Đại thống lĩnh có nói qua cho tất cả ma thú né Cao Lôi Hoa. nhưng hắn cũng quên dặn chúng thuộc hạ của mình đừng có đụng vào một con ma thú của Cao Lôi Hoa—Hoàng Kim Slime Cầu Cầu.
Bởi lúc này, Hoàng Kim Slime Cầu Cầu cũng là một nhân vật nguy hiêm không kém gì Cao Lôi Hoa.
Tuy nhìn thấy Cầu Cầu dùng cánh đỡ được đòn tấn công của Cửu đầu điểu nhưng trong mắt Hoàng Kim Bỉ Mông thì Cầu Cầu chỉ là một con Slime hơi đặc biệt mà thôi.
Slime là slime. cho dù có đặc biệt như thế nào đi nữa thì cũng chỉ là Slime mà thôi!
Điếc thì đâu sợ súng! Do không biết sự lợi hại của Cầu Cầu nên Hoàng Kim Bỉ Mông Kim mới chọn cách chạy trốn là lao đến bắt Nguyệt Nhị làm con tin!
Trong ánh mắt của Hoàng Kim Bỉ Mông Kim thì Nguyệt Nhị đang mềm nhũn ngồi dưới đất vì thoát lực chính là hy vọng chạy trốn cuối cùng của hắn. hắn quyết không buông tay hy vọng này.
Mà khoảng cách hơn mươi thước đối với Hoàng Kim Bi Mông hẳn cũng chỉ tầm vài bước chân nhỏ nhoi!
Mắt thấy, móng vuốt của hắn chuẩn bị đâm vào thân thể của Nguyệt Nhị! Thì đúng lúc này. một ánh sáng chói lòa xuất hiện trước mặt hắn.
Ánh sáng màu vàng chói lòa như ánh mặt trời nhanh chóng bao trùm cả hai người Nguyệt Nhị và Hoàng Kim Bỉ Mông vào trong.
Hoàng Kim Bỉ Mông Kim phát hiện, trong ánh sáng đó, một vật gì tròn tròn đang chậm rãi biến đổi thành một bóng người.
Sau đó. một bàn tay mờ ảo đã đặt lên trên đỉnh đầu của Hoàng Kim Bỉ Mông hắn. Cảm thấy đầu mình bị người ta tóm lấy. Hoàng Kim Bỉ Mông thầm giật mình trước tốc độ ra tay quá nhanh của bóng người đó.
- Có chút trình mà cũng đòi ra gió.
Một giọng nói trêu chọc vang lên bên tai của Hoàng Kim Bi Mông.
-Gừ!
Hoàng Kim Bi Mông Kim bị chọc giận, lập tức gầm lên. dùng móng vuốt chụp lấy cánh tay đang đặt trên đầu mình.
-Bập!
Đơn giản. Cầu Cầu dùng tay kia nhẹ nhàng đỡ được móng vuốt của Hoàng Kim Bỉ Mông Kim.
Ngaỵ sau đó, Cầu Cầu giơ tay. nhằm thẳng vào mặt của Hoàng Kim Bi Mông Kim, rồi túm tóc tạt tai tát tới tấp.
Hoàng Kim Bi Mông Kim chỉ cảm thấy mặt mình nóng lên cay xè.
Âm thanh bốp bốp vang lên không ngớt giữa ngã tư đường.
-Phan!
Cầu Cầu khẽ quát một tiếng, ném bay Hoàng Kim Bi Mông ra xa
Ném xong thì ánh sáng bao phủ xung quanh người Nguyệt Nhị cũng nhanh chóng tán đi.
Nguyệt Nhị vẫn ngồi bịch trên mặt đất như lúc trước, và Cầu Cầu thì vẫn ngồi xổm trên vai Nguyệt Nhị.
Chỉ có điều Hoàng Kim Bi Mông vừa lao về phía Nguyệt Nhị thì đang làm người bay trên không.
Bị chân bay ngược ra sau. Hoàng Kim Bi Mông chưa kịp định thân thì đột nhiên Cao Lôi Hoa xuất hiện ngay cạnh. đặt một cánh tay lên trên bụng Hoàng Kim Bi Mông.
- Dám trêu ghẹo con ông ah, thằng ngu này.
Cao Lôi Hoa nói. Sau đó. một cú đấm thật mạnh mang theo khí thế điên cuồng vào ngay bụng Hoàng Kim Bỉ Mông.
Hoàng Kim Bỉ Mông há mồm nôn khan, hắn chỉ cảm thấy ruột gan lộn tùng phèo. một cú đấm này phòng chừng đã đánh nát ruột hắn.
- Gặp Diêm Vương sám hối đi.
Cao Lôi Hoa giơ quả trứng đá trên tay chấn thẳng vào mặt của Hoàng Kim Bỉ Mông.
Cái này phải nói một chút, thật sự lão Cao không biết ông bố vợ Nguyệt Chấn Thiên kiếm
đâu ra quả trứng đá này, nó cứng ra phết!
Cao Lôi Hoa thậm chí còn hoài nghi. có khi nào ông bố vợ Nguyệt Chắn Thiên này cố ý
hay không nữa
-Bộp!
Lần này. khuôn mặt của Hoàng Kim Bỉ Mông thân mật tiếp xúc với quả trứng đá. Một cái răng nănh từ miệng Hoàng Kim Bỉ Mông phun bắn ra.
-Gừ!
Đau quá, Hoàng Kim Bi Mông gầm lên, giơ chân đá ngược về phía Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa buông đầu Hoàng Kim Bỉ Mông, đưa tay ra nhầm chặn cú đá của Hoàng Kim Bỉ Mông.
- Yaaa!
Lão Cao hét lớn, chụp được một chân của Hoàng Kim Bỉ Mông liền dùng sức kéo lôi hắn lên quật xuống đất.
Hoàng Kim Bỉ Mông giãy dụa muốn thoát ra.
-Bộp!
Lần này, nhẹ nhàng thôi, Cao Lôi Hoa giơ chân đạp thẳng vào khuôn mặt Hoàng Kim Bi Mông. làm đầu hắn cắm ngập xuống đất.
Thu quả trứng đá lại, Cao Lôi Hoa rút Tài Quyết ra.
Ánh kiếm sắc bén của Tài Quyết kề cận đầu Hoàng Kim Bỉ Mông, chuẩn bị tiễn đưa một đồng chí dâm tặc lên đường.
- Đừng? đừng mà.
Bởi vì bị gẫy răng cho nên Hoàng Kim Bi Mông lâm vào trạng thái mơ mơ hồ hồ không rõ gi hết.
- Câu này không biết đã bao nhiêu người cầu xin ngươi rồi. Ngươi nghĩ xem. ta sẽ tha ngươi sao?
Cao Lôi Hoa cười lạnh, nhìn người này nói.
Giơ kiếm lên. Cao Lôi Hoa huy kiếm chém rụng hai chân của Hoàng Kim Bỉ Mông.
Chỉ một kiếm đã chém đứt hai chân của Hoàng Kim Bỉ Mông. Máu vàng như suối bẳn ra
Nhưng không có một tia nào bắn trúng người Cao Lôi Hoa. Bởi những giọt máu này vừa đến gần Cao Lôi Hoa thì lập tức bị bốc hơi biến mất.
- A—~
Hoàng Kim Bỉ Mông Kim la hét đầy đau đớn. lúc này hắn đã hiểu vì sao đại thống lĩnh lại dặn tất cả ma thú không nên đụng đến Cao Lôi Hoa.
Hắn cảm thấy hắn chết đến nơi rồi.
-Khu
Cửu đầu điểu hiện ra bản thể của mình- một con chim to chín đầu
Xa xa, một tiếng chim kêu chói tai vang lên.
Bản thể của Cửu đầu điểu cũng không lớn cho lắm. Ước chừng cao sáu thước, lông màu
nâu.
Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn con chim to trên trời. Chậc chậc, con này giống con kền kền có chín cái đầu thôi!
Cửu đầu điểu. tên đầy đủ là sa mạc cửu đầu điểu. Sa mạc cửu đầu điều một khi trưởng thành đều là siêu giai ma thú.
Sa mạc cửu đâu điêu là ma thú độc hệ. chín cái đầu của nó đều chứa một loại kịch độc. Nếu đem trộn lẫn chín loại độc này đủ để giết chết một con cự long dễ dàng.
Cho nên. mọi người đều tặng cho Cửu đầu điểu một biệt danh khác—'Trùm độc dược'!
Liền lúc này. con Sa mạc Cửu đầu điểu này đang chán sống lao về phía Cao Lôi Hoa.
Đồng thời, chín cái đầu cùng nhau há mồm phun chín đạo nọc độc xanh lè về phía Cao Lôi Hoa.
- Cái này đủ độc à nha!
Cao Lôi Hoa nhìn con chim to đen này khen tặng một câu. Cao Lôi Hoa không rõ hàng độc dược cho lắm, nhưng nhìn màu xanh lè của chín đạo nọc độc này đủ biết nó nặng đô như thế nào.
Cao Lôi Hoa cũng không có ý thử thân mình với thuốc độc.
- Chíp chíp—
Vừa phun nọc độc. ánh mắt của Sa mạc Cửu đầu điểu nhìn về phía Hoàng Kim Bỉ Mông. May quá, chỉ bị cắt đứt hai chân. Đối với những vị thần mà nói, mất đi hai chân vẫn có biện pháp mọc trở lại.
Lúc này, Sa mạc cửu đầu điểu nhìn thấy Cao Lôi Hoa vươn tay trái ra.
'Cơ hội chỉ có trong nháy mắt! Sa mạc Cửu đầu điểu thầm nghĩ trong lòng; chỉ cần Cao Lôi Hoa ra tay cản chín đạo nọc độc của hắn. Thì hắn có thể lợi dụng tốc độ của mình cứu Hoàng Kim Bi Mông trốn đi.
'Hẳn muốn ngăn cản!' Sa mạc cửu đầu điểu có phần hồi hộp. Nhìn chằm chằm từng cử động của Cao Lôi Hoa. Cơ hội. Chỉ có trong nháy mắt!!
- Không gian, cắt.
Cao Lôi Hoa nói khẽ.
Sau đó trên tay Cao Lôi Hoa vẽ lên phía trước. Không gian giữa Cửu đầu điểu và Cao Lôi Hoa bị cắt ra.
Sa mạc cửu đầu điểu cũng không biết Cao Lôi Hoa làm cái gì. Hắn nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa vì sao không làm động tác ngăn chặn nào có hiệu quả?
Nhưng mà rất nhanh hắn phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái.
Tốc độ nọc hắn phun ra không hề chậm. Nhưng rõ ràng không chậm lại không hề phun đến người Cao Lôi Hoa.
Giống như giữa Cao Lôi Hoa và nọc độc đó có một khoảng cách vô hạn vậy. một khoảng cách không sao vượt qua được.
Sa mạc cửu đầu điểu nghi hoặc. Hắn không biêt chuyện gi đang xảy ra - Không gian, là không gian!
Nằm trên mặt đắt, Hoàng Kim Bỉ Mông Kim quên luôn cơn đau nhức từ đùi truyền đến. Hắn không thể tin được nhìn cánh tay của Cao Lôi Hoa. Hoàng Kim Bỉ Mông khác với những con ma thú thành thần từ 'hàng' mà hắn là một vị thần từ thời thượng cổ nên hắn cũng
có chút vốn kiến thức. Vừa nhìn thấy động tác của Cao Lôi Hoa và hiện tượng kỳ lạ đó, hắn đã đoán ra được chuyện gì xảy ra!
- Trốn! Không cần đề ý ta. Chạy mau!
Hoàng Kim Bỉ Mông hét to cảnh báo Sa mạc Cửu đầu điểu.
Sa mạc Cửu đầu điểu không hề nghĩ ngợi. Trực tiếp xoay người bay đi.
Đối với lời cảnh báo của Hoàng Kim Bi Mông Kim, hắn nhanh chóng vỗ cánh dột lẹ.
- Trốn chỗ nào!
Vừa khôi phục chút thể lực. Nguyệt Nhị nhíu mảy. Cô bé giơ cây cung chữ thập của mình lên, rút tên nhằm thẳng vào Sa mạc cửu đầu điểu đang bay đi.
- Khu
Nào ngờ con Sa mạc Cửu đầu điểu này kêu một tiếng chói tai ròi chia ra làm chín! Phân biệt trốn đi chín hướng!
Cái này mới khó đây. Nguyệt Nhị không biết nên bắn con nào mới tốt.
- Lão ba, Bắn con nào đây?! Nguyệt Nhị vội vã quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa
-Để đó.
Ánh mắt Cao Lôi Hoa biến thành màu tím bầm, hai cái trận đồ ngũ tinh hỏi hỏi trong mắt Cao Lôi Hoa lóe sáng. Không gian thần chỉ đòn đã triển khai.
Nhưng, triển khai thần chỉ đòn xong, Cao Lôi Hoa phát hiện ra chín con chỉm trên trời đều là bản thể của Sa mác Cửu đầu điểu!
Nguyệt Nhị giơ cung lên lắc đầu.
- Để ta xem!
Lão Cao giơ Tài Quyết lên.
Nguỵệt Nhị với Huyết kỵ tướng Ca Đức đưa mắt nhìn Cao Lôi Hoa. - Yaa!
Lão Cao rống to, lôi thần lực như cơn đại hồng thủy cuồn cuộn truyền vào Tài Quyết.
Cao Lôi Hoa giơ Tài Quyết lên, giơ lên cao!
Được truyền một lượng lớn lôi thần lực, Tài Quyêt sáng chói. Kiếm minh rung lên đây hưng phấn.
Sau đó - một đạo kiếm quang phóng thẳng lên trời! Kiếm quang cực kỳ khoa trương xuyên thẳng trời không!
- Mau lãn xuống cho ông mảy!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, múa Tài Quyết một vòng, kiếm quang tạo thành một vòng lớn trên bầu trời, quét ngang như một cái rada định vị!
Kiếm quang lấy Cao Lôi Hoa làm trung tâm, tạo thành một hình nón khổng lồ bao phủ xung quanh trời cao!
Chín con Sa mạc cửu đầu điểu bay ra chín hướng xung quanh đều bị một kiếm quang của
Cao Lôi Hoa vây kín lại trong cái hình nón không lỗ này.
- Búp, hụp, hụp, búp... Chín tiếng nổ vang
Chín con Sa mạc cửu đâu điểu tất cả đều bị một kiếm của Cao Lôi Hoa chém rơi rụng.
- Khiếp
Tất cả mọi người đều kinh sợ há to miệng nhìn cảnh tượng này.
Một lần xử luôn cả chín con Sa mạc Cửu đầu điểu chắc chỉ có mình Cao Lôi Hoa mới làm được quá.
- Bịch
Chín con Sa mạc cửu đầu điểu rớt xuống đất thì hiện nguyên hình thành một con khổng lồ như ban đầu.
Tại trên người con Sa mạc cửu đầu điểu này có thể dễ dàng nhìn thấy chín vết thương sâu tận xương. Mà chúi vết thương này đã làm cho con Sa mạc Cửu đầu điểu này mất đi sức chỉến đấu hoàn toàn.
Nhìn hai con ma thú bị thương sân chết trước mặt, đột nhiên Cao Lôi Hoa lên tiếng gọi
Ca Đức.
-Vâng?
Ca Đức lên tiêng, nhìn về phía Cao Lôi Hoa.
- Ngươi nói xem. ba cái thần cách của ba con ma thú này cỏ thể giúp cho các Huyết kỵ sĩ tiến hóa thành cấp thần như ngươi không? Cao Lôi Hoa hòi.
Nhất thời, cả Cửu đầu điểu lẫn Hoàng Kim Bi Mông Kim đều hoảng sợ nhìn nhau. Giống như có cùng một cảm giác đáng sợ xen lẫn cảm giác sung sướng trả thù?
- Có thể thử xem!
Trên mặt Ca Đức không dấu được sự vui mừng.
Cao Lôi Hoa đi tới trước hai mánh con Long hạt thủ Long Dịch mà Nguyệt Nhị bắn chết. Sau đỏ đặt tay lên bụng con Long hạt thú này, lấy lôi thần lực dẫn dắt, nhẹ nhàng hút thần cách lên.
Thực nhẹ nhàng, lực lượng hai bên chênh lệch thật sự quá lớn. Thần cách của Long hạt thú Long Dịch căn bản không có một tia phản khảng, bị Cao Lôi Hoa hút ra bên ngoài cơ thể một cách dễ dàng.
Cao Lôi Hoa đưa tay cầm lấy miếng thần cách này.
Thần cách thổ hệ, màu vàng nâu của đát đá, mang theo khí tức trầm trọng của đại địa. xem ra là thần cách đại địa rồi.
Nhưng từ trên miếng thần cách này. Cao Lôi Hoa cảm thấy có một chút khác thường.
Dưởng như Cao Lôi Hoa cảm giác trên miếng thần cách này thinh thoảng có toát ra một
chút khí tức màu đen. Mà một tia khí tức màu đen này làm cho Cao Lôi Hoa có cảm giác rất thân thiết??
Chữ Ký của Thần Thoại
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...