Ngay cả Mạnh Ngưng Tuyết nàng cũng phân biệt không ra, sư phụ đến cùng cường hãn bao nhiêu.
- Cái này...
Trên mặt Trần Hương Hương, lộ ra vẻ làm khó, nói ra:
- Đại ca, anh đã quên, vậy thì quên luôn đi, đừng nghĩ tới nữa.
- Sự tình có quan hệ tới Bùi Ngữ Yên, quên, đối với anh mà nói, cũng không phải chuyện xấu gì.
Trần Hương Hương hít sâu một hơi, nói ra:
- Đại ca, anh không nên hỏi nữa, em rất mệt, em về phòng trước.
- Tiểu muội... em... Được rồi.
Nhìn thấy Trần Hương Hương không muốn nói, Trần Thanh Đế tuy rất muốn biết, lại không nên tiếp tục truy vấn nữa.
Trần đại thiếu cũng biết, tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.
- Mạnh lão sư, xem ra cô đối với em cùng Bùi Ngữ Yên qua lại, bề ngoài giống như rất quan tâm a.
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt đã rơi vào trên người Mạnh Ngưng Tuyết.
- Cái kia... Trần Thanh Đế, em cũng biết tôi là lão sư của em.
Mạnh Ngưng Tuyết mỉm cười, nói ra:
- Lão sư quan tâm đệ tử, đó cũng là lẽ nên làm, không phải sao?
- Đừng nói với ta những lời nhãm nhí này, lão tử không thích nghe.
Ánh mắt Trần Thanh Đế, đã rơi vào phía trên cơ thể của Mạnh Ngưng Tuyết, nuốt nuốt nước miếng, nói ra:
- Ta chỉ nói một lần cuối cùng, cô đến cùng đã suy nghĩ kỹ chưa?
- Nếu như không có, hiện tại lập tức xéo đi cho ta.
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, lạnh giọng nói ra:
- Mặc dù nói, lão tử cải biến một ít, nhưng mà, lực nhẫn nại cũng là có hạn đấy.
- Em làm gì hung như vậy?
Mạnh Ngưng Tuyết vẻ mặt ủy khuất, cũng rất là tò mò hỏi:
- Bùi Ngữ Yên là vị hôn thê của em, em đối với nàng thật không có ý kiến gì?
- Tôi thừa nhận, tôi so sánh với Bùi Ngữ Yên, liền rất mặc cảm. Ít nhất, ở khí chất tôi không bằng nàng.
Mạnh Ngưng Tuyết nhíu mày, rất không giải thích được nói:
- Nàng là vị hôn thê của em, lại bị em quên. Tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà, em bây giờ đã biết, Bùi Ngữ Yên là vị hôn thê của em, em sẽ không nghĩ tới...
- Lão tử nghĩ cái gì, liên quan cô cái rắm? Em thấy cô còn đang rất vui kìa.
Trần Thanh Đế nuốt nuốt nước miếng, cười hắc hắc, nói ra:
- Lão tử thích, là loại người như cô.
- Cho cô thêm một cơ hội cuối cùng, hoặc là xéo đi, hoặc là tắm rửa sạch sẽ để lão tử làm thịt.
Trần Thanh Đế ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng nhịn không được thầm nghĩ:
- Bùi Ngữ Yên, ngươi vậy mà cùng đến nơi này, hơn nữa còn là một cao thủ, thật là nhìn không ra a.
Bùi Ngữ Yên đến, quân nhân bên ngoài, trong đó kể cả Lý Vưu ở bên trong, cùng với về sau được Trần Chấn Hoa phái tới sáu gã thành viên Huyết Nhận, âm thầm bảo hộ Trần Thanh Đế, sửng sốt không có một cái nào phát hiện.
Ngay từ đầu, Trần Thanh Đế cũng không có phát hiện, chỉ là thời điểm Trần đại thiếu đe dọa Mạnh Ngưng Tuyết, đã nhận ra một tia chấn động rất nhỏ đến cơ hồ có thể không cần tính.
Nếu như không là vì Bùi Ngữ Yên, bởi vì nguyên nhân nào đó, lộ ra một chút sơ hở, dùng tu vi Luyện Khí tầng sáu của Trần đại thiếu, cũng đừng nghĩ phát hiện.
Do đó có thể thấy được, Bùi Ngữ Yên là một siêu cấp cao thủ, ít nhất, ở phương diện ẩn nấp, vẫn là phi thường lợi hại.
Có thể giấu diếm được thần thức của Trần đại thiếu, có thể là tên xoàng xĩnh sao?
Ngắn ngủi phán đoán cùng phân tích, Trần đại thiếu biết rõ, sở dĩ Bùi Ngữ Yên lộ ra sơ hở, là bởi vì hắn đe dọa Mạnh Ngưng Tuyết.
Muốn làm thịt Mạnh Ngưng Tuyết.
Điểm này, lại để cho Trần Thanh Đế cảm thấy rất kỳ quái.
Trần đại thiếu kia bởi vì cừu hận đã đến một cảnh giới nhất định, hơn nữa vì nguyên nhân nào đó, khiến cho hắn cưỡng ép xóa bỏ hết thảy trí nhớ có quan hệ tới Bùi Ngữ Yên.
Cái này không thể nghi ngờ nói rõ, Bùi Ngữ Yên đã làm ra sự tình gì, triệt để làm Trần đại thiếu hận khắc cốt minh tâm.
Nhưng mà, không biết Bùi Ngữ Yên bởi vì sao, Trần đại thiếu hắn muốn lăn giường lớn cùng Mạnh Ngưng Tuyết, lại có một tia cảm xúc chấn động? Làm cho nàng lộ ra sơ hở?
Đáng sợ hơn chính là, một tia sơ hở này mới xuất hiện, Bùi Ngữ Yên liền lập tức phát giác, tùy theo, ở trong thần thức của Trần Thanh Đế, biến mất không thấy.
Cái phản ứng này, cái thủ đoạn ẩn nấp này quá lợi hại rồi.
Toàn bộ cũng nói rõ, Bùi Ngữ Yên không chỉ là siêu sao quốc tế toàn năng đơn giản như vậy, còn là một cao thủ thực lực cường hãn.
Bùi Ngữ Yên là một siêu cấp cao thủ, tướng mạo lại giống như tiên nữ hạ phàm, có thể vừa ý Trần đại thiếu kia mới là một việc lạ.
Chẳng lẽ, Trần đại thiếu kia bị đá?
Từ hôn?
Trong giây lát, một từ ngữ tuôn vào trong lòng Trần Thanh Đế.
Trần gia đứng đầu quân đội, Nghịch Lân của Trần lão gia tử, Trần đại thiếu ngang ngược càn rỡ, bị người khác từ hôn?
Nếu như chuyện này phát sinh, cừu hận nhất định không nhỏ.
Bất quá, cũng rất không có khả năng a!
Trần gia Trần đại thiếu bị từ hôn, đại sự bực này, người ngoại giới như thế nào lại không biết? Sao lại suy đoán Trần Thanh Đế đến cùng là người nào?
Bí mật từ hôn? Không có đường hoàng?
Ngoại trừ Trần gia cùng gia tộc Bùi Ngữ Yên ra, không có bất luận kẻ nào khác biết rõ?
Có lẽ a...
- Được hay không được, một lần nữa cho tôi chút thời gian cân nhắc thoáng một phát?
Mạnh Ngưng Tuyết tiếp cận Trần Thanh Đế, cũng không phải là đến hiến thân, chỉ là muốn moi ra bí mật của Trần đại thiếu. [/CHARGE]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...