Cực Phẩm Thần Y


“Tại sao?” Bàn tay Bạch Ngọc Thanh vừa mới cầm tách trà dừng lại giữa không trung.
Bạch Hải Hồng bình tĩnh nói: “Bởi vì, hôm nay Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ chết!”
Bạch Ngọc Thanh kinh ngạc kêu lên một tiếng, sau đó cau mày: “Bố, bố đang đùa con à, Gia Bảo còn mạnh hơn cả cường giả Tông Sư, sao anh ấy có thể chết vào hôm nay chứ?”
“Trần Gia Bảo quả thực rất mạnh, nhưng Trần Gia Bảo dù mạnh đến đâu cũng không phải là kẻ bất khả chiến bại.” Bạch Hải Hồng ngồi vào chỗ của mình, nhẹ giọng nói: “Một cường giả Truyền Kỳ đã đích thân ra tay đối phó với Trần Gia Bảo, con nghĩ Trần Gia Bảo có mấy phần thắng? ”
“Chẳng lẽ cường giả Truyền Kỳ của nhà Hoàng định ra tay với Gia Bảo?” Lòng Bạch Ngọc Thanh chìm xuống, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng, sau đó nói: “Nhưng Gia Bảo không phải người thường, có thể tự mình đánh bại ba cường giả Tông Sư, cho dù là cường giả Truyền Kỳ thì cũng không hơn gì.


Con nghĩ rằng cho dù cường giả Truyền Kỳ của nhà họ Hoàng có tự mình đối phó với Gia Bảo, cho dù anh ấy không thể chiến thắng, nhưng ít nhất cũng có thể an toàn trốn thoát, nhiều nhất là chịu một vài thương tích.”
Bạch Ngọc Thanh có một sự tin tưởng không thể giải thích được đối với Trần Gia Bảo, chính vì lý do này mà cô ta đã chọn liên minh với Trần Gia Bảo.

Nói cách khác, ngoài mối quan hệ trên danh nghĩa giữa cô ta và Trần Gia Bảo, cô ta thực sự có một tình yêu thầm kín dành cho anh, tất nhiên cũng sẽ có thêm niềm tin vào anh.
Bạch Hải Hồng cười nói: “Con có lòng tin với Trần Gia Bảo, vậy bố hỏi lại con, nếu có người giăng bẫy, ngoài một cường giả Truyền Kỳ, còn có thêm mười một cường giả Tông Sư hợp lực vây giết Trần Gia Bảo, thì con nghĩ Trần Gia Bảo sẽ sống hay chết? ”
“Còn có mười một cường giả Tông Sư?” Sắc mặt Bạch Ngọc Thanh đột nhiên thay đổi, một cường giả Truyền Kỳ cộng thêm mười một cường giả Tông Sư, đây có lẽ chính là đội hình đáng sợ nhất, cô ta run giọng đáp: “Nếu đúng là như vậy thì Gia Bảo… chắc chắn sẽ chết, nhưng… nhưng Gia Bảo vô cùng thông minh, sao có thể mắc vào cạm bẫy chết như vậy?”
“Bởi vì, cái bẫy này là ý tưởng của Bùi Thanh Phong, thêm việc bố ra mặt thực hiện, cùng với sự liên minh của Trần Gia Bảo và nhà họ Bạch, làm sao cậu ta có thể nghĩ rằng bố sẽ hại cậu ta? Bây giờ Trần Gia Bảo đã bị bao vây, trừ khi bụt hiện lên, nếu không Trần Gia Bảo nhất định sẽ chết!” Bạch Hải Hồng nhẹ giọng nói, như thể đang thuật lại một chuyện bình thường.
Tuy nhiên, Bạch Ngọc Thanh như nghe thấy tiếng sét đánh giữa trời quang, mặt lập tức tái nhợt, chén trà trong tay cầm không vững, rơi xuống đất vang lên một tiếng giòn tan, nước trà văng khắp sàn nhà.
Nhưng cô ta không hề quan tâm đến chén trà, đột ngột đứng dậy: “Tại sao… tại sao… tại sao bố lại làm như vậy? Gia Bảo… Gia Bảo rõ ràng là con rể tương lai của nhà họ Bạch”
“Con muốn biết tại sao?” Bạch Hải Hồng cười lạnh hai tiếng, đứng lên, chính trực nói: “Vậy bố sẽ nói cho con biết tại sao, bởi vì bố không muốn nhà họ Bạch bị diệt vong vì Trần Gia Bảo!”
Dù Trần Gia Bảo có bản lĩnh cao nhưng cũng không phải là đối thủ của cường giả Truyền Kỳ nhà họ Hoàng.


Nhà họ Hoàng từ lâu đã không vừa ý Trần Gia Bảo, muốn giết anh em Trần Gia Bảo và Ngụy Phong Lăng.

Nếu họ Bạch của chúng ta làm loạn cùng với Trần Gia Bảo, nhà họ Hoàng cũng sẽ muốn giết chúng ta, đây là chuyện mà nhà Bạch không có khả năng chống chịu được!
Chưa kể Trần Gia Bảo vốn là người tỉnh Hòa Bình, một khi cậu ta mất đi quyền lực ở tỉnh Phú Thọ thì sẽ vỗ mông chạy về tỉnh Hòa Bình, như vậy cậu ta vẫn có thể thống trị tỉnh Hòa Bình, tiếp tục cuộc sống an nhàn, còn nhà họ Bạch của chúng ta thì sao? Lẽ nào thực sự muốn từ bỏ cả cơ nghiệp kinh doanh khổng lồ của dòng họ để chạy theo Trần Gia Bảo, trốn trong hàng rào bảo vệ tỉnh Hòa Bình sao? Cho dù Bạch Hải Hồng này đồng ý, tổ tiên của nhà họ Bạch cũng không đồng ý!
Chưa kể Trần Gia Bảo chỉ là con rể tương lai của nhà họ Bạch, cho dù Trần Gia Bảo có là con ruột của bố thì vẫn có thể hy sinh cậu ta vì lợi ích của nhà họ Bạch.


Bây giờ bố không để cho hai vị cường giả Tông Sư của nhà họ Bạch cùng tới vây giết Trần Gia Bảo đã là tốt với cậu ta lắm rồi.
Bố nói cho con biết, còn đừng hòng biết Trần Gia Bảo đang ở đâu, bố sẽ không bao giờ nói cho con biết.

Hơn nữa bố đã hạ lệnh xuống dưới, cho dù hôm nay con có cầu xin như thế nào thì cũng không được đi đâu hết!”
Bạch Hải Hồng nói xong phất tay áo, xoay người rời khỏi phòng làm việc, khóa trái cửa không cho Bạch Ngọc Thanh lẻn ra ngoài!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận