Nhưng chỉ cần một câu nói của người giàu nhất Hoa Hạ, thậm chí không cần mất một đồng nào cũng có thể khiến họ tham gia, họ thậm chí không hề oán hận lấy một câu!
Mấy ngôi sao võ thuật đó thiếu tiền sao?
Đương nhiên là không!
Nhưng thứ bọn họ muốn là tài nguyên trong tay tỉ phú kia!
Có lúc một câu nói của tỉ phú tương đương với một tấm bùa bảo vệ, có thể thay họ chắn mọi phiền phức, đây là thứ cho dù có tiền cũng không thể mua được!
Vậy nên theo như Hoa Anh Kiệt, Diệp Phong ngoài câu lạc bộ Thanh Đằng ra, chẳng có gì khác, cậu vẫn là một thằng rách mà thôi!
Nhưng bây giờ Diệp Phong lại đồng ý thẳng thừng như vậy khiến cho hắn có dự cảm không tốt.
…
Lúc này A Khải nhìn Diệp Phong lầm bầm nói: “Diệp Phong, cậu còn sững sờ cái gì, mau gọi điện gọi người ta đến đi!”
Diệp Phong nghe thấy vậy rút điện thoại ra không hề gọi chỉ xem thời gian, sau đó lạnh lùng nói.
“Chắc sắp đến rồi đấy, đợi một lúc là được!”
Nghe thấy vậy mọi người thấy khó hiểu, cảm thấy nghi ngờ.
Theo như ý của Diệp Phong, chẳng nhẽ trước khi Hoa Anh Kiệt cược, cậu đã gọi người đến rồi sao?
Lúc này hoa khôi trường Sở Mai Dung lo lắng đi đến bên Diệp Phong, nhỏ giọng nói: “Diệp Phong, có cần tôi giúp, nhà họ Sở có quan hệ không tồi với mấy công ty giải trí!”
“Ha ha… Mai Dung, tôi nhận tấm lòng của cô, có điều cô không cần lo!”
Nhìn thấy Diệp Phong nói vậy, Sở Mai Dung không nói nhiều nữa nhưng trong lòng cô chợt cảm thấy hiếu kỳ và mong đợi.
“Kẹt”
Đúng lúc này, cửa đại sảnh phòng tiệc đột nhiên bị người ta đẩy ra.
Sau đó một cô gái ăn mặc kín như bưng xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhìn qua chỉ thấy đầu cô gái đội mũ lưỡi trai, trên mặt đeo một cặp kính râm lớn che hết nửa khuôn mặt, còn đen cả một cái khăn dày, cả người bịt kín như xác ướp.
Nhìn qua, cô ấy ăn mặc rất tầm thường, trên người chỉ mặc chiếc áo phông cổ tròn màu nhạt bình thường, bên dưới là chiếc quần bò màu xanh nhạt, bao lấy đôi chân dài thon dài xinh đẹp.
Sau đó cô gái cởi từng món đồ trên người xuống, khuôn mặt xinh đẹp dần dần lộ ra trước mặt mọi người.
Làn da trắng nõn nà như tuyết, long lánh trong suốt, đôi môi chúm chím sáng lóng lánh, đôi mắt như sao như trăng trên trời, khi liếc nhìn, có thể thấy nó chứa đựng linh khí của thiếu nữ, dường như có làn thu thủy chứa trong đó, không biết đã thu hút biết bao người đàn ông.
Mái tóc dài như thác rủ xuống, cho dù chỉ mặc áo phông và quần bò bình thường nhưng không thể che đậy được khí chất sạch sẽ, xinh đẹp không thể tả của cô ấy!
Trong tất cả các cô gái ở đây, chắc chỉ có mình Sở Mai Dung có thể so nhan sắc với cô!
Tuy nhiên ngay giây sau, vừa nhìn thấy khuôn mặt kia, tất cả mọi người đều sững sờ miệng há hốc.
Dường như tất cả mọi người đều có thể nhận ra thân phận của cô ấy ngay lập tức, đây chẳng phải là ngôi sao ban nãy họ vừa bàn tán sao…
Đường An Ni!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...