Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
Nếu ở không phải là Cao Lôi Hoa và Cầu Cầu nắm giữ pháp tắc không gian thì cũng không thể nào phát hiện được người áo trắng này.
Mà ánh mắt của người áo trắng vẫn đang nhìn chăm chú vào hai con ma thú kia. không hề nghĩ không để ý xung quanh.
- Ồ?
Lúc lại gần. đột nhiên Cao Lôi Hoa phát hiện ra người này trông rât quen.
Người này dáng người mảnh mai. có thể nhìn thấy đôi môi đang mỉm cười.
Lão Cao đánh giá cẩn thận lại lần nữa, từ bộ quần áo dáng người, nụ cười đến cái quạt trắng đang cầm trên tay. (Vì nhìn 3D lập thể chưa quen).
- Là hắn?!
Lập tức Cao Lôi Hoa nhận ra được người thanh niên này. không tự chủ định thò tay vào bên trong nhẫn không gian, khẽ miết cái hột châu màu đỏ một cái. Nghe nói cái này là u đế. Mà chủ nhân của li đế này chính là thiếu niên tuấn mỹ trước mặt—Cửu U.
Nhưng cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng nhịn được. Sự xuất hiện của Cửu U khiến sự việc càng ngày càng thú vị, lúc này hắn muốn bình tĩnh ở một bên coi kịch.
Trong tay Cửu U nắm chặt một miếng ngọc nhỏ, đó là thứ đồ chơi mà Satan đưa cho Cửu U. Cái đồ chơi này là do Sáng Thế thần tự tay làm cho Satan.
- Ta nhất định phải lấy được thứ đó trong tháp để giúp ngươi thoát khói nỗi sầu ưu bấy lâu.
Trong mắt Cửu U trở nên kiên định hơn. Hết thảy đều là vì Satan vĩnh viễn không biến thành ma.
Satan mới chỉ hóa ma một lần nhưng tránh khỏi kết số lần ma hóa càng nhiều, một ngày nào đó sẽ trở thành 'ma' thực sự. Vĩnh viễn không thể khôi phục. mất đi lý trí thành quái vật chỉ biết giết chóc mà tồn tại.
Mà nghe nói bên trong tháp Babel này có một thứ có thể giải quyết ma hóa này.
- Hà!
Cửu U thầm thờ một hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm con báo và con trâu to lớn đi phía trước. biết thời gian của mình không còn nhiều lắm. Cánh tay nắm quạt của Cửu U càng lúc càng trở nên trong suốt. Sớm hay muộn nó sẽ lây lan hết toàn bộ thân thể. Đến lúc đó Cửu U sẽ biến mắt.
- Ha ha. Đáng hận, đáng hận mà!
Cửu U giơ tay trái mình lên. Trong lòng đột nhiên hận! Nếu không phải u đế của mình bị tên đó đoạt mất thì lực lượng của mình sẽ không yếu đến mức này.
Vừa nghĩ đến tên đó Cửu U hận nghiến răng. Đặc biệt là cái màu tóc bạc đó, Cửu U không sao thích nổi. Lúc này Cửu U hận không thể đem Cao Lôi Hoa biến thành một con heo. Nếu mà được vậy Cửu U sẽ bắt con heo đó. cạo lông nó, đem nấu nó. Ăn luôn thịt nó. nhai hết xương nó. thậm chí cả cốt tủy cũng hút hết. Heo là vậy đó, đều bị con người ăn như vậy mà. Nếu nói con người hận nhất là con gì thì đó chính là con heo rồi. Vì con heo bị ăn hết như vậy mà. Con người hận heo đến trình độ đó đấy.
- Cao Lôi Hoa, Mk, ta hận ngươi.
Càng nghĩ càng tức. Đột nhiên Cửu U mở miệng mắng một câu.
Người mắng vô tâm. Người nghe hữu ý!
Cao Lôi Hoa đang núp phía sau Cửu U vô tình nghe mắng thì tay run lên: - Chẳng lẽ người này phát hiện ra ta?
Cao Lôi Hoa âm thầm sờ sờ cái mũi tự cười cười. Chăng lẽ thuật ẩn thân của mình lại kém đến trình độ này?!
- Trời ạ, ta suy nghĩ cái gì thế này.
Đột nhiên Cửu U hung hăng lắc lắc đầu, chẳng lẽ thực lực yếu làm ý chí cùng yếu đi sao? Tại lúc quan trọng thế này lại đi nhớ cái tên tiêu nhân Cao Lôi Hoa kia làm gì thế không biết.
Cố găng lên dây cót tinh thần, Cửu U đưa mất nhìn hai tên Báo Thân và Trâu Thân. Lúc này hai tên đến gần một cái hỗ nước.
- Không tốt. Chết tiệt. Không kịp rồi. Cửu u vội vàng đi ra khỏi không gian, nhanh chóng phóng theo hai tên Báo Thần và Trâu Thần.
- Có ý tứ. Cao Lôi Hoa cười hè hè rồi lén lút đi
- Hừ.
Đột nhiên Cầu Cầu hừ lạnh một tiếng. Tiếp tục nhắm đôi mắt lại ngủ gật. Cũng không biết cái tiếng hừ lạnh này của Cầu Cầu đại biểu cho ý gì đây?
Cửu U chạy vội tới chỗ cách hồ nước liền tiếp tục mở không gian của miếng ngọc ra chui vào trong.
Cao Lôi Hoa lặng lẽ trốn bên trong một bụi cỏ. Âm thầm nhìn mọi thứ trước mặt. Lúc này Cao Lôi Hoa nhớ đến câu nói cổ điển: Bọ ngựa rình bắt ve, chỉm sẻ rình ở phía sau! Mà lúc này. Cao Lôi Hoa chính là chỉm sẻ!
Cạnh hồ nước, hai con ma thú khổng lồ trâu và báo ngồi xổm xuống.
Sau đó lão Miêu này lẩm nhẩm mây câu. Đột nhiên hồ nước cuộn sóng lên, bọt khí toát ra không ngừng. Xem ra có con gì rất to lớn đang chuẩn bị trồi lên.
- Bùm. Một cột nước phóng vút lên trên cao.
Cao Lôi Hoa không tự chủ được chuyển hướng nhìn vào. Một con cá chép nhỏ xuất hiện trong mắt hắn. Nhìn qua thì bình thường như loại cá hắn vẫn dùng kho tộ mà thôi.
Có điều con cá chép này lại biết nói.
- Là hai vị Miêu vương cùng Ngân Ngưu vương sao? Cá chép nhảy ở trên cột nước. đôi mắt nhỏ nhìn hai con thú to lớn như hai ngọn núi nói.
Nếu không phải thị lực của hai con ma thú này tốt thì không thể nào nhìn thấy con cá chép nhở này.
- Đúng vậy. là chúng ta.
Lão Miêu gật đầu. cân thận nhìn chằm chằm con cá chép nói:
- Ngươi là sứ giả đã dùng tinh thần lực liên hệ với lão Trâu à?
Lão Miêu cùng lão Trâu bạc dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn nó. không ngờ tới sứ giả phụ trách liên lạc lại là một con cá chép, khó trách kêu ặp mặt ở hồ nước.
- Đúng vậy, không cân hoài nghi, là ta.
Cá chép nói:
- Đừng nhìn bề ngoài của ta. Đây chỉ là một sinh vật mà ta dùng tinh thần lực điều khiển để liên hệ với mấy người thôi. Bản thể của ta không thích hợp xuất hiện trước mặt mọi người!
- Thì ra là thế.
Lão Miêu gật đầu như đã hiểu.
- Như vậy đi. sứ giả các hạ. ngươi mang đến cho chúng ta tin tức gì? Lão Miêu cúi đầu nhìn con cá chép này.
- À. Vừa rồi ta đã nói qua với lão Trâu phạm vi của tháp Babel ờ ngoại ở thành Lai Nhân ngươi đã biết chưa?
Cá chép nhìn lão Miêu hỏi.
- Điều này ta nghe rồi. Lão Miêu gật đầu.
- Còn nữa, đồng đội hợp tác cùng các ngươi là đám Thương Thiên cự lang đã bị diệt. Cho nên chúng ta sẽ an bài cho các ngươi thêm ba đồng bọn.
Cá chép dừng một chút nói:
- Trong ba người này có một người là em trai của đại nhân Hoảng Kim Bỉ Mông đáng kính.
- Em trai của lão đại? Thực lực như thế nào?
Lão Miêu hỏi. Hắn chú ý không phải là thân phận mà là thực lực.
-Hoảng Kim lão đại nói qua. thực lực của em trai lão không kém người bao nhiêu. Chỉ có điều...
Cá chép nói.
- Sao cũng được.
Lão Miêu giơ móng vuốt, ngăn cá chép nói:
- Chỉ cần có thực lực là ta an tâm.
- Ách. Như vậy tốt nhất. Em trai của Hoảng Kim lão đại ở đế quốc Quang Minh đang trên đường đến đây. Đến lúc đó hắn sẽ tự động liên lạc với các ngươi. Cá chép nói.
- Nhanh tới là được rồi. Lão Miêu nói:
- Việc chính của ngươi đến đây chỉ có thế thôi sao?
- Từ, còn một việc cuối cùng. Cá chép nói:
- Hoảng Kim lão đại muốn ta đưa cái này cho các ngươi. Cái này là mấu chốt của tháp Babel đó.
- Phụt!
Lại một cột nước từ trên người cá chép phóng lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...