- về nhà, ta muốn về nhà ngay lập tức! Cao Lôi Hoa nói.
- Lão ca. ngươi đi rồi thì chuyện của đế quốc Thú Nhân tính sao? Cầu Cầu hỏi.
- Ca Đức!
Cao Lôi Hoa quay đầu nói
- Vâng. Ca Đức đáp.
- Ngươi cùng tộc trường Độc Nhàn cự nhân A Nặc ở đây xử lý vụ đê quôc Thú Nhân. Nhớ rõ. ngàn vạn lần đừng cho một vạn dũng sĩ kia bị ức hiếp.
Lão Cao giao chuyện cho đám thủ hạ. đầu năm nay đâu phải lúc nào sếp cũng làm từ A đến z chứ. Có nhân viên để làm gì?
- Không thành vấn đề. thưa chủ nhân. Ca Đức gật đầu:
- Có ta cùng A Nặc ở đây, tuyệt không đê cho một vạn chiến sĩ thú nhân kia chịu thiệt.
- Còn có một việc nữa. Cao Lôi Hoa đưa tay ra sau ra dâu, Sâm Lâm Thụ Yêu liền ném gã báo béo Bội Lạc Đức
- Ca Đức. ngươi phái người canh giữ thầng này. Chờ Nguyệt Sư về, đem thầng này gìao cho Nguyệt Sư xử lý.
- Vâng: ta sẽ đem người này giao cho Nguyệt Sư thiếu gia.
Ca Đức gật đầu. Ngay sau đó, một huyết kỵ sĩ xuất hiện áp giài sã báo béo Bội Lạc Đức đi xuổng.
- Cuôi cùng, nêu Nguyệt Sư giải quyêt xong chuyện Hô tộc đi vwf thì ngươi đem tin Tĩnh Tâm có mang nói cho nó biết.
Cao Lôi Hoa dặn thêm:
- Nếu cái tên Thần thú Lai Nhân Tra Lý đó có về cùng với Nguyệt Sư thì cũng nói cho hắn biết luôn nhé.
- Vâng. Ca Đức gật đầu. ghi nhớ mấy chuyên mà Cao Lôi Hoa dãn.
- Chuyện có bấy nhiêu thôi, còn lại ngươi tự lo đi!
Cao Lôi Hoa nói, thực hiển nhiên. Cao Lôi Hoa muốn đem chuyện tháp Babel ngàỵ mồng tám tháng tám giải quyết sau. Cùng so với chuyện Tĩnh Tâm có mang thì chuyện tháp Babel chi là chuyện nhỏ. Trời đất bao la. vợ ta là lớn nhát!
- Chủ nhân yên tâm. nơi này đã có ta.
Ca Đức cười nói.
- Chúng ta đi!
Cao Lôi Hoa vỗ vồ cầu cầu. cầu cầu nhanh chóng biến thành Tử Dực Ngân Long.
- Tốt, lão ca. Em với anh đi cùng một đoạn nhé. Cao Lôi Hoa nhanh chóng quay đầu cười nói với Nguyệt Hoa Thiên.
- Thôi, ta ở đây chờ tin của chú. Nguyệt Hoa Thiên làm ngụm trà nói với Cao Lôi Hoa.
- Không. Lão ca. Anh đi theo em đoạn đường đi! Cao Lôi Hoa nhanh chóng lại gần bế ông anh vợ Nguyệt Hoa Thiên trọng thương lên trên lưng Cầu Cầu:
- Em còn nhiều chuyện muốn hỏi, tiện đường nhờ anh tý!
Nguyệt Hoa thiên đão cặp mát trăng dã, cười khổ một tiếng. Hình như Cao Lôi Hoa đã quên. lúc này, hắn là bệnh nhân, bệnh nhân bị thương nặng.
- Lão ca, chuẩn bị đi nhé! Cầu Cầu trong trạng thái Tử Dực Ngân Long vỗ cánh mạnh phóng vút lên trên trời cao.
Sau khi cất cánh. cầu cầu nở một nụ cười giải thoát.
Nhưng mà rất nhanh, nụ cười của cầu cầu nhanh chóng tắt ngúm.
- Ây. ấy. Các ngươi chờ ta với!
Lúc Cẩu Cẩu phóng vút lên khỏi thành Lai Nhân thì trong thành cũng phóng lên một con cự long. Con cự long này có lớp Vày màu bạch ngân.
- Ra là tiểu Ngân. Ta sao lại quên con bé được nhi.
Cao Lôi Hoa vồ vỗ đầu, hưng phấn quá cho nên quên bén mất vị hôn thê của Cầu Cầu—tiểu Ngân.
Giữa không trung. khóe miệng cầu cầu run rầy. Không nghĩ tới nàng phát hiện ra.
Nhưng mà cầu cầu vẫn dừng lại chút để cho tiểu Ngân đuối theo kịp.
Cầu Cầu cũng rất thật thà, dầu sao vụ rắc rối này cũng có Cao Lôi Hoa gánh rồi. Cao Lôi Hoa không vội, cầu cầu vội làm gì.
Cứ như vậy. hai con cự long, một con ánh kim. một con ánh bạc nhanh chóng bay về thành Quang Minh.
- Lão ca. Tĩnh Tâm biết nàng có từ khi nào thế? Lão Cao khan trương hỏi:
- Đã lâu chưa, bụng lớn bao lăm(ko hiểu) rồi? Thân thể Tĩnh Tâm có khỏe không? Nàng có thoải
mái hay không vậy? Có hay bị mấy triệu chứng buồn bực gi hay không??
Lão Cao như khâu súng máy lên đạn, bắn một phát là cả loạt đạn bay ra, trong lúc vội vàng dùng luôn một số thuật ngừ trên Trái Đát hỏi Nguyệt Hoa Thiên tới...
- À, có lẽ là tầm một tháng trước! Nguỵệt Hoa Thiên rất kiên nhẫn gìải thích nói:
- Hình như là hôm hôn lễ ớ dưới đáy biển thì phải, lúc ấy chú em với Tĩnh Tâm... hì hì. chú em để cho Tĩnh Tâm mấy mầm móng ý
- Nhưng mà có lẽ hơi sớm. Nguyệt Hoa Thiên nói:
- Ta đoán ngày sinh lẽ ra còn rất xa. Chú em có biêt bộ tộc người cá chúng ta mang thai chỉ có hai tháng không?
- Sinh? Mau sinh vậy sao?
Bàn tay Cao Lôi Hoa xoa đi xoa lại không ngừng. Sau đó đứng dậy, đi đi lại lại trên lum
Cầu Cầu đây bát an.
- Sinh sớm vậy thì thành sinh non mất rồi. Tĩnh Tâm có bị mệt gì hay không ta. Lão Cao lo lắng đi đi lai lai.
- Còn nữa, có lẽ sinh đứa nhỏ xong phải lo tẩm bổ cho Tĩnh Tâm một chút mới được. Lão Cao thầm nghĩ. Thói quen nghề nghiệp, từng phục vụ cho nhừng người phụ nữ mang thai, Cao Lôi Hoa nhanh chóng lên thực đơn phục vụ người có mang. Đủ loại thực đơn từ các quốc gìa khác nhau xuất hiện trong đầu Cao Lôi Hoa.
- Không cần sắp như vậy đâu, Tĩnh Tâm chỉ là cảm thấy mình sinh sớm thôi. Nói không chừng còn không có đâu.
Nguyệt Hoa Thiên trấn an Cao Lôi Hoa.
- Hic. Lão ca, em thật sự là thầng vô dụng mà. Cao Lôi Hoa đi đi lại lại một lúc. đột nhiên mắng mình.
- ???
Nguyệt Hoa Thiên cũng bị một câu nói đó cùa Cao Lôi Hoa mà suýt bị hôn mê.
- Tĩnh Tâm mang thai cả tháng mà em lại không biết một cái gì cả. Cao Lôi Hoa đặt mông ngồi xuống:
- Lão ca. em có phải là một thầng khốn nạn không?
- Không có quan hệ gì cả chú em không cần sợ. Ta nghĩ Tĩnh Tâm cũng không có trách cứ gì chú em đâu. Tuy rằng chú em đúng là thầng khốn nạn thật. Tĩnh Tâm mang thai lâu như vậy mà cùng không biết gì cả. Cả ngày cứ chạy lăng xáng ngoài đường. Chú em nghĩ lại mình đi. mới đi về từ thần giới được mấy hôm lại chạy đi ở lan(chịu) rồi. Nhưng mà chú em cũng đừng lo quá, với tính cách của em gái anh đây thì con bẻ không có trách chú đâu. Hè hè!
Nguyệt Hoa Thiên vỗ vỗ Cao Lôi Hoa.
Nguyệt Hoa Thiên có lẽ không biêt. Mấy câu này của Nguyệt Hoa Thiên càng làm cho lão
Cao cảm thây mình khôn nạn thật! Có lệ, Nguyệt Hoa Thiên cố ý nói cũng nên
- Lão ca. giờ là lúc nào mà lão còn suy nghĩ mấy thứ vớ vẩn này hả. Đột nhiên cầu cầu ở dưới mở miệng nói:
- Việc của lão bây giờ là nhanh chóng ở bên cạnh chị dâu Tĩnh Tâm đi.
- ừ, đúng. đủng vậy!
Cao Lôi Hoa gật đầu. Đây là lằn đầu tiên Cao Lôi Hoa trải qua chuyện này, hiên nhiên có chút luống cuống tay chân.
- Ta giúp lão nhanh đến nơi nhé!
Cầu Cầu cười. cũng không thấy cầu cầu có động tác gì. không gian trước mặt cầu cầu đột nhiên sinh ra một trận ba động. Một khe nứt không gìan xuất hiện phía trước cầu cầu.
- Mục tiêu. Quang minh đế quốc, đế đô.
Cầu Cầu chở Cao Lôi Hoa cùng Nguyệt Hoa Thiên, nhanh chóng lao vào trong thông đạo. cùng Cao Lôi Hoa hợp hai thành một, từ một góc độ nào đó. Cầu Cầu cũng là một vị thần vương.
- Chờ, chờ ta.
Ở phía sau Cầu Cầu. Bạch Ngân long cũng nhanh chóng đâm thăng vào thông đạo, đuổi theo Cầu Cầu.
LÚC Cao Lôi Hoa trờ về gần Quang Minh đế quốc thì trời cũng gần sáng.
Môi khi nhìn Quang Minh đế đô, Cao Lôi Hoa không khỏi không cảm thán. Lúc này, đế đô đã không hề có dấu vết hư hại do lần cầu cầu phẫn nộ thôn phê.
Đây chính là năng lực của Sáng Thế thần.
Cho dù lúc ây đế đô bị Cầu Cầu hủy diệt sạch sẽ trong lúc tẩu hỏa nhập ma. Nhưng mà dưới mầm mốnng chữa trị mà Sáng Thế thần đưa cho tứ đại thần vệ, đã khôi phục lại nguyên vẹn Quang Minh đế đô. Nêu không phải từng chứng kiến cảnh này. chắc không gi nghĩ qua tòa đế đô náo nhiệt này đã từng bị một lần hủy diệt. Về tới cửa nhà, tim của Cao Lôi Hoa như con nai con hoẵng cử nhảy lên bất an không ngừng.
Cầu Cầu một lân nưa biến trở lại thành Hoàng Kim Slime. Ngôi xổm trên vai Cao Lôi Hoa. Bạch Ngân long cũng hóa thành cô bé váy tím đi theo sau Cao Lôi Hoa.
- Chú em đi vào trước đi. Nguyệt Hoa Thiên tạo dáng, hất mái tóc vàng lên, cầu cầu cùng Ngân nhìn nhau, nhanh chóng lui ra phía sau đi cạnh Nguyệt Hoa Thiên. Đẽ cho Cao Lôi Hoa một mình đây cửa vào.
- Cạch!
Cửa không khóa. Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đây cửa ra.
- Ba ba - mẹ ơi ba về
Cửa chính vừa mới mờ, một cô bé có đôi cánh rồng màu lam dài đã nhanh chóng bay ra ôm lấy Cao Lôi Hoa, chui lòng Cao Lôi Hoa liền.
- Là tiểu Kim Toa Nhi à.
Cao Lôi Hoa tiếp được cô bé bay đến, ôm cô bé lên. thơm vào má cô bé nựng một cái.
- Tiểu Kim Toa Nhi sao biết ba về thế? Lão Cao nhẹ gìọng hỏi.
I
- Vâng. Kim Toa Nhi từ lúc mới mờ sáng đã đứng ở ngay cửa chờ ba về nè. Bác Nguyệt Thiên Hoa Thiên có nói qua. Hôm nay sẽ đem ba về cho mẹ mà. Tiêu Kim Toa Nhi nũng nịu nói thầm:
- Ba mau vào đi. mẹ ở trong chờ ba lâu lăm rồi đó!
- Tĩnh Tâm chờ ở trong?
Lão Cao lập tức vội vàng đứng dậy. Hãn ôm chặt tiêu Kim Toa Nhi. Đi nhanh vào nhà.
Trong tay nàng là bé Rudolph, bàn tay mèm mại của n bùn đất của Rudolph.
Trong viện. lúc này một thân hình dài mảnh mai đang đứng quay lưng với Cao Lôi Hoa, làn gìÓ khẽ thôi mái tóc xanh lam phất phới
Hình như nghe thấy tiếng bé Kim Toa Nhi gọi nên nàng quay đầu nhìn ra cửa. Bời vì bé Kim Toa Nhi là người đứng chờ nên bé là người biết đầu tiên mà...
- Tĩnh Tâm.
Lúc Tĩnh Tâm quay đâu nhìn vê phía hãn. Cao Lôi Hoa đột nhiên cám thây chân tay luống cuống hãn lên. Loại cảm siác này. Cao Lôi Hoa sau lại mồi lần nhớ lại vẫn cảm thấy buồn bua
- A.
Mắt Tĩnh Tâm nhìn vế phía Cao Lôi Hoa. trong đôi mát xanh dương ấy lộ ra ý cười thản nhiên. Con mắt xanh dương ấy bình tĩnh êm ả như đại dương mênh mông.
Chi một ánh mát mà đã khiến cho lão Cao cảm thây mình như tìm được bên đô trong con Bảo táp, nói cỏ vẻ khoa trương, nhưng đó chính là lão Cao lúc này.
Nhìn thấy con mắt xanh dương của Tĩnh Tâm dịu dàng nhìn mình. Nhừng bất an. lo lắng trong lòng Cao Lôi Hoa bồng không cánh mà bay, lúc này. lão Cao cực kỳ bình tĩnh.
- Trờ về rồi sao? Tĩnh Tâm nhỏ giọng nói.
Cao Lôi Hoa gật đầu, đi về phía Tĩnh Tâm. Đồng thời, hắn chuyên mục tiêu nhìn, bụng
của Tĩnh Tâm.
Nhìn chỗ đó hơi nhô lên. Cao Lôi Hoa cảm thấy hạnh phúc nhất trên đời là ở đây, cần gì
đi kiếm cho xa xăm cơ chứ
- A. ba hả, là con. Nguyệt Hoa Thiên đây. Em rể vừa vê đó.
Ngoài cửa lớn, Nguyệt Hoa Thiên nắm lẩy một khối tinh thạch liên lạc. Cúi đâu nói với tinh thạch không ngừng.
Tiểu Ngân cùng cầu cầu tò mò ngồi xồm bên cạnh Nguyệt Hoa Thiên, nhìn tinh thạch trên tay Nguyệt Hoa Thiên.
Long tộc đối với mây thử sáng láp lánh. tỏa sáng lòe loẹt gì đó đêu cảm thấy hứng thú vô cùng, ngay cả cầu cầu hóa thành long cũng không ngoại lệ.
Nguyệt Hoa Thiên đắc ý đùa nghịch khối tinh thạch đặc biệt này, cái này là một trong những thứ Nguyệt Hoa Thiên nghiên cửu gần đây thành công nhất. Công dụng cùa nó như một chiếc bộ đãm trên Trái Đất, mặc dù còn chưa đủ trình so cơ với điện thoại.
- Hắn đã trờ lại? Không sai. cuối cùng đến kịp vào buôi sáng. Tốt lắm, ta và mẹ con mai đến.
Bên kia vang lên giọng nói Ồm Ồm cùa Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên:
- đúng rồi, em rể ngươi có biết tộc người cá chủng ta sinh con là đẻ trứng không?
- Cái này, có sẽ chú nó biết Nguyệt Hoa Thiên nói:
- Mà cái này là kiến thức phổ thông mà, ngay cả đứa trẻ cũng biết cá đẻ trứng mà...
- ờ, nếu biết rồi thì tốt. Đề mai ta dạy cho nó biết làm một người đãn ông tộc nhân ngư chúng ta phải biết làm gì...
Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên nói
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...