Cưu Ma Trí tất nhiên không phải người xấu, trong Thiên Long Bát Bộ cũng khó mà nhận xét hắn tốt hay hắn xấu.
Bản chất Cưu Ma Trí có lẽ có chút giống Âu Dương Phong, vì võ mà điên cuồng, Cưu Ma Trí có thể dùng từ võ si để hình dung.
Cả cuộc đời muốn leo lên đỉnh cao võ đạo nhưng chính cái mộng tưởng đỉnh cao võ đạo đó lại đang trói chặt lấy Cưu Ma Trí, khiến Cưu Ma Trí ở trong một lồng giam vô hình mà vô pháp thoát ra.
Cưu Ma Trí một đời điên vì võ, si vì võ, sống vì võ đồng thời cũng tàn vì võ.
Lúc này Vô Song gặp mặt Cưu Ma Trí, đối mặt với người được coi là võ si này Vô Song vẫn tương đối bất ngờ.
Cưu Ma Trí hiện nay không giống trong tưởng tượng của Vô Song, chí ít không giống như trong phim, hắn vẫn còn đang rất trẻ tuổi, chỉ sợ còn trẻ tuổi hơn cả đám người Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong.
Nhìn một mặt trắng cùng nụ cười mang vài phần lương thiện thậm chí còn có vài phần ngây ngô.
Theo ngôn ngữ Trung Quốc mà nói có thể gọi là ‘con lừa troncj’.
Vô Song vốn không phải là người dễ có thiện cảm với ai đặc biệt là nam nhân bất quá đối với Cưu Ma Trí, hắn lần đầu lại thấy hứng thú về con người này.
20 năm sau, 30 năm sau rốt cuộc Cưu Ma Trí như thế nào thì Vô Song không biết nhưng mà hiện tại, Cưu Ma Trí thực sự thú vị.
Một điều quan trọng nữa, Vô Song cứ có cảm giác như mình lần thứ 3 xuyên không vậy.
Cái cảm giác này vô cùng vi diệu nhưng mà cũng không phải là không hợp lý.
Nghĩ mà xem, hắn vừa mới đến nơi này chưa được 1 ngày đã gặp không ít việc kỳ lạ, cho dù hắn chưa thấy cương thi, chưa thấy ma thi thậm chí là đế thi nhưng chỉ riêng việc biến đổi con người thành sinh vật khác... quả thực không khác gì thế giới mới toanh.
Tại vùng đất này, Thiên Đạo cũng không có cách nào nhúng tay, vậy có khác gì tại Ma Sơn có một thiên đạo khác?.
Ở bên ngoài là Thiên Đạo, ở trong Ma Sơn là Ma Vật thần bí, Vô Song căn bản không tin đám người Phật Môn có thể chống lại Ma Sơn.
Ma Vật vừa ra thì còn đánh con khỉ gì nũa?.
Phật giáo cùng Đạo giáo có thể chống lại Ma Vật gần như chắc chắn bọn họ có Thiên Đạo đứng đằng sau.
Nếu nhìn vào một điểm này vậy cũng không khác gì Ma Sơn là một thế giới riêng biệt, là một thế giới đang muốn xâm chiếm thế giới của Thiên Đạo ngoài kia.
Thiên Đạo mất tâm thì sẽ chết, Thiên Đạo ngoài kia đã không còn tâm, nó nhất định cách cái chết không xa.
Nếu coi Ma Vật là một Thiên Đạo khác, vậy có thể nói Ma Vật tồn tại thứ gọi là Tâm hay không?.
Mục tiêu của Ma Vật là nuốt chửng Thiên Đạo để phát triển thực lực của chính mình.
Mục tiêu của Thiên Đạo là đoạt tâm của Ma Vật để kéo dài sinh mạng của chính mình.
Cái suy nghĩ này vừa ra, Vô Song liền cảm thấy có khả năng rất lớn, cũng chính vì vậy hắn lại càng muốn hỏi Cưu Ma Trí nhiều việc hơn.
Từ việc Cưu Ma Trí xuất hiện thì đã nói rõ từ nơi của Vô Song đi tiếp muốn tìm thấy người cũng không khó nhưng Vô Song cũng không nghĩ tìm thấy ai có thể cường đại hơn Cưu Ma Trí.
Cưu Ma Trí thực lực chí ít cũng là ngũ tuyệt cấp cao thủ, cường giả đế vị không xuất hiện, liệu có mấy người có thể vượt qua được Cưu Ma Trí.
Nghĩ xong một điều này, Vô Song bất ngờ xuất thủ, cổ tay khẽ biến, một chiêu Ưng Trảo Công muốn bắt thẳng về phía cổ họng của Cưu Ma Trí.
Cưu Ma Trí vẫn luôn cười ha hả nhưng mà tốc độ cùng khả năng phản ứng chưa bao giờ chậm, tuy đang ngồi nhưng cả người lướt trên mặt đất, rất nhanh cách xa Vô Song.
Hai tay chắp lại, Cưu Ma Trí làm theo động tác mô phật mà nói.
“A di đà phật, buông bỏ đồ đao lập địa thành phật, thí chủ vẫn buông tay thì hơn”.
Vô Song nào thèm để ý mấy câu này, hắn mới không muốn thành Phật.
Hắn không có thành kiến gì với phật giáo nhưng mà đúng là kiếp trước để có thể rời khỏi chùa, rời khỏi việc ngày ngày tụng kinh chép sách, Vô Song hắn đã nỗ lực rất nhiều, bây giờ lại có người muốn hắn vào chùa tu phật?.
Vận dụng Lăng Ba Vi Bộ, Vô Song không mất bao lâu đã vòng ra bên cạnh Cưu Ma Trí, một cước tung ra.
Cưu Ma Trí lấy một tay ra đỡ, một tay còn lại đưa ra, hắn muốn tóm lấy Vô Song.
Tốc độ của Cưu Ma Trí không bằng Vô Song nhưng kinh nghiệm thực chiến cực tốt, hắn một tay đưa ra vừa vặn khóa chết phương vị của Vô Song dù sao Vô Song một chân đang đá về hướng Cưu Ma Trí, cũng khó mà thu chân lại né tránh.
Ngay lúc này Vô Song đột nhiên lướt sang nghe theo một góc độ không tưởng, vòng ra sau Cưu Ma Trí, biến quyền thành chưởng.
“Dương Ca Thiên Quân”.
Một chưởng hỏa diễm ập thẳng vào sau lưng, Cưu Ma Trí sắc mặt khẽ biến nhưng hắn cũng không tránh, một tay cũng biến thành chưởng sau đó tự ép vào ngực mình.
Chưởng pháp của Cưu Ma Trí vô cùng thần diệu, hắn ép một chưởng vào ngực mình, chưởng khí xuyên qua ngực, đánh thẳng về sau lưng sau đó phá thể mà ra.
ĐỐi mặt với hỏa chưởng của Vô Song là một hỏa đao mạnh mẽ bắn ngược, nội lực của Cưu Ma Trí thậm chí còn mạnh hơn Vô Song một bậc, trực tiếp bức lui Vô Song hơn 3 bước mới có thể dừng lại được.
Cưu Ma Trí không giống Âu Dương Phong hay Hoàng Dược Sư.
Âu Dương Phong đi theo đường độc, không theo dương cương cũng chẳng theo âm nhu, đây là một loại dị lộ tuyến.
Về phần Hoàng Dược Sư, nội lực của bản thân cha vợ Vô Song cũng không phải là quá mức bá đạo gì, Hoàng Dược Sư có thể ngang sức ngang tài cùng những người khác trong Tứ Bá là vì võ kỹ tinh diệu bù lại chứ không phải thuần nội lực.
Cưu Ma Trí thì khác, Cưu Ma Trí mới là cường giả thuần nội lực hơn nữa nỗi lực đi theo con đường chí dương chí cương cực kỳ cương mãnh.
Hỏa Diễm Đao thực sự rất cường hoành, quan trọng hơn Hỏa Diễm Đao sau khi cùng Thiên Sơn Lục Dương Chưởng va chạm, ba động năng lượng sinh ra một mình Vô Song phải chịu đựng, đây có thể coi một điểm mà Hỏa Diễm Đao vượt qua Thiên Sơn Lục Dương Chưởng.
Vô Song lùi lại cũng là lúc Cưa Ma Trí quay đầu, hắn hai tay mở rộng, gầm lên một tiếng.
Lần này mới chân chính là Hỏa Diễm Đao.
Một lần phóng ra chín đường đao khí đỏ rực như lửa, tuy tốc độ thực sự không sánh nổi với Lục Mạch Thần Kiếm nhưng uy lực của nó chắc chắn không hề thua kém, nhất là bản thân Hỏa Diễm Đao còn là quần thể công kích.
Thấy một chiêu này Vô Song hai mắt tỏa sáng bất quá hắn đúng là không sợ.
Hỏa Diễm Đao về một mặt nào đó còn hơn Lục Mạch Thần Kiếm nhưng mà né tránh Hỏa Diễm Đao lại dễ hơn nhiều.
Vận lên Lăng Ba Vi Bộ, trực tiếp lướt qua Hỏa Diễm Đao của Cưu Ma Trí, sau đó cũng chuyển toàn bộ trạng thái nội lực sang chí dương chí cương.
Tiếng long ngâm vang lên, một tiếng long ngâm này làm Cưu Ma Trí thất kinh đến biến sắc.
“Hàng Long Thập Bát Chưởng?”.
Cưu Ma Trí dĩ nhiên không nhận nhầm, Vô Song đúng là xài Hàng Long Thập Bát Chưởng.
“Kháng Long Hữu Hối”.
Hỏa Diễm Đao không phải là tuyệt kỹ dùng cho cận chiến, khi Cưu Ma Trí bị áp sát, Vô Song đúng là muốn xem hắn sẽ làm gì?.
Cưu Ma Trí hiện nay cũng chưa biết Tiểu Vô Tướng Công, hắn làm ra lựa chọn làm vô Song tương đối bất ngờ, tay nắm chặt thành quyền, lấy quyền mà đối chưởng.
Trong phút chốc Vô Song như cảm thấy một cự lực khủng khiếp nện thẳng vào long ảnh của mình, sau đó nghiền nát luôn long ảnh vậy.
Một quyền, chỉ một quyền duy nhất Cưu Ma Trí liền đánh Vô Song bay đi thậm chí làm toàn bộ cánh tay hắn ê ẩm.
Về phần Cưu Ma Trí, hắn cũng lùi lại hơn 3 bước mới ổn định thân thể, cổ tay của hắn hiện nay cũng tương đối không dễ chịu.
Ánh mắt Cưu Ma Trí nhìn về Vô Song, càng ngày càng khó hiểu.
“Thân pháp thí chủ thực sự quá mức đáng sợ, vượt xa tốc độ Trí ta, chiêu đầu tiên sử dụng là Ưng Trảo Công của Thiếu Lâm, chiêu thứ hai sử dụng lại là Thiên Sơn Lục Dương Chưởng của Linh Thứu Cung, chiêu thứ tư lại là Hàng Long Thập Bát Chưởng của Cái Bang “.
“Thí chủ không ngờ lại am hiểu tạp học nhiều môn phái như vậy, thực sự làm bần tăng cảm thán không thôi”.
“Thí chủ chỉ cần dùng khinh công bản thân bần tăng liền vô pháp đuổi theo thí chủ, chi bằng chúng ta biến chiến tranh thành tơ lụa, bần tăng có thể trao đổi tuyệt học Hàng Long Thập Bát Chưởng của thí chủ với tuyệt học Mật Tông – Hỏa Diễm Đao hay không?”.
Tại Thiên Long Bát Bộ, Hàng Long Thập Bát Chưởng thật ra không có tiếng tăm gì.
Hàng Long Thập Bát Chưởng đúng là phi thường cường đại nhưng nên nhớ chỉ đến khi môn tuyệt học này vào tay Kiều Phong nó mới được nâng lên đỉnh cao, đợi đến khi Kiều Phong tự mình mang từ 28 chưởng giảm xuống 18 chưởng, cô đọng tinh hoa mà tự thành Hàng Long, ấy mới là Hàng Long mạnh nhất.
Kiều Phong tại Thiên Long tuy võ công cái thế nhưng không phải là lão bối giang hồ, Cưu Ma Trí cho dù cuồng với võ, si với võ nhưng hắn dù sao cũng là Quốc Sư Thổ Phồn, sao có thể hạ mình đến xin hậu bối trao đổi võ công?, vì vậy Cưu Ma Trí cũng chỉ hướng về Thiên Long Tự cùng Thiếu Lâm Tự mà thôi.
Tại thế giới này đương nhiên rất khác, Hàng Long Thập Bát Chưởng được cô đọng lại từ chính tay Hồng Thất Công, có thể nói Hồng Thất Công ‘cướp công’ Tiêu Phong đồng thời Hồng Thất Công cũng là nhân vật vang danh tứ hải, Cái Bang lại là đệ nhất đại bang, tự nhiên Hàng Long có thể mang ra trao đổi với Hỏa Diễm Đạo.
Dĩ nhiên là Vô Song sẽ không trao đổi võ công với Cưu Ma Trí, hắn cũng mới chỉ nắm 15 thức Hàng Long, sao có thể trao đổi với Cưu Ma Trí?.
Hắn cũng có thể mang Thiên Sơn Lục Dương Chưởng ra nhưng làm việc này chính là khinh nhờn Đồng Lão, hắn căn bản chưa từng nghĩ đến.
Thấy Cưu Ma Trí dừng tay, Vô Song cũng dừng tay đồng thời ánh mắt đầy hứng thú nhìn Cưu Ma Trí.
Cưu Ma Trí không ngờ mạnh kinh dị, hắn chỉ sợ còn mạnh hơn cả Tứ Bá, mạnh hơn cả Lý Thu Thủy.
Vô Song vốn nghĩ Cưu Ma Trí thực lực cùng Tứ Bá không khác bao nhiêu, dù sao hắn hiện nay còn tương đối trẻ nhưng chỉ qua vài chiêu, hắn liền biết Cưu Ma Trí chỉ sợ đã đạt đén ngũ tuyệt hậu kỳ.
“Cưu Ma Trí, ta rất thắc mắc, một quyền vừa rồi của ngươi sức nặng cực cường, không biết là thần công luyện thể gì?”.
Nghe Vô Song khẽn, Cưu Ma Trí mặt mày liền đầy tự hào, gãi gãi cái đầu trọc lóc.
“Ha ha, thí chủ tuệ nhãn như đuốc, đây chính là trấn phái tuyệt học của Mật Tông chúng ta –Thích Già Trịch Tượng Công”.
“Đương nhiên, đây là bất truyền võ học của Mật Tông chúng ta, bần tăng cũng không dám mang ra trao đổi a”.
Vô Song có ấn tượng rất mơ hồ với Thích Già Trịch Tượng Công, thậm chí hắn gần như không có ấn tượng gì đây là một môn thần công cả.
Thích Già Trịch Tượng Công thật ra rất ít xuất hiện trong Kim Dung, đây là võ công của Ni Ma Tinh.
Võ công của Ni Ma Tinh cũng chỉ tầm tầm không có gì đặc biệt nhưng Thích Già Trịch Tương Công tuyệt không đơn giản.
Tại thế giới này, Mật Tông là một thế lực lớn nhất ở vực ngoai, là thế lực có thể so sánh với Thiếu Lâm Tự.
Mật Tông có hai đại luyện thể thuật là Thích Già Trịch Tượng Công cùng Long Tượng Bàn Nhược Công.
Long Tượng Bàn Nhược Công nhắm đến lực lượng con người, người luyện Long Tượng thì lực lớn vô cùng, lấy lực phá pháp, như long như tượng.
Thích Già Trịch Tượng Công thì lại nhắm đến khí huyết, khí huyết cực cường, biến khí huyết thành sức mạnh, biến sinh lực làm chiến lực, quyền nối quyền, mỗi quyền đều nặng tựa ngàn cân.
Mật Tông đời này có hai thiên tài, một người học Long Tượng, một người học Thích Già.
Long Tượng đương nhiên không ai khác ngoài Kim Luân Pháp Vương.
Thích Già liền thuộc về Cưu Ma Trí.
Một điều thú vị nữa mà Vô Song không biết là chiến lực của hai ‘thiên tài’ Mật Tông này.
Hai người này tiến vào Phật Sơn vài năm, lấy chiến nuôi chiến, cùng Ma Thi trong Ma Sơn đánh đến thiên hôn địa ám, càng chiến càng cường.
Trong thời gian vài năm ngắn ngủi, lấy sinh tử mài dũa chính mình, thực lực của hai người liền tăng như diều gặp gió, quả thực đã vượt qua Tứ Bá, đạt đến ngũ tuyệt đỉnh phong.
......
Nhìn mặt Cưu Má Trí dương dương tự đắc, Vô Song cũng cười cười.
Hắn không phải đối thủ của Cưu Ma Trí nhưng mà đây là khi hắn dùng thủ đoạn ‘bình thường’.
Cười cười, Vô Song lên tiếng.
“Cao tăng, ta đương nhiên không ham muốn Thích Già Trịch Tượng Công của ngươi, chúng ta trao đổi Hỏa Diễm Đao cùng Hàng Long Thập Bát Chưởng cũng được có điều trao đổi như vậy không vui cho lắm”.
“Chúng ta đánh cược đi”.
Cưu Ma Trí không hiểu, hỏi lại.
“Thí chủ muốn đánh cược ra sao?”.
Vô Song nhoẻn miệng cười.
“Chúng ta vẫn lấy võ công phân thắng bại đi thôi, yên tâm ta đảm bảo không bỏ chạy”.
“Nếu cao tăng thắng, ngoại trừ Hàng Long ra ta nguyện lấy khinh công của chính mình đưa cho cao tăng để trao đổi Hỏa Diễm Đao”.
“Nếu cao tăng ngươi thua, ta vẫn lấy Hàng Long ra trao đổi Hỏa Diễm Đao nhưng chỉ dùng 15 chiêu đầu trao đổi, như thế nào?”.
Cưu Ma Trí gãi gãi đầu, hắn không thấy có gì không đúng trong lời nói của Vô Song, hơn nữa hắn càng nghe càng sáng mắt.
Bất kể Cưu Ma Trí hay Kim Luân đều có điểm yếu là thân pháp, Cưu Ma Trí tận mắt thấy tốc độ của Vô Song liền thèm rõ rãi, nếu vừa lấy được Hàng Long vừa lấy được khinh công của Vô Song vậy liền là đại vận thậm chí hắn có thể lực ép Kim Luân, sau này dễ dàng tiếp quản Mật Tông.
Về phần thua?, chỉ cần Vô Song không chạy, hắn không tin mình sẽ thua.
“Thí chủ sẽ không rút lời chứ?”.
“Ta từ trước đến nay, chưa từng rút lời, có chơi có chịu”, Vô Song thản nhiên mà đáp.
Cưu Ma Trí nghe vậy, ánh mắt sáng lên.
“Hảo, vậy chúng ta cứ lấy thắng bại mà phân chia”.
Cưu Ma Trí vừa nói xong, hắn liền thấy Vô Song biến mất, sau đó một quyền nện vào mặt hắn.
Một quyền này trực tiếp đánh gục Cưu Ma Trí, đánh hắn nằm im một đống trên mặt đất, vô lực mà cử động, riêng phần miệng máu me be bét, thoạt nhìn Cưu Ma Trí liền bị Vô Song đùng một quyền đánh cho thảm không thể tả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...