Trong thế giới này cũng có tồn tại cái gọi là chức nghiệp.
Ở đây có luyện đan, có trồng dược, có y sư trị bệnh cứu người, bọn họ có thể coi là Diêm Vương Địch.
Tất nhiên diêm vương có địch thì sẽ có bạn, sát thủ chính là Diêm Vương Bạn.
Sát thủ chức nghiệp này là một loại tồn tại đáng sợ và cực độ nguy hiểm, tuy nhiên sát thủ thường thường.... là vô danh.
Chỉ có vô danh sát thủ mới là sát thủ đáng sợ nhất, sát thủ hữu danh đơn giản chỉ là đi tìm chết.
Tuy nhiên mọi sự đều có giới hạn, cái này gọi là vật cực tất phản.
Trên đời từng tồn tại một sát thủ hữu danh, hắn nổi tiếng đến nỗi trở thành ngũ đế cường giả cao cao tại thượng.
Hắn gọi Độc Cô Cầu Bại.
Chỉ bốn chữ này, khí phách đã hơn người, khí thế đã che đi cả giang hồ.
Độc Cô Cầu Bại là một truyền kỳ, một truyền kỳ bất bại trong thế hệ của hắn, cái đáng sợ nhất của Độc Cô Cầu Bại không phải là võ công, mà là năng lực của hắn.
Độc Cô Cầu Bại từng đánh với Vô Hà Tử, người mà còn đầy tự hào xưng danh hiệu của mình là Độc Cô Cầu Hòa.
Độc Cô Cầu Bại cũng từng đánh với Quỳ Hoa Lão Tổ.
Cả hai trận chiến này đều lấy thế hòa chấm dứt, bất quá danh hiệu Độc Cô Cầu Bại của hắn không có bị mất đi, khí diễm của hắn thậm chí càng thêm cường đại.
Một sát thủ không cần công bình quyết đấu, bất kể là tam lưu cao thủ, nhị lưu cao thủ thậm chí là bình dân cũng có thể làm sát thủ, sát thủ không xét võ công, chỉ xét thủ đoạn.
Độc Cô Cầu Bại võ công của hắn xứng danh ngũ đế, danh vang thiên cổ nhưng ‘Cầu Bại’ hai chữ kia không phải là võ công, hắn cầu là cầu ‘nhiệm vụ thất bại’.
Từ xưa đến nay, chỉ cần là nhiệm vụ Độc Cô Cầu Bại đến nhận, luôn luôn thành công.
173 nhiệm vụ, chưa một lần thất bại, hơn nữa còn dùng một loại kinh người thành tích hoàn thành.
Độc Cô Cầu Bại khi nhận nhiệm vụ, vẫn luôn gửi một bức thư cho mục tiêu, vẫn luôn cho mục tiêu 3 ngày chuẩn bị.
Đây chính là Độc Cô Cầu Bại cách làm, cũng là cách để hắn trở thành một cái sát thủ danh vang thiên hạ, trở thành thiên hạ đệ nhất sát thủ.
Trong số 173 nhiệm vụ mà Độc Cô Cầu Bại nhận, hắn có hai cái chiến tích... kinh khủng nhất.
Đại Phật Sơn – Kiếm Ma trảm Đao Tôn.
Cao Ly Quốc – Kiếm Ma trảm Nguyệt Thánh.
Đây lần lượt là nhiệm vụ số 172 cùng 173 của hắn, sau đó Độc Cô Cầu Bại phong kiếm, biệt tích nhân gian.
Đáng nói là, nhiệm vụ thứ 172 bản thân Độc Cô Cầu Bại chưa được xếp vào đương đại ngũ đế cao thủ, hắn còn chưa cùng Vô Hà Tử quyết đấu, chưa cùng Quỳ Hoa Lão Tổ so chiêu.
Sau nhiệm vụ thứ 172, Độc Cô Cầu Bại mới được xếp vào ngũ đế hàng ngũ.
Lý do cực kỳ đơn giản, Độc Cô Cầu Bại ngày hôm đó, hắn giết chết một ngũ đế cao thủ.
Đao Tôn là ngũ đế cao thủ của trung nguyên đầu tiên chết trận chứ không chết già.
Đao Tôn năm đó là chưởng môn của siêu cấp thế lực Kiếm Đao Môn.
Sau cái chết của Đao Tôn, Kiếm Đao Môn lập tức đối mặt với vô số sóng gió, sau này liền tách thành Huyết Kiếm Môn cùng Đại Đao Môn, ngoài ra còn một nhánh nhỏ lưu vong bên ngoài, sau này hình thành Đúc Khí Sơn Trang.
Một cái Kiếm Đao Môn suy tàn có thể tách thành ba cái môn phái trên giang hồ, đủ nói lên Kiếm Đao Môn mạnh đến bực nào.
Vậy mà Đao Tôn vẫn cứ chết?, chết trong tay Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại.
Trận chiến đó không ai nhìn thấy, không ai biết diễn biến của nó thế nào, chỉ biết Kiếm Ma hoàn thành nhiệm vụ, mang thi hài Đao Tôn đặt trước cửa Kiếm Đao Môn.
Nhiệm vụ thứ 173 của Độc Cô Cầu Bại, lại càng là truyền kỳ.
Độc Cô Cầu Bại sau khi được công nhận là ngũ đế cấp bậc cao thủ, người này triệt để biến mất trong giang hồ, độc lai độc vãng không biết tung tích, giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Sau đó giang hồ nhận được một cái kinh thiên động địa tin tức, Kiếm Ma đi ra đại hải.
Nhiệm vụ cuối cùng Độc Cô Cầu Bại làm, là đến Cao Ly, hắn... nhận lời mời của Trịnh Thành Công, giết một người.
Cao Ly – Bái Nguyệt Giáo Chủ - Nguyệt Thánh.
Thực lực của Nguyệt Thánh thế nào không ai rõ, dù sao Cao Ly cách trung thổ quá xa xôi.
Chỉ biết Độc Cô Cầu Bại một mình tiến vào Bái Nguyệt Giáo, tại Bái Nguyệt Tổng Đàn, lấy đầu Nguyệt Thánh.
Đương nhiên sẽ có người nói, Bái Nguyệt Giáo không có mạnh, Nguyệt Thánh chưa chắc đã đạt đến Tông Sư cảnh giới, giết có gì khó?.
Loại lời này, thế gian không thiếu người nói, trong mắt đám người bọn họ, Cao Ly chỉ là xứ khỉ ho cò gáy, loại tiểu quốc này quan tâm làm gì?.
Đây là lời của người.... ngu xuẩn.
Người thông minh thì lại im lặng, trong lòng ầm ầm nổi sóng, chỉ bởi một lý do đơn giản, Trịnh Thành Công nhờ Độc Cô Cầu Bại ra tay.
Trịnh Thành Công là ai?, Trịnh Vương đại danh đỉnh đỉnh còn không xử lý được Bái Nguyệt Giáo, bản thân Bái Nguyệt Giáo sao có thể yếu?. Trinh Vương phủ tại Đài Loan nếu không có cao thủ tọa trấn, tuyệt đối không ai tin. Không có cao thủ đứng sau, Trịnh Vương đã sớm bị Đại Thanh phái người giết vô số lần, sao có thể sống đến hôm nay?.
Trận chiến với Nguyệt Thánh cũng là chiến tích cuối cùng của Độc Cô Cầu Bại, sau đó hắn mai danh ẩn tích, cả đời làm bạn với một đầu đại điêu, chết già trong cô độc.
Truyền thuyết của Độc Cô Cầu Bại, về thiên hạ đệ nhất sát thủ cứ như vậy kết thúc.
Không tin cũng được, xàm ngôn cũng được, nhưng không ai có thể phủ nhận, Độc Cô Cầu Bại hắn là người đầu tiên dám đi giết ngũ đế cao thủ.
Hắn là Độc Cô Cầu Bại, là người đầu tiên chứng minh cho thiên hạ thấy, ngũ đế không phải là bất tử, ngũ đế cũng là con người, là con người liền có thể giết. Cho dù ngũ đế có là thần linh, là thần linh vẫn có thể bị con người giết.
Thiên Ý Thành bằng vào uy danh của Độc Cô Cầu Bại, liền đại diện cho Thiên Ý, trở thành thiên hạ đệ nhất tổ chức sát thủ.
..........
Vô Song không biết những truyền thuyết này, nhưng hắn thật sự rất thích ba chữ ‘Thiên Ý Thành’.
Là một người hiện đại, cũng có thể coi là doanh nhân trẻ thành đạt, Vô Song có thể cảm thấy câu ‘slogan’ của Thiên Ý Thành có cỡ nào mị lực, có nào bá đạo.
Tất nhiên hắn sẽ không nói điều này với người khác, chỉ là trong lòng thoáng suy nghĩ mà thôi.
Thiên Ý Thành cùng Nam Thiếu Lâm, đây là hai cái khảo nghiệm với Vô Song.
Nam Thiếu Lâm nằm gần Phúc Kiến, Phúc Kiến chính là nơi đặt Phúc Uy Tiêu Cục.
Đương nhiên Vô Song không quan tâm Phúc Uy Tiêu Cục cho lắm, dù sao hắn cũng có Tịch Tà Kiếm rồi, việc gì phải đến Phúc Uy Tiêu Cục?.
Ngoại trừ Phúc Uy Tiêu Cục ra, Nam Thiếu Lâm còn giáp Dược Vương Thôn, nếu Vô Song đến Nam Thiếu Lâm, hắn đơn giản có thể đi gặp Linh Tố cùng thăm ông ngoại.
Tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại, Vô Song lại cảm thấy Nam Thiếu Lâm với hắn không thích hợp, kiếp trước hắn sống trong chùa, đương nhiên phải ăn chay.
Có rất nhiều nhà sư mặt ngoài giảng đạo, thỉnh thoảng vẫn là chạy đi ăn thịt nhưng Vô Song không giống, ai bảo chùa của hắn chỉ là chùa nhỏ? làm gì có tiền mà thỉnh thoảng chạy đi thay đổi khẩu vị.
Vô Song bản thân không thích ăn chay cho lắm.
Vô Song kiếp trước cũng được nhà chùa thu nuôi, hắn đương nhiên không xa lụa với chùa chiền, bất quá ở thế giới này có chút thay đổi.
Nam Thiếu Lâm cho dù không phải là Bắc Thiếu Lâm nhưng đều cùng một nguồn cội, võ công của Thiếu Lâm luôn đề cao hai thứ.
Đầu tiên là nội lực cương mãnh vô cùng, sau đó là khả năng phòng ngự.
Nội lực cương mãnh, cái này đi ngược lại với lợi thế Tiên Thiên Chí Âm Thể của Vô Song, hắn căn bản không muốn đi theo dương cương lộ tuyến, thân là người sở hữu Tiên Thiên Chí Âm Thể, nếu đi theo dương cương lộ tuyến thì đảm bảo sẽ cực kỳ khó khăn.
Về phần phòng ngự, cái này cũng không hợp với Vô Song. Thiếu Lâm đề cao cơ thể gân cốt bên ngoài, sau đó bắt đầu rèn luyện ngoại công, đương nhiên ngoại công Thiếu Lâm cực kỳ lợi hại, tuy nhiên nó tiếp tục đi ngược với tôn chỉ Quỳ Hoa Bảo Điển.
Quỳ Hoa Bảo Điển mạnh ở khả năng tấn công cùng tốc độ. Việc Vô Song rèn luyện cơ thể sẽ dẫn đến tốc độ của hắn bị ảnh hưởng đây là điều chắc chắn. Đồng thời nếu quá đề cao phòng ngự chẳng khác gì cũng níu chân khả năng tấn công của Quỳ Hoa.
Quỳ Hoa không phải là thiếu phòng ngự mà là bỏ qua phòng ngự, nó căn bản ‘vứt’ phòng ngự đi.
Đúng là nếu tu đủ hết tất cả các mặt sẽ không có điểm yếu, bất quá chính vì không có điểm yếu sẽ dẫn đến không có điểm nào quá mạnh, đây cũng là thường thức.
Cân bằng là tốt nhưng thiên hẳn về một hướng chưa chắc đã xấu.
Vô Song từ mới bắt đầu, hắn đã lựa chọn Quỳ Hoa. Nếu hắn bỏ tất cả trùng tu chỉ sợ quá muộn.
Nghĩ đi nghĩ lại, Nam Thiếu Lâm giống một cái gân gà với Vô Song, hắn trừ khi tự muốn đoạn đường của mình, nếu không sẽ không đến Nam Thiếu Lâm.
Thật ra Vô Song cảm thấy, Quỳ Hoa Lão Tổ rất giống Vô Song.
Chính vì sợ chết, mới phải liên tục biến cường, càng sợ chết lại càng phải cường đại.
Chính vì sợ những thứ thân thuộc nhất mất đi, lại càng phải biến cường, càng phải đi vào con đường sát phạt.
Nghịch lý là, chỉ có càng gần cái chết, mới càng có thể liên tục tăng cường thực lực.
Nghịch lý là, kẻ sợ chết nếu muốn sống, lại càng phải đến gần chết.
Hắn đột nhiên mỉm cười, khóe miệng cong lên.
Vô Song không biết lúc này, hắn giống Quỳ Hoa Lão Tổ bao nhiêu.
Đứng trước Mục Nhân Thanh, Vô Song mỉm cười.
“Tiền bối, ta lựa chọn đến Thiên Ý Thành. Người sợ chết tốt nhất nên đi dạo quỷ môn quan vài lần, nhìn nhiều có lẽ cũng bớt sợ chết đi”.
Mục Nhân Thanh nhìn Vô song, khuôn mặt nghiêm nghị thường ngày, dần dần biến thành kinh ngạc.
Năm đó, nam tử tóc đen kia, đứng trước Mục Nhân Thanh, cũng nói một câu như thế.
......
Gió tuyết khẽ thôi, tóc mai nhẹ rung.
Một tà áo tím, thân hình gầy yếu đứng trong gió tuyết.
“Mục Nhân Thanh, ngươi biết không, ta rất là phục ngươi, vì ngươi không sợ chết, nhưng chính vì ngươi không sợ chết, ngươi cả đời này không lên được ngũ đế cao thủ”.
“Ta rất sợ chết, người sợ chết tốt nhất nên đi dạo quỷ môn quan vài lần, nhìn nhiều cũng thành quen, quen rồi liền bớt sợ chết. Diêm vương lão nhân gia, nhiều khi cũng rất đáng yêu ”.
.......
Mục Nhân Thanh trước kia... lão nhân này từng nghĩ sẽ nhìn thấy hình bóng của Thiên Vương trong mái tóc trắng kia nhưng lúc này, Mục Nhân Thanh lại thấy khác.
Lão nhân lần đầu tiên, cảm nhận được Vô Song thật ra không giống phụ thân hắn, hai người hoàn toàn khác nhau.
Vô Song lại càng giống... Quỳ Hoa Lão Tổ hơn.
Mục Nhân Thanh bật cười, sau đó đưa một tay ra, vỗ vai Vô Song.
“Được, nếu ngươi chọn Thiên Ý Thành, lão phu liền nói với ngươi một chút về Thiên Ý Thành đi”.
“Thiên Ý Thành, 3 năm mở cửa một lần. Chỉ mở cửa vào tháng bảy, tháng cô hồn dã quỷ dạo nhân gian”.
“Thiên Ý Thành là một tổ chức sát thủ nhưng lại càng giống một thế giới riêng biệt, nơi này ngoại trừ đào tạo sát thủ, còn đạo tạo thiên tài”.
“Thiên Ý Thành đào tạo sát thủ đương nhiên sẽ gánh lấy ánh mắt tị hiềm của thế nhân, đồng thời bên trong Thiên Ý Thành cũng không có ngũ đế cấp bậc cao thủ, nếu bọn họ vẫn giữ tôn chỉ của Độc Cô Cầu Bại chỉ sợ giờ này đã sớm bị diệt sát”.
“Thiên Ý Thành chính là nơi đào tạo Huyết Chích Đoàn cho đại thanh, thậm chí đại nội thị vệ của Đại Thanh cũng có rất nhiều người là từ nơi này đi ra. Đây là cọc sinh ý đầu tiên của Thiên Ý Thành”.
“Cọc sinh ý thứ hai là đào tạo thiên tài, bất quá không có nhiều thế lực trong thiên hạ thật sự cử thiên tài đến nơi đây, khả năng thiên tài chưa kịp lớn đã bị diệt sát là cực cao bất quá không thể không công nhận, nếu đi ra được khỏi cái luyện ngục này, liền có rất nhiều rất nhiều chỗ tốt. Dùng tính mạng để cược, cược mệnh với Thiên Ý”.
“Cuối cùng, cọc sinh ý thứ ba chính là đào tạo lực lượng cho Thiên Ý Thành, bọn họ thu thập đại lượng cô nhi có tố chất trong thiên hạ, từ 5-10 tuổi, bắt đầu đạo tạo. Thường thường một khóa đào tạo kéo dài 7 năm, số lượng đào tạo.... 1000 cái cô nhi”.
“Cứ 7 năm sẽ có một đợt cô nhi mới được gửi đến Thiên Ý Thành. 7 năm sau trong 1000 đứa bé này có lẽ chỉ có 10 đứa đi ra được, bọn chúng liền thành hạch tâm sát thủ của Thiên Ý Thành”.
“Thiên Ý Thành bên trong cũng có rất nhiều đồ tốt, bên trong Thiên Ý Thành tồn tại một cái hắc thị, đương nhiên muốn đổi đồ không dùng tiền tài ngân lượng, ngươi muốn đổi đồ trong hắc thị liền phải làm nhiệm vụ trong Thiên Ý Bảng sau đó quy ra điểm cống hiến. Điểm cống hiến chính là tiền tệ trong Thiên Ý Thành”.
“Bên trong Thiên Ý Thành ngoài điểm cống hiến, còn có điểm danh vọng. Điểm danh vọng có thể cho ngươi đổi địa vị tốt hơn, thậm chí nếu danh vọng đủ cao, hoàn toàn có thể trở thành hạch tâm nhân vật tại Thiên Ý Thành”.
“Đây là cách Thiên Ý Thành tồn tại, từ sau khi Độc Cô Cầu Bại tạ thế, Thiên Ý Thành không có yếu đi, vẫn luôn ở lại Vương Bản Sơn này, chiếm một mảnh thiên địa”.
“Vương Bản Sơn, chính là một mảnh đất phong, đất phong mà Thuận Trị Đế cấp cho Thiên Ý Thành, bên trong Vương Bản Sơn, Thiên Ý Thành Chủ chính là hoàng đế”
“Dưới thành chủ có Đại Trưởng Lão, Phí Thành Chủ cùng bốn vị hộ pháp cùng rất nhiều chức vụ khác. Viên Thừa Chí tiểu tử kia là một trong 4 cái hộ pháp của Thiên Ý Thành, đương nhiên chức vị trong Thiên Ý Thành sẽ không ảnh hưởng đến ngươi, cũng không bắt ngươi vì Thiên Ý Thành làm việc, trái lại nó còn cho ngươi rất nhiều đặc quyền bên trong Thiên Ý Thành”.
“Thiên Ý Thành chỉ có một yêu cầu duy nhất, nếu một ngày Thiên Ý Thành bị tấn công, chỉ cần có thể ra tay, ngươi liền phải ra tay bảo vệ Thiên Ý Thành”.
Mục Nhân Thanh nói cho Vô Song một loạt về Thiên Ý Thành, khiến Vô Song có nhận thức càng sâu với tổ chức này.
Thiên Ý Thành thật sự là một cái thế lực đặc biệt trong thiên hạ, thậm chí là một cái quốc gia riêng biệt.
Vô Song không rõ Thiên Ý Thành Chủ đời này là ai, nhưng hắn chỉ cần nghe cách làm việc của Thiên Ý Thành, liền có thật sâu khâm phục.
Thiên Ý Thành Chủ, là một cái nhân vật.
........
Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...