- Con mẹ nó, có bệnh sao.
Trần Thanh Đế liếc mắt, trong nội tâm mắng:
- Ngươi khiến cho lão tử mất dấu, lão tử còn không có tìm ngươi tính sổ, lại còn hận ta, móa...
Nếu không phải Trần Thanh Đế biết rõ, Bùi Ngữ Yên không lâu từ trong biệt thự của hắn ly khai. Lại tính toán thời gian, tốc độ trước kia không tính quá nhanh, cũng không sai biệt lắm đến nơi này.
Trần đại thiếu cũng nhịn không được hoài nghi, Bùi Ngữ Yên là cố ý, cố ý ở chỗ này ngăn hắn lại, kéo dài thời gian của hắn.
- Móa, cơ hội tốt như vậy, lại bị Bùi Ngữ Yên phá hỏng.
Trần Thanh Đế lại tìm rất lâu, sửng sốt không có phát hiện tung tích của Mạnh Nữ Thần.
- Được rồi, trở về nhà chờ nàng.
Trần Thanh Đế lắc đầu, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Lần này tuy mất dấu, nhưng sau này còn có rất nhiều cơ hội. Lão tử cũng không tin, mỗi lần Bùi Ngữ Yên đều có thể trùng hợp xuất hiện như vậy.
Người, nếu như đã mất dấu rồi, hơn nữa dùng thực lực của Mạnh Ngưng Tuyết. Còn muốn tìm được Mạnh Nữ Thần, coi như là Trần đại thiếu cũng rất khó làm được.
- Chỉ cần Mạnh Ngưng Tuyết ở lại trong biệt thự, về sau có rất nhiều cơ hội.
Nghĩ vậy, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, rất nhanh ly khai trở về biệt thự.
Ở ngay từ đầu, Trần Thanh Đế một lòng muốn đuổi Mạnh Ngưng Tuyết ra khỏi biệt thự, bất quá, bây giờ hắn lại cải biến cách nghĩ.
Mạnh Ngưng Tuyết nàng có thể giám thị Trần đại thiếu hắn, Trần Thanh Đế hắn cũng có thể giám thị Mạnh Nữ Thần nàng.
Chỉ cần Mạnh lão sư có động tĩnh gì, Trần Thanh Đế sẽ có cơ hội, tra được nội tình. Biết rõ mục đích Mạnh Nữ Thần cố ý tiếp cận hắn.
...
Cách nơi mà Trần Thanh Đế quay đầu trở về ngoài năm mươi dặm, ở bên trong một nghĩa địa công cộng, Mạnh Ngưng Tuyết bị Trần đại thiếu mất dấu, thình lình ở trong đó.
- Không biết sư phụ đêm khuya gọi Ngưng Tuyết tới, có cái gì phân phó.
Trong nội tâm Mạnh Ngưng Tuyết rất không minh bạch, nàng tinh tường biết rõ, lúc này đi ra, thật sự là quá nguy hiểm.
Hiện tại Trần Thanh Đế, không còn là Trần đại thiếu phế vật kia rồi, đã xảy ra biến hóa cực lớn. Lúc này đi ra, khó tránh khỏi sẽ không bị phát hiện.
Bất quá, đối với sư phụ nàng mệnh lệnh, Mạnh Ngưng Tuyết cho tới bây giờ cũng không dám vi phạm.
Vô luận là thân đang ở đâu, một khi nhận được mệnh lệnh, Mạnh Ngưng Tuyết đều phải dùng tốc độ nhanh nhất, ở trong thời gian ngắn nhất đuổi tới.
Đây là mệnh lệnh.
Mạnh Ngưng Tuyết không dám không theo.
Coi như là mạo hiểm bị phát hiện, nhận được mệnh lệnh, Mạnh Nữ Thần cũng phải chạy đến.
- Thu thập thoáng một phát, đêm nay ly khai biệt thự của Trần Thanh Đế.
Hắc y sư phụ thần bí dáng người đầy đặn, khêu gợi, thanh âm Phiêu Miểu, lạnh giọng nói ra:
- Trần Thanh Đế đã sinh ra hoài nghi đối với ngươi, tiếp tục lưu lại sẽ không tra được cái gì.
- Vâng, sư phụ.
Mạnh Ngưng Tuyết cũng không muốn tiếp tục ở lại.
Tiếp tục lưu lại biệt thự, hoặc là sẽ bị Trần đại thiếu cưỡng ép cướp đi thân thể của nàng; hoặc là, Mạnh Nữ Thần kiên quyết phản kháng, đến lúc đó y nguyên sẽ bị đuổi ra khỏi biệt thự.
Lúc này ly khai, Mạnh lão sư vẫn là rất cam tâm tình nguyện.
Cho dù đêm nay, sư phụ của nàng không tìm nàng, Mạnh Ngưng Tuyết cũng sẽ chủ động liên hệ sư phụ của nàng, ly khai khỏi biệt thự của Trần Thanh Đế.
Ở trong biệt thự của Trần đại thiếu, tùy thời đều có nguy hiểm phá thân.
Đúng như ngày đầu đi vào, Trần đại thiếu đã nói : nữ nhân đi vào biệt thự của bổn thiếu gia, phải có chuẩn bị cùng giác ngộ bị bổn thiếu gia làm thịt.
Mạnh Ngưng Tuyết nàng cũng không có cái chuẩn bị này, không có cái giác ngộ này.
- Sư phụ, sự tình có quan hệ tới Bùi Ngữ Yên, Ngưng Tuyết cần hướng sư phụ báo cáo.
Mạnh Ngưng Tuyết hít sâu một hơi, cúi đầu, cung kính nói:
- Bùi Ngữ Yên là siêu sao quốc tế toàn năng, là vị hôn thê của Trần Thanh Đế. Bất quá, vị hôn thê Bùi Ngữ Yên này, đã bị Trần Thanh Đế quên mất rồi.
- Ở trong đó, tất nhiên xảy ra chuyện gì...
Không đợi Mạnh Ngưng Tuyết nói xong, đã bị thần bí sư phụ lạnh giọng cắt đứt.
- Sự tình Bùi Ngữ Yên, ta đã biết rõ. Ngươi không cần nhiều lời, cũng không cần hỏi đến, tự mình đi điều tra đi.
Thần bí sư phụ khoát tay áo, lạnh giọng nói ra:
- Đi thôi.
- Vâng, sư phụ.
Thân thể Mạnh Ngưng Tuyết khẽ động, rất nhanh đã đi ra nghĩa địa.
Mạnh lão sư đã đi ra nghĩa địa công cộng, nhưng trong lòng cảm thấy rất nghi hoặc cùng khó hiểu:
- Hôm nay sư phụ giống như rất tức giận, chẳng lẽ là có người không biết sống chết, đắc tội nàng sao?
- Được rồi, những chuyện này cũng không phải ta cần quan tâm.
Mạnh Ngưng Tuyết lắc đầu, rất nhanh tiến đến biệt thự, đêm nay nàng phải ly khai biệt thự.
Nghĩ đến hậu quả khi tiếp tục lưu lại, Mạnh Nữ Thần liền không nhịn được run rẩy. Bất quá, ở chỗ sâu trong nội tâm của nàng, lại có một tia chờ mong không hiểu thấu.
Cũng không biết là chờ mong cái gì.
Mà một tia chờ mong không hiểu thấu này, khiến cho Mạnh lão sư cảm thấy kinh hãi vạn phần. Không dám đa tưởng, càng không muốn tiếp tục lưu lại biệt thự.
- Cô trở lại rồi.
Trên giường trong phòng ngủ của Mạnh Ngưng Tuyết, Trần Thanh Đế ngồi ở phía trên, đèn cũng không có mở, thản nhiên nói:
- Hơn nửa đêm, cô chạy đi đâu?
- Em... em như thế nào ở gian phòng của tôi?
Trong lòng Mạnh Ngưng Tuyết run lên, rất nhanh thò tay mở đèn lên. Nhìn Trần đại thiếu đang quan sát nàng, cái này làm cho nàng chột dạ không thôi.
- Em không ở trong phỏng của cô, làm sao biết cô nửa đêm ly khai?
Trần Thanh Đế chậm rãi đứng dậy, lạnh giọng nói ra:
- Không muốn nói cho em, thì cô đi ra ngoài ngắm sao đi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...