Cực Phẩm Vú Em

- Đây là chuyện gì thế?!

Tra Lý nhìn bộ tộc Hoàng kim sư tử phía dưới trong chốc lát rồi mới phản ứng lại! Sinh sống trong phong ấn lâu như vậy, vong linh tộc và hoàng kim sư tộc mặc dù có xung đột, nhưng đều là những xung đột nhỏ, chưa từng trải qua xung đột trên quy mô lớn. Nhưng hiện giờ...

- Nhiều vong linh như vậy, chẳng lẽ đây là vong linh công thành trong truyền thuyết sao?

Cao Lôi Hoa khẽ nhếch miệng nhìn Sư tộc phía dưới, đồng thời trong đầu hắn nhớ tới một số trò chơi quái vật công thành trên intemet...

Bây giờ, năm con cốt long to lớn đang bay lượn trên vùng trời hoàng kim sư tộc. Khung xương loang loáng màu vàng tạo ra ánh sáng chói mắt trên không trung, từ năng lượng dao động toát ra trên người chúng không khó để nhận ra đây đều là vong linh sinh vật siêu giai - Tử long cốt long! Nó chính là sự sống cuối cùng trong vong linh hệ, do cự long sau khi tử vong hình thành.

Thoáng cái điều động năm con long siêu giai, xem ra lần này vong linh tộc chuẩn bị chơi lớn đây!

Nhưng mà, sau một khoảng thời gian, vong linh tộc lại không có ý tấn công trực diện! Tuy rằng vong linh tộc bao vây toàn bộ Hoàng kim Sư tộc, nhưng mà chỉ vây quanh chứ không có tiến công. Cứ đứng đối diện với tộc nhân của Hoàng kim Sư tộc trên tường thành.

Nhìn cảnh tượng vong linh công thành trước mắt. Tra Lý cắn chặt răng, nắm chặt phủ, xem chừng bất cứ lúc nào cũng có thể lao ra.

- Ba ba, giờ chúng ta phải làm như thế nào đây?

Nguyệt Nhị quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa, không chỉ có Nguyệt Nhị, ngay cả Tiêu Tam và Tra Lý nghe vậy đều đồng loạt nhìn về phía Cao Lôi Hoa.

- Hề hề.


Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười:

- Hiện tại địch nhân người đông thế mạnh, hơn nữa không rõ động cơ. Ta không biết mục đích của bọn họ nên tạm thời yên lặng quan sát đi rồi sẽ quyết định sau. Nếu chúng ta không cẩn thận đi xuống dưới, chỉ sợ sẽ khiến cho hai tộc huyết chiến mất!

- Tốt thôi, nghe theo lời ngươi vậy. Ngươi nói rất đúng.

Tra Lý buông phủ xuống, sau đó hướng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm đám vong linh bên dưới thung lũng.

Tiểu Tam và Nguyệt Nhị ngây ngốc đứng bên cạnh, nói thật, các nàng rất có ác cảm với đám khô lâu trước mắt, nhìn đám xương khô này hai nàng đều cảm thấy sợ hãi tận trong đáy lòng. Nếu không phải lúc này có Cao Lôi Hoa bên cạnh, chỉ sợ các nàng đã trốn đi chỗ khác rồi!

- Ủa? Đám vong linh dường như không phải tới để đánh nhau, xem chừng là tới để đàm phán thì phải?

Cao Lôi Hoa nhìn một con cốt long trên không trung khẽ nói:

- Nhìn cốt long kia đi.

Mọi người nhìn theo tay Cao Lôi Hoa chỉ, phát hiện một trong năm con cốt long trên không trung đang từ từ hạ xuống. Sau khi hạ xuống tầng trời thấp nhất, cốt long bắt đầu xoay vài vòng, tiếp đó từ trên lưng cốt long, một gã hắc y chầm chậm leo ra.

Sau khi hắc y đứng thẳng thân mình liền sử dụng ma pháp khuếch âm gào lên với Hoàng kim Sư tộc:

- Hoàng kim Sư tộc phía dưới nghe đây, hiện giờ các ngươi đã bị bao vây! Vậy nên hãy buông vũ khi đầu hàng đi! Các ngươi chỉ có một cơ hội cũng là một lựa chọn duy nhất đó là đầu hàng. Giờ ta nhắc lại một lần nữa, Hoàng kim Sư tộc đã bị bao vây! Hãy giao công chúa điện hạ của chúng ta ra đây, chúng ta sẽ rút lui và bỏ qua cho các ngươi.

Thanh âm của hắc ảnh rất có khí thế, chỉ có điều trong lời nói vẫn không che dấu được sự lo lắng. Công chúa điện hạ đã biến mất nửa ngày trời, phải biết rằng với thể chất của công chúa điện hạ thì không thể ở trong phong ấn được bao lâu, giờ đã nửa ngày trôi qua, nếu chờ đợi thêm nữa thì công chúa sẽ gặp nguy hiểm. Sau khi công chúa điện hạ biến mất rất lâu thì mấy lão già bọn họ mới phát hiện ra chuyện này.

