Cực Phẩm Thái Tử Gia


Đêm đó, tin thời sự của tỉnh Lỗ Đông cũng phát sóng trực tiếp về hình ảnh của một người tại sân bay, tuy nhiên nơi đó có chút nghiêm ngặt, phóng viên và truyền thông đều bị nhóm quân cảnh đuổi tới một nơi cách khá xa, chỉ có thể chụp được một bức hình Bích Tú Hinh đang bước lên một chiếc xe của quân đội, mấy người đứng xem vã cả mồ hôi.
Đường Thiên Tứ là trực tiếp ngồi phi cơ quân sự để bay tới căn cứ không quân ở Lỗ Tế, ông mang theo sứ mệnh tới, cho nên không ngồi chuyến phi cơ hàng không dân dụng.
Tư lệnh quân khu Lỗ Tế là Đàm Quốc Thắng tự mình đến căn cứ không quân tiếp Thiếu tướng Đường, tuy nói quân hàm của ông ta so với Đường Thiên Tứ cao hơn, còn kiêm Phó Tổng tham mưu trưởng Bộ Tổng tham mưu, nhưng Đường Thiên Tứ lại đại biểu cho quân ủy, ngoài ra bản thân ông cũng là chủ nhiệm văn phòng quân ủy, về cấp bậc đương nhiên bao trùm phía trên quân khu.
Gặp mặt Bích Tú Hinh là trường hợp bí mật, gồm có Tư lệnh quân khu Lỗ Tế, chính ủy và một vài người liên quan, bởi vì Bích Tú Hinh là người mang quốc tịch nước ngoài, lại là đại diện cho đất nước Sri Lanka, cho nên ở phương diện tiếp đãi khá chính quy, cũng tránh cho các tướng lĩnh cấp cao tiếp xúc một mình cô, thảo luận chính là chuyện phòng ngừa quân sự, Bích Tú Hinh cũng đưa hiệp nghị sợ bộ với đất nước Sri Lanka cho Thiếu tướng Đường xem trước xét duyệt.
Có thể nói đây là đàm phán cơ sở giữa hai bên, không ngoài dự đoán của Đường Thiên Tứ, đất nước Sri Lanka quả nhiên đề cập đến tiến trình hạt nhân, ông nhíu mày.
Ban đêm, khoảng hơn 10 giờ, ở Lam Nha Bảo , Đường Sinh nghênh đón nhóm người Đường Thiên Tứ, Đàm Quốc Thắng và Bích Tú Hinh, Thượng tướng Đàm là tướng lĩnh Đường hệ và cùng có liên hệ với nhà họ Đường, ông lấy tư cách cá nhân xuất hiện gặp gỡ cũng không phải là điều bất ngờ, ở đó, Đường Thiên Tắc và Liễu Vân Huệ cũng có mặt.
Có thể nói tối nay các cá nhân gặp gỡ có vai vế tương đối cao, Đường Thiên Tắc là Phó Chủ tịch Tỉnh, Đàm Quốc Thắng là Thượng tướng quân đội, Đường Thiên Tứ đại biểu cho quân ủy, lại cùng là Đường hệ, Đường Sinh đương nhiên cũng là một thành viên tham dự hội nghị, Bích Tú Hinh là khách phương xa, Liễu Vân Huệ đến ngồi tiếp, Mai Chước và Dung Nữ đều có mặt, nhưng không xuất hiện ở phòng khách, ở cùng Đường Cẩn trên lầu, Lý Tú Phổ và Hujino Nana lại càng không được lộ diện.
….Tiến trình hạt nhân của chính phủ Sri Lanka tạm thời chúng ta sẽ không suy xét, chỉ có điều vừa mới bắt đầu tiếp xúc, còn phải nhìn phương diện phản ứng của quốc tế, trực tiếp đàm phán vấn đề hạt nhân là quá mức mẫn cảm, với khẩu hiệu thế giới hòa bình do nước cộng hòa khởi xướng nếu không hòa hợp, sẽ khiến cho Anh, Mỹ làm dấy lên làn sóng dư luận lên án chúng ta ở quốc tế, ‘Trung Hoa uy hiếp luận’, đây là lý do Mỹ đang lo không tìm được.

Thật sự là vậy!
Đường Thiên Tắc cũng chú ý tới vấn đề quốc tế.

Trên thực tế khi ông đã đạt được tới chức vụ này, đã bắt đầu chú ý tới tình hình quốc tế, huống chi nền tảng của nhà họ Đường rất rộng lớn thâm sâu, ông không chú ý đến tình thế quốc tế liên quan cũng không thể nào lãnh đạo nổi, rất nhiều cán bộ phó cấp tỉnh giữ kín như bưng tình thế quốc tế, bởi vì bọn họ biết bản thân rất khó bay lên đến chức vụ kia, có nói cái gì cũng vộ dụng, nếu nói ra điều gì là tự tìm phiền toái.
Nhưng Đường Thiên Tắc lại không như vậy, ông là nhân vật quân nhân lớn thứ hai của nhà họ Đường, tương lai là người cầm lái của Đường gia, lời nói của ông đại biểu cho nhà họ Đường, mặc dù hiện tại những lời này sẽ không khiến người ngoài nghe thuận, nhưng thông qua đại biểu của Đường hệ bày tỏ thái độ, cũng giống như trình bày chi tiết về lập trường của nhà họ Đường.
Ví như Đàm Quốc Thắng, ở quân đội có được sức ảnh hưởng tương đối, ông đang yên lặng lĩnh hội ý đồ của Đường Thiên Tắc, mà những lời ông ta nói ra khả năng chính là do Đường Thiên Tắc mớm cho, ai có thể nói lời nói của Đường Thiên Tắc không truyền đạt ra ngoài được? Chỉ chưa hẳn là do chính ông nói ra thôi.
Bích Tú Hinh mặc dù là đại biểu cho Sri Lanka, nhưng thực chất bên trong chính là người nhà họ Đường, cho nên cô có thể ngồi ở chỗ này nghe lời nói trung tâm của nhà họ Đường.

- Tôi phải tán thành với anh hai, Sri Lanka là nước nhỏ ở Nam á, ảnh hưởng của nó không lớn, nhưng lại rất mẫn cảm, nước đó và Ấn Độ lập trường bất đồng thì chứng tỏ sức ảnh hưởng của nước Mỹ và âu Châu ở nơi đó đang giảm xuống, sẽ bị người ta coi thường.
Đường Thiên Tứ nói:
- Người ta, chính là chỉ nước Mỹ, Liên minh Châu âu, cả nước Ấn Độ, đều phải sống trong bầu không khí của nước Mỹ.
Trên thực tế rất nhiều nước đều phải tiếp nhận kiểu ‘chính lãnh, kinh nhiệt’, tức là chính trị lạnh nhạt, quan hệ kinh tế lại rất chặt chẽ, cứ lấy việc buôn bán mà nói, vẫn luôn tiếp xúc giao dịch với các nước công hoà, đối chiếu số lượng trên tài liệu sẽ thấy, năm nay buôn bán có bước đột phá, đạt 6 tỉ nhân dân tệ, nhưng về mặt chính trị lại phải diễn vai ‘tình nhân của nước Mỹ’.
Đàm Quốc Thắng cười nói:
- Đề xuất của Sri Lanka tuy chỉ là lò phản ứng hạt nhân dân dụng, nhưng bây giờ vẫn còn hơi sớm, bọn họ đã qua vội rồi.
Đường Thiên Tứ nói:
- So sánh với Nhật Bản thì Sri Lanka có là cái gì đâu? Chủ tịch thành phố Tokyo gọi là cái gì Thạch Nguyên, chống Trung chống Mỹ, chính y còn nói ghét Trung, ghét Mỹ, còn nói nước hắn chỉ một đòn đánh chết hai con chó này, thực tế chẳng có hại được ai… Hơn nữa còn mạnh mẽ phản đối thế vận hội ô-lym-pic, ôi trời, những chỉ mong sang năm lúc thế vận hội khai mạc chính thức không thấy người này, Đường Sinh, anh nói hắn có đến không?
ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm Đường Sinh, nhất là Liễu Vân Huệ, ánh mắt nhìn đứa con trai này vô cùng dịu dàng.
- Có, hắn nhất định sẽ đến, có một số người sau khi nuốt lời cũng không hề đỏ mặt.
Đường Sinh cười ha hả nói, đối với vị cán bộ Nhật Bản này, hắn có ấn tượng nhất định, cuộc sống sau này ở đảo Phúc sẽ có rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn.
Chính hắn đã bằng một lời mà làm thiên uy tức giận.

Ngày 8 tháng 3 năm 2011, Thạch Nguyên lúc tiếp nhận phóng vấn Báo Độc Lập của nước Anh, nói là trong một năm có thể nghiên cứu ra đạn hạt nhân, còn phát ngôn với toàn thế giới, làm sao biết ba hôm sau sẽ thế nào.
Chính là tháng 3 năm 2011, Nhật Bản xảy ra động đất cấp 9 lớn nhất từ trước tới này, cũng khiến cho sóng thần và làm hạt nhân ở đảo Phúc thoát ra, nếu gã biết hậu quả lớn như vậy, còn dám nói sao?
Trong vũ trụ mênh mang dường như có một con mắt đang nhìn rõ thế giới này, mỗi một người, lời nói không được bừa bãi, tuỳ tiện.
Trên thực tế, liên quan đến hạt nhân là vấn đề mẫn cảm có tầm ảnh hưởng tới khu vực, quốc gia có được hạt nhân, sẽ không muốn quốc gia khác cũng có được hạt nhân, sự lợi, hại của hạt nhân mặc dù đều đã được nói, nhưng cuối cùng không ai có thể vứt bỏ được sự hấp dẫn của nó, nó thật sự rất hấp dẫn.

Chủ đề hội đàm tối nay chính là thảo luận về đề xuất của Sri Lanka đòi Trung Quốc giúp bọn họ thành lập lò phản ứng hạt nhân, kết luận rất rõ ràng, Đường Thiên Tắc phản đối đầu tiên việc đàm phán với Sri Lanka về vấn đề mẫn cảm này, chỉ là thành lập hợp tác về phòng ngự quân sự, cũng muốn tiến thêm một bước nhưng cần quan sát cái nhìn của quốc tế, trực tiếp bàn về vấn đề hạt nhân thật không phù hợp với phong cách ngoại giao của nước cộng hòa từ trước đến nay.
Mặc dù Đường Thiên Tứ trong miệng là thuộc phái chủ chiến nhưng Đường Sinh cũng sẽ không suy xét vấn đề này trước tiên, sẽ theo lợi ích toàn cục mà suy nghĩ, không thể thoáng chốc đã mở ra đàm phán vấn đề mẫn cảm như vậy, giao lưu xây dựng hệ thống quốc phòng là có thể, nhưng tiếp xúc cũng phải từng bước một mà làm.
Sau khi buổi gặp mặt riêng tư kết thúc, Đường Thiên Tứ và Đàm Quốc Thắng quay về quân khu nghỉ tạm, Đường Thiên Tắc và vợ cũng trở về nhà, Bích Tú Hinh đương nhiên ở lại với Đường Sinh, đến nửa đêm liền có đòi hỏi, mấy tháng này Bích Tú Hinh phiêu bạt bên ngoài, trong lòng cũng vô cùng nhớ nhà, kết quả là một đêm triền miên cũng không đủ, sáng sớm khi Đường Sinh mở mắt, phát hiện chính mình vẫn còn quấn lấy Bích Tú Hinh, đêm qua Đường Cẩn không có xuất hiện.
Trong lòng Đường Cẩn hiểu rõ, Bích Tú Hinh đã lâu không về, cô cũng không thể đem Đường Sinh về phòng ngủ của mình, với lại còn có Mai Chước ở đây, cô liền giả vờ không biết tại sao lại thế.

Sáng sớm hôm sau cô đến trường học trước, cô biết Đường Sinh hôm nay cũng sẽ không đi.
Buổi sáng, thư ký trợ lý của Bích Tú Hinh bận muốn chết, những người này còn đứng ở nhà khách quân khu, nhưng tin tức của Bích tổng vẫn chẳng thấy đâu, các đại biểu đầu sỏ của giới dầu mỏ đều đổ về nhà khách quân khu, hơn nữa phóng viên truyền thông cũng đổ về chật như nêm cối.
L
Mà Đường Thiên Tứ cầm bản ghi chép đại diện của Sri Lanka lên đường quay về Bắc Kinh, báo cáo tình hình liên quan với cấp trên, cũng muốn bên này đàm phán chuẩn bị trước, nhằm vào điều kiện của Sri Lanka phải dựa trên lập trường chúng ta, cũng không bởi vì 10 tỷ đô la Mỹ mà dạo động nguyên tắc.
Ở Lam Nha, Đường Sinh và Mai Chước, Tú Hinh, Dung Nữ đến ngồi ở phòng khách.

Còn về phần nhóm các đại biểu thì do trợ lý thay thế Bích Tú Hinh đi ứng phó, lần này về nước cô mang theo một đống trợ lý tóc vàng mắt xanh, phái đoàn của Chủ tịch đầy đủ như vậy, mới thể hiện được tài năng phong cách quốc tế.
- Theo cá nhân tôi, cứ giao trữ lượng dầu cho một nhà, không cần chia làm ba nhà, như vậy cũng có lợi cho ưu thế khai thác tập trung, nếu không ba gia đình cùng đi đến Sri Lanka, trong lúc qua lại khó tránh khỏi xích mích, trong một hệ thống mọi người chưa chắc đã đem hết sức, ba hệ thống lại càng làm không tốt, phí khai thác cũng tốn nhiều hơn, dù sao thời gian ít nhất cũng phải lên tới 2 năm.
Đường Sinh sau khi nghe Bích Tú Hinh nói liền gật gật đầu:
- Cô là Chủ tịch mà, cô quyết định đi, tôi chỉ là tùy tiện nghe một chút thôi…
- Xem cậu khiêm tốn chưa kìa, nếu chẳng may tôi sai, cậu không được mang tôi ra trừng phạt chứ?

Bích Tú Hinh quay lại phản bác hắn.
Mai Chước và Dung Nữ cùng cười, lông mày Đường Sinh nhíu lại:
- Tôi giống bạo quân như vậy sao? Chước tổng, chị Dung, có đúng không?
- Bạo quân thì không giống, càng giống cái hôn…
Hôn cái gì chưa nói ra, Mai Chước liền im bặt, bởi vì thủ đoạn Đường Sinh thu phục cô trong quá khứ, khi cô muốn giãy giụa cũng đã muộn, nửa người đã dựa vào trong lòng ngực của Đường Sinh.
- Không phải, tôi không phải có ý đó…
- Không cần giải thích, cô nói tôi càng giống tên hôn quân, sai lầm lớn nhất của tôi là đêm qua không đem Chước tổng, Hinh tổng cùng đặt trên một giường!
- Xì….
Hai cô gái cùng tỏ thái độ khinh thường hắn, Dung Nữ lại càng lợi hại hơn, cô cười nói:
- Nói vậy, Đường Cẩn gặp qua chưa?
Ba cô gái đều cười rộ, Mai Chước nói:
- Cho nên nói cách khác hắn là khoe khoang chứ nào dám làm thật? Thiếu gia, đúng không?
Đường Sinh sờ lên mũi:
- Đừng cho là tôi không dám, không tin đêm nay chúng ta thử một lần?
Hắn đổi sắc mặt, trừng mắt nghiêm túc nói.
Kết quả ba cô gái đồng thời bĩu môi, càng khinh bỉ hắn hơn, Đường Sinh không khỏi cười khổ.
- ôi… Xem ra địa vị cao nhất của hôn quân đang bị uy hiếp, mấy người là đang chuẩn bị khởi nghĩa tạo phản hay sao? Theo lý, tôi không có áp bức mấy người đâu nha?
Bọn họ đang cười nói, thì điện thoại của Thiệu Tiểu Giác gọi tới, Đường Sinh nghe máy, Thiệu Tiểu Giác cũng là gọi tới tìm Tú Hinh.
- Đường Sinh, có thể cho tôi gặp Bích tổng Đồng Lăng được không? Công ty khí thiên nhiên Đại Truân chúng ta cũng có năng lực khai thác dầu mỏ.

ôi giời, Đường Sinh mắt trợn trắng:
- Tôi nói này Thiệu tổng, chúng ta cũng đừng làm rối thêm đi? Mấy người ở ba nhà kia cũng sắp đánh nhau đến nơi rồi.
Thiệu Tiểu Giác cười khẽ:
- Đường Sinh, bọn họ đánh nhau là chuyện của bọn họ, dù sao cũng làm việc không rõ ràng rồi, chúng ta giải quyết tận gốc luôn, có được không?
- Thiệu tổng, trước tiên tôi muốn nói, năng lực khai thác của tổ hợp Đại Truân hiện giờ làm người ta lo lắng, mặt khác, khu vực khai thác bên kia của Sri Lanka cũng có nhiều công ty, nước Mỹ là Tuyết Phật Long, nước Nga là Lỗ Khắc, Tô Nhĩ Cổ Đặc, thứ năm nước cộng hoà Dahl cũng đã tới, kỹ thuật của chúng ta sẽ bị người ta chê cười chết, tốt nhất là để cho Công ty dầu mỏ Trung Thạch đi đấu như trước kia đi, về chuyên môn này bọn họ có kinh nghiệm.
Thiệu Tiểu Giác ở bên kia thất vọng nói:
- Đường Sinh, cậu là cổ đông cái kiểu gì thế? Người khác đều đem tài nguyên kéo về công ty của mình, cậu lại chế giễu, đem tài nguyên tốt toàn bộ nhét cho người khác, khí thiên nhiên Đại Hãn cũng có rất nhiều cổ quyền của cậu đấy! Sao cậu lại có thể không có chút lập trường nào như vậy?
Toát mồ hôi.

Đây là lần đầu bị Thiệu Tiểu Giác mắng cho như vậy, Đường Sinh toát mồ hôi:
- Cái này, đừng nóng giận, tôi mời cô ăn cơm.
- Được rồi, vậy thì trưa nay luôn đi, tôi chờ điện thoại của câu.
Thiệu Tiểu Giác cũng không khách khí, mấy khi được Đường Sinh mời, không đi không được.
Đường Sinh bên này ngắt điện thoại, nói với ba mỹ nữ:
- Buổi trưa mọi người cứ ăn cơm đi, tôi đi tán góa phụ nhà họ Vương, ha… ha….
Hắn ta tự châm biếm bản thân, chứ trong lòng thực không dám nghĩ tới chuyện tán Thiệu Tiểu Giác, mặc dù họ Thiệu kia thân hình thật hấp dẫn mê hồn.

Mồ hôi lại tuôn rơi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui