Lúc này Dương Hiểu Đồng mới hiểu ra, hóa ra hiểu biết việc này còn có nguyên nhân ở trong đó. “Nếu như ta nghiên cứu ra một loại, như vậy phương thuốc trong Thiên Hàng Bảo Điển sẽ nhiều thêm một loại, là thế phải không?” Dương Hiểu Đồng hỏi.
Du Du gật gật đầu nói: “Chính là như vậy, hai chủ nhân trước cũng dựa vào năng lực của mình sáng tạo ra một ít phương thuốc dân gian, ta tin cô cũng sẽ không kém hơn!”
Nghe Du Du nói, Dương Hiểu Đồng cười nói: “Ngươi đang gây áp lực cho ta sao? Nếu như ta không sáng tạo ra thì chẳng phải rất mất thể diện sao?“. Mặc dù ngoài miệng đang nói đùa, nhưng trong lòng Dương Hiểu Đồng lại quyết định bất luận như thế nào cô cũng sẽ cố gắng hết sức của mình sáng tạo ra phương thuốc dân gian, cô tuyệt đối sẽ không kém hơn so với chủ nhân trước đây! Cô sẽ vượt qua thành tích chủ nhân trước đây!
Đây là quyết tâm của Dương Hiểu Đồng, cũng là tự tin của cô!
Du Du nhún vai cười nói: “Ta cũng không có ý này nha! Chỉ là ngươi muốn hiểu lời ta như vậy ta cũng không để ý, nói chung cố lên đi!”
***
Cứ như vậy, Dương Hiểu Đồng bắt đầu việc học tập của mình, đang tiếp thụ việc truyền thừa ký ức trước đây chuyển qua, với bệnh lý này nọ cũng cảm thấy không giống trước kia, tối nghĩa khó hiểu, học cũng nhanh hơn nhiều, Dương Hiểu Đồng hết sức nghiêm túc học tập, cho nên tiến bộ cũng tăng rất nhanh.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt một cái đã qua bảy ngày, trong mấy ngày này trừ ra ngoài gặp mặt, toàn bộ thời gian Dương Hiểu Đồng đều ngây ngốc ở trong nhà tu luyện cùng với luyện chế đan dược, cô muốn mở công ty, tồn kho là một vấn đề rất lớn.
Dù sao chuyện luyện đan không thể cho người khác nhúng tay, huống chi người không có tu luyện muốn nhúng tay cũng không làm được gì, cho nên chỉ có thể mượn dùng tất cả thời gian trống để luyện đan, cũng may hiện tại hiệu suất cũng tăng lên không ít.
Sử dụng lò luyện đan không thể nói là thuận buồm xuôi gió nhưng dù gì cũng thu phóng tự nhiên, độ ăn ý của cô với lò luyện đan rõ ràng được đề cao, không giống trước kia đều hiệu suất thất bại cực cao, bây giờ xác suất thất bại của cô rất thấp, nếu như tình hình không có gì bất ngờ xảy ra, cũng sẽ không có vấn đề gì.
Dương Hiểu Đồng phát hiện một đặc điểm luyện đan, nếu luyện chế một loại đan dược chưa bao giờ luyện chế với loại đan dược mới, tốc độ luyện chế so với bình thường đều rất chậm, giống như lúc cô vừa mới bắt đầu, phải hao tốn thời gian hơn một tháng mới luyện chế thành công, hiện tại tuy nói không cần lâu như vậy, thế nhưng cũng cần hơn nửa tháng, đây là đan dược cao cấp theo trình độ mà định.
Càng là đan dược cao cấp thì thời gian cần tiêu phí càng nhiều càng lâu, mà tương ứng, nếu như cô có thể luyện chế được đan dược kiểu mới, tiếp đến lại tiếp tục luyện chế loại đan dược này sẽ đơn giản rất nhiều, hơn nữa mức độ thành thạo và xác xuất thành công cũng đề thăng rất lớn, đây chính là đạo lý xác minh cho việc vạn sự khởi đầu nan.
