Lúc này ngay cả Diệp Phong cũng cảm thấy kỳ lạ, không ngờ Sở Mai Dung lại chủ động như vậy.
“À… cái này…”
Nhìn Sở Mai Dung ở trước mặt, Diệp Phong chần chừ, dường như bị khó xử bởi điều gì đó, do dự một lúc cậu mới từ từ nói: “Mai Dung, tôi không biết nhảy!”
“Không sao, tôi có thể dạy cậu!”
Nói xong, Sở Mai Dung mỉm cười, nụ cười xinh đẹp, còn xinh hơn bông hoa đẹp nhất trên thế giới này cả vạn lần.
Ngay giây sau cô chủ động vươn cánh tay ngọc ngà thon dài của mình ra tóm lấy tay Diệp Phong, để tay cậu lên eo mình.
Cho dù cách một lớp vải nhưng Diệp Phong vẫn cảm nhận được lớp da mịn màng kinh người bên dưới bộ lễ phục!
Nhìn thấy cảnh này dường như tất cả đàn ông ở nơi này đều ghen tị đến phát điên, mắt họ đỏ bừng nhìn Diệp Phong, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống cậu.
Bọn họ không ngờ, thằng nhóc Diệp Phong này không biết lọt vào mắt xanh của Sở Mai Dung hoa khôi trường từ bao giờ.
Ở bên kia sắc mặt Hoa Anh Kiệt đen sì, vô cùng khó coi, chẳng khác gì vừa nuốt phải phân.
Bữa tiệc này rõ ràng do hắn tổ chức để nâng cao địa vị của hắn.
Nhưng bây giờ Hoa Anh Kiệt cảm thấy mình như làm nền cho Diệp Phong.
Mà tất cả những gì hắn làm chỉ để tôn Diệp Phong lên.
Hắn cuộn tròn nắm đấm, móng tay đâm vào da thịt mà không biết, trong mắt lộ ra vẻ hung tợn, hận Diệp Phong đến thấu xương thấu tủy!
Mà Diệp Phong nhìn thấy Diệp Phong là nữ mà chủ động như vậy, nếu như từ chối thì quá đáng quá, vậy nên ôm lấy chiếc eo gầy của người đẹp bước vào sàn nhảy.
…
Cho dù là điệu Waltz cơ bản nhất, trước đây Diệp Phong cũng chưa từng tiếp xúc, vậy nên Sở Mai Dung phải từ từ dạy cậu.
Tuy nhiên sự kết hợp của hai người trông có vẻ hơi lệch tông!
Sở Mai Dung xinh đẹp tuyệt trần, còn mặc lễ phục, trang điểm tinh xảo, trông như công chúa cao quý trong truyện cổ tích vậy.
Tướng mạo của Diệp Phong cũng không thua kém, thậm chí sau khi uống Tôi Thể Đan xong thì có thể dùng từ “đẹp trai” để hình dung. Nhưng bây giờ cậu đang mặc đồng phục học sinh, trên người đi đôi giày thể thao chạy bộ giá rẻ, ở bên Sở Mai Dung nhìn thế nào cũng thấy mất cân đối.
Có điều Sở Mai Dung không hề để ý, chỉ dạy Diệp Phong nhảy theo tiết tấu.
Sợ mình đạp nhầm bước, không cẩn thận đạp phải Sở Mai Dung, Diệp Phong chỉ có thể cúi đầu, vừa hay nhìn thấy ngón chân đẹp như ngọc của Sở Mai Dung.
Mười chiếc móng chân trông như viên thủy tinh trong suốt, cô không hề sơn móng chân, để lộ màu hồng phấn nhạt, trông giống như mười quả nho trong suốt, khiến cho người ta không kìm được muốn cầm lên nghịch
Cảm giác được ánh mắt lộ liễu của Diệp Phong, mặt Sở Mai Dung đỏ lên, cô khẽ hừ một tiếng, Diệp Phong mới hoàn hồn.
Có lẽ do sau khi lên đến Luyện Khí tam trọng, năng lực cơ thể của Diệp Phong mạnh hơn người thường nhiều nên chỉ sau mấy điệu nhảy, cậu đã hiểu đại khái, có thể phối hợp cùng bước nhảy của Sở Mai Dung, cùng nhảy trên sàn nhảy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...