Vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, cứ như vậy xuất hiện.
- Oa kháo... Không nghĩ tới vị hôn thê này của ta, Bùi Ngữ Yên dĩ nhiên là siêu sao quốc tế toàn năng, nhưng... tại sao ta lại không biết?
Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ, khái niệm siêu sao quốc tế toàn năng. Bất quá, hắn sửng sốt không có từng nghe nói qua, trước đó cũng chưa từng gặp qua.
Rất nhanh, Trần đại thiếu bình thường trở lại, trong nội tâm lắc đầu thầm nghĩ:
- Cũng thế, ta đâu có công phu xem tivi, xem tạp chí a.
Ngươi lại nổi danh như thế nào, lại lợi hại như thế nào. Trần Thanh Đế căn bản cũng không có chú ý qua, như thế nào biết rõ sự hiện hữu của ngươi?
Trước kia trí nhớ có quan hệ tới Bùi Ngữ Yên, tất cả đều bị Trần đại thiếu kia cưỡng ép xóa bỏ rồi.
Không biết, cũng là bình thường.
- Sớm biết Bùi Ngữ Yên này là một người công chúng như vậy, ca ca ta… mẹ nó, đều đã xảy ra, còn nghĩ nhiều như vậy làm cái gì?
Trần Thanh Đế nhún vai, lông mày nhíu lại về tới trên xe, đi ra ngoài.
Náo đi thôi, liên quan gì tới ta?
Trần đại thiếu một mực bỏ qua.
Trong biệt thự, Trần đại thiếu xem xét bốn phía cẩn thận, cũng không có phát hiện dị thường gì, bò tới trên giường, móc Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí ra, bắt đầu tu luyện.
Bên ngoài náo lợi hại như thế nào, Trần đại thiếu hắn cũng không đi quan tâm, tăng tu vi của mình lên, tăng thực lực của mình lên, đó mới là trọng yếu nhất.
Đương nhiên, lúc này Trần Thanh Đế tu luyện, còn cố ý che dấu linh khí chấn động, là để phòng ngừa bị người khác phát hiện.
Ba ba ba...
Tiếng nổ liên tiếp, Nguyên ngọc bị hút sạch linh khí, xuất hiện vết rách rậm rạp chằng chịt, cuối cùng, tất cả đều biến thành bột phấn.
Tám giờ cứ như vậy đi qua, Trần đại thiếu lấy được hơn năm mươi khối Nguyên ngọc, hôm nay cũng chỉ còn lại có bốn mươi khối. Mặt khác, tất cả đều bị hấp thu không còn.
Tu vi của Trần Thanh Đế, cũng tăng lên không ít, đạt đến Luyện Khí tầng sáu trung kỳ.
- Sau khi hấp thu toàn bộ những Nguyên ngọc này, có thể đủ tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy a.
Trần Thanh Đế vung tay lên, đem tất cả Nguyên ngọc đều thu vào bên trong Càn Khôn Đỉnh.
Bởi vì, Trần đại thiếu đã cảm ứng được, Trần Hương Hương cùng Mạnh Ngưng Tuyết trở lại rồi.
- Mạnh Ngưng Tuyết, cô lại tới làm gì? Chẳng lẽ đã suy nghĩ kỹ?
Trần Thanh Đế đi ra, ngăn Mạnh Ngưng Tuyết lại, không chút khách khí nói:
- Không có cân nhắc tốt, cô từ đâu đến, vậy thì về đó đi.
- Đại ca, anh làm cái gì vậy? Bảo Mạnh lão sư cân nhắc cái gì?
Trần Hương Hương ở một bên vẻ mặt khó hiểu, bất quá cũng không có tiếp tục truy vấn, chỉ là kéo Trần đại thiếu sang một bên.
- Cái kia... Đại ca, chẳng lẽ anh thật sự quên Bùi Ngữ Yên sao?
Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên làm ra oanh động, Trần Hương Hương đương nhiên đã biết.
- Chẳng lẽ anh nên nhớ kỹ Bùi Ngữ Yên sao? Nàng vậy mà phẩu thuật toàn thân, lừa gạt ca ca ta.
Trần đại thiếu nhịn không được giật mình một cái, nói ra:
- Nữ nhân như vậy, không nên nhớ tới.
- Đại ca, xem ra anh thật sự không nhớ rõ Bùi Ngữ Yên rồi.
Trần Hương Hương lắc đầu, nói ra:
- Kỳ thật... kỳ thật Bùi Ngữ Yên không có phẩu thuật thẩm mỹ, cũng không phải như lời anh nói là siêu cấp xú nữ.
- Làm sao có thể? Nếu như nàng không phải siêu cấp xú nữ, ca ca ta như thế nào sẽ quên nàng? Nữ nhân như nàng, em cho rằng anh sẽ quên sao?
Trần Thanh Đế dương dương mi, nói ra:
- Bất quá, hiện tại vừa nghĩ tới, nàng là phẩu thuật thẩm mỹ thành như vậy, anh không rét mà run.
Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ, Bùi Ngữ Yên không có phẩu thuật thẩm mỹ, bất quá, hắn có thể thừa nhận sao? Bên cạnh còn có Mạnh Ngưng Tuyết đang dựng thẳng lỗ tai nghe đây này.
- Đại ca, thật sự.
Trần Hương Hương rất là lo lắng nói:
- Đại ca, anh như thế nào ngay cả Bùi Ngữ Yên cũng quên? Cái này... Điều này sao có thể a?
- Thật sự không có phẩu thuật thẩm mỹ?
Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt hoài nghi nhìn Trần Hương Hương, nói ra:
- Tiểu muội, em nên biết mấy thứ gì đó a? Mau nói cho anh biết, vì sao anh không nhớ rõ có vị hôn thê như Bùi Ngữ Yên này?
Trần đại thiếu muốn biết chuyện đã trải qua, bất quá, lại thủy chung nghĩ không ra. Trần Thanh Đế cũng nhịn không được có chút hoài nghi, không biết trong đầu của hắn còn có đoạn ký ức kia hay không.
Nếu như không có tiếp thu, như vậy nhất định không có cách nào nghĩ ra. Nếu như người khác lại không nói cho hắn, Trần đại thiếu hắn cũng đừng nghĩ biết rõ, đến cùng là chuyện gì xảy ra.
Cừu hận một người, vậy mà không có trả thù, lại lựa chọn xóa bỏ đoạn trí nhớ kia.
Cái này... cái này quá không hợp lý, quá không khoa học rồi.
Trả thù, dùng sức trả thù, khắc cốt minh tâm a, làm sao có thể quên?
Trần Thanh Đế tin tưởng, trong đó khẳng định có chuyện ẩn gì ở bên trong.
Tạm thời là nghĩ không ra, Trần Thanh Đế liền định từ trong miệng Trần Hương Hương, biết được hết thảy. Mà ngay cả Mạnh Ngưng Tuyết ở một bên, cũng rất muốn biết.
Đến cùng là nguyên nhân gì, lại làm cho Trần đại thiếu quên mất Bùi Ngữ Yên.
Trần gia Trần đại thiếu là người nào?
Lấn nam bá nữ, hát hoa ngắt cỏ, chuyện xấu làm tuyệt, ngang ngược càn rỡ, siêu cấp đại hoàn khố cả thành thị, chơi đùa nữ nhân, ít nhất cũng có thể xếp thành mấy đội bóng, tất nhiên còn tính cả cầu thủ dự bị.
Một người như vậy, làm sao có thể quên một vị hôn thê đẹp như tiên nữ kia chứ?
Trong đó nếu không có phát sinh cái gì, coi như là đánh chết Mạnh Ngưng Tuyết cũng sẽ không tin tưởng.
Mà Mạnh Ngưng Tuyết thì là muốn biết, ở trong đó đến cùng xảy ra chuyện gì, từ đó đến phân tích. Còn có nữa là, hết thảy có quan hệ tới Bùi Ngữ Yên, phải nói cho sư phụ của nàng.
Sư phụ thần bí. [/CHARGE]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...