Trong thế giới này, từ khi Đế Thích Thiên ra tay, thế giới đảo điên, dòng thời gian cùng không gian bị bẻ cong, ngoại trừ A Thanh cùng Tây Thi ra không còn ai có thể nắm giữ trí nhớ về thế giới nguyên bản nữa tuy nhiên Độc Cô Cầu Bại cũng có được đặc quyền này.
Đế Thích Thiên là một đoạn truyền kỳ của âm giới thì Độc Cô cũng là như vậy, cả hai đều là cường giả dương gian đi lạc vào âm giới, tự mình mở ra truyền kỳ của mình.
Đế Thích Thiên có thể trở thành cánh tay đắc lực nhất của Diêm Vương thì Độc Cô cũng là điện chủ Chuyển Luân Điện, là một trong Thập Đại Diêm La Vương của âm giới.
Chuyển Luân Điện được chọn để xuất hiện, được chọn mang lên dương gian cũng là vì thân phận của Độc Cô đồng thời cũng vì Độc Cô không thể coi là sinh mệnh thuộc về thế giới này nữa, trí nhớ của hắn đều được bảo lưu một cách cực kỳ đầy đủ.
Chuyển Luân Điện hiện tại đã không còn tử thần cũng không còn âm binh, chỉ có một mình Độc Cô.
Ở Ma Sơn này, cho dù không có lấy một thuộc hạ, Độc Cô vẫn có thể cùng đẳng cấp với Hạng Vũ, hai người chia nửa Ma Sơn, cùng nhau cai quản Ma Sơn.
Tại Ma Sơn này, ngoại trừ Độc Cô ra không ai có thể là đối thủ của Hạng Vũ thậm chí Hạng Vũ hiện tại còn không đánh lại Độc Cô, Hạng Vũ lúc này vẫn đang trong quá trình ‘chuyển sinh’.
Độc Cô lúc này ngửa đầu lên nhìn Vô Song, lại lên tiếng.
“Ngươi đã gặp qua Ngu Cơ, chắc cũng biết Hạng Vũ? “.
“Tốt nhất ta khuyên ngươi khi đi ra ngoài tìm cách xử lý Hoa Sen Liên Ngẫu kia đi, đương nhiên với khả năng của ngươi muốn xử lý thứ này căn bản không nổi, chỉ cần ngươi đi ra ngoài Hạng Vũ nhất định có thể cảm nhận được trong tay ngươi có vật này”.
“Hoa Sen Liên Ngẫu có thể tái tạo thân thể, sinh ra một thân thể mới, chỉ cần thủ pháp thích hợp thì đây chẳng khác gì sống lại một thế, thứ này tuyệt đối là thần vật “.
“Hạng Vũ hắn đang trong quá trình sống lại một thế, hắn là một tuyệt thế hung hồn lại có thể điều khiển long mạch của Đông Hoàng Lăng, có thể chưởng khống ma khí của Ma Sơn, nếu là bình thường dạng hung hồn như Hạng Vũ nhất định sẽ bị âm giới toàn lực truy sát đáng tiếc hiện nay không phải lúc bình thường”.
“Hạng Vũ đã mạnh đến nỗi toàn bộ thiên hạ này không có một ai có tư cách áp chế hắn nữa, vì vậy mục tiêu của hắn là tái sinh, là sống lại, chỉ cần hắn thành công tái sinh, thoát khỏi thân phận hung hồn thì từ đó về sau, kể cả La Sinh Môn biến mất, âm giới có thể rảnh tay xử lý hắn đi chăng nữa thì cũng vô lực, hắn chân chính trở thành sinh mạng dương giới, đứng ngoài khả năng của âm giới”.
“Quá trình tái tạo của Hạng Vũ vẫn đang diễn ra, trong thời gian ngắn hắn chưa thể thực sự sống lại bất quá nếu có Hoa Sen Liên Ngẫu thì khác “.
“Ngươi đã nắm được Hoa Sen Liên Ngẫu thì nên nghĩ một chút, nghĩ xem nên che giấu Hạng Vũ ra sao hoặc trực tiếp đưa cho hắn, hơn nữa với tính cách Hạng Vũ, hắn bá đạo vô cùng, đối với hắn việc ngươi đưa Hoa Sen Liên Ngẫu cho hắn vốn là một loại nghĩa vụ vậy, giống như sứ giả tiểu quốc mang cống phẩm cho hoàng đế, hắn sẽ cảm thấy hết sức bình thường, ngươi cũng không nên nghĩ đến chỗ tốt gì”.
Độc Cô nói xong lại làm Vô Song bắt đầu phản cảm với Hạng Vũ hơn nữa Vô Song cũng cảm thấy lời Độc Cô không phải là giả.
Tính cách của Hạng Vũ vốn là bá đạo tuyệt luân, là một đời bá vương, hắn không phải là Lưu Bang, về mặt đối nhân xử thế tuyệt đối so không được với Lưu Bang, lại thêm bị phong ấn bao nhiêu năm qua, hắn tâm tính cũng bắt đầu bị hận thù thay thế, hắn lại càng thêm tiến về hướng tối tăm.
“Tiền bối, tạm không nói đến Hoa Sen Liên Ngẫu, vãn bối có thể hỏi tiền bối tại sao lại giúp cho Hạng Vũ chăng? “.
“Vãn bối biết đành rằng Hạng Vũ rất mạnh nhưng theo lời tiền bối, hắn trên lý thuyết phải là mục tiêu tiền bối săn đuổi mới đúng, tại sao tiền bối không lựa chọn trợ giúp Thiên Đạo?, trợ giúp chủ nhân chân chính của thế giới này?, dù sao bất kể Thiên Đạo hay Hạng Vũ đều có thể ngăn cản đám ma hồn tiến về dương gian”.
Đối với câu hỏi của Vô Song, Độc Cô không hỏi gật gù.
“Câu hỏi hay “.
Nói xong Độc Cô vì Vô Song lại rót một chén rượu, tiếp tục tự rót cho mình một chén, ánh mắt Độc Cô bắt đầu xuất hiện hắc ám, đôi mắt toàn bộ chuyển thành màu đen.
“Thiên Đạo hay Hạng Vũ thật ra bản tọa đều không thích cho lắm, vậy trước khi nói cho ngươi biết lý do tại sao bản tọa chọn Hạng Vũ thay vì Thiên Đạo, bản tọa lại muốn hỏi lại ngươi một câu”.
“Nếu ngươi có sức mạnh để bình đẳng đối mặt với hai bọn chúng, ngươi có dám đứng ra tranh một hồi? “.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...