Đêm.
Một vầng trăng lạnh treo trên bầu trời, ánh trăng dịu dàng chiếu xuống, rơi khắp từng ngõ ngách trên núi Phú Sĩ, trên đỉnh tuyết trắng bao phủ, phóng mắt nhìn ra, giống như một cây quạt vừa nhẹ nhàng đổi chiều.
Trong màn đêm, từng chiếc xe gào thét chạy nhanh về hướng trang viện Tá Đằng gia tộc, toàn bộ những người ngồi trên xe đều mạng trang phục thống nhất của thành viên Sơn Khẩu Tổ.
Đi sau xe bus là một loạt Lincoln, trong xe đều là nhân sĩ cao tầng Sơn Khẩu Tổ, bọn hắn còn có thân phận chính là thân tín của Xuyên Đạo Thần.
- Mỹ Sa tiểu thư, toàn bộ bảo tiêu bên ngoài của Tá Đằng gia tộc đều đã bị thủ tiêu, người của chúng ta đã đến cửa trang viện, kế tiếp nên làm như thế nào?
Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ xe chiếu vào bên trong, nương ánh trăng, có thể nhìn thấy được Mỹ Sa đang cầm chiếc di động, diễn cảm trấn định mà cơ trí, ánh mắt nhìn chằm chằm núi Phú Sĩ cách đó không xa.
- Hiện tại Xuyên Đạo quân còn đang ở bên trong trang viện, tình cảnh thập phần nguy hiểm.
Nghe được trong điện thoại truyền ra tiếng hội báo, Mỹ Sa lạnh lùng nói:
- Dặn mọi người dùng tốc độ nhanh nhất xông vào, xử lý thành viên Tá Đằng gia tộc đồng thời mau chóng tìm được Xuyên Đạo quân.
- Dạ, Mỹ Sa tiểu thư!
- Tất cả mọi người xông vào trong, nhanh chóng tìm được Xuyên Đạo hội trưởng!
Đầu bên kia điện thoại, người kia cung kính trả lời Mỹ Sa, lập tức truyền ra mệnh lệnh.
Chiếc xe Mỹ Sa đang ngồi cũng đã ngừng lại.
Trong xe, Mỹ Sa nhìn thấy từng chiếc xe bus phá tan phòng tuyến của thành viên Tá Đằng gia tộc, vọt vào bên trong trang viện, nỗi lo lắng trong con ngươi nàng chợt tan biến đi.
Theo nàng xem, bên cạnh Xuyên Đạo Thần có Trần Phàm, bảo trụ tính mạng hẳn là không thành vấn đề, mà bên mình có nhiều người cùng xông vào trang viện như vậy, đủ để xử lý thành viên Tá Đằng gia tộc.
Nếu như vậy, hành động phá vỡ đêm nay chỉ cần một vấn đề cần giải quyết: dàn xếp cảnh sát!
- Phanh, phanh, phanh, phanh...
...
Thanh âm tiếng súng nổ không ngừng vang lên, ánh lửa trong trang viên Tá Đằng gia tộc bốc cao, đạn bay khắp nơi.
Xuyên Đạo Thần âm thầm tập hợp thành viên Sơn Khẩu Tổ, tuy rằng luận thực lực còn chênh lệch lớn với thành viên Nhẫn Đường cùng bảo tiêu của Tá Đằng gia tộc, nhưng chiếm cứ ưu thế nhân số, lợi dụng chiến thuật biển người trực tiếp chiếm được thượng phong!
Đương nhiên bọn hắn chiếm được thượng phong còn nhờ một nguyên nhân chủ yếu: Trần Phàm đang ở trong trang viên đại khai sát giới!
Chém giết xong Tá Đằng Nhất Lang cùng mười bảy Nhẫn Hoàng, Trần Phàm không hề ngừng lại, mà dùng xu thế không thể ngăn trở giết hại những thành viên Nhẫn Đường bên ngoài biệt thự.
Đối mặt với thực lực của Trần Phàm, những người kia bị giết tới bể mật, hơn nữa tin tức Tá Đằng Nhất Lang đã bị giết chết được truyền đi ra, bọn hắn đều cho rằng không thể cứu vãn, tự nhiên không dám liều mạng với thủ hạ của Xuyên Đạo Thần, mà lựa chọn chạy trốn.
Dưới tình hình này, hành động soán quyền ngày sau làm khiếp sợ thế giới ngầm toàn cầu liền tiến triển cực kỳ thuận lợi.
- Ô...ô...
Ngay khi những thủ hạ của Xuyên Đạo Thần còn đang thu thập những kẻ còn sống sót, không đợi thành viên thân tín của Tá Đằng gia tộc kịp chạy tới cứu viện, từng chiếc xe cảnh sát đã gào thét lao tới, cảnh sát còn vận dụng máy bay trực thăng, vài chiếc trực thăng vây vòng trên không trung trang viện, còn đem tình huống tại hiện trường hội báo cho người nắm quyền cảnh sát Tokyo.
Ngoài mấy cây số cách trang viện không xa, Mỹ Sa ngồi trong xe Lincoln, nghe được tiếng còi xe cảnh sát lao tới, chẳng những không hề bỏ chạy, ngược lại còn gọi bảo tiêu trực tiếp lái xe đón lấy xe cảnh sát.
Dàn xếp cảnh sát!
Đây là nhiệm vụ lớn nhất của Mỹ Sa, cũng là nhiệm vụ cuối cùng.
Chỉ cần làm được điểm này, người cầm quyền Sơn Khẩu Tổ đêm nay sẽ đổi tên!
Ngay khi Mỹ Sa chuẩn bị cùng cảnh sát tiến hành đàm phán, trong trang viện Trần Phàm nhìn thấy thế cục đã hoàn toàn bị phía Xuyên Đạo Thần khống chế, không tiếp tục tiến hành giết chóc, mà tìm được chút thuốc xử lý thương thế trên cánh tay, thay bộ quần áo mới, lặng yên không tiếng động rời khỏi trang viện.
Bên trong nhà Liễu Xuyên Tùng Cát.
Liễu Xuyên Tình Tử đang cùng Y Đằng Lan mặc kimono ngồi trong phòng khách xem ti vi, nhưng thần sắc cả hai có vẻ không yên lòng.
- Tình Tử, hay con đi hỏi cha con đi, vì sao hiện tại tên kia còn chưa bị trừng phạt?
Y Đằng Lan nhịn không được quay đầu hỏi con gái, bà đã đáp ứng với gia tộc sẽ trút giận cho Y Điền cùng Y Hạ, tự nhiên không muốn nuốt lời.
So sánh với Y Đằng Lan mà nói, hận ý của Liễu Xuyên Tình Tử còn lớn hơn, quả thật chính là hận thấu xương, nằm mộng còn muốn Trần Phàm quỳ xuống trước mặt nàng ta, như tiết mối hận trong lòng!
Lúc này nghe được lời của Y Đằng Lan, Liễu Xuyên Tình Tử cũng có chút buồn bực, tức giận nói:
- Cha nói trong vòng ba ngày sẽ giao tên súc sinh kia cho con.
- Thế nhưng đều đã qua hai ngày, bên phía đại lục tựa hồ không có ý định giao người.
Y Đằng Lan nói:
- Nếu không mẹ và con cùng đi hỏi cha con?
- Được.
Nghe Y Đằng Lan nói như thế, Liễu Xuyên Tình Tử cảm thấy cũng nên đi hỏi thăm một chút, rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
Rất nhanh, hai người đi vào phòng sách của Liễu Xuyên Tùng Cát, hắn vẫn như ngày thường, tay đang cầm văn kiện xem xét.
Nhìn thấy hai người đi vào, hắn hiểu ý bỏ văn kiện xuống.
- Cha, cha không phải nói trong ba ngày sẽ giao tên kia cho con sao? Vì sao đã hai ngày rồi bên kia còn chưa chịu giao người?
Đi vào phòng, Liễu Xuyên Tình Tử vội vàng hỏi.
Liễu Xuyên Tùng Cát cau mày nói:
- Bên kia còn đang dùng cớ phải điều tra chân tướng để kéo dài thời gian, nhưng áp lực đã làm bọn hắn không thể tiếp tục thừa nhận, bọn hắn kéo không được bao lâu, con cứ chờ đi.
- Rốt cục là chờ bao lâu?
Liễu Xuyên Tình Tử lại hỏi, không muốn chờ đợi thêm chút nào.
Lần này Liễu Xuyên Tùng Cát không trả lời.
Bởi vì điện thoại vừa lúc vang lên.
Nếu bình thường nghe điện thoại, hai mẹ con đều sẽ rời phòng, nhưng hôm nay Liễu Xuyên Tùng Cát biết nếu không cho hai người câu trả lời, hai người sẽ không chịu đi.
- Chuyện gì?
Cầm điện thoại hắn trầm giọng hỏi, ngữ khí rất có vẻ uy áp cùng áp bách.
- Đại nhân, không xong, vừa nhận được tin tức, Sơn Khẩu Tổ đã xảy ra chính biến, Xuyên Đạo Thần dẫn dắt thân tín đánh lén Tá Đằng gia tộc, hiện tại trang viện của họ đã bị chiếm lĩnh, nghe nói Tá Đằng Nhất Lang đã bị thủ tiêu.
Nghe thuộc hạ báo cáo, sắc mặt hắn chợt biến đổi.
Liễu Xuyên gia tộc có thể lấy được địa vị cực cao trong chính phủ, ngoại trừ thực lực bản thân mạnh mẽ, còn được nhiều gia tộc ủng hộ, trong đó Tá Đằng gia tộc là người ủng hộ mạnh nhất, hàng năm cung cấp rất nhiều tiền cho Liễu Xuyên gia tộc, để họ có thể lợi dụng khoản tiền này củng cố địa vị, khuếch trương thế lực, đồng thời họ sẽ bao che cho Tá Đằng gia tộc.
Hiện giờ quyền lực của Tá Đằng gia tộc đã bị chiếm lĩnh.
- Cảnh sát đâu? Cảnh sát Tokyo làm ăn gì vậy?
Sau thoáng khiếp sợ, Liễu Xuyên Tùng Cát giận dữ.
- Đại nhân, cảnh sát đã xuất động, hiện tại bên Xuyên Đạo Thần còn đang đàm phán với cảnh sát. Truyện YY - https://truyenfull.vn
Bên kia tên thủ hạ cẩn thận trả lời, hiển nhiên hắn cũng biết chuyện này sẽ ảnh hưởng tới Liễu Xuyên gia tộc đến bậc nào.
Nghe vậy sắc mặt Liễu Xuyên Tùng Cát thật khó coi, hắn biết sau lưng Xuyên Đạo Thần có những người nào trong chính phủ, còn là đối thủ của hắn.
Nếu như vậy, Xuyên Đạo Thần thượng vị, phần tiền của Sơn Khẩu Tổ sẽ cung cấp cho những người đó, mà không phải Liễu Xuyên gia tộc!
Ngay khi hắn còn đang cảm thấy khiếp sợ lẫn phẫn nộ, Trần Phàm đã âm thầm thủ tiêu những đặc công bảo hộ quanh nhà hắn, đi tới cửa, thoải mái mở cửa nhà.
Liễu Xuyên Phong đang định đến phòng khách tìm Liễu Xuyên Tình Tử nói chuyện, kết quả phát hiện trong phòng không người, hắn đang muốn đến phòng sách tìm kiếm, vừa mới bước đi chợt phát hiện Trần Phàm đang thản nhiên đi vào nhà.
- Hỗn đản, ai cho mày vào?
Nhìn thấy Trần Phàm trong lớp hóa trang, Liễu Xuyên Phong theo bản năng xem hắn là những đặc công trong quân đội bảo hộ bên ngoài, quát to.
Trần Phàm nhìn hắn, không khỏi nở nụ cười.
- Hỗn đản, mày cười cái gì?
Thấy Trần Phàm còn cười, Liễu Xuyên Phong nhất thời nổi trận lôi đình:
- Chẳng lẽ mày không biết, không có lệnh của cha tao, mày không được tùy tiện vào nhà sao?
Không trả lời, Trần Phàm cười lạnh tiến về phía hắn.
Nhìn thấy Trần Phàm đi tới, Liễu Xuyên Phong chợt ngẩn ra, sau đó ngửi thấy mùi máu tươi trên người Trần Phàm, hắn cũng nhận ra sát ý lạnh lẽo trong mắt Trần Phàm.
- Mày...mày...mày là ai?
Nhận thấy được điều này, sắc mặt Liễu Xuyên Phong biến đổi.
Cùng lúc đó, Y Đằng Lan cùng Liễu Xuyên Tình Tử bị đuổi ra khỏi phòng sách, đang xuống lầu, chợt nhìn thấy Trần Phàm đang cười lạnh tiến về hướng Liễu Xuyên Phong.
- Hỗn đản, mày là ai, ai cho mày vào?
Thấy gương mặt xa lạ của Trần Phàm, Y Đằng Lan ngây ra, Liễu Xuyên Tình Tử tâm tình đang tức giận liền lớn tiếng chất vấn.
- Là người muốn mạng của các người.
Trần Phàm thoáng dừng bước, nhìn thoáng qua Liễu Xuyên Tình Tử, chậm rãi mở miệng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...