết? “.
Thủy Sanh nghe Hoàng Dung hỏi liền hơi đỏ mặt, chỉ bằng việc Tử Y từ Nga My xa xôi đến tận đây dự lễ thì nàng cũng hiểu việc này đã truyền xa thế nào vậy mà nàng vừa mới từ Hành Dương trở về lại không biết chút nào.
Thật ra Thủy Sanh không phải là không có cảm nhận được gì, nàng... nàng đúng là thấy không khí Hành Dương Thành có chút không đúng nhưng mà khi đó nàng suốt ngày ở bên cạnh sư ca Uông Khiếu Phong, tầm mắt cũng chỉ có sư ca, nào biết cái gì nữa?.
“Người ta không chú ý mà... cũng không phải người ta không biết nha”.
Nói xong, hai mắt Thủy Sanh liền sáng lên.
“Đúng rồi, Dung nhi tỷ, lần này trở về nhà phụ thân ta thấy thương thế của sư ca chỉ sợ sẽ cấm cửa ta không cho phép ta ra khỏi nhà, bên ngoài quá nguy hiểm”.
“Điển lễ của Lưu thúc chắc chắn là nơi hào kiệt chính phái khắp nơi hội tụ về, ta không thể không đi mở rộng tầm mắt, hay là đợi về đến nhà ta ở Giang Lăng, Dung nhi tỷ cùng Tử Y tỷ liền nói giúp muội một câu... bằng võ công của hai tỷ chắc chắn không có gì phải lo lắng cả, muội liền có thể tham dự điển lễ của Lưu thúc rồi “.
Tử Y ngồi một bên, nàng trong lòng đã tự xác nhận Vô Song của Hoàng Dung và Vô Song của nàng khác nhau, Tử Y dĩ nhiên sẽ không lại thất thố, nàng hiện tại quay về trạng thái ban đầu, khi nghe thấy Thủy Sanh cầu khẩn chỉ là hơi hơi hé mắt mà thôi.
Với Hoàng Dung, nàng lúc này liền vui vẻ đồng ý, nàng không có thiếp mời, Thủy Sanh chính là thiếp mời của nàng, khi đó nàng có thể tiến một bước đến việc gặp mặt Vô Song.
Sau khi đồng ý với Thủy Sanh, Hoàng Dung ánh mắt hơi lóe lên nhìn Tử Y.
Tử Y rõ ràng nói nàng muốn đi gặp sư muội vậy ắt hẳn cũng phải biết sư muội nàng ở đâu đi?.
Hoàng Dung đã chắc 8 phần người trong tim cả hai là một, nếu Tử Y có thể tìm được Vô Song vậy nàng cũng có thể tìm được hắn, về phần Vô Song giải thích thế nào với Tử Y?, tựa hồ đây không phải là việc nàng cần suy nghĩ, nàng muốn để nam nhân hoa tâm kia tự giải quyết hậu quả.
“Tủ Y tỷ tỷ, Dung nhi... thật ra cũng đang không biết đi đâu, đợi sau sự kiện tại Lưu phủ, Dung nhi có thể theo Tử Y tỷ nhìn Vô Song cô nương hay không?, dù sao kết giao thêm một bằng hữu trên giang hồ liền có thêm một trợ lực “.
Tử Y tương đối bất ngờ với câu nói của Hoàng Dung, nàng hiện tại còn chưa chắc mình đã tìm được sư muội Vô Song, hơn nữa Hoàng Dung gặp sư muội nàng làm gì?, nàng thực sự cảm thấy khó hiểu nhưng mà nghĩ nghĩ một chút Tử Y vẫn gật đầu.
“Tốt, đoạn đường tiếp theo có Dung nhi muội muội làm bạn, cũng không tính là nhàm chán”.
Tử Y nói xong lại tiến vào trạng thái nhắm mắt điều tức, nàng cũng không biết câu nói này làm Hoàng Dung trở nên... e dè với chính Tử Y.
Việc Tử Y thích nữ nhân thì Hoàng Dung đã chắc chắn dù sao tình cảm của Tử Y với sư muội của mình khó mà che dấu được ánh mắt của Hoàng Dung.
Hoàng Dung thật ra cũng không kỳ thị Tử Y, nàng từ nhỏ lớn lên bên cạnh phụ thân mà phụ thân nàng là ai?, là Đông Tà – Hoàng Dược Sư.
Hoàng Dược Sư tuyệt không phải người miệng đều ‘nhân chi sơ – tính bản thiện’, bản thân Hoàng Dược Sư thậm chí còn coi thường đạo lý cùng giới luật thế gian, nếu không ông cũng chẳng cùng Dương Quá xưng huynh gọi đệ, đã chẳng phải là một trong số ít người một mực cổ vũ tình yêu sư trò của Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ.
Nếu Vô Song thật sự là nữ nhân, không biết chừng Hoàng Dung hiện tại cũng như Tử Y, yêu thích một nữ nhân, dù sao việc này chính Hoàng Dung cũng không quá kháng cự.
Điều duy nhất khác biệt ở đây là hiện tại Hoàng Dung đã có nam nhân trong lòng mình, nàng sợ nhất Viên Tử Y lại lấy mình làm mục tniêu... dù gì Tử Y cũng thích nữ nhân nha?, ai quy định một nữ nhân không thể thích nhiều nữ nhân đâu?.
............
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...