Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
Lão Miêu đi xuyên qua rừng cây và thảo nguyên, tìm đến chỗ lão Trâu bạc. Do ba lần thuấn di trước đã tiêu hao hết thể lực của lão Miêu. Nên chỉ có thể thuẫn di đến vị trí gần nhất. Nhưng như vậy cũng tốt. ít nhất cũng không để cho thằng béo chết tiệt kia biết được vị trí đồng bọn của mình.
Nhưng không hiểu vì sao, có lẽ xuất phát từ bản năng của loài thú, dọc đường đi lão Miêu có cảm giác hình như có một đôi mắt vô hình nào đang nhìn mình chằm chằm. Thỉnh thoảng lão cố ý quay đầu nhìn lại. nhưng vẫn không thấy. thậm chí dùng thần thức tra xét vẫn không hề tìm được cái gì.
Nhưng dù thế cảm giác này vẫn ngày một tăng thêm. Cho nên lão Miêu chỉ có thể cẩn thận đi từ từ từng bước. trực giác nguy hiểm này của ma thú khiến cho lão Miêu cảm thấy rất khó chịu.
- Hic. có lẽ là do mình quá nhạy cảm thôi. Lão Miêu lầm bầm lầu, từ lúc đi ra khỏi quảng trường đấu thú nó đã sử dụng thuấn di những ba lần. không ai có khả năng đi theo. Nghĩ vậy lão Miêu an tâm hơn một chút.
Phía sau cách lão Miêu không xa. Đôi mắt của Cao Lôi Hoa dán chặt vào con mồi. Thân thể nằm trên một nhành cây cổ thụ. lúc này hắn cố gắng nín thở thu lại tất cả các mùi. Dù sao thì cũng là thần rồi, chuyện nín thở chỉ là việc cỏn con. Hô hấp hay không chẳng qua là do thói quen khi còn là con người mà thôi.
Dưới thuật truy tung lô hỏa thuần canh của Cao Lôi Hoa. lão Miêu không hề phát hiện ra người đang bám đuổi mình.
Cứ như vậy lão Miêu mang hắn băng qua một rừng cây, xuyên qua một thảo nguyên với nơi đồng bọn của lão, là lão Trâu bạc.
- Lão Miêu
Lão Trâu bạc cẩn thận nhìn thấy bóng dáng to lớn từ xa của Lão Miêu. Khi trước Lão Miêu biến mất, giờ lại đột ngột xuất hiện trước mặt lão. Lão không cẩn thận mới lạ.
- Hừ hừ, không nói thì thôi, nói lại càng tức thêm. Con mẹ nó, vừa rồi đúng là xui tận mạng.
Vốn hai ta đang đi ngon lành, bỗng nhiên xuất hiện một thằng thú nhân điên khùng của Báo tộc sử dụng kỹ năng đặc biệt triều hồi ta đến đó.
Lão Miêu cố gắng bình ổn hơi thở của mình.
- Mẹ nó, thuấn di cả một trăm km, mệt chết ta. Bực nhất là triệu hồi mang tính cưỡng chế khiến ta không có chút phản kháng nào.
Lão Trâu nhăn mặt hỏi:
- Kỹ năng triệu hồi.
- Ừ. là nó đó. Lão Miêu gật gật đâu. nói.
Lão Trâu trầm mặc trong chốc lát. đột nhiên ngẩng đầu nói:
- Vậy ngươi có giết chết cái thằng cha thú nhân Báo tộc triệu hồi nhà ngươi không?
- Không. cùng là họ hàng nhà báo. Ta không nỡ ra tay.
Lão Miêu cười khô một tiếng. Kỳ thật khi nói ra những lời này. lão Miêu cũng cảm thấy buồn cười cho bản thân mình. Trời mới biết vừa rồi sao mình lại tha cho cái mạng của thằng khốn thú nhân béo ú kia chứ. Chẳng lẽ là đó là con em nhà Báo sao? Hài vãi! Tất cả ma thú đều biết hắn có thể tự tay giết chết con cháu nói dõi mà không nhíu mày mót cái! Hắn mà sửa đổi thì đúng là có chuyện lạ trong giới ma thú a
Nhưng không hiểu sao, một tên không có nhân tính như hắn lại tha cho thằng cha béo ú Bội Lạc Đức.
- ông trời ơi. lão Miêu, ngươi không giết cái thằng cha đó đi à??
Ánh mắt lão Trâu trợn tròn:
- Trời ạ. chết tiệt, ngươi biết không? Chuyện tiếp theo qua loa chút nào. Nếu đột nhiên cái thằng đó triệu hồi ngươi trong lúc làm nhiệm vụ thì sao? Nếu làm hỏng chuyện đại thống lĩnh dặn dò thì sao? Chết quách đi. còn mặt mũi đâu mà nhìn người ta nữa.
-Ta biết.
Lão Miêu đưa tay gãi đầu nói:
- Quên đi. ta cũng không biết sao lúc đó không đành lòng ra tay với Thú nhân Báo tộc kia. Cho dù tên đó làm ta bực điên lên được. Mẹ nó. Cái loại cảm giác này thật khó chịu Nhưng ta có dặn qua, nếu triệu hồi ta một lần nưa, ta sẽ giết hắn ngay lập tức!
- Thôi vậy. Lão Trâu nghĩ một lúc, thở dài:
- Có lẽ lão Miêu ngươi không đành lòng xuống tay. là bởi vì lực ảnh hường của khế ước tạm thời. Ngươi cũng biết- cái loại ma pháp triệu hồi này một khi đã ký kết thì người được triệu hồi sẽ bị ước thúc không được lấy mạng chủ nhân. Có lẽ lúc tên kia triệu hồi ngươi thì đã tạo ra một khế ước tam thời rồi.
- Có lẽ là vậy.
Lão Miêu không nói gi, cười khổ một tiếng nói:
- Đúng rồi. ngươi đã liên hệ được cánh bên khi đổ bộ xuống chưa?
Lão Trâu bạc lắc đầu, nói:
- Vừa rồi ta không sao liên hệ được với ba tên kia. Nhưng lại liên lạc được với người mà Hoảng Kim lão đại phái tới tiếp ứng cho chúng ta. ta ở chỗ này là để chờ dẫn ngươi đi gặp mấy người bọn họ. Vừa rồi liên lạc với đại thống lĩnh. ông ấy nói với ra ba người Thương Thiên Cự Lang, Phong Xà, Đại Địa Chỉ Hùng đều bị người ta giết rồi. Xem ra cánh bên kia chuẩn bị thay người rồi.
Lúc lão Trâu bạc nói tên mấy tên này.Khóe miệng Cao Lôi Hoa mỉm cười- xem ra là cùng một bọn rồi!
- Bị ngươi ta xử lý sao? Người nào? Lão Miêu nhăn mày lại- trong ba con ma thú thì nghe nói Thương Thiên Cự Lang đã có lực lượng của chủ thần. Loại trình độ này cho dù ờ trên Thần giới cũng là loại trâu bò, sao lại bị người ta giết chết được chứ? Xử lý một vị chủ thần thêm hai vị thần có phẩm vị. loại lực lượng này phải mạnh cỡ nào đây?! Chẳng lẽ là thượng cổ chư thần.
Không biết được ai làm. Hoàng Kim Bỉ Mông lão đại càn đang điều tra!
Lão Trâu bạc cười khổ một tiếng:
- Hiện mới tìm ra chỗ mà Phong Xà tử vong, nơi đó có một ít hắc ám Độc Nhãn cự nhân.
Hoàng Kim lão đại đoán cái chết của Phong Xà có thê có liên quan đến bọn này.
Hắc ám Độc Nhãn cự nhân?
Lão Miêu nghi hoặc hỏi.
- Tuy đám cự nhãn cùng cự long mạnh vượt xa con người nhưng có thể siêu cấp đến xử lý một vị thần sao?
- Cái này ta cũng không biết rõ nữa, nhưng nghe nói Phong Xà lúc đó đã rất yếu ót. Cũng có thể bị đám hắc ám Độc Nhãn cự nhân xử lý.
Lão Trâu bạc đưa ra suy nghĩ.
- Ý của Hoàng Kim Bỉ Mông lão đại là muốn chúng ta xử đẹp đám hắc ám Độc Nhãn cự nhân à? Lão Miêu hỏi.
- Không. Hoàng Kim Bỉ Mông lão đại bảo tạm thời gian chưa cần xử lý bọn chúng.
Lão Trâu bạc nói.
- Giờ là giai đoạn then chốt. Độc Nhãn cự nhân không đáng sợ mà chính là người đúng sao bọn chúng. Chúng ta nên tránh thì tốt hơn.
Lão Miêu gật đầu.
- Ờ. Nhưng sau này tuyệt đối không tha cho chúng.
Sê không bỏ qua cho đám hắc ám Độc Nhãn cự nhân sao? Cao Lôi Hoa cười lạnh một trận. Ta kháo. Phải làm rõ xem ai nên tha cho ai nhé! Cái con báo này không những có ý đồ ra tay với Tình Tâm mà còn muốn ra tay với những tín đồ trung thành của hắn. Cao Lôi Hoa sẽ bỏ qua hắn sao?
- Đã xác định được vị trí của tháp Babel chưa? Lão Miêu trầm mặc trong chốc lát. tiếp tục hỏi.
Còn chưa biết được vị trí chính xác. Nhưng phạm vi đã nhỉ lđi rất nhiều. Hẳn là ở phụ cận ngoại ô thành Lai Nhân của để quốc Thú Nhân!
Lão Trâu nói:
- Mà thôi, đừng nói nhiều như vậy. Cứ đi gặp người mà lão đại phái tới trước đã. Đừng để cho hẳn chờ lâu.
- Ði thôi.
Lão Miêu gật gật đầu.
- Tháp Babel. Ðại thông lĩnh nói qua. Chỉ cần chiếm được cái thần cách ở trên tầng cao
nhất của tháp thì đó sẽ là giây phút quyết định của ma thú chúng ta!
Tháp Babel? Cao Lôi Hoa âm thầm ghi nhớ đanh từ này. Hình như trong tháp này có một cái thân cách thu hút bọn ma thú này thì phải?
Lúc này, lão Trâu bạc dẫn theo lão Miêu đi qua thảo nguyên, đến một cái hồ nước nhỏ.
Cao Lôi Hoa đuổi theo sau hai con ma thú khổng lồ này. Vẫn duy tri khoảng cách nhất định không cho bọn họ phát hiện.
- đúng rồi. Cái tên thần của Thú tộc được xưng là người mạnh nhất trong cận chiến. Lực Lượng chi thần Lai Nhân Tra Lý ờ đâu ta? Hắn cũng là một cái đại phiền toái đó. Phải biết rằng tháp Babel này đã bị Sáng Thế thần biến thành cấm địa. Ở bên trong không thể sử dụng chút năng lượng nào. dù là thần lực hay lĩnh vực. Ở trong đó, đại biểu cho vị thần hệ lực lượng. Cái tên Lai Nhân Tra Lý đó là người vô địch rồi... Trên đường đi lão Miêu lo lắng hỏi.
Là cấm địa mà Sáng Thế thần tạo ra? Cao Lôi Hoa nhíu mày. Chẳng lẽ tháp Babel này cũng là kiệt tác của lão à?
- Cái này không đến lượt chúng ta lo lắng. Lão Trâu nói:
- Theo lời của Hoảng Kim Bỉ Mông lão đại thì cái tên Lai Nhân Tra Lý đáng sợ này đã bị vấn đề của Hồ tộc chú ý. Nội chuyến đó cũng khiến cho hắn lo sốt vó. Cho nên việc chúng ta phải làm bây giờ là ở yên trong đó chờ đợi đến ngày mồng tám tháng tám là được rồi.
Cao Lôi Hoa cười âm trầm. không nghĩ tới kẻ đứng sau bức màn Hô tộc phản bội đòi độc lập lại là những con ma thú này. Thật đúng là chuyện ác nào cũng có phần mà.
- Lão ca. có người.
Đột nhiên, Cầu Cầu đang ngủ trên vai Cao Lôi Hoa ngẩng lên nhìn một cái cây cổ thụ.
- ừ. Ta cùng thấy được. Cao Lôi Hoa thản nhiên nói. Cao Lội Hoa thản nhiên nói, hắn ngẩng đầu đưa mắt nhìn lướt lên cây cộ thụ đó.
_ Trong con mắt của Cao Lôi Hoa lóe ra một ma pháp trận kỳ lại. Toàn bộ thế giới trong
Mắt liền hiện lên đồ họa 3D. Trong con mắt nhìn xuyên thế giới đó, Cao Lôi Hoa thấy một bóng người áo trắng núp trên cây.
Có thể qua mặt hai con ma thú. Người áo trắng này đang sử dụng một dụng cụ ẩn thân đặc biệt không gian. Nghe nói là đo Sáng Thế thần lúc rãnh rỗi không có việc gì nên làm ra cái đồ chơi này.
Cái đồ chơi này có thể tạo một không gian nhỏ cho người ta núp vào trong. Ở trong có thể nhìn thấy được mọi thứ ở bên ngoài nhưng ngược lại không ai nhìn thấy không gian bên trong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...