Ngay sau đó, bọn họ liền điều động tất cả vong linh tới nơi phong ấn này, phân công tất cả vong linh tộc đến mọi nơi trong phong ấn, hy vọng có thể mau chóng tìm được công chúa điện hạ. Chỉ tiếc là đã đến giữa trưa rồi mà vẫn không có lấy một chút tin tức nào về công chúa cả!

Cuối cùng, bất đắc dĩ vong linh tộc đành phải mời một dụ ngôn sư (chiêm tinh giả) cuối cùng trong tộc tới để tiên đoán. Cứ sau một trăm năm thì vong linh tộc lại xuất hiện một dự ngôn sư, mỗi một dự ngôn sư thì chỉ có thể tiên đoán mười lần trong đời. Vị dự ngôn sư vĩ đại này đã vì vong linh tộc mà tiên đoán chín lần rồi. Lúc này đây là cơ hội cuối cùng của hắn!

Lời tiên đoán cuối cùng lại sử dụng vì công chúa điện hạ.

Sau cùng, với lời tiên doanh của dự ngôn sư, vong linh tộc đã biết hạ lạc của công chúa điện hạ.

Lúc đó dự ngôn sư tiên đoán:


- Công chúa điện hạ hiện giờ đang ở trong lãnh địa của Hoàng kim Sư tộc, hơn nữa lại đang ở cùng một tộc nhân hùng mạnh của Hoàng kim Sư tộc. Dường như còn có cả mấy người vốn không ở trong phong ấn nữa! Nhưng mà lời tiên đoán không hẳn là thành công, chỉ biết việc biến mất của công chúa điện hạ có liên quan với Hoàng kim Sư tộc.

Cho nên mấy vị đại trưởng lão vong linh tộc trong lòng nóng như lửa đốt, liền tự thân xuất mã, chỉ huy đại quân áp sát Hoàng kim Sư tộc, trong thời gian ngắn đã bao vây toàn bộ Sư tộc!

- Công chúa điện hạ, người cần phải để cho lão thần bảo vệ nhé! Đại trưởng lão ở trên cốt long âm thầm cầu nguyện.

Hắn vừa dứt lời, từ trên tường đá của thú nhân xuất hiện một tiếng rống lớn:

- Con mụ nó! Lão tử nói không bắt là không bắt! Nói bao nhiêu lần rồi! Ngươi có dũng khí thì xuống đây cho ta. Lão tử đập cho ngươi một chưởng chết tươi! Cụ nội nhà ngươi nói bao lần rồi, bảo không bắt công chúa bọn ngươi mà đéo tin!

- Tiên sư nhà ngươi, đám Hoàng kim Sư tử độc ác!

Đại trưởng lão đứng trên cốt long cũng mở miệng mắng chửi:

- Mẹ nó, bộ tộc các ngươi là đồ ác độc. Thú Thần các ngươi đã khiến nữ thần đại nhân của chúng ta trở nên thảm hại, không ngờ giờ đây các ngươi còn muốn làm hại công chúa điện hạ đáng thương của chúng ta! Cho các ngươi mười phút, nếu còn không giao công chúa ra thì chúng ta sẽ không khách khí nữa! Ta....

Trưởng lão còn chưa kịp dứt lời, một thanh cự phủ từ trong lãnh địa của hoàng kim thú nhân đã bay ra, nhắm thẳng về phía hắn.

Đồng thời một cái đầu sư tử từ trên tường đá kia lại nhô ra:

- Đám vong linh các ngươi thật phiền phức. Chúng ta đã nói không bắt người mà còn không tin, không phải là mượn cớ để đánh nhau với thú nhân chúng ta đấy chứ! Muốn đánh thì đánh, ai sợ ai. Thú nhân chúng ta.....

Tên thú nhân anh dũng này còn chưa kịp nói xong đã bị vài tên thú nhân phía sau che miệng lôi trở vào.

- Ngươi là đồ thú nhân ngu xuân! F_u_c_k you!


Hắc ảnh trên lưng cốt long mắng to một tiếng, một phủ vừa rồi hắn suýt soát tránh thoát:

- Mẹ nó, cho các ngươi mười phút. Không giao công chúa điện hạ ra, vong linh tộc chúng ta sẽ liều mạng với các ngươi!

Từ phương xa, vô số cốt điểu vỗ cánh lại gần:

- Đại trưởng lão, chúng tôi đã lục soát toàn bộ mọi nơi trong phong ấn, nhưng không hề phát hiện tung tích của công chúa!

- Quả nhiên là vậy mẹ nó! Công chúa liên hạ chắc chắn là đang trong tay đám thú nhân độc ác này, các ngươi còn có gì để nói không?

Đại trường lão chỉ vào tường đá mắng to:

- Giao công chúa chúng ta ra, bằng không hai tộc chúng ta sẽ cùng diệt vong! Đã không có công chúa, mấy lão già chúng ta cũng không muốn sống nữa!

Bên kia, Cao Lôi Hoa lẳng lặng lắng nghe hắc y nhân trên cốt long nói.

- Công chúa?

Cao Lôi Hoa khẽ cúi nhìn gương mặt của tiểu bảo bảo đang vùi đầu vào ngực hắn..........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui