Vô Song cùng Long đảo chủ vốn cũng không phải thâm thù đại hận gì tuyệt đối không đến mức sống chết chiến đấu nhưng với trạng thái ma hóa, Vô Song căn bản như phát điên vậy, hắn thậm chí còn cực kỳ chán ghét khí tức của Long đảo chủ dẫn đến mỗi quyền mỗi chiêu đều như sinh tử đại chiến.
Long đảo chủ cùng Vô Song sau khi đối chưởng, cả hai người đều bị bắn thẳng ra ngoài, cả người trực tiếp đều đụng thật mạnh vào vách đá, đây không phải là dạng căn phòng do người xây dựng mà là vách đá tự nhiên, độ cứng rắn không phải nói cũng biết, cả hai bị đánh bay đi rồi va chạm với vách tường lập tức bị phản chấn lại, đều cảm thấy cả người đau đớn vô cùng.
Người khổ hơn tất nhiên là Long đảo chủ, ông ta đã sống gần trăm tuổi, bộ xương già không thể so sánh với thời trai trẻ lại càng không thể so sánh với Vô Song, một đòn va chạm vừa rồi đã khiến hai cánh tay của Long đảo chủ rung lên bần bật lại tiếp tục nhận lực phản lại của vách tường, thật sự là đủ thảm.
Vô Song thì đã sớm không có cảm giác đau, có thể nhìn thấy người hắn toàn huyết là huyết, cái màu đỏ trên người kết hợp với màu đen hắc ám trở nên phi thường bắt mắt, phi thường có sức uy hiếp.
Từ mặt đất đứng lên, Vô Song dùng cả hai tay hai chân như một đầu báo săn mồi lao thẳng về phía Long đảo chủ, hắn thật sự muốn xé xác Long đảo chủ ra.
Long đảo chủ nhìn thấy vậy, ánh mắt bắt đầu trở nên ngưng trọng hơn không ít, trên người bạch khí lại xuất hiện, bạch khí mờ mờ ảo ảo như ẩn như hiện che phủ xung quanh cơ thể Long đảo chủ, ông ta rốt cuộc cũng phải thừa nhận, Vô Song rất mạnh.
Con quái vật trước mặt ông ta có sức phòng ngự mạnh đến biến thái, cơ thể như kim cương đúc thành căn bản không thể so sánh, nghĩ đến một điểm này Long đảo chủ cũng từ bỏ luân việc hạ Vô Song.
Long đảo chủ kinh nghiệm chiến đấu chưa bao giờ thiếu hơn nữa hiểu biết của ông ta chỉ sợ thiên hạ này khó ai có thể so sánh được.
Ban đầu bắt nguồn từ tự tin của bản thân cùng với tiên võ, Long đảo chủ cảm thấy nhất định có thể giết Vô Song nhưng mà hiện tại thì khác.
Ông ta còn xa mới bị dồn đến tình trạng dầu hết đèn tắt, Bạch Thủ Thái Huyền Kinh của Long đảo chủ còn chưa toàn bộ xuất ra hết nhưng mà Long đảo chủ cũng biết Vô Song đang dùng mạng đổi mạng, dùng chiêu đối chiêu, Long đảo chủ liền không muốn tiếp tục liều mạng với Vô Song.
Nội lực dư thừa không sợ cạn kiệt nhưng mà điểm yếu lớn nhất của Long đảo chủ lại là huyết khí, Long đảo chủ đã quá già, ông ta không dám tiếp tục lấy cứng đối cứng, lấy thương đổi thương với Vô Song.
Có thể Vô song bị thương nặng hơn, có thể Vô Song sẽ bị giết chết nhưng đổi lại Long đảo chủ tuyệt không dễ chịu, ông ta vốn đã quá già chỉ sợ tiếp tục chiến đấu kiểu này, Long đảo chủ còn đi trước Vô Song một bước.
Rốt cuộc thở ra một hơi, làm ra lựa chọn của mình, Long đảo chủ cũng không tiến lên, hai tay mơ hồ tạo thành hình thái cực, mượn bạch khí vờn quanh bảo vệ, hai bàn tay đưa ra đợi chờ Vô Song.
Vô Song rốt cuộc lao tới, từng quyền từng cước xuất ra tấn công Long đảo chủ, về phần Long đảo chủ hai chân thậm chí không hề di chuyển, hai chân ông ta như có rễ bám trên mặt đất, hai tay ông ta trong phút chốc như biến thành vô số ảo ảnh, Long đảo chủ thậm chí tự tạo thành một cái lĩnh vực cho bản thân mình, một phạm vi mà Vô Song không thể vượt qua.
Đây chính là chênh lệch lớn nhất giữa Vô Song trong trạng thái ma hóa cùng Long đảo chủ, cái chênh lệch này Long đảo chủ thậm chí đã sớm nhìn ra bất quá ông ta vì tự kiêu mà nhất quyết không muốn lợi dụng mà thôi.
Vô Song trong trạng thái ma hóa rất mạnh nhưng võ công lại cực kỳ bình thường, chiêu thức đơn giản chỉ là quyền đấm cước đá, không hề có biến ảo cũng chẳng hề khó đoán, đành rằng nếu dồn tất cả chiêu thức thành tốc độ cùng lực lượng thì chẳng hề cần biến ảo hoa mỹ nhưng điều kiện tiên quyết là cái tốc độ cùng lực lượng đó vượt rất xa rất xa đối thủ.
Dĩ nhiên Vô Song trong trạng thái ma hóa còn lâu mới vượt xa được Long đảo chủ.
Long đảo chủ cũng biết Vô Song rõ ràng đang mượn ngoại lực, dù ông ta không quá rõ ràng ngoại lực nào mà kinh khủng như vậy nhưng cũng hiểu được đã là ngoại lực căn bản không có cách duy trì quá lâu, chỉ cần một mực có thể tiêu hao chiến, một mực có thể đợi Vô Song hết trạng thái ma hóa thì Vô Song nhất định thua không thể nghi ngờ.
Cái gọi là tá lực đả lực, tứ lượng bạt thiên cân không phải chỉ có mỗi Trương Tam Phong hay cao thủ nhà Mộ Dung biết, thân là đỉnh phong cao thủ trong thiên hạ, có mấy ai không làm được?.
Về phần Vô Song tình hình liền trở nên không ổn cực kỳ, nếu Vô Song còn có thể giữ thần trí hắn nhất định sẽ biết càng kéo dài trận chiến hắn lại càng nguy hiểm, hắn nhất định sẽ rời đi nơi này, hơi đâu mà ở lại liều cá chết lưới rách với Long đảo chủ, điều đáng tiếc là thần trí hiện nay của Vô Song cực kỳ bất ổn.
Vô Song trong đầu hiện nay chỉ biết duy nhất một điều, hắn cảm thấy khó chịu với bạch khí của Long đảo chủ vô cùng, hắn chỉ muốn nhất định phải hủy diệt kẻ trước mặt giải tỏa sự khó chịu trong người.
Hắn chỉ biết điên cuồng tấn công, bất chấp tất cả, cũng Vô Song lúc này thậm chí không cách nào thoát ra khỏi trạng thái này trừ khi toàn bộ hắc khí của hắn sử dụng hết tuy nhiên nếu hắc khí sử dụng hết thì Vô Song còn đánh thế nào?.
Cách duy nhất để Vô Song thoát được chính là có người có thể đề tỉnh hắn, cũng may cho Vô Song ở đây quả thực có người đề tỉnh được Vô Song.
........
Thiên Sơn Đồng Mỗ là cường giả cùng đẳng cấp với Long đảo chủ, thứ gì Long đảo chủ nhìn ra thì Đồng Mỗ cũng có thể nhìn ra.
Đồng Mỗ lúc này khuôn mặt tương đối phức tạp đồng thời mang theo vẻ do dự nhất đinh bởi nàng đang tựu đấu tranh với bản thân.
Đồng Mỗ vốn nguyện ý tin tưởng Vô Song, vốn nguyện ý tin tình hình Vô Nhai Tử y như lời Vô Song nói thậm chí nàng là người mong rời đi nơi này nhất bất quá khi giây phút Vô Song ma hóa, Đồng Mỗ lại do dự.
Đồng Mỗ do dự bởi nàng cảm thấy Vô Song quá tà ác, đương nhiên Đồng Mỗ cũng là hạng người tà ác, nàng sẽ không phản cảm với Vô Song, nàng không có bị đá rơi vào đầu mà đứng lên hô hào chống lại ác nhân hay đại loại những thứ tương tự, so về ác nhân cả thiên hạ này mấy ai bằng nàng?.
Đồng Mỗ không phản cảm với Vô Song nhưng mà nàng lại do dự, do dự xem có nên tin tưởng Vô Song hay không bởi cái khí tức mà Vô Song đem lại quá mức hắc ám, quá mức đen tối, cứ như mặt trái của thiên hạ hội tụ lại một thân của hắn vậy, Đồng Mỗ thật sự không dám tin tưởng những lời lúc trước Vô Song nói là thật.
Lúc này phía dưới Đồng Mỗ là một đầu Bạch Điêu lớn, nhìn nó to lớn không kém gì một cái xe ô tô của hậu thế, một sinh vật thậm chí được coi là thần thú, cho dù phóng mắt khắp toàn bộ Linh Thứu Cung thì đầu điêu này của Đồng Mỗ tuyệt đối cũng là số một.
Ngồi trên lưng thần điêu, Đồng Mỗ rốt cuộc vẫn làm ra quyết định, nàng biết thời gian trôi qua đã không ngắn.
Đồng Mỗ thực sự rất khó tin tưởng có cái thủ đoạn gì để làm đại tông sư cao thủ có thể một mạch chiến cùng ngũ tuyệt đỉnh phong cao thủ lâu đến vậy thậm chí từ xung lực ba động mà Đồng Mỗ còn có thể biết được bên trong hai người chiến đấu quá mức kịch liệt, kịch liệt đến không hợp thói thường.
“Không phải là chỉ cầm chân hắn thôi sao? tại sao lâu như vậy còn chưa đi ra?, hai kẻ bên trong chiến đấu ta ở bên ngoài còn có thể cảm nhận được, chiến đấu kịch liệt như vậy chẳng nhẽ tạm thời còn không phân được thắng bại?”.
“Đông Phương Bạch rốt cuộc muốn làm gì?, hắn sẽ không mở tưởng giết được họ Long chứ?”.
Họ Long trong miệng nàng tất nhiên là Long đảo chủ, Long đảo chủ với nàng chiến lực tương đương vì vậy Đồng Mỗ biết đối thủ của Vô song mạnh như thế nào, cho dù nàng cảm thấy cái khí tức của Vô Song khi ma hóa rất đáng sợ nhưng cũng không đến nỗi vô địch thiên hạ lại càng không thể đánh bại Long đảo chủ.
Đồng Mỗ cũng có thể nhìn ra Vô Song đang mượn ngoại lực, loại lực lượng này căn bản không thể thuộc về Vô Song vì vậy Vô Song cũng không thể một mực kéo dài, một mực tiêu hao chiến với Long đảo chủ.
Nghĩ đến một điểm này, Đồng Mỗ sắc mặt liền ngưng trọng hơn không ít.
Nàng hiểu Vô Song không phải là người ngu, nàng ở bên cạnh hắn vài ngày liền phát hiện được điều này, Vô Song trái lại có thể coi là đầu óc nhanh nhạy, dạng người như vậy không thể không biết tiến thối hoặc ít nhất sẽ không tự tìm đường chết.
Vô Song đến giờ phút này còn chưa đi ra chỉ có hai loại khả năng.
Khả năng đầu tiên là vì Long đảo chủ mạnh mẽ ngăn chặn Vô Song, không cho Vô Song có cơ hội thoát đi bất quá cái khả năng này không cao, nhìn vào ba động chiến đấu mà nói Long đảo chủ căn bản không thể nhẹ nhõm ngăn cản Vô Song.
Muốn thoải mái áp chế một người, vừa không đánh bại hắn lại vừa không cho hắn rời đi điều này yêu cầu thực lực hơn xa đối phương, ví dụ như bảo Đồng Mỗ ngăn không cho Mộ Dung Phục rời đi, việc này đối với nàng căn bản cực kỳ dễ dàng nhưng nếu bảo nàng ngăn cản Mộ Dung Bác rời đi thì nàng căn bản không làm được.
Khả năng thứ nhất không xảy ra thì chỉ còn khả năng thứ hai, đây chính là xuất phát từ bản thân Vô Song, vì một lý do nào đó mà Vô Song không thể rời đi.
“Là đánh đổi sao?, hắn mượn nhờ thứ ngoại lực kia, mượn nhờ loại tà ác lực lượng kia liền sẽ bị ăn mòn thần trí không thể tự thoát ra?”.
Đồng Mỗ không hổ là một đời đỉnh cấp cao thủ, nàng rốt cuộc vẫn là đoán đúng rồi.
Đồng Mỗ đương nhiên cũng sẽ không lại đi vào bên trong, nàng biết với thực lực của nàng hiện tại đi vào chỉ có thể cản tay Vô Song thậm chí tự bồi theo chính mình vào, suy nghĩ một chút Đồng Mỗ rốt cuộc vân quyết định hành động.
Đồng Mỗ có thần điêu bên dưới, nàng sẽ không sợ bị đám người Hiệp Khách Đảo đụng đến, trong mắt Đồng Mỗ thì Trương Tam cùng Lý Tứ chính là hai cái bao cỏ, chỉ cần không phải Long Ngạo Thiên hoặc Mộc Sinh Cơ hai vị đảo chủ tự mình ra tay, Đồng Mỗ hiện nay có thể coi là an toàn.
Mộc Sinh Cơ (Mộc đảo chủ) đương nhiên sẽ không đến đây, Long Ngạo Thiên thì đang cùng Vô Song chiến đấu tạm thời chưa thể thoát ra, ngồi trên thần điêu ánh mắt Đồng Mỗ khẽ nhíu sau đó nàng vẫn là vì Vô Song giải nguy, chỉ thấy cánh tay vỗ nhẹ vào đầu thần điêu.
Thần điêu đã sớm thông linh cũng lập tức hiểu ý nghĩ của chủ nhân, chỉ thấy nó liền lộn người lại, cả người bay một vòng trên không trung rồi từ xa vỗ mạnh hai cánh, theo hai cánh của nó mạnh mẽ vỗ lập tức một luồng phong nhận xuất hiện bắn thẳng về trong hang động, tất nhiên cũng chưa có dừng lại, không cần Đồng Mỗ nói thần điêu mở miệng hét ra một tiếng, một luồng vô hình sóng âm theo phong nhận mở đường mà tiến vào.
Thần điêu làm bạn với Đồng Mỗ kể từ khi nàng xây dựng Linh Thứu Cung đồng thời cũng là chiến hữu của Đồng Mỗ, có thể đi theo Đồng Mỗ đã nói lên thực lực Thần Điêu rất mạnh, muốn so sánh với ngũ tuyệt cao thủ đương nhiên không được nhưng chí ít sẽ không kém hơn đại tông sư cao thủ hơn nữa với ưu thế biết bay, chỉ cần Thần Điêu không tìm chết nhất định sẽ không phải chết.
Một đòn sóng âm đánh tới, Đồng Mỗ cũng không mong đợi sẽ làm bị thương Long đảo chủ lại càng không mong đợi có thể thay đổi thế cuộc chiến đấu nhưng mà nàng thật sự hy vọng đề tỉnh được Vô Song sau đó cùng Vô Song rời khỏi Thiên Sơn.
Trước đây cho dù biết bản thân bị truy đuổi nàng cũng không có ý rời khỏi Thiên Sơn bởi Thiên Sơn Linh Thứu Cung là ngôi nhà duy nhất hiện nay của nàng, nàng tuyệt đối không muốn rời bỏ nó nhưng hiện tại nếu có thể ở bên Vô Nhai Tử lại thêm thế cuộc không mấy có lợi cho bản thân nàng thì nàng căn bản không hề còn có ý định ở lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...