Vô Song cứ ngỡ lần này gặp Vương Trùng Dương liền thu được rất nhiều chỗ tốt có thể coi là một hồi tạo hóa bất quá trên đời cũng không có việc gì vẹn toàn, Vô Song lúc này mới phát hiện ra một loại bi ai, bi ai rất lớn trong cuộc đời hắn.
Nếu như Vô Song hôm nay không gặp Vương Trùng Dương thì đêm nay có thể coi là lần đầu của hắn, là lúc hắn thật sự trở thành nam nhân chân chính trong thế giới này tuy nhiên chính vì gặp Vương Trùng Dương nên cái ‘ngày này’ của Vô Song bắt buộc phải dời lịch ra, lý do đơn giản chính là vì Vô Song bị đau tay.
Diễn luyện quyền thuật với Vương Trùng Dương tất nhiên giúp cho Vô Song có rất nhiều rất nhiều tuy nhiên sau khi lĩnh giáo Không Minh Quyền của Vương Trùng Dương thì hai cánh tay của Vô Song gần như không thể nhấc lên nổi, cho dù muốn dùng tay ăn cơm cũng trở nên đau đớn vô cùng chứ đừng nói đến làm việc khác.
Lúc này trời đã về khuya, trong căn phòng của mình đã thuê, Vô Song vẻ mặt sầu khổ còn Hoàng Dung lại đang khúc khích mỉm cười, bản thân Hoàng Dung lúc này đang cầm lấy một bát cơm trắng, cực kỳ ôn nhu mà giúp Vô Song ăn cơm có điều vẻ mặt nàng không có lo lắng mà thuần vui vẻ, đối với nàng mà nói việc Vô Song đau tay thực sự là quá tốt.
Vô Song lần đầu tiên được người khác bón cho ăn, nếu là bình thường có đại mỹ nhân cấp độ Hoàng Dung giúp hắn làm việc này hắn sẽ vô cùng vui vẻ nhưng khi nghĩ đến việc đêm nay lại là một đêm bình thường như bao đêm khác thì Vô Song chỉ có thể dùng vẻ mặt như đưa đám đi ăn cơm.
Không thể không nói không minh quyền của Vương Trùng Dương cực kỳ đáng sợ, đấy là Vương Trùng Dương đơn giản chỉ muốn kiểm tra Thiên Sơn Chiết Mai Thủ của Vô Song một chút mà thôi nếu không Vô Song hoàn toàn tin tưởng hai cánh tay của mình thậm chí bị đánh nát, Không Minh Quyền cũng là loại quyền đầu tiên sử dụng trạng thái điệp gia sau mỗi quyền, sức mạnh của nó cắn bản không đùa được.
Sau khi lĩnh giáo Không Minh Quyền của Vương Trùng Dương thì Vô Song cũng bắt đầu có một số cái nhìn khác về con người cụ thể ở đây là Bắc Hiệp – Quách Tĩnh.
Trong lần cứu hai vợ chồng Tiêu Trung Tuệ cùng viên Quán Nam bản thân Vô Song lần đầu tiên được nhìn thấy hai đại cao thủ cấp bậc ngũ tuyệt chiến đấu với nhau, trận đấu đó Viên Thừa Chí cùng Quách Tĩnh đều thân dính trọng thương quyết định lấy hòa làm kết quả cuối cùng, khi đó tầm mắt của Vô Song còn chưa có cao như bây giờ hắn chỉ đơn giản suy nghĩ cùng là nhân vật chính, cùng đặt trong một thế giới mà độ công bình của từng loại võ công đều rất cao thì hoàn toàn có thể xuất hiện việc chiến hòa nhưng hiện nay Vô Song liền biết suy nghĩ của hắn chưa hẳn là đúng.
Vô Song luôn có cảm giác Quách Tĩnh nhỉnh hơn Viên Thừa Chí nhưng đây chỉ là cảm giác thiên về cảm xúc bởi dù sao Quách Tĩnh là nhân vật trải dài hai tác phẩm của Kim Dung hơn nữa nếu so sánh độ nổi tiếng của Xạ Điêu Tam Bộ Khúc cùng với Kim Xà Kiếm thì chắc chắn không cùng một cái cấp bậc từ đó nếu đặt hai người lên bàn cân thì hắn cảm thấy Quách Tĩnh vẫn lợi hại hơn Viên Thừa Chí một chút.
Trong trận đấu đó Vô Song đã chuẩn bị coi Quách Tĩnh là một trong những địch thủ mạnh mẽ nhất trong tương lai bởi Quách Tĩnh là người triều đình, từ việc phục tùng triều đình Đại Thanh mà xem ra thì độ trung thành của Quách Tĩnh với Đại Thanh là rất cao tuy nhiên lúc này hắn lại nhìn ra một số thứ.
Vô Song chưa được chứng kiến Hàng Long chân chính như thế nào nên hắn không dám nhận xét bừa nhưng chỉ bằng Không Minh Quyền cùng Song Thủ Hổ Bác thì Viên Thừa Chí đã không có cửa thắng đối với Quách Tĩnh rồi, bản thân Không Minh Quyền có trạng thái điệp gia, sau 72 đường Không Minh Quyền thì quyền thế đạt đến đỉnh cao vậy nếu thêm Song Thủ Hổ Bác thì sao?.
Mỗi tay là một người, hai tay là hai người chiến đấu tương đương với hai người cùng thi triển 72 đường Không Minh Quyền thì ai đỡ nổi?, Không Minh Quyền trong tay Quách Tĩnh tuyệt đối không thua kém gì Không Minh Quyền của Chu Bá Thông thêm vào nội lực của Cửu Âm Chân Kinh thì phải nói Không Minh Quyền của Quách Tĩnh còn nhỉnh hơn Chu Bá Thông, loại quyền thuật cỡ này đến Vương Trùng Dương cũng phải tránh lui thì Viên Thừa Chí sao có thể ngăn cản?.
Trong trận cứu người năm đó, Quách Tĩnh thực sự đã nương tay rất nhiều thậm chí trực tiếp chấp nhận trọng thương để đổi lấy một cái kết quả hòa với Viên Thừa Chí... nhìn vào một điểm này cho dù Vô Song không rõ lý do nhưng cũng có thể nhận thấy Quách Tĩnh không có trung thành với Đại Thanh như hắn tưởng tượng.
“Vô Song ca ca, Ngọc Nữ Tâm Kinh này là Vương tiền bối nói cho ta?”.
Cắt đứt suy nghĩ của Vô Song là âm thanh quen thuộc của Hoàng Dung, bản thân Hoàng Dung thật sự tương đối tò mò về cái gọi là Ngọc Nữ Tâm Kinh này.
Vô Song nghe thấy Hoàng Dung hỏi liền khẽ mỉm cười, vì cánh tay của hắn hiện nay rất khó để nhấc lên vì vậy cũng không thể cầm Ngọc Nữ Tâm Kinh mà tường tận giới thiệu cho Hoàng Dung, Vô Song biết Hoàng Dung cũng không thích võ công, cho dù nàng thực sự thiên tư cực cao tư chất luyện võ cũng là nhất đẳng nhưng khi nàng đã không thích thì cũng chẳng ai ép được nàng, nếu Hoàng Dung có ham muốn luyện võ thì Hoàng Dược Sư từ lâu đã truyền thụ cho nàng chứ chẳng đến lượt Vô Song.
Ngọc Nữ Tâm Kinh tuy cũng là nội công hàng đầu trong thiên hạ nhưng với những người như Vô Song hay Vương Trùng Dương mà nói thì Ngọc Nữ Tâm Kinh cũng chưa hẳn đã là nội công không có không được, điều quan trọng nhất mà Ngọc Nữ Tâm kinh mang lại là khả năng trú nhan cùng thanh tẩy tâm hồn.
Nói về trú nhan thì ví dụ cực kỳ rõ ràng, Tiểu Long Nữ bất kể là 16 năm trước khi còn ở bên Dương Quá hay 16 năm sau khi gặp lại Dương Quá dung mạo đều gần như không thay đổi bao nhiêu, đến cả Dương Quá tuy là nam tử nhưng bằng vào Ngọc Nữ Tâm kinh thì dung mạo của hắn qua thời gian chỉ thêm vào vài phần trưởng thành chứ cũng không nhìn thấy nếp nhăn của sự lão hóa.
Về phần cái gọi là thanh tẩy tâm hồn chính là tĩnh tâm bình khí, bên trong Ngọc Nữ Tâm Kinh còn có một loại công pháp tu tâm dưỡng tính giống đạo gia lại thêm vào việc Ngọc Nữ Tâm Kinh vốn là thuần âm công pháp nó có thể khiến người luyện cảm thấy tinh thần sảng khoái, cảm thấy thần thanh khí sản, cũng chính vì cái trạng thái này của Ngọc Nữ Tâm Kinh giúp cho người luyện hạn chế được tỷ lệ tẩu hỏa nhập ma đồng thời lại càng thích hợp cho những người... thích dùng não bộ để suy nghĩ như Hoàng Dung.
Bàn về mặt võ thuật Ngọc Nữ Tâm Kinh không hẳn là số một nhưng bàn về tác dụng của nó thì Vô Song cũng hiếm nghĩ ra loại công pháp nào thích hợp hơn cho nữ tử hay đặc biệt là Hoàng Dung, Ngọc Nữ Tâm kinh quả thật là một món quà phi thường đáng giá của Vương Trùng Dương đối với Hoàng Dung.
Sau khi nghe Vô Song nói về Ngọc Nữ Tâm Kinh thì ngay cả người không thích luyện võ như Hoàng Dung cũng cảm thấy tâm động dẫu sao nữ tử nào không quan trọng dung mạo?, chỉ bằng hai chữ ‘trú nhan’ cũng đủ để vô số nữ tử tranh đoạt không thôi.
Một ngày với rất nhiều việc thú vị cuối cùng cũng trôi qua, Vô Song đương nhiên không làm được cái mộng tưởng của mình chỉ có thể lên giường ngủ trong nuối tiếc còn Hoàng Dung thì cũng bắt đầu tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh.
Có một việc Vô Song cũng không biết, Ngọc Nữ Tâm Kinh tổng cộng chia thành 7 tầng, nếu không đột phá được 3 tầng đầu tiên thì tuyệt đối không được mất đi trinh tiết nếu không nhẹ thì tán công trọng thương, nặng thì tính mạng lâm nguy, đây cũng có thể coi là... Vương Trùng Dương hố Vô Song lần hai đi.
.......
Từng tia nắng chói chang xuất hiện trên bầu trời Yến Kinh, Yến Kinh là một đại thành rất lớn thậm chí lớn gấp 3 lần so với Thái Hồ Độ bởi dù sao Yến Kinh cũng đã bắt đầu được coi là thủ phủ của người Kim, Đại Kim đang tập trung rất nhiều quân lực, vật lực cùng nhân lực đổ về nơi này, thành Yến Kinh chính là bước chân đầu tiên cho Đại Liêu tiến vào trung nguyên.
Bình thường thành Yến Kinh đã ồn ào nhưng hôm nay nó còn ồn ào hơn rất nhiều bởi ngày hôm nay tại thành Yến Kinh có một sự kiện đặc biệt.
Tiếng chiêng vang vọng khắp xung quanh, ở một trong những nơi phồn hoa và đông người nhất trong thành Yến Kinh đã có một võ đại được dựng lên đồng thời có một tấm bảng hiệu được đặt lên rất cao, bên trên là dòng chữ ‘Tỷ Võ Chiêu Thân’ được khắc lên ngay ngắn.
‘Tỷ võ chiêu thân’ không phải là sự kiện lúc nào cũng gặp được càng đặc biệt hơn nữa khi đứng trên lôi đài là một nữ tử, một nữ tử vậy mà dĩ nhiên muốn tỷ võ chiêu thân?.
Nữ tử này một thân trang phục rất giống nam trang, bên ngoài khoác một tấm áo lông mỏng, một thân sắc áo màu xám nhìn không ra chút nữ tính nào tuy nhiên đây chỉ là phần cơ thể từ ngực trở xuống, từ ngực đổ lên thì lại là một khái niệm khác.
Từ dung mạo mà xem đây là một nữ nhân vô cùng mạnh mẽ thậm chí có chút lạnh lùng thêm vào bảng hiệu tỷ võ chiêu thân sau lưng nàng thì cũng có thể nhìn ra nàng là con nhà võ nhưng cũng không có chút thô bỉ nào của võ phu mà là khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, cùng một thân hình cho người ta cảm giác hài hòa cùng mềm mại, nàng không phải dạng nữ nhân có dáng người ma quỷ như Lý Thu Thủy nhưng cơ thể nàng lại cực kỳ hài hòa cứ như một bức tranh thủy mặc cực kỳ sống động vậy, không cho người khác cảm giác bức bối, không cho người khác cảm giác sợ hãi mà là một loại dễ chịu lại có chút khí lành lạnh.
Nếu Lý Thu Thủy là bông hoa hồng thơm ngát, nếu Hoàng Dung là đóa hoa hướng dương tỏa sáng dưới ánh mặt trời thì nữ nhân này... là một đóa hoa đá, không có mùi hương thơm ngát, không có vẻ sáng rực rỡ dưới những tia nắng ban mai kia nhưng chính cái vẻ cứng cỏi nhẹ nhàng mà bình dị ấy lại khiến nó không thua kém bất cứ loài hoa nào cả.
Nàng đương nhiên chính là Mục Niệm Từ.
........
Tiếng ồn của thành Yến Kinh rốt cuộc cũng đánh thức Vô Song dậy, hôm nay có thể coi hắn dậy rất muộn so với hắn thường ngày, việc này âu cũng liên quan tới hôm qua Vương Trùng Dương hành hắn quá thảm, cho dù đã một ngày trôi qua rồi mà Vô Song vẫn cứ cảm thấy cánh tay mình tê dại tuy nhiên so với ngày hôm qua thì đã tốt hơn một chút dẫu sao vẫn có thể cử động tương đối bình thường.
Rời khỏi giường ngủ, dùng ánh mắt quan sát khắp căn phòng nhưng không thấy bóng dang Hoàng Dung đâu tuy nhiên trên bàn lớn có để lại một mẩu giấy nhỏ, lại gần nhìn một chút trên tờ giấy đó viết gì sau đó Vô Song nhẹ mỉm cười, Dung nhi của hắn không ngờ lại dậy sớm ra chợ mua một chút đồ tẩm bổ cho mình, nghĩ đến mấy món ăn mà Dung nhi nấu Vô Song không khỏi cảm thấy vui vẻ.
Thời gian nhè nhẹ trôi qua, sau khi làm vệ sinh cá nhân xong thì cánh cửa bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, bằng vào cảm nhận của Vô Song mà nói thì Dung nhi cảu hắn đi chợ về rồi.
Mở cửa cho Hoàng Dung, vốn muốn giúp Hoàng Dung xách đống đồ vào phòng tuy nhiên khi nâng cánh tay lên vẻ mặt cảu Vô Song lại giật giật, tuy đây chỉ là một biểu cảm rất nhỏ nhưng sao dấu nổi ánh mắt Hoàng Dung, nàng lập tức lách người ra sau lưng Vô Song mà ôn nhu mỉm cười.
“Huynh đang bị thương để muội tự mang vào là được rồi”.
Sau khi đặt đống đồ xuống bàn bản thân Hoàng Dung như nhớ ra điều gì đó nàng liền quay đầu với Vô Song.
“Vô Song ca ca, nãy muội đi qua đường lớn không ngờ lại thấy một lôi đài dựng lên hơn nữa còn là tỷ võ chiêu thân nha, ca ca có hứng ra ngoài xem một chút không, nữ tử trên đài tỷ võ thật sự rất đẹp, tuyệt đối là mỹ nhân “.
Hoàng Dung nói câu này đơn thuần chỉ là từ tính ham vui của người trẻ mà thôi, nàng hoàn toàn tin tưởng vào định lực của Vô Song dù sao Vô Song có thể từ chối Lý Thu Thủy thì liệu có nữ nhân nào còn mị hoặc được Vô Song nữa?.
Người nói vô tình người nghe thì hữu ý, khi nghe đến tỷ võ chiêu thân thì Vô Song lập tức khựng lại, hắn không cần phải suy nghĩ quá lâu trong đầu liền có ba chữ ‘Mục Niệm Từ’ xuất hiện, ở ngôi thành này ngoài Mục Niệm Từ ra còn có ai tỷ võ chiêu thân?.
Sau khi nghĩ đến Mục Niệm Từ thì Vô Song lại bắt đầu có chút khó nghĩ thậm chí là một nỗi buồn nhè nhẹ trong lòng hắn xuất hiện.
Nếu so sánh giữa Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ rất nhiều người sẽ chọn Hoàng Dung làm vợ ai bảo Hoàng Dung được gọi là nữ gia cát đâu? tuy nhiên từ góc độ một người hậu thế mà xem thì Vô Song cảm thấy Mục Niệm Từ thật sự rất khổ, nếu.. không phải hắn gặp Hoàng Dung khi ngay khi xuyên không tới thế giới này... khả năng rất lớn Vô Song muốn lên đài tỷ võ với Mục Niệm Từ.
Hoàng Dung là điển hình của nữ nhân tài giỏi thông minh, một nữ nhân vượt qua tất cả các nữ nhân cùng thời đại hay nói đúng hơn nàng là nữ tử của thời đại mới còn Mục Niệm Từ lại là minh chứng cho số phận những nữ nhân trong thời đại phong kiến.
Nói về tư sác Mục Niệm Từ chẳng thua ai, võ công của nàng cũng không phải là tệ thậm chí nếu công bằng mà xét tư chất luyện võ của Mục Niệm Từ cũng chẳng thấp, nếu không có ngày tỷ võ chiêu thân này thiên hạ có lẽ thật sự sẽ đi ra một vị nữ hiệp nữa.
Mục Niệm Từ số phận nàng thật sự rất bi ai, nàng yêu một cái nam nhân không yêu mình, nàng yêu một cái nam nhân... là người gián tiếp gây ra cái chết của nghĩa phụ, đến khi... nam nhân kia chấp nhận lãng tử hồi đầu quay về với nàng thì... nam nhân nàng yêu lại chết trong tay những người được gọi là bạn bè của nàng.
Xuyên suốt Anh Hùng Xạ Điêu thật ra vốn là quan hệ xoay quanh hai dòng họ Quách – Dương, lấy Quách Tĩnh cùng Dương Khang làm hai nhân vật chính bất quá người bị ảnh hưởng lớn nhất của hai dòng họ này không phải Dương Khang cũng chẳng phải Quách Tĩnh mà là Mục Niệm Từ.
Nàng thật ra là một nữ tử số khổ, rất khổ, một nữ tử chưa từng sống vì mình, nàng sống vì người khác.
Mục Niệm Từ là một bông hoa đá mạnh mẽ nhưng hoa đá cho dù mạnh mẽ thế đâu khi trước từng cơn gió tuyết vùi dập đóa hoa đá đó rốt cuộc cũng tàn.
Vô Song thân là nam nhân của Hoàng Dung, hắn vẫn luôn muốn bênh vực Dung nhi của mình nhưng hắn cũng biết một sự thật rất khó chối bỏ, Hoàng Dung thật sự rất có lỗi với Dương gia, có lỗi với Mục Niệm Từ.
Nếu Mục Niệm Từ ở dưới suối vàng có mắt, có thể nhìn thấy tình cảnh của Dương Quá sau này thì không biết nàng nghĩ gì?, một đứa trẻ không cha cũng chẳng có mẹ, tưởng như có một vị thúc thúc là Bắc Hiệp thì có thể một bước lên mây nhưng suốt những năm tháng tuổi thơ chỉ là chuỗi ngày ghẻ lạnh không hơn cũng chẳng kém đến cả khi luyện võ thành tài rồi cũng vẫn mất đi một cánh tay, một cánh tay đổi lại cái gì?, một cánh tay đổi lại chỉ là vài lời khiển trách với Quách Phù mà thôi.
Nếu người bị chặt cánh tay kia là Quách Phù thì Vô Song hoàn toàn tin tưởng Hoàng Dung thậm chí dám làm ra những việc điên cuồng đòi lại công đạo cho con gái đáng tiếc người bị chặt tay là Dương Quá và người chặt tay lại là Quách Phù.
Cái tên Mục Niệm Từ vốn rất lâu không hiện lên trước mắt Vô Song rồi nhưng hôm nay tên của nàng lại xuất hiện để rồi khi nó xuất hiện... Vô Song không có cách nào xóa đi.
Vô Song chưa từng gặp Mục Niệm Từ, bảo hắn yêu thích sắc đẹp của nàng đương nhiên không phải nhưng hắn thật sự... không đành lòng nhìn thấy số phận của nàng, một nữ nhân như Mục Niệm Từ có lẽ không đáng phải chịu sự đầy đọa của số phận như vậy.
Nàng sinh ra đã là cô nhi, là nghĩa phụ nuôi nàng thành người nhưng rồi chính nàng bất lực nhìn nghĩa phụ ngã xuống, nhìn nghĩa phụ đến chết cũng không nhắm mắt... chết bởi nam nhân chiếm trọn trái tim mình.
Nàng sinh ra không có hạnh phúc, nàng lớn lên cũng chẳng thể nở nụ cười, những năm tháng đẹp nhất của nàng chính là ở bên nghĩa phụ Dương Thiết Tâm cùng với người nam nhân mà nàng yêu say đắm Dương Khang chỉ tiếc niềm vui của nàng vô cùng ngắn ngủi, cả hai nam nhân quan trong nhất đời nàng đều chết, đều chết trong tay những người... mà nàng không có tư cách để mà ghi hận.
Nuốt nỗi đau vào lòng, sống cuộc đời như loài hoa đá cao ngạo, cố nuôi đứa con kết tinh tình yêu của nàng cùng Dương Khang nhưng cuối cùng đóa hoa đá cao ngạo kia cũng gục ngã, cũng không thể tiếp tục cao ngạo nữa rồi.
Người ta nói Mục Niệm Từ cố chấp, người ta nói Mục Niệm Từ cứng ngắc, người ta nói Mục Niệm Từ sai lầm khi yêu Dương Khang nhưng tình yêu vốn không có lỗi, nếu tình yêu có lỗi thế giới này cũng chẳng còn gì tốt đẹp, ít nhất nàng cũng có những giây phút đáng sống chỉ là những giây phút này quá ngắn ngủi mà thôi.
“Vô Song ca ca, Vô Song ca ca? “.
Hoàng Dung lúc này lại một lần nữa gọi tên Vô Song, nàng không hiểu lắm Vô Song ca ca của mình vì sao lại đứng ngây người ra đó?, tất nhiên Hoàng Dung cho dù thông minh hơn nữa cũng không hiểu được cái lý do bên trong.
Vô Song lúc này bị Hoàng Dung làm cho giật mình tỉnh lại, hắn cũng không thể đối với Hoàng Dung nói ra ba chữ Mục Niệm Từ, hắn còn chưa quên trong nguyên tác Hoàng Dung từng bắt Mục Niệm Từ thề không được yêu Quách Tĩnh hay việc nàng từng bắt Quách Tĩnh chọn giữa nàng cùng Hoa Tranh, tất nhiên từ góc độ nữ nhân mà nói Hoàng Dung đâu có làm gì sai?, cái sai lớn nhất của nàng chỉ là thời đại, thời đại này cái gọi là một nam một nữ rất khó để tồn tại.
“Không có gì, muội nói tỷ võ chiêu thân?, quả thực là thú vị bất quá cánh tay của huynh.. “.
Nói đến đây Vô Song làm ra vẻ thở dài, nhìn xuống cánh tay của mình, Hoàng Dung đương nhiên là hiểu ý.
“Không sao cả, huynh không đi thì muội ở lại đây với huynh, muội cũng không đi”.
Vô Song nào dám để Hoàng Dung không đi? đồng thời Vô Song cũng không thể để Hoàng Dung nhận ra có điều gì không đúng, vì vậy liền rất nhanh lên tiếng.
“Ngốc, muội muốn xem thì cứ đi xem đi, huynh ở lại đây là được rồi, muội ở lại với huynh làm gì dù sao huynh cũng định châm cứu lên hai cánh tay sau đó ngồi nhập định, ở lại đây với muội liền thiệt thòi cho muội hơn nữa gọi thêm cả tên ngốc kia đi cùng cũng được, con gái đi đến chỗ tỷ võ chiêu thân một mình cũng là không tốt”.
Hoàng Dung cũng không có nghi ngờ lời nói của Vô Song dù gì nàng cũng không phải là người xuyên không lại càng không thể đọc được suy nghĩ của người khác, nàng không biết kế hoạch trong đầu của Vô Song là gì, nàng lúc này liền khẽ ung dung mỉm cười rồi chỉ về cái bàn lớn.
“Muội có mua chút bánh bao cùng sữa đậu nành cho huynh, nếu... nếu huynh đã nói vậy thì muội liền ra ngoài xem một chút, hì hì yên tâm muội sẽ rất nhanh trở về với huynh, nhất định không để cho huynh ở đây một mình quá lâu”.
........
Một lúc sau, đứng trên cửa sổ nhìn Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung rời khỏi tửu lâu Vô Song liền khẽ thở dài để rồi ánh mắt hiện lên một tia quyết tâm.
Vô Song trực tiếp xoay người đến chiếc bàn lớn, từ bọc hành trang lấy ra một bọc dụng cụ trang điểm, hắn lúc này liền muốn trang điểm thành một người khác.
Vô Song có một ưu thế chính là từ khi quen biết với Hoàng Dung hắn chưa từng lộ ra toàn bộ võ công của mình, hơn nữa Vô Song còn có Tiểu Vô Tướng Công, bằng vào thuật vẽ mặt, khả năng hóa trang cùng Tiểu Vô Tướng Công, Vô Song muốn hóa trang... thành người khác cũng không khó.
Có Hoàng Dung đi cùng thì Vô Song không dám lên đài tỷ võ chiêu thân bất quá... nếu không có Hoàng Dung thì khác dẫu sao Vô Song thật sự không muốn Dương Khang lên đài.
Nếu đã muốn hóa trang, Vô Song không ngại hóa trang thành... Thiên Vương năm xưa dẫu sao Thiên Vương trên danh nghĩa vẫn là phụ thân của Vô Song, hình ảnh của Thiên Vương bản thân Vô Song đã từng thấy qua những bức tranh vẽ lại mà Khinh Huyền đưa cho hắn thậm chí là cả cô cô Tiên Âm cũng có vài bức hình tương tự tất nhiên lý do quan trọng nhất... Thiên Vương có thể coi là mỹ nam tử đẹp trai nhất mà hắn thấy khi ở thế giới trước.
Dương Khang là dạng nhân vật siêu cấp đẹp trai trong Kim Dung có điều Vô Song cũng không tin vị phụ thân từng làm mưa làm gió khắp thiên hạ, điên đảo không biết bao nhiêu trái tim của mỹ nhân kia về dung mạo lại không so nổi với Dương Kháng.
Nếu đã muốn một thân phận, Vô Song cũng không ngại đóng giả Toàn Chân Giáo đệ tử dù gì hắn cũng từng đối đầu cùng Doãn Chí Bình, Toàn Chân Kiếm Pháp có thể dùng Tiểu Vô Tướng Công mà sử dụng ra, Không Minh Quyền của Toàn Chân Giáo hắn cũng có thể giả dạng một hai thêm vào Kim Nhạn Công nữa thì hắn tuyệt đối không khác gì đệ tử Toàn Chân Giáo thật sự.
“Còn một việc nữa, ta sẽ lấy tên là gì đây?... nghĩ ra rồi... bây giờ tên mới của ta là Đông Phương Bạch đi”.
........
Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...