Bởi nguyên nhân thời gian hạn chế, Dương Hiểu Đồng hỏi thăm Du Du sau này có thể từ trong Thiên Hàng Bảo Điển cho mượn một lò luyện đan hay không? Tuy nói cô cùng với Tư Đồ Dương luyện đan chênh lệch rất lớn, thế nhưng Tư Đồ Dương có thể khống chế toàn bộ lò luyện đan trong phòng, nghĩ tới cô khống chế mấy lò luyện đan hẳn là cũng không được, còn cần phải từ từ luyện tập thôi.
Trái lại Du Du rất khẳng định nói cho cô đáp án, muốn mượn lò luyện đan cũng có thể, nhưng điều kiện tiên quyết là cần trả giá đại giới (trả giả lớn) nhất định! Mà đại giới này chính là cô cần phải tìm được tài liệu chế tác lò luyện đan, do đó Thiên Hàng Bảo Điển có thể tự hoạt động chế tác lò luyện đan, Tư Đồ Dương có thể mỗi ngày luyện đan dược với con số ổn định.
Biết đại giới là này thời gian, Dương Hiểu Đồng thật sự có chút thẹn thùng, tài liệu chế tác lò luyện đan thì hơi khó vì cô là người thường, cũng may chuyện này không cần cô phiền não, cô muốn làm chỉ cần đi tìm thôi. Không cần phải nói những tài liệu này nhất định không phải dược liệu bình thường, nhưng bất kể thế nào cô cũng muốn tìm được.
Cho nên hiện tại Dương Hiểu Đồng cũng nhiều hơn một nhiệm vụ, tìm kiếm tài liệu chế tác lò luyện đan!
Ba ngày sau, Doãn Lăng Hạo gọi điện thoại cho Dương Hiểu Đồng, trong giọng nói mang theo chút hưng phấn và đắc ý nói: “Hiểu Đồng, mặt bằng kia đã được anh mua rồi, hơn nữa giá cũng không cao, vô cùng phù hợp, hôm nay em có thời gian thì tới đây ký tên vào hợp đồng đi, sau đó chúng ta có thể bắt tay vào việc lắp đặt thiết bị.“
Doãn Lăng Hạo cầm hợp đồng bên cạnh đã đáp ứng ký kia lên, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn, mấy ngày nay anh vì chuyện này cũng bận không ít, vô gian bất thương (không mất thời gian không phải thương nhân), mặc dù công ty đối phương đóng cửa, nhưng một tòa nhà lớn như vậy mua với giá tiền này thật đúng là cần thương lượng tốt.
Rốt cuộc sau khi anh qua lại bôn ba nhiều lần, lấy một giá không cao lắm mua tòa nhà này vào tay, hơn nữa anh còn xem hoàn cảnh bên trong cũng không kém, Hiểu Đồng muốn sửa lại cũng chỉ cần sửa nội bộ, mà bên ngoài không cần sửa quá nhiều, tổng thể mà nói tòa nhà này vẫn còn rất mới.
Tất cả mọi chuyện anh đều xử lý xong, sau đó mới gọi điện thoại cho Dương Hiểu Đồng, mấy ngày nay cũng không thấy cô, hắn rất tưởng niệm cô, chỉ là không biết cô ấy có nghĩ tới mình hay không? Mặc dù không chỉ một lần lái xe đến cửa nhà cô, nhưng cuối anh cũng không có đi vào.
Chuyện này chưa xử lý tốt anh không có ý tứ cứ như vậy đi gặp cô, mà bây giờ tất cả đều giải quyết, anh tin sau khi Dương Hiểu Đồng qua đây nhìn hợp đồng hẳn sẽ rất hài lòng mới đúng, nghĩ đến nụ cười trên mặt Hiểu Đồng, trong mắt Doãn Lăng Hạo liền thoáng hiện lên thần sắc ôn nhu.
Nếu để cho các viên chức khác nhìn thấy màn này nhất định sẽ cả kinh nói không nên lời, bình thường ở trong công ty Doãn Lăng Hạo luôn luôn rất nghiêm túc, trên cơ bản trên mặt không có vẻ tươi cười gì, mặc dù trong ngày thường anh thường xuyên cười, nhất là trên mặt anh luôn hiện lên tươi cười lạnh nhạt rất mê người, nhưng hiện tại trong mắt anh là vẻ ôn nhu mà bọn họ chưa từng gặp qua. Đó là một loại ôn nhu phát ra từ trong tâm, lúc này Doãn Lăng Hạo không giống trước đây toàn thân tràn đầy hào quang ánh sáng thiên chi kiêu tử, lúc này anh chỉ là một người đàn ông bình thường nghĩ tới người trong lòng mình.
Sau khi Dương Hiểu Đồng nghe Doãn Lăng Hạo nói trên mặt cũng lộ ra tươi cười kích động, ký hợp đồng tốt sau đó chỉ cần chờ đợi lắp đặt thiết bị tốt, như vậy công ty của mình liền chính thức thành lập! Sự nghiệp của Dương Hiểu Đồng cô liền bắt đầu khởi bước!
Nghĩ tới đây cô có thể không kích động sao? Cho nên sau khi nhận được điện thoại cô liền lập tức ra ngoài. Hôm nay Dương Hiểu Đồng thay đổi một bộ trang phục thành thục hơn so với bình thường, dù sao hôm nay là đi ký hợp đồng, nói như thế nào cũng phải nhìn giống như người làm ăn, nếu không rất ảnh hưởng đến công việc.
Hoàn hảo thời gian lúc trước mua quần áo cơ hồ mỗi loại trang phục cô đều có, cho nên cũng không cần vì điểm này mà phát sầu, Dương Hiểu Đồng thay đổi một bộ váy ngắn tây trang lấy màu đen làm chủ, đích xác có mấy phần phong phạm tri thức.
Hiển nhiên Dương Hiểu Đồng nhìn qua cũng không phải là thành phần tri thức bình thường, từ khí chất kia liền có thể thấy được cô không giống người thường, cô sắp có công ty của mình, có lẽ là đối với phương diện này cô cũng không có kinh nghiệm nhiều lắm, cho nên cũng không có kiểu khí chất của người lãnh đạo, thế nhưng Dương Hiểu Đồng tin rằng không bao lâu cô có thể có.
Dương Hiểu Đồng chuẩn bị ra cửa, nhìn mình trong gương tại sao nhìn thế nào đều cảm thấy thiếu khuyết một chút gì, chợt lấy ra từ trong tủ đồ một cặp kính gọng đen đeo lên, vừa nhìn liền trở nên nghiêm túc không ít, hài lòng gật gật đầu, lúc này mới ra khỏi nhà.
Trên xe, Dương Hiểu Đồng không khỏi lấy gọng kính xuống, nhìn kính gọng đen này trong lòng của cô thật đúng là rất phức tạp, lúc trước cô cũng mỗi ngày đều mang kính gọng đen, khác biệt chính là từ kính mắt bình thường biến thành kính mắt hàng hiệu, thế nhưng cô lúc này và trước đây lại khác biệt nhiều như vậy?
Cô đến nay cũng vẫn còn nhớ lúc trước Lâm Tử Di cười chế nhạo nói cô mang kính gọng đen kia trông quê mùa, thế nhưng lúc này cô đeo kính lại làm cho người khác suy nghĩ lại, cô tin tuyệt đối sẽ không có người nói cô quê mùa.
Rất nhanh, Dương Hiểu Đồng dứt bỏ cảm xúc vừa rồi, quá khứ hết thảy đều đã biến thành quá khứ, cái cô cần chính là phải làm cho tương lai cô mỗi một ngày trôi qua thật tốt, cái gọi là ‘trước đây’ ở trước mặt cô đã tan thành mây khói.
Nghĩ tới đây, trên mặt Dương Hiểu Đồng thỏa mãn nở một nụ cười tự tin, Dương Hiểu Đồng cô nhất định sẽ xông lên trước, tìm một khoảng thiên địa thuộc về mình! Nhất định sẽ đứng ở đỉnh thế giới này, sẽ không lại để cho bất luận kẻ nào khi dễ!
Khi Dương Hiểu Đồng đi tới công ty Doãn Lăng Hạo, trước đại sảnh tiếp đãi khách vẫn là người cô lần đầu tiên tới gặp_ nữ nhân viên tiếp tân kia, cô ta nhìn thấy Dương Hiểu Đồng chuẩn bị trực tiếp đi lên, dù sao trước đó đã đi qua một lần, hiện tại cũng không cần lo lắng tìm không được.
Ai biết cô gái kia vừa thấy được Dương Hiểu Đồng liền lập tức chạy tới, bộ dáng kia rất cung kính nói: “Dương Hiểu Đồng tiểu thư, ngài tới là tìm chủ tịch sao?” Nói chuyện cẩn thận từng li từng tí, vừa nói một bên còn quan sát bộ dáng Dương Hiểu Đồng, tựa hồ sợ hãi cô sẽ bất mãn.
Cảm nhận được trong lời nói của cô ta rõ ràng có chứa ý lấy lòng, Dương Hiểu Đồng không khỏi nhíu lông mày, biến hóa này thật đúng là không nhỏ nha, có điều chuyện lúc trước cô cũng không để trong lòng, tất cả cũng là không biết thì không có tội thôi!
“Đúng vậy, cô đang bận, để tự tôi đi lên tìm là tốt rồi.” Hẹn trước gì gì đó đều không cần bàn nữa.
Đạt được câu trả lời khẳng định, vẻ lấy lòng càng sâu trên mặt nữ nhân viên kia: “Tôi mang ngài đi lên?” Từ lần trước thấy thái độ Doãn Lăng Hạo cô cũng đã nhìn rõ ràng địa vị của Dương Hiểu Đồng ở trong lòng anh, nói không chừng tương lai Dương Hiểu Đồng sẽ trở thành vợ của Doãn Lăng Hạo.
Bởi vậy đó chính là cấp trên của cô, trước đây tạo thành ấn tượng không tốt trong lòng cô ấy (DHĐ) cần nhanh chóng tiêu trừ mới được, nếu không nếu như tương lai cô ấy nhìn mình khó chịu liền sa thải mình, kia chính mình nên đi nơi nào khóc đây?
Cơ hội làm việc ở trong này rất khó tìm, cô tốn rất nhiều tâm tư mới tìm được cơ hội làm việc ở nơi này. Hơn nữa cô không hoài nghi chút nào, chỉ cần vị tiểu thư trước mặt này nói một lời, chủ tịch nhất định sẽ trực tiếp cho mình xéo đi.
Dương Hiểu Đồng nhìn bộ dáng nữ nhân viên này liền biết ý tưởng của cô ta liền nói: “Không cần, cô bận thì làm việc của mình đi, chính tôi đi là được.” Chính cô cũng có thể đi, hơn nữa ở trong điện thoại Doãn Lăng Hạo cũng nói anh sẽ ở trong phòng làm việc chờ mình, cần gì phải kêu người dẫn cô lên đâu? Nhìn người đến người đi ở đây, hẳn là cô ta cũng có không ít chuyện cần làm.
Cô gái nghe Dương Hiểu Đồng nói liền nhìn nhìn, nhìn thấy thần sắc của cô (DHĐ) như thường, không có biểu tình ảo não gì thì biết đối với chuyện lúc trước cô ấy cũng không so đo, trong lòng liền lập tức thoải mái rất nhiều, đồng thời đối với Dương Hiểu Đồng cũng có không ít thiện cảm, cô ấy cũng không giống như những nữ nhân trước kia đều kiêu căng và tính toán chi li, ngược lại cô ấy còn hiểu lý lẽ cũng khá rộng lượng.
Biết Dương Hiểu Đồng cũng không phải bởi vì khách khí hoặc ghét nhìn thấy mình mà cự tuyệt, cô cũng cười nói: “Kia chính ngài đi đi, có cái gì cần tôi giúp cứ nói thẳng.”
Dương Hiểu Đồng khẽ gật đầu “Tốt, cô bận thì đi đi.”
Lúc Dương Hiểu Đồng đi tới phòng làm việc của Doãn Lăng Hạo, Doãn Lăng Hạo đã pha xong cà phê đang chờ Dương Hiểu Đồng, nhìn thấy Dương Hiểu Đồng tiến vào, Doãn Lăng Hạo cười nói “Ngồi đi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...