Thiệu Vi Nhi sau khi thoát khỏi “ma
chưởng” của Dương Hiểu Đồng, vẻ mặt cực kỳ kinh hoảng. Cái chỗ này quá
kinh khủng cô ta phải nhanh một chút rời đi, nếu tiếp tục ở lại cô ta
cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Năm vệ sĩ kia bị đánh rất thê thảm cũng rời đi, chỉ còn lại một nhà
Dương Hiểu Đồng đứng tại chỗ. Dương Hiểu Đồng quay đầu nhìn ông bà
Dương, trên mặt tươi cười ấm áp “Ba mẹ, cám ơn hai người”.
Cô biết năm trăm vạn đối với gia đình cùng với đối với cha mẹ mà nói có
hấp dẫn, nhưng vì cô bọn họ không chút nào dao động, hơn nữa còn đem
Thiệu Vi Nhi đuổi đi. Cô không phải con ruột của họ nhưng họ lại có thể
đối với cô tốt như vậy, cũng đã nói lên bọn họ thực sự xem cô là con
ruột .
Dương Hiểu Đồng rất cảm động, quyết tâm càng kiên định sau này nhất định hiếu kính cha mẹ! Cô nhất định sẽ để họ sống cuộc đời an lành, cô tuyệt đối có năng lực làm được!
Tiền tài chỉ là một phương diện, quan trọng hơn chính là làm thế nào tìm kiếm thế lực đến bảo hộ họ. Dù sao bọn người Thiệu Vi Nhi cũng không
phải tốt lành gì, cần phải có một thế lực lớn mạnh người khác không dám
động, đây cũng là chuyện khiến cô phiền não.
Ông Dương khoát tay áo, trên mặt mang nụ cười từ ái “Hiểu Đồng a, đến đây nói cho chúng ta một chút, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Ông tin tưởng nhất đứa con gái này, từ nhỏ đến lớn đều rất ngoan không
có chuyện gì để cho bọn họ bận tâm, thế nhưng ông biết trong khoảng thời gian này con gái mình có thay đổi rất lớn.
Bà Dương cũng ngồi xuống, mặc dù không nói chuyện nhưng trên mặt của bà
tràn đầy biểu tình dò hỏi, hiển nhiên đối với tất cả chuyện này cũng rất thắc mắc.
Dương Hiểu Đồng nhìn hai người, cô cần thẳng thắn một chút, dù sao cô
bây giờ không còn là Dương Hiểu Đồng bình thường trước đây, muốn cải
thiện hoàn cảnh trong nhà cũng phải nói rõ sự tình, như vậy bọn họ mới
có thể yên lòng.
“Ba, mẹ, cô ta là tiểu thư của tập đoàn Thiệu thị, mà nam sinh cô ta thích là Doãn Lăng Hạo. Doãn Lăng Hạo là bạn của con mà Thiệu Vi Nhi
nghĩ lầm con là bạn gái Doãn Lăng Hạo cho nên mới xuất hiện sự tình như
vậy.”
Ngừng một chút, Dương Hiểu Đồng tiếp tục nói: “Con không nghĩ cô ta sẽ tìm đến nhà, khiến cho chuyện như vậy, con rất xin lỗi.”
“Nha đầu ngốc, với cha mẹ còn xin lỗi cái gì!” Bà Dương cười nói.
“Cô ta có tiền như thế, quyền lợi hẳn là cũng không nhỏ. Hiểu Đồng a, con có thể bị nguy hiểm hay không?” Ông Dương hỏi, ông hiện tại lo lắng nhất chính là vấn đề này. Đại tiểu
thư của xã hội thượng lưu a, luôn luôn kiêu căng thô bạo, nói không
chừng còn thủ đoạn độc ác.
“Ba, yên tâm đi! Con không có vấn đề, nhìn con liền biết! Trái lại
con lo lắng ba mẹ a! Hiện tại con có tiền, đủ chúng ta một nhà tiêu
dùng, hai người cũng không cần bận rộn như vậy.” Dương Hiểu Đồng đem chi phiếu năm trăm vạn đưa cho Ông Dương.
Ông Dương xem qua một lần, kinh ngạc nói “Năm trăm vạn? Con lấy ở đâu nhiều tiền như vậy?” Ngày hôm nay cũng quá kỳ lạ, năm trăm vạn a! Bọn họ một đời cũng kiếm không được!
Bà Dương nghe thấy lời Ông Dương, vội vàng cầm chi phiếu kia xem qua,
sau lại xác định thật là năm trăm vạn, vẻ mặt không thể tưởng: “Tiền này làm sao kiếm được?”
Dương Hiểu Đồng cũng không có trực tiếp trả lời vấn đề của bọn họ “Ba mẹ, hai người tin con chứ?”
Ông Dương tất nhiên hiểu được ý tứ Dương Hiểu Đồng, không chút do dự gật gật đầu “Đương nhiên tin.” Con gái của mình sao lại có thể không tin đây? Đối với tính tình Hiểu Đồng hắn trăm phần trăm tin.
“Tiền này là con đổ thạch kiếm được, đừng cảm thấy kinh ngạc, trong
lúc đổ thạch, kiếm nhiều tiền như vậy cũng là chuyện rất bình thường.”
Mặc dù bản thân ông bà Dương cũng không có liên quan đến những chuyện
này, thế nhưng việc này bọn họ vẫn hiểu biết, chỉ là không ngờ Hiểu Đồng vậy mà lại đi tham gia, hơn nữa còn buôn bán lời nhiều tiền như vậy,
thực sự làm cho người ta kinh ngạc.
“Con kiếm kỳ thực không chỉ năm trăm vạn, tiền còn lại con lưu lại
làm chút chuyện, các người không cần lo lắng, tin con là được rồi.” Về phần Thiên hàng bảo điển cô không thể nói ra, chính mình tương lai
nhất định sẽ có một cuộc sống không bình thường, như vậy đầu tiên sẽ
phải đối phó gia đình.
Ông Dương bình tĩnh nhìn Dương Hiểu Đồng một hồi, thấy tĩnh lặng trong mắt cô, gật gật đầu nói “Con là con gái của ta, ta đương nhiên tin con, mặc dù ta không biết con giờ bên ngoài bận những thứ gì, thế nhưng ta tin con sẽ không làm chuyện
khác người, vạn sự phải cẩn thận, biết không?” Ông Dương trong mắt không có một chút hoài nghi, chỉ có nồng đậm quan tâm.
Nghe được lời nói của ông Dương, trên mặt Dương Hiểu Đồng lộ ra nụ cười
sáng lạn, vô luận lúc nào người nhà của mình đều đối với mình tốt nhất,
cũng chỉ có người nhà là vô điều kiện tín nhiệm mình.
Bà Dương mặc dù không có nói chuyện, nhưng trong mắt đều là yêu thương,
không cần phải nói cũng biết bà nhất định là ủng hộ Dương Hiểu Đồng.
“Chúng ta a, vẫn là ở chỗ này đi, bận rộn hơn nửa đời người, nếu như bảo chúng ta cái gì cũng không cần làm, hai người chúng ta thực không
quen. Biết lòng hiếu thảo của con, chỉ cần con bình bình an an là được.” Bà Dương cười nói, tiền đồ của con gái, bà đương nhiên là vui vẻ nhất.
“Còn muốn tiếp tục bận rộn như thế? Ba mẹ có thể nghỉ ngơi cho tốt
a, muốn đi chỗ nào du lịch cũng được, ở nhà hưởng phúc là được rồi!” Đây mới là ý muốn của Dương Hiểu Đồng, để cho cha mẹ trải qua cuộc sống an nhàn, những chuyện khác giao cho cô thì được rồi, cô bây giờ hoàn
toàn có cái năng lực đó.
Ông Dương cũng khoát tay áo “Không sao, ta với mẹ con cũng không có
chuyện gì. Nếu không có chuyện gì làm hai chúng ta thực chịu không nổi.
Trước mắt cứ vậy đi, sau này nếu như hai chúng ta không muốn làm liền
nghỉ ngơi có được không?”
Nghe lời cha mẹ, Dương Hiểu Đồng gật gật đầu “Như vậy cũng được, sau này mệt mỏi sẽ không làm, mỗi ngày cũng không cần bận quá, con hiện tại có thể dưỡng các người.”
“Ừ!” Ông bà Dương trên mặt đều là tươi cười, con gái hiểu chuyện như thế thật làm cho người hài lòng a!
Dương Hiểu Đồng cũng rất vui vẻ, có thể được cha mẹ thấu hiểu, tiếp theo cô có thể buông tay đi làm chuyện của mình. Ra khỏi nhà, lần nữa trở về trường học, hôm nay kiếm tiền, vẫn là mời Nhược Nhược và Tiểu Mẫn đi ăn cơm đi!
Buổi tối, Dương Hiểu Đồng nằm ở trên giường tiến vào thiên hàng bảo
điển, nhìn mặt Du Du đáng yêu, Dương Hiểu Đồng lại bóp nhẹ một phen “Du Du, hiện tại đủ tiền vốn, chúng ta ngày mai có thể đi mua dược liệu chứ?” Cô bây giờ đã lên tới nhất cấp, hơn nữa lại có tiền vốn, rốt cuộc có thể bắt đầu luyện đan!
Du Du gật gật đầu “Có thể, ngày mai sẽ đi, lát nữa ta đem tên gọi dược liệu cần mua đưa cho ngươi.” Du Du lấy giấy bút ra chuẩn bị bắt đầu viết, “Đúng rồi, hôm nay thật làm cho người ta thoải mái, Thiệu Vi Nhi kia cũng quá phiền, tạm thời cô ta sẽ không dám tới quấy rầy ngươi.”
Dương Hiểu Đồng trên mặt cũng lộ ra nụ cười đắc ý, “Đúng vậy! Nhìn cô ta cũng đủ phiền.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...