Cực Phẩm Thần Y


Trần Gia Bảo cười nói: “Sáng nghe đạo, tối chết cũng cam.

Chỉ cần có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi thì chỗ rượu độc trước mắt này cũng chỉ có thể lựa chọn uống mà thôi, hơn nữa tôi cũng không cho rằng hai chén rượu độc này có thể làm gì được tôi.”
“Xem ra anh Trần không chỉ có tính hiếu kỳ vô cùng lớn mà lòng tự tin cũng mạnh mẽ như vậy nhỉ.

Bất kể như thế nào thì Chika cũng đều không có lý do từ chối.


Vậy thì cứ làm theo ý anh đi.

Mời!” Terai Chika đưa tay làm động tác mời, nhưng trong lòng lạ thầm cười lạnh, nếu Trần Gia Bảo anh đã thích tìm đường chết thì cũng không thể trách cô ta được!
Trần Gia Bảo cười đầy tự tin, anh cũng mặc kệ là rượu có độc hay không có độc thì anh cũng chỉ tùy ý nâng chén cạn sạch, vô cùng phóng khoáng, hào sảng!
“Anh Trần không hổ là thiếu niên hào kiệt của Việt Nam, quả nhiên là vừa can đảm vừa khí phách, Chika cũng thực khâm phục!” Terai Chika lập tức trở nên hưng phấn, bởi vì chén rượu mà Trần Gia Bảo uống chính là chén rượu có Thiên Mệnh Ma Nhụy!
Ánh mắt Trần Gia Bảo vẫn không thay đổi, anh đặt chén rượu xuống rồi nói: “Câu hỏi thứ nhất, tôi rất muốn biết Ngọc tỷ Truyền Quốc của Việt Nam hẳn là chắc có chút liên quan gì đến Nhật Bản mới đúng, nước Nhật các cô “cướp” Ngọc tỷ Truyền Quốc rốt cuộc là để làm gì, cô đừng nói với tôi chỉ là để sưu tầm mà thôi, bởi những lời xằng bậy cũng không lừa nổi bọn trẻ con đâu.”
Terai Chika hơi do dự, dù sao thì Trần Gia Bảo cũng đã trúng độc Thiên Mệnh Ma Nhụy thì chỉ cần qua nửa tiếng nữa là công lực của Trần Gia Bảo sẽ hoàn toàn biến mất.

Đến lúc đó, Trần Gia Bảo chính là thứ trong lòng bàn tay của cô ta, anh ta cũng không thể uy hiếp đến cô ta nữa nên dù có nói sự thật cho Trần Gia Bảo thì cũng không việc gì cả.
Terai Chika vừa nghĩ đến đây liền cười nói: “Câu hỏi này của anh Trần thật làm khó Terai rồi, nhiệm vụ của Terai trong chuyến đến Việt Nam lần này cũng chỉ là đem Ngọc tỷ Truyền Quốc của quý quốc về Nhật, còn về mục đích mang nó về là gì thì Terai cũng không biết.”
“Chỉ một câu không biết như vậy mà muốn lừa gạt cho qua Trần Gia Bảo tôi sao?” Trong mắt Trần Gia Bảo thoáng qua vẻ nghiêm khắc.

Dường như là Terai Chika thấy được vẻ không kiên nhẫn cùng không tin tưởng của Trần Gia Bảo nên cô ta cũng thầm nhíu mày, hiện giờ độc Thiên Mệnh Ma Nhụy còn chưa phát tác, tu vi của Trần Gia Bảo vẫn còn đó, nếu hiện giờ mà chọc tức anh ta thì cũng không phải lựa chọn hay ho gì.
Vì thế Terai Chika liền cười nói: “Anh Trần đừng vội, Chika còn chưa nói xong mà.

Chừng mười năm về trước, thầy bói âm dương của Nhật Bản chúng tôi từng kiến nghị với Thiên Hoàng muốn mang Ngọc tỷ Truyền Quốc về Nhật Bản, còn về chuyện thầy bói âm dương muốn Ngọc tỷ Truyền Quốc của quý quốc làm gì thì cũng không phải chuyện Terai có thể biết được.”
Trần Gia Bảo thầm kinh ngạc, thầy bói âm dương của Nhật Bản vốn bắt nguồn từ Việt Nam, tuy không được bác đại tinh thâm như đạo giáo nhưng cũng có nét đặc thù trưng của riêng mình.

Rốt cuộc thầy bói âm dương của Nhật muốn có Ngọc tỷ Truyền Quốc để làm gì? Chẳng lẽ là có liên quan đến số kiếp ẩn chứa bên trong Ngọc tỷ Truyền Quốc?
Trần Gia Bảo thoáng cái đã rơi vào trầm ngâm.
Terai Chika thấy Trần Gia Bảo không nói gì cũng vui vẻ giữ im lặng.


chỉ cần kéo dài thời gian thêm chút nữa thì chỗ độc trong người Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ phát tác, đến lúc đó muốn bắt muốn giết Trần Gia Bảo thế nào đi nữa thì cũng chỉ là chuyện trong tầm tay của cô ta.
Nhưng Terai Chika lại dần cảm thấy hết sức ngạc nhiên bởi vì vẻ mặt của Trần Gia Bảo vẫn như thường, cứ như là anh ta chẳng chịu ảnh hưởng của độc Thiên Mệnh Ma Nhụy.
“Sao lại thế này? Hiện giờ cũng đã được ba phút đồng hồ rồi, theo như kinh nghiệm trước đây thì lúc này Trần Gia Bảo hẳn phải phát độc rồi mới đúng, sao giờ anh ta vẫn chẳng có chuyện gì? Chẳng lẽ là do tu vi của Trần Gia Bảo quá cao nên độc tính của Thiên Mệnh Ma Nhụy cần thời gian phát tác lâu hơn?
Terai Chika thầm kinh ngạc không thôi, nhưng cuối cùng cô ta vẫn chỉ cho rằng là do tu vi của Trần Gia Bảo quá cao nên dẫn đến chuyện như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận