Cực Phẩm Thiên Kiêu

Dương Hiểu Đồng tùy ý đi dạo, mặc dù biết phía sau người
ngoại quốc kia vẫn theo mình, nhưng cô xem như không phát hiện, vẫn đi
sưu tầm những thứ mình cần.

Người ngoại quốc rất tức giận, loại khi dễ này chính là sỉ nhục sao có thể chịu đựng?

Bất luận thế nào, khối hắc minh huyền thạch này hắn nhất định phải lấy
được, đây chính là nhiệm vụ mà người trong nhà giao phó, nữ nhân này
không biết phân biệt như thế, như vậy hắn sẽ không thủ hạ lưu tình, hắn
muốn để cho người khác biết được đắc tội với hắn chỉ có một kết quả!

Theo hắn nghĩ, nữ nhân này hẳn đã phát hiện ra mình, như vậy cô nên đi
mau mới đúng, không ngờ cô lại ở trong này nhìn trái nhìn phải, một điểm lo lắng cũng không có.

Chẳng lẽ cô ta một chút cũng không e ngại? Nghĩ đến khả năng này, Honda
(tên người ngoại quốc) lắc lắc đầu cảm thấy không có khả năng, thà tin
rằng là nữ nhân này thực lực quá kém, còn chưa phát hiện hắn theo dõi.
Thật là một nữ nhân ngu xuẩn, Honda ở trong đầu đã nghĩ Dương Hiểu Đồng
như vậy.

Dương Hiểu Đồng ở chợ đen đi dạo càng lúc càng hài lòng, trước là vì tìm kiếm hắc minh huyền thạch cũng không có nhìn cẩn thận, hiện tại vừa
nhìn lại phát hiện rất nhiều thứ cô cần mà ở bên ngoài rất khó tìm, nơi
đây lại bán nhiều như vậy.

Dương Hiểu Đồng cũng không nói gì, bất quá lại càng hưng phấn hơn.

1 giờ sau, trên tay Dương Hiểu Đồng chất đầy dược liệu cần thiết, tiền
trong tay cũng cấp tốc tụt giảm, Dương Hiểu Đồng lại không đau lòng chút nào, mà trong mắt tràn đầy thỏa mãn.

Cô bây giờ không thể so với trước đây, kiếm tiền đối với cô mà nói chỉ
là vấn đề thời gian, Ám Kim Mai Côi mỗi ngày đều đông người, mà những
dược liệu này thì không thể không có, không phải mỗi ngày đều có thể gặp được.

Thời gian Dương Hiểu Đồng mua dược liệu, lại không chú ý tới một góc khác, hai người nọ đang nhìn cô.

“Nữ nhân này vẫn mua dược liệu cao cấp, hiện tại những dược liệu này đối với con người tác dụng cũng không nhiều.” Trong góc, một nam tử nhìn bóng lưng Dương Hiểu Đồng nghi ngờ nói.

Người còn lại nghe thấy lời của hắn, không khỏi nheo mắt lại, tầm mắt dừng trên người Dương Hiểu Đồng :”Một người thú vị ”

Đã lâu chưa bao từng gặp chuyện như vậy, những dược liệu này có tác dụng rất lớn. Thế nhưng bây giờ có ai chế tác đan dược?

Từng ấy năm tới nay cũng không có gặp qua, cho nên những dược liệu này tác dụng tuy tốt, nhưng không ai mua.

Bỗng dưng ánh mắt híp lại, tựa hồ đang suy tư cái gì, môi mỏng khẽ mở, trầm thấp vang lên, “Ngươi nói, gần đây Tống gia, Trương gia, Nghiêm gia đột nhiên có đan dược, có liên quan với cô ta không?”

“Ngươi nói là?”

“Có lẽ Ám Kim Mai Côi cùng cô ta có quan hệ” Nghe không ra tâm tình theo miệng của hắn truyền ra, lại có vẻ mơ màng, không biết rốt cuộc là có ý gì.

“Trở lại liền điều tra rõ nội tình.“

Gật gật đầu, tiếp tục xem Dương Hiểu Đồng


“Đi đi.”

Nếu như bị Tống gia nghe thấy đối thoại lần này, nhất định sẽ mất mạng.
Đan dược trừ bọn họ ra không có nói cho ai biết, ngay cả nhân viên cũng
không biết, những người khác càng không thể biết.

Có thể biết tin tức này đều là tin từ người trong gia tộc, nhưng bọn họ làm sao mà biết được?

Chợ đen giao dịch ba giờ sau mới kết thúc, mà Dương Hiểu Đồng cũng đã
đem tiền chính mình tiêu sạch, về phần chi phiếu của Jenny cô chưa có
động tới.

Không cần phải dùng đương nhiên là tốt nhất, lúc kết thúc, người của
Jenny cũng cười đi tới, khi nhìn thấy Dương Hiểu Đồng hai tay cầm đầy
dược liệu, không khỏi ngẩn ra.

Những thứ kia giá cũng không thấp, Dương tiểu thư này không biết mua bao nhiêu tiền đây.

Chẳng lẽ đem tiền của tiểu thư tiêu hết? Cô ta có trả hay không đây?
Nghĩ tới đây, không khỏi nhíu mày, mặc dù tiền này không phải là của
mình, thế nhưng nghĩ đến vay tiền không trả, trong lòng vẫn là có chút
khó chịu .

Dương Hiểu Đồng lại không có chú ý tới điểm này, cô hiện tại trong lòng
tràn đầy vui sướng. Thấy người của Jenny tới, thuận tay liền đem chi
phiếu của Jenny giao lại.

“Chi phiếu này ta không dùng, ta mang tiền vừa đủ, thay ta cảm ơn Jenny!”

Nghe nói, cô gái kia sửng sốt, chợt trên mặt lộ ra nụ cười xấu hổ , tiếp nhận chi phiếu kia: “Dương tiểu thư hôm nay hài lòng là được.”

Đối phương không có dùng chi phiếu của tiểu thư, ta thật lấy bụng tiểu
nhân đo lòng quân tử. Ôi, ta thật là đần, vị tiểu thư này vừa nhìn cũng
không phải là người thường, sao có thể chiếm tiện nghi người khác?

“Đúng rồi, cô đi theo tôi một chút.” Dương Hiểu Đồng mang theo cô ta vào toilet nữ, mà Honda đứng ở lối ra, hắn không gấp, dù sao chỉ có một lối ra.

“Làm phiền cô, mấy thứ này tạm thời để ở chỗ của cô được không? Cô
không phải về khách sạn, đi chỗ khác ở đi, đến lúc đó tôi gọi điện thoại liên hệ cô.” Rất rõ ràng, một hồi trở về sẽ có người đánh cướp, mấy thứ này mang theo động thủ rất bất tiện.

Nữ nhân liếc mắt nhìn Dương Hiểu Đồng, chợt hiểu gật đầu đáp ứng nói: “Được, Dương tiểu thư, như vậy một hồi tôi đi về trước. Nếu có gì cần, gọi điện thoại cho tôi.”

“Yên tâm đi.” Khóe mắt hiện lên một ý cười, người thông minh
nói chuyện tương đối dễ dàng, chỉ cần nói ra đối phương liền hiểu ngay ý của mình.

Nói xong, Dương Hiểu Đồng liền đi trước, mà người của Jenny thì ở bên trong thay đổi một bộ quần áo mới rời đi.

Honda vừa nhìn Dương Hiểu Đồng một mình đi ra, chân mày không khỏi nhíu
lại, Dương Hiểu Đồng khóe mắt bất động liếc mắt một cái, nhanh chóng đi
về phía trước.

Thấy Dương Hiểu Đồng, Honda nhìn phía sau ý bảo thuôc hạ đi tìm nữ nhân
kia, sau đó nhanh chóng đi theo Dương Hiểu Đồng. Dương Hiểu Đồng đi ra

cũng không có ngừng lại, nhanh chóng đi ra bên ngoài, cô biết Honda nhất nhất đi theo phía sau mình, bất quá cô không để ý.

Vừa lúc nãy, khi cùng đối phương nói chuyện, cô liền cảm nhận đối phương cũng là người tu chân, bất quá cô phát hiện kỳ quái chính là nội lực tu luyện của hắn với chính mình có chút không đồng dạng?

Đối phương cũng tóc đen, Dương Hiểu Đồng hiện lên một ý niệm trong đầu,
chẳng lẽ đối phương là người Nhật Bản? Ở Trung Quốc này, xuất hiện tóc
đen là người ngoại quốc, thì chỉ có người Nhật Bản và người Hàn, mà nhìn đối phương thô kệch, vóc người nhỏ, dự đoán chính là người Nhật Bản.

Không khỏi bĩu môi, người Nhật Bản cho tới bây giờ chính mình cũng không thiện cảm, vừa đối thoại một phen đủ để nhìn ra nhân phẩm của đối
phương. Vẫn luôn nghĩ thực lực của mình cường hãn hơn so với đối phương.

Dương Hiểu Đồng không khỏi thẹn thùng, trước đây không có người cùng
đấu, không ngờ một chuyến đến Yên kinh liền gặp hai lần , xem ra Yên
kinh thật đúng là nhân tài hội tụ a!

Cũng may vết thương hôm qua khôi phục rất tốt, đã không có vấn đề gì.

Một đường đi tới hẻm nhỏ, Dương Hiểu Đồng vẫn tiếp tục đi, mà Honda không nhịn được xuất hiện ở trước mặt Dương Hiểu Đồng, “Đi lâu như vậy rồi, đi đủ rồi chứ?”

Dương Hiểu Đồng nhìn nam nhân xuất hiện trước mặt mình, lúc này Honda lộ ra làn da có vẻ hơi đen, mặt hình tròn, chau mày, vẻ mặt dữ tợn, nhìn
chừng ba mươi lăm tuổi.

Dương Hiểu Đồng cười nhạt, “Không ngờ người Nhật Bản đều thích trộm tình, cả buổi tối đi theo phía sau một cô gái, quả nhiên không hổ là bại hoại a!”

“Ngươi!” Honda không ngờ Dương Hiểu Đồng vừa mở miệng lời nói liền sắc bén, lập tức thở gấp, “Miệng lưỡi lanh lợi, bất quá qua đêm nay ngươi không thể nói được nữa.”

Dương Hiểu Đồng giương cằm của mình lên, không thèm nhìn đối phương nói: “Muốn nói chuyện hay không là quyền của bản tiểu thư, ai cần ngươi lo. Bất
quá ta dự đoán sau đêm nay, ngươi cũng không có cơ hội tiếp tục đi theo
phía sau nữ nhân khác.”

“Ta khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn đem hắc minh huyền thạch giao
ra đây, như vậy ta sẽ cho ngươi được chết một cách thoải mái.” Mặc dù rất muốn đem nữ nhân này phế đi, thế nhưng mục đích quan trọng nhất chính là hắc minh huyền thạch.

Dương Hiểu Đồng nói, “Hiện tại ngươi không rõ lắm thực lực của chính mình đi, ta nói trước cho ngươi biết, không có khả năng giao cho ngươi, ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?”

“Ngươi muốn chết!” Honda hét một tiếng lớn, đôi chân như gió xoắn tới.

Tốc độ cực nhanh, “Hô —— hô ——” hai con dao sắc bén một tả một hữu bổ về phía hai vai Dương Hiểu Đồng, từng chiêu từng thức ẩn chứa nguy hiểm cực kỳ!

Dương Hiểu Đồng thầm than một tiếng, không ngờ lại là karate, nhắc tới
cô vẫn có hiểu biết. Đi theo Forlani không chỉ học tập vật lộn tự do,
đối với karate, taekwondo, nhu đạo cũng có đọc lướt qua. Bất quá dung
hợp cùng nhau, không phân biệt rõ ràng, cho nên gọi chung là vật lộn tự
do.

Cảm thụ được lực lượng hai con dao, Dương Hiểu Đồng khóe miệng gợi lên
một nụ cười, xem ra thực lực của đối phương cũng không hơn mình lắm, khí thế kia so với hôm qua kém quá nhiều.

Dương Hiểu Đồng hai tay hướng về phía trước, ngăn trở hai tay Honda, mà
đồng thời chân phải lại hội tụ lực lượng hướng bên hông Honda hung hăng

đá vào.

Thấy vậy, Honda lập tức dừng lại thế công của mình, hai tay cùng ngăn
cản chân phải Dương Hiểu Đồng, mà chân phải Dương Hiểu Đồng lực đạo
không nhiều, đồng thời hai tay hung hăng hướng vai Honda đánh tới.

“A ——” Honda bị đánh trúng, kêu la thê thảm bị đá bay ra ngoài, ngã trên mặt đất.

Dương Hiểu Đồng đem lực lượng toàn thân chính mình đá ra, Honda đương
nhiên không thể chống đối, cho nên Honda kết quả có thể nói là thê thảm.

Dương Hiểu Đồng vỗ vỗ hai tay của mình, sắc mặt nhẹ nhõm nhìn Honda,
từng bước một chậm rãi hướng phía đối phương đi đến, Honda muốn đứng
lên, thế nhưng thân thể quá đau, chỉ có thể nhìn Dương Hiểu Đồng cách
hắn càng ngày càng gần, con ngươi trong nháy mắt phóng đại, trong mắt
như có như không thoáng hiện sợ hãi.

Dương Hiểu Đồng mang theo nụ cười sáng lạn đi tới bên cạnh Honda, một
cước hung hăng giẫm lên ngực Honda, cao ngạo nhìn hắn, lời nói theo
miệng truyền ra, trong đêm tối lại có vẻ sâu thẳm.

“Bản tiểu thư ghét người Nhật Bản, ghét không biết tự lượng sức
mình, càng ghét không biết tự lượng sức mình còn thích ở trước mặt ta
biểu hiện tài trí hơn người, chúc mừng ngươi, ba loại này ngươi đều có
hết.”

“Ngươi… Ngươi muốn thế nào?” Bị Dương Hiểu Đồng giẫm lồng ngực, Honda chịu đựng đau nhức nói.

“Ta đối đãi cũng không mềm lòng, ngươi không phải mới vừa muốn ta chết sao? Ngươi nói ta sẽ đối với ngươi thế nào?” Dương Hiểu Đồng nhẹ giọng hỏi ngược lại.

Những người này thật đúng là buồn cười, trước còn kêu đánh kêu giết,
hiện tại lại hỏi mình muốn thế nào, lúc trước hoàn toàn không nghĩ đến
sẽ có hậu quả hiện tại sao?

Dương Hiểu Đồng đối đãi địch nhân cho tới bây giờ cũng không nương tay, nhìn người Nhật Bản cũng cực kỳ khó chịu.

“Ngươi không thể làm như vậy, nếu không gia tộc ta không có khả năng buông tha ngươi” Honda hung ác trừng mắt tức giận nói với Dương Hiểu Đồng.

Hắn không ngờ nữ nhân này thực lực quá cường hãn, ở Trung Quốc lâu như
vậy, loại thực lực cường hãn như thế này chưa từng gặp qua, không nghĩ
tới hôm nay vậy mà gặp phải, hiện tại hắn cũng chỉ có thể kéo dài thời
gian chờ người của mình tới cứu.

Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng không khỏi bật cười, người Nhật Bản là đầu óc không tốt sao? “Ngươi đã nói trong gia tộc của ngươi sẽ không bỏ qua cho ta, như vậy ta sẽ
không bỏ qua cho ngươi, thả ngươi sao, vậy ta không phải xui xẻo? Ta cho ngươi biết một đạo lý, ở trên đời này, có vài người không thể trêu, ta
chính là người ngươi không thể trêu vào, nhưng đáng tiếc, những lời này
ngươi sau này không còn dùng tới.“

Nói xong câu đó, Dương Hiểu Đồng chân đột nhiên phát lực, hung hăng đạp vỡ xương ngực Honda.

Honda tựa hồ không nghĩ đến Dương Hiểu Đồng động tác tuyệt tình như vậy, trong mắt tràn đầy quang mang, chỉ là quang mang nhưng dần dần tiêu tan (giết người rồi….sợ quá).

Dương Hiểu Đồng đem hiện trường xử lý một phen, mới nhanh nhẹn rời đi.
Mặc dù là lần đầu tiên giết người, thế nhưng Dương Hiểu Đồng cũng không
cảm thấy sợ hãi chút nào. Dù sao ở giới tu chân là như vậy, lần này rõ
ràng không phải hắn chết chính là cô chết, Dương Hiểu Đồng không có loại đồng tình này.

“Không ngờ lần này ngươi quả quyết như thế.” Du Du có chút cảm khái nói, chỉ là có rất nhiều phần than thở.

Dương Hiểu Đồng cười mỉm, “Như vậy rất tốt không phải sao?” Trước đây hạ thủ không có ác như vậy, là vì đối phương cũng không có muốn mạng của mình, lần này liền không giống nhau.


Việc của Lâm Hoành là một sai lầm, thả hổ về rừng cô tuyệt đối sẽ không làm tiếp.

Nghe vậy, Du Du cũng lộ ra một tươi cười, nhún vai, “Đích xác.“



Dương Hiểu Đồng về tới khách sạn, mới gọi điện thoại cho người của Jenny lấy lại dược liệu của mình. May mà cô ta thông minh, thay đổi một bộ y
phục xen lẫn trong đám người rời khỏi, mới không có bị bọn họ bắt.

Ở khách sạn một lúc, Nghiêm Tuấn Trạch tới. Nhìn Nghiêm Tuấn Trạch đứng
ngoài cửa nở nụ cười, Dương Hiểu Đồng trên mặt cũng hiện lên một nụ
cười.

“Em tưởng hôm nay anh sẽ không tới.” Dương Hiểu Đồng rót ly sữa đưa cho Nghiêm Tuấn Trạch đang ngồi trên sô pha.

“Em hi vọng anh không tới sao?” Nghiêm Tuấn Trạc hỏi ngược lại. Hắn không biết chính mình hôm nay tại sao không đủ lý trí, trước đây
cho tới bây giờ sẽ không xuất hiện như vậy, nhưng mà hôm nay trong đầu
luôn luôn nhớ tới Dương Hiểu Đồng. Muốn cùng cô cười, muốn cùng cô một
chỗ, cho nên sau khi làm xong việc, hắn lập tức chạy tới.

Gặp được Dương Hiểu Đồng, cảm giác tim mình bình tĩnh, xấu hổ nhất chính là hắn cũng không biết mình tới nơi này làm gì, hắn chỉ muốn nhìn cô,
chỉ như vậy thôi.

Dương Hiểu Đồng nhún vai, “Em cũng không có ý này.” Mặc dù biểu hiện như vậy, nhưng trong lòng Dương Hiểu Đồng vẫn rất vui vẻ, kỳ thực cô cũng muốn gặp hắn.

“Ngày hôm nay em làm gì?” Nghiêm Tuấn Trạch hỏi, sau khi uống sữa xong cảm giác mệt mỏi toàn bộ biến mất không còn.

Dương Hiểu Đồng nhìn Nghiêm Tuấn Trạch một cái, nhàn nhạt nói: “Hôm nay em đi chợ đen, kỳ thực mục đích lần này tới nơi này chính là vì tham gia chợ đen.”

Thản nhiên đem chuyện này nói ra, đối với chuyện này cô cũng muốn nói
lâu rồi, bây giờ quyết định muốn cùng Nghiêm Tuấn Trạch cùng một chỗ,
vậy nên thẳng thắng tin tưởng lẫn nhau, cho nên cô không có giấu giếm.

Nghiêm Tuấn Trạch sửng sốt, “Em đi tham gia chợ đen? Chỗ đó rất loạn, em không xảy ra chuyện gì chứ?” Hắn chỉ thuận miệng hỏi, lại không biết Dương Hiểu Đồng đi nơi nào.

Nhưng mà khi Dương Hiểu Đồng nghe được lời Nghiêm Tuấn Trạch, nụ cười
trên mặt càng sâu, cô cho rằng Nghiêm Tuấn Trạch hỏi như vậy là vì hắn
đã biết cô đi chợ đen, hắn điều tra cô, mặc dù cô không nói gì, thế
nhưng vô luận thế nào vẫn sẽ mất hứng. Bất quá bây giờ như vậy cô lại
rất vui vẻ.

“Anh xem em như vậy thì có thể có việc gì sao? Em rất tốt, hơn nữa hôm nay đi chợ đen tìm được thứ muốn mua.”

“À, mua được là tốt rồi.” Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, Nghiêm Tuấn Trạch cũng cảm thấy hài lòng, chỉ cần Hiểu Đồng không sao là được. “Khó trách em hôm nay nhìn qua tâm tình không tệ.”

“Ha ha, phải không? Còn anh, việc hôm nay xử lý xong chưa?”

“A, sau khi xử lý xong anh mới qua đây ,hiện tại không còn sớm, em
nghỉ ngơi sớm một chút đi, hôm qua bị thương, hiện tại nghỉ ngơi thật
tốt hai ngày đi. Anh đi trước.”

“Anh tới đây làm gì? Uống ly sữa rồi đi?”

“Chính là tới thăm em.” Nghiêm Tuấn Trạch tựa hồ nói lời trong lòng.

Nghe nói vậy Dương Hiểu Đồng bật cười, trước đây cũng không phát hiện Nghiêm Tuấn Trạch còn có một mặt như vậy. Chợt cười nói: “Anh trở về nghỉ ngơi sớm một chút.” Mặc dù Nghiêm Tuấn Trạch đáp lời cũng không phải dỗ ngon dỗ ngọt, nhưng trong lòng Dương Hiểu Đồng lại cảm thấy rất ngọt.

“Ngày mai em có rảnh không? Ngày mai cùng đi ra ngoài chơi, thế nào?” Nghiêm Tuấn Trạch đề nghị.

Dương Hiểu Đồng nhìn Nghiêm Tuấn Trạch nói: “Được.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui