Phó Giám đốc sở Liễu dùng một tiếng để nói chuyện với cán bộ cấp phó thành phố (thành phố cấp 3), mới có thời gian cùng ngồi với con trai.
-… Ân Minh, là trợ lý mới của mẹ, con cũng làm quen đi?
Trước tiên Liễu Vân Huệ ngồi xuống giới thiếu trợ lý mới với con trai, Ân Minh ít nhiều còn có chút ngượng ngùng nhìn Đường Sinh, miễn cưỡng mỉm cười, trong lòng lại nhớ tới việc vừa mới lúc nãy hắn nói bằng tiếng Anh.
Đường Sinh chỉ cười cười, nhìn Ân Minh gật đầu, mẹ lại nói:
- Đúng rồi, Ân Minh, hình như đã nghe cô nói qua, bạn trai cô là công nhân kỹ thuật của xưởng đóng tàu phải không? Xưởng đóng tàu nào vậy?
Liễu Vân Huệ cảm thấy Ân Minh rất tốt, trong lòng cũng quan tâm tới người yêu cô một chút.
Cấp dưới được lãnh đạo quan tâm tới gia đình, trong lòng sẽ cảm thấy ấm áp, một người lãnh đạo tốt sẽ không dựa vào sự uy nghi của mình khiến cấp dưới sợ hãi.
- Ồ, anh ấy làm ở một xưởng đóng thuyền nhỏ của tư nhân thôi ạ, trước đây là sản nghiệp của tập đoàn Đông Thái, hiện giờ xem như là của Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh.
Không ngờ là ở Đông Thái, lần trước Liễu Vân Huệ có nghe cô nói qua, nhưng thật ra không hỏi cụ thể:
- Ồ, ở đó thấy thế nào?
- Biết nói thế thế nào nhỉ? Doanh nghiệp tư nhân dùng người dường như không có nguyên tắc, lấy anh ấy mà nói, cũng là nhân tài có bằng cử nhân thiết kế, ở Tập đoàn Tàu thủy Trung Quốc được đãi ngộ cao, tuy nhiên chỉ vì một lần đắc tội với thủ trưởng mà khiến cho người ta ném sang một bên, tính tình anh ấy lại bướng bỉnh nên từ chức luôn.
- Vậy à, nếu môi trường không được tốt lắm, cháu tìm Đường Sinh nó có thể giúp đỡ được đấy, Đông Thái đều là người quen của nó mà.
Liễu Vân Huệ trước sau cứ mải quan tâm tới trợ lý của mình, sau mới nhìn con trai nói:
- Cậu ba con hiện giờ đang cưỡi xe ba bánh đi giao hàng đấy.
- Là sao ạ? Đó là chuyện tốt mà, đồng ý làm thật sự là mở đầu tốt đẹp, rèn luyện rèn luyện đi, sáu tháng cuối năm có thể triển khai công thức quảng cáo SUV, để cậu ở Nam Phong xử lý cửa hàng SUV Phượng Khí, hướng dẫn nghiệp vụ cho các đại lý ở địa phương, sẽ kiếm được khá.
Đường Sinh hiểu được mẹ đang nói em trai mẹ cưỡi xe ba bánh đưa hàng là có ý gì, làm trái tim người chị đau, đương nhiên bà cũng sẽ không nói thẳng con giúp cậu con kiếm tiền, con trai là người thông mình nên sẽ hiểu, bà liền mỉm cười:
- Con không sợ sẽ khiến cậu mệt chết sao?
- Con không sợ, hồi con còn bé cậu không ôm con, phải không?
Đường Sinh cố ý chọc giận mẹ:
- Là mẹ sợ đúng không?
Liễu Vân Huệ quay người xem thường, lúc này Ân Minh đã đi ra phòng ngoài:
- Em vợ của Chú họ con Thiên Quân sẽ đến Tuyền Thành, có thể phải làm mua bán gì đó, mẹ cùng cha con cũng không muốn đón tiếp cậu ấy, con đi ứng phó một chút vậy, người ta muốn tới chỗ con mà.
- Con nói mẹ này, tình cảm của con với cậu thật là lớn nhé?
Đường Sinh cười việc đó, người ta đều hâm mộ tiếng tăm nên mới tìm đến đây.
- Thằng con này, tính cha con con cũng biết rồi, nếu như chính mình không có bản lĩnh, nghĩ đơn giản là muốn dựa vào ông ấy nâng đỡ, cha con sẽ không nâng đỡ người ta đâu, chính cha con cũng từ cơ sở mà đi dần lên, cho nên rất ghét loại không có bản lĩnh phải dựa vào quan hệ mới đi lên được hoặc người cầu lợi.
Nếu chỉ cần có bản lĩnh một chút, cha con sẽ nâng đỡ một chút, chỉ có điều cha con sẽ không dễ dàng mà đưa tay ra, con hẳn là cũng hiểu.
- Đương nhiên ở Giang Lăng, Đường Dục cũng là lợi dụng sự chiếu cố của mẹ cố chấp làm lệnh tiễn, bởi vì chuyện này, cha con ấn tượng đối với ông ta không tốt lắm, chủ yếu là lúc đó không chịu thua kém, bằng không đã sớm bị sa ngã rồi, hẳn sẽ bị làm cho đau đầu.
- Con còn khoe khoang à?
Liễu Vân Huệ cười lại hỏi hắn vừa dùng tiếng Anh giao lưu với ai vậy, Đường Sinh cũng nói qua, sau đó Phó Giám đốc sở Liễu nghẹn liếc mắt một cái ra phòng ngoài, giọng nói thấp:
- Ân Minh tiếng Anh tốt lắm, cô ấy nghe sẽ hiểu, có một số việc không thể truyền ra bên ngoài, cho nên vừa rồi con có tỏ thái độ với cô ấy, cô ấy nếu là người thông minh cũng sẽ hiểu được phải làm thế nào, con xem nếu có thể chiếu cố cô ấy cùng người yêu thì chiếu cố một chút.
Liễu Vân Huệ thay con trai cho Ân Minh một chỗ ổn định, tuy có một số việc nói ra bên ngoài cũng không sao, nhưng Liễu Vân Huệ và Đường Sinh cũng không muốn cho nhiều người biết chuyện trong nhà bọn họ, bởi vì có một số người đang nhìn chằm chằm vào người nhà Đường gia, tóm lại, cẩn thận được vạn năm thuyền.
- Mặt khác, chú con đã gọi điện thoại cho cha con, nói cậu em vợ ông ấy sẽ đến đây, chúng ta cũng muốn chiêu đãi một chút, con đại diện đi đi, mẹ với cha con có thân phận đặc biệt, không muốn lộ diện.
Trên thực tế Liễu Vân Huệ và Đường Thiên Tắc đều không thích tiệc rượu.
Khi xuống lầu cũng là Ân Minh đưa Đường Sinh ra, sau khi ra đại sảnh cô còn di theo:
- Đường Sinh, cậu đi đâu vậy? Tôi đưa cậu đi?
Vị trợ lý này cũng có xe riêng à, đương nhiên là mượn ở văn phòng Sở Tài chính, cũng vì muốn tu bổ mối quan hệ với Đường Sinh một chút.
- Vậy làm phiền chị Ân rồi, đưa tôi tới khu cao ốc hiện đại đi…
Đường Sinh chuẩn bị cho việc chiêu đãi buổi tối cùng cậu em vợ của chú họ, hiện giờ trở về trụ sở Sắc Hinh, Đường Cẩn ở chỗ nào đó, trên đường là hỏi một chút về chuyện của bạn trai Ân Minh, cũng biết anh ta tên là Tống Bân.
Xem ra ở Ân Minh, cô cho rằng Đường Sinh và Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh cũng là nhờ ảnh hưởng của cha hắn mới được thế? Ai chẳng biết Tổng giám đốc điều hành Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh Liễu Tông Quyền thường xuyên tới Uỷ ban nhân dân tỉnh báo cáo công tác với Phó chủ tịch tỉnh, cho nên người ta đối với Đường công tử đương nhiên sẽ có chút khách khí.
Chỉ là không nghĩ ra đoạn nói chuyện giữa hắn với người nước ngoài kia sao lại nhắc đến chuyện đem xưởng đóng tàu tới Libi? Hay là muốn đầu tư ở đó?
Đương nhiên việc đó chỉ suy nghĩ trong lòng, không thể hỏi, người ta đã dặn dò không được nói chuyện này ra ngoài, mình có thể hỏi sao?
Quả nhiên khi xe tới khu cao ốc hiện đại này liền trực tiếp đi vào trụ sở Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh, Ân Minh nhìn toà nhà này ít nhiều có chút hâm mộ, nghe bạn trai Tống Bân có nói một ngày nào đó anh ấy muốn làm người quản lý ở địa phương, nên đây là mục tiêu anh ấy vì mình mà ra sức phấn đấu.
Ngay sau khi Đường Sinh xuống xe, nhìn thấy ở đại sảnh ngoài của trụ sở Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh không ngờ lại có dáng đứng phong tư yểu điệu của Lý Tú Phố cùng Hujino Nana.
Hắn và Ân Minh chào hỏi, ý muốn cô đi trước.
Đợi xe của Ân Minh chạy tới cửa lớn của trụ sở Sắc Hinh mới thấy Đường Sinh cùng hai người phụ nữ tuyệt sắc giai nhân đứng cùng nhau, người này, quả nhiên là công tử đào hoa, đó là lí do vì sao Cổ Kim Tú nói hắn rất biết thưởng thức?
Đường Sinh không nghĩ rằng Lý Tú Phổ sẽ mang theo Hujino Nana tới nới này, trước đó mình cũng không nhận được điện thoại của cô.
- Đường Sinh, thật ra là tôi cùng Nana đang đi dạo phố, đi nửa đường thì nhận được điện thoại, nói là cô ấy đang ở căn cứ bí mật ở chỗ bộ đội đặc biệt quốc gia theo dõi, nếu không rời đi sẽ khiến cho người ta rơi, còn nói nơi đó có chuyện hết sức quan trọng, muốn đi xem.
Ánh mắt Đường Sinh liền nhìn chăm chú vào Hujino Nana, thực ra trong khoảng thời gian này nữ vương Hujino Nana đã biến thành một nô lệ ngoan ngoãn, khiến Lý Tú Phổ cũng nghiện, cô dần dần vứt bỏ giấc mộng nữ vương, có lẽ cô vẫn đang giả bộ như vậy, ở chịu nhục, đang chờ cơ hội.
- Chủ nhân, xin hãy tin tưởng tôi, lần này tôi ra ngoài sẽ khiến Tú tiểu thư chú ý đến tôi, tôi sẽ không phản bội đâu, tôi vĩnh viễn là một nô lệ trung thành, chủ nhân vĩ đại như một ánh mặt trời khiến lòng tôi say mê, tôi nguyện ý sẽ vĩnh viễn phục vụ dưới chân của chủ nhân.
Lý Tú Phổ nôn khan:
- Cô thật khiến người ta sợ đấy? Sao vừa thấy Đường Sinh đến đã nói những lời buồn nôn như vậy?
Đường Sinh không quan tâm tới việc này, chỉ nhìn chằm chằm Hujino Nana:
- Căn cứ bí mật của cô có gì ? Sẽ không phải chỉ là một nhóm nhỏ chứ?
Phù, Lý Tú Phổ mắt trợn trắng, bỏ qua những lời khinh thường của Đằng Dã Nại, cô? Còn có thể có được một nhóm nhỏ sao? Thật là trò đùa?
Nhưng rõ ràng sắc mặt Hujino Nana đã thay đổi, cuối cùng nói:
- Cái gì cũng không thể gạt được Đường Sinh, đúng vậy, bốn năm trước có một số chuyên gia Liên Xô bị tôi bắt cóc, nước Nga vẫn luôn truy tìm tung tích chúng tôi, chủ nhân, bọn họ rất giàu có…
Đường Sinh ngả cằm, không phải ngươi chứ? Ngươi đúng là lợi hại, một tên du côn quốc tế cũng học người ta làm tổ chức? Để làm gì? Nguy cơ như vậy trên phim ảnh cũng nhiều? Cũng muốn làm đầu đạn linh tinh đi uy hiếp nước khác sao? Phục ngươi rồi.
Lại nói tới đất nước của Hujino có không ít lò phản ứng hạt nhân, trong trí nhớ thế hệ sau của Nhật Bản có nguy cơ động đất là do hạt nhân cũng đủ làm người ta sợ hãi, cũng là lần đó nguy cơ hạt nhật của họ đã để lộ dã tâm, bởi vì lò phản ứng hạt nhân của người ta không phải bình thường chỉ là ô-xy hóa Uranium đôi, mà là Uranium bất đôi, đứng ở góc độ học thuật nói về Uranium bất đôi có thể làm đầu đạn hạt nhân, Chiến tranh thế giới thứ 2 xảy ra Hiroshima và Nagasaki cũng đã hứng chịu đầu đạn này, như vậy là vấn đề đã rõ ràng, người ta nắm giữ ưu thế về hạt nhân, chẳng lẽ nguy cơ hạt nhân thay đổi là do ông trời có mắt?
Giống như các quốc gia thua trận trong Chiến tranh thế giới thứ hai, nhóm nước nhỏ không thể làm hạt nhân, có lẽ nước Mĩ cũng một mắt nhắm một mắt mở, nhưng nước cộng hòa sẽ không, vấn đề này cần có một lập trường vững vàng, giống như Chiến tranh thế giới thứ 2, nước ta không thể làm ngơ được.
Cũng giống như việc Mỹ sẽ không đồng ý để Bắc Triều Tiên xây dựng hạt nhân như vậy, chúng ta cũng không đồng ý việc xây dựng hạt nhân này, việc này uy hiếp rất lớn.
Cho nên lúc này Đường Sinh đối với việc Hujino Nana nói rằng cô dám bắt cóc mấy chuyên gia hạt nhân của Liên Xô mà nghĩ đến nhiều việc, nhìn sâu liếc mắt với Hujino Nana một cái, trầm giọng nói:
- … Cô không đi thì sẽ không chuyển được họ đúng không? Các người phá vỡ kế hoạch hạt nhân không phải như vậy không có năng lực gì sao? Nhưng, tôi cảnh cáo cô, không nên thay đổi suy nghĩ, mấy người chuyên gia này, cô chỉ cần ra lệnh người của cô, dẫn bọn họ đi tới Libya, tôi sẽ ở bên đó gọi người tiếp ứng, nếu là cô thay chính phủ cô đi cướp bóc nhân tài, khả năng là sẽ bắt đầu cho những tai họa.
Trong mắt Đường Sinh có một sự linh hoạt, sát khí sắc bén, tuy chỉ là chợt lóe lên nhưng cũng hiểu được sâu trong lòng Hujino Nana, cô run rẩy.
Cô tin tưởng Đường Sinh có ý định không phải nhằm vào cô, chỉ là cô cũng thấy không sao, suy nghĩ một chút tới kết cục của mãnh hổ Murs, liền khiến đầu Hujino Nanađau, người đàn ông đẹp trai này nếu có bão nổi lên, ai biết hắn sẽ làm ra chuyện gì? Thật sự là khiến người ta sợ mà.
- Hiểu rồi, chủ nhân, tôi sẽ bảo bọn họ bí mật đưa người đi, chỉ có điều có một số thiết bị nghiên cứu không thể mang đi…
- Hủy toàn bộ, không nên lưu lại chứng cớ gì, mang kỹ thuật đi là tốt rồi.
Trong lòng Đường Sinh thở dài, người ta có thiết bị tinh vi, còn sợ không điều tra được công việc thực nghiệm thế nào sao?
Đuổi Lý Tú Phổ cùng Hujino Nana đi, mặt Đường Sinh trầm như nước đi vào trụ sở Sắc Hinh, ở trong này, người biết hắn không nhiều lắm, hắn rất ít đi vào bằng cửa chính, đa phần là hắn đi vào cửa sau cầu thang chuyên dụng của Chủ tịch, hôm nay đến tìm Đường Cẩn.
Trương Na vẫn ở ngành đó, tuy nhiên cô may mắn được thăng chức, được xét duyệt thành Phó phòng, là lãnh đạo trực tiếp của Đường Cẩn, tương đương với việc thay thế vị trí trước đó của Hồng Lương Vũ, cô thấy biết dụng ý của Đường Sinh với Đường Cẩn, nhưng vẫn nhìn không thấu bọn họ.
Lần trước ở khách sạn không may xảy ra chuyện đó, Đường Sinh còn cùng Uỷ viên thường vụ Tỉnh ủy Lưu Quang Chấn bắt tay, khiến một đống người ở phòng Thông tin đối ngoại sợ hãi.
Khi đó lúc đầu Trương Na không tin là Đường Cẩn bao Đường Sinh, xem ra phải là Đường Sinh bao Đường Cẩn rồi? Không ngờ muốn làm phản.
Xét duyệt chỗ Đường Cẩn cũng sẽ cùng mọi người làm một số công việc bình thường, nhưng sẽ không mệt lắm, lại tích lũy được kinh nghiệm, lúc rảnh thì vòng qua, hiện giờ không thể bơi được, không giống Đậu Đậu các cô trong chốc lát có thể kéo cô đi chơi.
Đường Sinh đến tìm Đường Cẩn khiến không ít người phát hiện ra Đường Cẩn là người trong lòng Đường Sinh, dù sao thì cũng là một thanh niên đẹp trai, thật ghen tị hâm mộ, đương nhiên Đường Sinh không thể quấy nhiễu người ta làm việc, sau khi tìm Đường Cẩn ra ngoài thì tới phòng Trần Khiết trưởng bộ phận giám sát ngồi.
Lần trước lấy được anh trai của Trần Khiết là Trần Chinh, hiện giờ Trần Chinh là quản lý cao cấp ở Giang Lăng Cẩn Sinh, chỉ huy một tổ nhỏ khoa học kỹ thuật khắc phục khó khăn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...