Thiên Đạo đương nhiên cũng có thể nhìn ra điểm đáng sợ của Song Kiếm Hợp Bích, nhìn vào cái loại kiếm pháp này, Thiên Đạo cũng không khỏi đau đầu.
Kinh nghiệm chiến đấu của nó không cao, đặc biệt là dùng võ học nhưng mà ánh mắt của nó chắc chắn không yếu, nó cũng nhìn ra điểm bất phàm của Song Kiếm Hợp Bích.
Nó biết, hiện tại hai người Vô Song bị vây vào thế hạ phong nhưng mà cũng không nói ra được cái gì, đám thiên sứ kia chỉ có thể vây hai người lại nhưng không thể vượt qua được phòng tuyến của Song Kiếm Hợp Bích, về lâu về dài số lượng thiên sứ nhất định sẽ bị giết hết.
Nghĩ nghĩ một chút, đôi cánh bạc lại rung lên, toàn bộ đám thiên sứ đang vây công Vô Song lập tức tan thành hư vô,
Một ý niệm, hơn 20 đạo thiên sứ biến mất, sau đó lại bắt đầu xuất hiện đám thiên sứ mới.
Nhìn cái đám này, Vô Song cũng không khỏi rùng mình.
Không còn là 8 cánh thiên sứ mà là 12 cánh thiên sứ.
Trên bầu trời xuất hiện 30 đầu 12 cánh thiên sứ, vũ khí của bọn chúng cũng không phải là đạo kiếm mà là một cây trượng hoàng kim, cái cây trượng hoàng kim này được hình thành từ cái gì thì Vô Song cũng có thể đoán ra một hai, trượng hoàng kim được tạo thành từ lôi kiếp.
8 cánh thiên sứ chiến lực ngang với bát tinh cường giả của nhân loại, 12 cánh thiên sứ liền là thập nhị tinh cường giả tương đương với... Thiên Sơn Đồng Mỗ.
12 cánh thiên sứ cách chiến đấu cũng không giống 8 cánh thiên sứ, cái đám này không lao xuống mà tấn công Vô Song, chỉ thấy chúng dàn hàng trên trời, bao vây lấy một vùng thiên không, trong tay đám này hoàng kim quyền trượng liền xuất hiện từng tia lôi điện.
Vô Song ánh mắt trở nên ngưng trọng, đối phương muốn dùng thiên kiếp đối phó hắn, loại sức mạnh này cũng không thể dùng võ công bình thường mà giải quyết, Song Kiếm Hợp Bích căn bản không thể làm đối thủ của cái thứ này.
Vô Song ánh mắt bắt đầu chuyển lên nhìn Thiên Đạo một chút, hắn muốn xem phản ứng của Thiên Đạo thế nào.
Ánh mắt hắn rõ ràng có thể nhìn ra, thân thể của chính A Thanh cũng đang chậm rãi run lên.
Tạo ra 30 thiên sứ thực lực không kém Thiên Sơn Đồng Lão, đây chính là lực lượng vô địch thiên hạ, cho dù Thiên Đạo mượn thân A Thanh có lẽ cũng chỉ làm được đến mức này, chẳng nhẽ còn mong nó triệu hoán 30 đế vị cao thủ?, nếu nó thật sự làm được việc này đã chẳng phải kiêng kỵ Hạng Vũ như vậy.
Nghĩ thông suốt cái này, Vô Song tự tin hơn nhiều, cả hai người Vô Song đều bắt đầu xuất hiện ma khí, sau đó liền biến thân.
Dạng biến thân tất nhiên không hề thay đổi chút nào so với ngày trước, Đông Phương Bạch nửa thân dưới bị ma văn che kín tạo thành một lớp hắc giáp, nửa thân trên để trần lộ ra từng đường cơ bắp cùng từng hoa văn màu đen lấp ló, sau lưng là 5 đạo thải vân màu đen kéo dài.
Với Cơ Vô Song trang phục thì không khác Lãnh là bao đồng thời sau lưng cũng có 5 đạo thải vân kéo dài.
Nhìn thấy cả hai người Vô Song biến thân, cho dù Thiên Đạo cũng phải run lên.
Trước đây nó cực kỳ tự tin cái ánh mắt kinh khủng kia chỉ có thể xuất hiện một lần nhưng mà... hiện tại nó không có cái tự tin đó, có trời mới biết nếu có thêm một ánh mắt đỏ như máu nữa thì chuyện gì xảy ra.
Tay ngọc hơi run lên, ngón tay chỉ về phía Vô Song, nó lạnh giọng.
“Giết “.
Thiên Đạo hạ lệnh, 30 đầu thiên sứ quay thành vòng tròn, đạo lực trên người bốc lên tạo thành 30 cột sáng chiếu sáng toàn bộ thiên không, trong tay hoàng kim quyền trượng lóe sáng, một vòng diệt thế lôi kiếp ầm ầm đánh xuống.
Một đợt tấn công này thực sự được xưng là diệt thế, mặt đất bị đánh thành nát vụn thậm chí trên bầu trời đến cả lỗ đen cũng hiện ra, không gian cực độ không ổn định.
Thiên kiếp lực lượng vẫn luôn là cái gì đó cực kỳ kinh khủng.
Vô Song hít vào một hơi lãnh khí, chính hắn cũng không khỏi cảm thấy nhỏ bé trước uy lực của đất trời nhưng mà càng cảm thấy nhỏ bé, trong lòng Vô Song càng có một loại nghịch ý, một loại kiêu ngạo.
Hắc long có nghịch lân, bản tính của nó thật ra vốn ở một chữ ‘nghịch’, bảo nó cúi đầu?, thà rằng giết nó.
Âm thanh lôi kiếp đánh xuống như có thể xé rách hư không, đập nát màng nhĩ vô số người, thứ âm thanh như diệt thế hàng lâm nhưng mà trong cái âm thanh kinh khủng đó, có một tiếng long ngâm cao vút mà lên, sau đó từng tiếng long ngâm xuất hiện, vang vọng giữa đất trời.
Ma khí kinh khủng bốc lên, hai luồng ma khí hòa vào với nhau, sau đó một cảnh tượng kinh thiên động địa xuất hiện.
Trên thiên không, A thanh vẫn đứng đó, nàng như chúa tể thiên hạ.
Dưới nàng là 30 thiên sứ 12 cánh, trong tay cầm hoàng kim quyền trượng.
A Thanh như đại diện cho thiên giới.
Về phần bên dưới, xuất hiện một đầu tuyệt thế ma long, con ma lòng này có đến 10 cái đầu, gọi là Thập Đầu Ma Long.
Thứ này mang theo ma khí khủng khiếp, đại diện cho hết thảy tà ác của thế gian, cứ như sinh vật ma quỷ từ âm tào địa ngục chui ra.
Thập đầu ma long, gánh thiên kiếp.
Dĩ nhiên thập đầu ma long này chỉ là giả tưởng, nếu một ngày Vô Song thật sự có thể đạt đến thập long cảnh giới, hắn đã không phải tốn công đánh cùng Thiên Đạo, hắn hoàn toàn có thể dễ dàng diệt đi thứ này.
Thập đầu ma long này vốn là ảnh ảo, ảnh ảo liên kết của hai cái ngũ đầu long mà thành, một của Đông Phương Bạch, một của Cơ Vô Song.
Thiên địa dị tượng lúc này thật sự rõ mồn một, đến mức cho dù ở ngoài 30 dặm, cho dù ở Ma Sơn cũng có thể cảm nhận.
Bất kể là nhân tộc hay quỷ tộc đều run sợ, thậm chí muốn cúi rạp xuống.
Cả hai tộc đều không hiểu việc gì xảy ra nhưng mà từ màu sắc, bọn họ cũng liền chọn ‘trận doanh’ của mình.
