Cực Phẩm Tông Sư

Nói đùa kiểu gì vậy? Đứng yên cho mình bắn?

Thằng nhãi này nghĩ bản thân nó bất tử chắc?!

Không!

Nó chắc chắn đang cố tình dùng phép khích tướng, cố gắng áp sát mình theo cách này, rồi tìm cơ hội phản công.

Nghĩ đến đây, tên mặt sẹo lui về phía sau mấy bước, cách xa Diệp Phong, sợ Diệp Phong tập kích bất ngờ.

Thấy bộ dạng của tên đàn ông mặt sẹo như đối mặt với cường địch, Diệp Phong cười to nói:

“A ha ha ha... Tôi nói chứ anh mặt sẹo, anh quá nhát gan, tôi cảm thấy xấu hổ thay cho anh đấy! Anh cầm súng, tôi không có vũ khí, anh lại sợ tới mức ngay cả súng cũng không nổ! Theo tôi thấy thì đừng lăn lộn trên giang hồ nữa, về nhà làm ruộng bán khoai đi!”

“Mày!”


Nghe vậy, tên mặt sẹo tức giận đến biến sắc, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhãi ranh, mày cho rằng tao thật không dám giết mày sao? Là mày ép tao, đi – chết đi -!”

Vừa nói, trong mắt hắn hiện lên một tia điên cuồng, cũng không thèm để ý đến lý trí của mình nữa, chĩa họng súng về phía lông mày của Diệp Phong, sau đó đột nhiên bóp cò.

“Bùm!”

Ngay sau đó, một viên đạn lạnh lẽo bắn ra, sát cơ nồng đậm lúc này ngưng tụ lại, bắn vào trán Diệp Phong, phát ra âm thanh xuyên thấu không khí.

Tốc độ nhanh đến mức gần như đã vượt qua giới hạn mắt thường của con người.

Trong mắt tên mặt sẹo, Diệp Phong tuyệt đối không có khả năng sống sót ở khoảng cách gần như vậy!

Tuy nhiên, viên đạn đó đã nhanh, nhưng Diệp Phong thậm chí còn nhanh hơn!

Khi tên mặt sẹo bóp cò súng, Diệp Phong tâm niệm vừa động, vận dụng sức mạnh Huyền Vũ mà cậu vừa lĩnh hội được, sức mạnh bên trong đan điền của cậu trào ra như sông Tràng Giang vỡ bờ, thể hiện sức mạnh kỳ diệu của “Kim Quang Thần Giáp”!


“Bùm!”

Đột nhiên, thân thể của Diệp Phong được bao phủ bởi một bộ giáp chiến đấu màu vàng kim chắc chắn, bao phủ lấy mọi bộ phận trên cơ thể cậu.

Ánh sáng vàng rực rỡ, thần uy dậy sóng.

Diệp Phong mặc Kim Quang Thần Giáp, tản ra một luồng khí tức cực kỳ cường đại, so với trước kia giống như hai người khác nhau, mỗi một động tác tay chân đều mang theo một loại khí thế bá đạo vô song, giống như thần thánh, người thường không dám nhìn thẳng, chỉ có thể tôn thờ.

Trong một khoảnh khắc, cả thế giới được chiếu sáng, như thể có thêm một mặt trời từ không trung.

Và tất cả điều này đã xảy ra trong tích tắc.

“Coong!”

Lúc này, viên đạn cuối cùng cũng trúng vào trán Diệp Phong.

Nhưng khi chạm vào Kim Quang Thần Giáp, viên đạn dường như mất hết uy lực, rơi ra đất.

Ở một bên khác, tên mặt sẹo nhìn thấy dị cảnh trên người Diệp Phong cách đó mấy mét, tựa hồ đã nhìn thấy cái gì không thể tin được, giống như là “nhìn thấy quỷ”!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui