Không biết vì sao, Lạc Tiểu Y rất không cam lòng mà đi tới, trong lòng hắn có một loại buồn bực khó tả, làm cho hắn hận không thể hành hạ Lam Hòa cùng với nữ nhân bên cạnh hắn một chút.
Cùng lúc đó, một ý niệm kỳ quái hiện lên trong đầu của hắn: không thể để cho Lam Hòa phát hiện mình không vui.
Vì thế, hắn chạy một đường vọt tới trước mặt hai người, trước tiên hắn quan sát đánh giá mỹ nhân kia từ trên xuống dưới vài lần, rồi mới quay đầu cười hì hì với Lam Hòa, nói: “Chưởng quầy , ngài muốn ăn gì?”
Lam Hòa nghiêng đầu, cẩn thận dò xét hắn một lát, rồi nhếch miệng cười. Nụ cười này, Lạc Tiểu Y không hiểu vì sao, đột nhiên cảm giác như có từng trận gió lạnh thổi vào người.
Cười xong, Lam Hòa nhìn mỹ nhân ở bên cạnh: “Xảo Nương, nàng muốn ăn gì?”
Vẻ mặt kia rất ôn nhu! ***, thật rất quen thuộc!
Tuy Lạc Tiểu Y không rõ tại sao Lam Hòa ôn nhu với mỹ nhân này, mình lại cảm thấy quen thuộc. Nhưng bây giờ, trong lòng hắn lại đang dấy lên một cổ hỏa khí. Cổ hỏa khí này khiến cho hắn có một loại xúc động: nhất định phải làm cho hai người này đau khổ, thật đau khổ!
Lạc Tiểu Y phong cách hành sự chuẩn mực, muốn hại người đầu tiên phải thập phần tha thiết, thập phần nhiệt tình mà hầu hạ tốt đối phương đã a.
Bởi vậy, hắn nhếch miệng cười, cười hì hì nhìn Xảo Nương, thấy hai mắt nàng kia đang ẩn tình đưa tình nhìn chưởng quầy nhà mình, sóng mắt kia quả thực có thể nhỏ ra nướ . Nàng thản nhiên cười, cất giọng trong trẻo mềm mại nói: “Hay là công tử làm chủ đi.”
Lam Hòa cười, quay đầu nhìn về phía Lạc Tiểu Y thì nụ cười kia lập tức cứng lại, hình như ngại Lạc Tiểu Y làm vướng mắt của hắn, do đó hắn dùng một loại ngữ khí cực kỳ lạnh lẽo nói: “Tiểu Nhất, ngươi nói Lý thúc chuẩn bị tốt. Ừ, thức ăn chúng ta muốn là: canh cải thịt viên, thịt kết đồng tâm , tiên nhân luyến, gà sốt dấm hành, trứng vịt muối.”( : e hèm, myu ơi, help me)
Thấy Lạc Tiểu Y chần chờ, hắn hừ lạnh một tiếng, không kiên nhẫn nói: “Lề mề cái gì? Còn không mau đi?”
“Dạ. Chưởng quầy đợi chút. Tiểu nhân lập tức đi ngay.” Lạc Tiểu Y cười hì hì cúi người. Lập tức thân mình gập lại, chạy vào trong viện.
Nói cho Lý đầu bếp xong, Lạc Tiểu Y cũng không vội vã rời đi. Mũi chân hắn không ngừng vẽ loạn trên đất bùn, tròng mắt đen thùi xoay chuyển cực kỳ vui vẻ.
***, ta có nên động tay động chân một chút vào trong thức ăn không nhỉ? Không được, làm như vậy qua công khai a.
Đúng rồi, ta trước tiên phải tìm hiểu vị Xảo Nương này đã. Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Có lẽ ta nên tìm hiểu rõ lai lịch của nàng, sau đó hại gì thì hại. Hừ, còn có chưởng quầy nữa, lần này ta nhất định phải trị hắn cho bằng được!
“Lạc Tiểu Nhất, thức ăn đã làm xong, ngươi tiến vào đem lên đi.” thanh âm hơi ôn nhu của Lý đầu bếp từ phòng bếp truyền ra, Lạc Tiểu Y vọt vào. Liền đối mặt với khuôn mặt bánh thịt đang hớn hở tươi cười của Lý đầu bếp.
Liếc mắt xem xét Lạc Tiểu Y một cái. Lý đầu bếp bỗng nhiên ồm ồm nói: “Vị Xảo cô nương này đúng là một tiểu mỹ nhân động lòng người, công tử cuối cùng cũng hồi tâm chuyển ý .”
Thấy Lạc Tiểu Y ngẩng đầu hai mắt trừng lớn nhìn mình, Lý đầu bếp không chút keo kiệt nào hướng hắn nhếch miệng cười âm hiểm: “Lạc Tiểu Nhất. Công tử thích cô nương kia, ngươi về sau cách hắn xa một chút.” Huy động nắm tay lớn, lý đầu bếp ồm ồm quát: “Hừ, công tử của ta vốn là một nam nhi tốt, lại bị tiểu tử nhà ngươi dụ dỗ thành đồng tính . Lần này thì tốt rồi, công tử đã cải tà quy chính, Lạc Tiểu Nhất, ngươi cách xa công tử gia một chút cho ta, nếu để cho ta thấy ngươi lại có hành vi không đứng đắn, ta mà biết sẽ làm thịt tiểu tử nhà ngươi!”
Nói tới đây, tròng mắt ố vàng của hắn trừng lớn, đằng đằng sát khí nhìn Lạc Tiểu Y chằm chằm.
Lạc Tiểu Y vội vàng cúi đầu, thân mình như mèo, hai tay đoạt lấy hộp đựng thức ăn, liền lùi lại, nhanh chóng thoát ra khỏi cửa lớn phòng bếp.
Ai ya, chưởng quầy ngươi không cần trêu chọc ta nha, như vậy ta lại càng muốn dụ dỗ ngươi! Oa ha ha ha, ta vẫn muốn ngươi cõng trên lưng danh hiệu đồng tính đấy, để rồi xem có mụ đàn bà nào dám gả cho ngươi không!
Nghĩ đến đây,trong lòng Lạc Tiểu Y không ngừng vui vẻ.
Bưng hộp đựng thức ăn chạy vào nội sảnh. Lạc Tiểu Y mới vừa vào cửa, cổ họng liền rống lớn: “Công tử gia, thức ăn ngài cần đã làm xong!”
Một bước lướt qua, Lạc Tiểu Y hoa lệ đem hộp đựng thức ăn đưa tới bên cạnh Lam Hòa. Vừa dọn thức ăn ra, hắn vừa hát nhỏ nói : ‘ Canh cải thịt viên đến! Thịt kết đồng tâm đến! Tiên nhân luyến đến! Gà sốt dấm hành đến! Trứng vịt muối đến!” Hát xong, thắt lưng hắn khom xuống thật sâu, mặt mày hớn hở nói: “Công tử gia, vị tiểu thư này, mời chậm rãi dùng, tiểu nhân cáo lui trước.”
Dứt lời, Lạc Tiểu Y xoay người một cái chuẩn bị chuồn đi. Ta lại muốn hại nhân a! Lại có cơ hội bộc lô tài năng rồi a! Ta phải chạy về chuẩn bị tốt mới được!
Mới chạy được hai bước, thì thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng như ngọc của Lam Hòa vang lên: “Tiểu Nhất, lại đây.”
A? Còn có việc gì nữa?
Cười hì hì quay đầu, Lạc Tiểu Y chợt phát hiện. Khuôn mặt của chưởng quầy nhà mình so với vừa rồi tựa hồ đen thêm một phần.
Lạnh lùng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lạc Tiểu Y một cái, Lam Hòa thản nhiên nói: “Ngươi đứng ở bên cạnh hầu hạ đi.”
Mặt mày ỉu xìu cúi đầu, Lạc Tiểu Y rầu rĩ nói: “Dạ”
Cầm bầu rượu lên, châm một chén rượu đầy cho Lam Hòa, Lạc Tiểu Y nhìn về phía Xảo Nương, cười tủm tỉm nói: “Vị cô nương này có muốn uống chút rượu hay không?”
Xảo Nương hai gò má choáng váng, đôi mắt như nước vẫn như si như say nhìn Lam Hòa, nghe được câu hỏi của Lạc Tiểu Y, nàng đầu cũng không ngẩng, chính là nhìn Lam Hòa khẽ mở môi anh đào nói: “Ta nghe Lam công tử .”
Bên cạnh, ngón trỏ Lam Hòa đang cầm chén rượu, nghe vậy nói: “Rót cho nàng đi.”
Lạc Tiểu Y ừ một tiếng, chạy chậm đến bên cạnh Xảo Nương, rót một ly rượu đầy cho nàng . Trong thời gian rót rượu, hai mắt hắn trượt lên trượt xuống trên người Xảo Nương, cân nhắc nên dùng biện pháp gì xuống tay.
Lam Hòa vẫn lạnh lùng chú ý đến hắn, nhìn thấy hai hạt châu của hắn cứ đổi tới đổi lui như vậy, lập tức cười lạnh một tiếng, nói: “Lạc Tểu Nhất, ngươi đang nhìn cái gì?”
“A? Ha ha, công tử gia, tiểu nhân thấy vị cô nương quốc sắc thiên hương này, bởi vậy nhìn đến choáng váng ạ.” Dứt lời, hắn khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng đỏ bừng, lúng ta lúng túng nhìn Xảo Nương nói: “Tiểu nhân vô lễ, kính xin tiên tử chớ trách!”
Xảo Nương nghe câu nói của Lạc Tiểu Y thì đã sớm che miệng nhẹ nhàng nở nụ cười. Nàng sóng mắt như nước chuyển hướng nhìn Lam Fòa, thấy mặt hắn vẫn lạnh như vậy, không khỏi hiện lên một chút ảm đạm. Khanh khách cười, Xảo Nương nói với Lạc Tiểu Y đang không ngừng tạ lỗi: “Không có việc gì , tiểu nhị ca.”
“Đa tạ tiên tử đại lượng.” Lạc Tiểu Y cười quyến rũ, bước nhanh đi tới bên người Lam Hòa.
Cẩn thận châm rượu cho Lam Hòa, Lạc Tiểu Y bỗng nhiên nâng miệng lên, không khỏi ủy khuất nhìn Lam Hòa nói: “Chưởng quầy , vừa rồi Lý đại thúc mắng tiểu nhân.”
Thân thể Lam Hòa cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Tiểu Y, cười lạnh một tiếng, nói: “Phải không? Ngươi chỉ là một tiểu nhị, chẳng lẽ hắn không thể chửi?”
Tròng mắt Lạc Tiểu Y vừa chuyển, Lam Hòa lại lạnh lùng nói: “Tốt lắm, nơi này không cần ngươi hầu hạ nữa, ngươi đi làm việc đi thôi.” Ai ya , chưởng quầy của ta quá giảo hoạt rồi, biết ta muốn ở trước mặt tiểu mỹ nhân làm xấu mặt mũi của hắn, cư nhiên trực tiếp đuổi ta đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...