Nhân tộc tất nhiên tin vào thứ ánh sáng hoàng kim kia, quỷ tộc thì sùng bái màu đen cực độ tăm tối.
_ _ _ __ _ _ _ _ _ __ _ _
Trận giao thủ của Vô Song cùng Thiên Đạo cũng chỉ mới bắt đầu nhưng mà Hạng Vũ cũng đã đứng ngồi không yên.
Hạng Vũ hiện tại đương nhiên là trạng thái toàn thịnh của bản thân mình, hắn cũng không cần đợi Thiên Đạo gọi ra 12 cánh thiên sứ mới phát hiện được trận chiến này, ngay thi Thiên Đạo biến thân thành 16 cánh thiên sứ, hắn đã nhận ra.
Hạng Vũ có thể ước lượng thực lực của mình, hắn cảm thấy mình không hề thua Thiên Đạo, cho dù là 16 cánh thiên sứ cũng như vậy, hắn đối với Thiên Đạo không có kinh sợ nhưng mà lại có tò mò.
Hắn tò mò không biết, là kẻ nào ép Thiên Đạo tiến hóa thành cái dạng này?, trên đời ngoài hắn cùng Độc Cô ra, còn có ai có thể làm được một bước này?.
Hạng Vũ cũng không nghĩ tới Độc Cô bởi vì Độc Cô vốn không có cửa địch lại Thiên Đạo.
Độc Cô không sợ ma lực nhưng hắn lại không có khả năng khắc chế đạo lực, đã không thể khắc chế đạo lực liền không có tư cách làm đối thủ của Thiên Đạo.
Đứng ở Ma Sơn, Hạng Vũ thậm chí muốn xuất động, rời khỏi Ma Sơn nhìn một chút, là trận chiến của ai, là kẻ nào có thể ép được Thiên Đạo.
Hắn cũng không ngại xuất thủ, tiễn cả hai chướng ngại trước mặt một đoạn đầu đài, đáng tiếc Hạng Vũ hiện tại đi không được.
Hạng Vũ lúc đó vừa muốn rời đi, chỉ thấy một loại kinh khủng áp lực đè chặt lên mình.
Hạng Vũ nắm tay co lại, đơn giản xuất quyền.
Quyền của hắn là Bá Quyền, là Bá Vương Quyền, quyền mạnh mẽ tuyệt luân, đánh nát cả không gian trước mặt nhưng mà đối với cái áp lực kinh khủng kia, Bá Vương Quyền của Hạng Vũ cũng tìm không được cảm giác ưu việt.
Hạng Vũ dùng song quyền đánh trực tiếp đánh ra một đạo lộ, hủy đi toàn bộ vực đang bao phủ mình nhưng trong mắt hắn không có ý cười.
Hắn thấy Độc Cô từ bao giờ đã tiến đến, vẫn là khuôn mặt ẩn sâu dưới lớp mặt nạ kia, chỉ có ánh mắt như đang mỉm cười nhìn Hạng Vũ.
“Bá Vương Hạng Vũ, cái tên này đã sớm thành dĩ vang, hay là ta gọi ngươi bằng cái tên kia đi, Hạng Vô Hận đúng không? “.
“Xin lỗi, hôm nay ngươi là không đi ra khỏi đây được rồi”.
Độc Cô khí định thần nhàn mà nhìn Hạng Vũ... hay phải nói là Hạng Vô Hận.
Hạng Vô Hận chính là một sinh mệnh khác của Hạng Vũ dưới âm giới, là thân phận của hắn.
Hạng Vô Hận cũng nhìn Độc Cô, hắn cũng không vội động thủ, khóe miệng chậm rãi nhếch lên.
“Ngươi ở đây, Thiên Đạo ở ngoài kia, vậy thứ gì là đối thủ của Thiên Đạo?”.
Đối với câu hỏi của Hạng Vô Hận, Độc Cô Cầu Bại từ chối cho ý kiến.
Từ từ rút ra một thanh kiếm màu đen tuyền từ sau lưng.
Thanh kiếm này rất mỏng, lưỡi kiếm cũng cực cong, đây là loại kiếm chủ yếu được dùng tại Nhật Bản, dạng như một thanh kiếm ‘Samurai’ nhưng mà lại có chút ngắn hơn, màu sắc cũng cực yêu dị.
Tất nhiên Độc Cô rút ra thanh kiếm này cũng không làm Hạng Vũ có cái gì phải suy nghĩ, hắn chỉ nhìn Độc Cô mà gằn giọng.
“Ngươi có biết đây là Đông Hoàng Lăng không?, đây vẫn là sân chơi của bản đế, lúc trước bản đế chưa thành nhân thể ngươi mới có cơ hội cầm chân bản đế, nay bản đế chết mà phục sinh, ngươi lấy tư cách gì ngăn cản bản đế ”.
Độc Cô nghe vậy liền bật cười.
“Võ phu thất bại mà thôi, cũng dám xưng đế?, nực cười”.
Hạng Vũ cũng không giận gì, bàn tay lớn nắm lại, cực kỳ bá khí mà đáp.
“Thiên hạ sau này liền là đất của Đại Sở, giết chết ngươi, từ nay về sau thiên hạ liền xuất hiện Đại Sở Hoàng Triều, bản tỏa liền là Sở Thiên Đế”.
Vô Song muốn sớm chiến cùng Thiên Đạo thì sao Độc Cô có thể chậm hơn hắn?.
Độc Cô cho Vô Song thời gian 30 ngày là hạn cuối cùng nhưng không nói câu nào ngăn cấm Vô Song không thể tiền phát chế nhân, xuất thủ sớm trước thời hạn.
Độc Cô hiểu Vô Song nghĩ gì đồng thời hắn cũng có tính toán của hắn, hắn cũng không hy vọng Vô Song dùng hết thời hạn này.
Độc Cô chưa từng lo lắng Thiên Đạo sẽ có biến số, hắn lo lắng là Hạng Vũ – Hạng Vô Hận sẽ có biến số.
Thời gian 3 ngày cuối cùng kia... là biến số của Hạng Vô Hận.
Kẻ này cũng giống Đế Thích Thiên, đều muốn mưu tính dương thế.
Mục tiêu của Đế Thích Thiên là gì đến bây giờ cũng không ai biết nhưng mục tiêu của Hạng Vô Hận thì Độc Cô cũng chẳng khó để nhìn ra.
Độc Cô đại diện cho Diêm Vương Điện, đại diện cho cõi U Minh Âm Tào Địa Phủ.
Hạng Vô Hận thì lại đến từ một thế lực khác, cái thế lực này chưa hẳn đã so được với Âm Tào Địa Phủ nhưng cũng là một đầu cự vô phách tại âm giới.
Hạng Vô Hận lần này trở về, muốn trở thành một đời Thiên Đạo mới đồng thời hắn muốn chuyển biến chính cái thế giới này, khiến thế giới này trở thành hậu hoa viên của hắn.
Hạng Vô Hận tầm mắt đã rất cao, không cần phải gò bó trong một cái dương giới như này, cái gọi là thiên cổ nhất đế hay Sở Thiên Đế gì gì đó Hạng Vô Hận đã không quá quan tâm.
Mục tiêu chân chính của hắn là ‘luyện giới’, trở thành thiên đạo một giới sẽ cho hắn trợ lực cực lớn, để hắn có vốn tranh hùng nơi âm gian, đây cũng có thể coi như một loại tu luyện.
Hắn chỉ cần luyện hóa giới này, có thể trở thành thiên đạo một giới khi đó tiền đồ của hắn liền là vô hạn, sau này ở âm giới chưa chắc hắn đã không thể thật sự trở thành một cái Sở Đế, lập ra một Đại Sở Hoàng Triều ngay dưới cõi âm.
Thiên Đạo, Độc Cô muốn diệt.
Hạng Vũ – Hạng Vô Hận, Độc Cô cũng muốn giết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...