Cực Phẩm Thái Tử Gia


Cao Tiểu Sơn trở lại quân khu Lỗ Đông thì đã là chuyện nhiều ngày trước, lần này Trường đại học kinh tế tài chính Lỗ Đông mời quân nhân chính quy tiến hành huấn luyện quân sự hóa, Cao Tiều sơn lần này là tổng giáo quan, đây chính là anh ta chủ động yêu cầu.
Tiểu Sơn biết Đường Sinh phải học quân sự vài ngày nên quyết định theo cậu ta cưỡi ngựa xem hoa, bình thường thì cô bạn gái Bàng Quyên và chị Cao Ngọc Mỹ, Vương Tĩnh bọn họ dính lại nhau, rất ít xuống doanh trại, bọn họ hình thành một cái vòng tròn thậm chí còn vào cả biệt thự của Sắc Sắc chỗ đó nữa.
Ban đêm Đường Sinh gọi Cao Tiểu Sơn đi uống rượu, và hai người đều dẫn bạn gái của mình theo, Đường Cẩn và Bàng Quyên, sau khi phát sinh chuyện ở thủ đô thì mối quan hệ của Cao Tiểu Sơn và Bàng Quyên Nhi xem như đụng đáy, mẹ của Bàng Quyên Nhi là Huệ Minh Phàm đối với Tiểu Sơn cũng rất đỗi hài lòng.
- Tiểu tử Miêu gia kia không ngờ lại chạy đến Trường đại học Kinh tế tài chính Lỗ Đông, tôi có dự cảm tình hình Lỗ đông chắc chắn phải phức tạp hơn
Cao Tiểu Sơn sau khi tiếp xúc với Đường Sinh thì có thay đổi rất lớn, không hề có vẻ kiêu ngạo của một công tử, y cũng lạnh lùng hơn rất nhiều, vả lại đầu óc cũng không có ngu, lại từ nhỏ hoàn cảnh không giống với người ta, tất nhiên suy nghĩ với bạn bè đồng trang lứa hay người bình thường phải có khác biệt.
Gia sản chìm của Đường Sinh làm cậu ta rất bất ngờ, nhưng cậu ta cũng biết chính mình khó mà ngóng được bóng lưng của người anh rể này.

Nhưng rõ ràng là tương lai của Cao gia muốn cột với Đường gia cùng một chỗ, mà nếu mất đi sự chốnng đỡ của Đườnng gia thì e là Cao gia tuột dốc không phanh.
Độ mẫn cảm chính trị của Đường Sinh khá cao, kỳ thật nhiều phương diện cậu ta rất ưu tú, điểm này khiến Cao Tiểu Sơn cực kỳ khâm phục, cậu ta và Đinh hải Quân trước giờ không khâm phục bất cứ ai nhưng sau khi gặp Đường Sinh thì quỹ tích của họ đã thay đổi triệt để.
Nghe Đường Sinh nói tới Miêu gia thì Cao Tiểu Sơn nhăn mày lại:
- Lão gia nhà họ Miêu phải nói như thế nào đây nhỉ? Để tôi đánh giá họ thì chỉ có hai chữ: “Tròn trịa” mà thôi, ông nội tôi cũng nhận xét qua lão nhân gia nhà họ Miêu gió chiều nào xoay chiều đó, rất biết lợi dụng sơ hở, lập trường không quan trọng!
Đường Sinh xem thường, lập trường không quan trọng sao? Chuối thật, đã lăn lộn trong chốn quan trường không có lập trường thì làm sao mà lăn lộn được đây? Sẽ làm cho người khác có ấn tượng xấu, lập trường giống như hành vi thường ngày, một ngưòi mà hành vi thường ngày không tốt thì ai sẽ tôn trọng chứ, đây không phải là việc tròn trịa có thể bù đắp được.
Nước cộng hòa non trẻ cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, không thể phủ nhận thế hệ sau của các công thần cách mạng cũng lên sân khấu chính trị.

Dù gì thì đời thứ hai và đời thứ nhất vẫn có chút quan hệ dù bí ẩn hay công khai, ít nhiều thì lý lịch của con em đời thứ hai vẫn được các cán bộ cấp cao biết đến nhưng các gia tộc cách mạng đang xuống dốc thì không truyền đến đời thứ ba, cho dù có truyền đến đời thứ ba thì cũng rời xa trung tâm chính trị, đó là một sư thật
Trị quốc không phải bằng vào kinh nghiệm hay lý lịch tổ truyền là có thể được, mà chân chính bằng chân tài thực học.

Anh không có năng lực cho dù là con cháu của vĩ nhân cũng lăn sang một bên.


Thời buổi bây giờ chớ không phải thời cổ đại hay là đế chế vương quyền, chỉ cần là con của vua là người ta có thể đưa anh lên, làm gì có chuyện tốt đẹp vậy được, anh làm không xong, cảm phiền anh biến, và té ra chỗ khác, đừng làm hạn chế hay chậm trễ sự phát triển của quốc gia, người tài còn nhiều mà
Nói chi xa gần nhất là Mao gia đời thứ nhất hùng tài đại lược như thế nào? Nhưng đến đời thứ ba thì cũng không có thấy bất luận dấu hiệu huy hoàng nào, chìm trong chúng sinh, nhân gian, duy truyền lại chỉ có huyết mạch mà không có truyền năng lực, chỉ thế thôi
Dù anh có được bối cảnh hiển hách đi chăng nữa nhưng thời đại ngày nay khó có thể truyền cho con cháu hai đời.

Ở Trung Quốc có câu ‘Giàu không qua ba thế hệ’, thường thì đời thứ 2 bắt đầu có dấu hiệu sa sút rồi, chỉ có điều vốn của thế hệ đi trước còn lại nên tiêu pha cũng chưa có thấy khó khăn cho lắm.

Đã không còn áp lực và không có chí hướng cũng như lý tưởng của tổ tiên khi xây dựng sự nghiệp để đến một ngày, không còn gì cả, xem xem mi thành bộ dáng chi? Người ta nói còn trẻ không gắng về già ăn đắng, người sống trên đời chỉ dựa vào chính mình mà thôi
Nói về Cụ Đường, khi những đứa con bước chân vào làm quan dù cao hay thấp hầu như chưa chiếu cố cho bất kỳ người nào cả, duy chỉ có từ xa nhìn vào xem anh thành thục mặt nào? Năng lực anh ra sao? Tự anh đi đi nhé, thời khắc mấu chốt chẳng may cho anh thì cha đỡ cho anh cũng không thành vấn đề gì.

Nhược bằng anh không có tâm chí, lại không năng lực kêu bằng an phân thủ thường đi nhé, sân chơi này người bình thường không có thể bước chân, tốt thì còn đỡ, mà không tốt thì mạng tẫn nhân vong.

Đương nhiên người làm cha luôn kỳ vọng vào con cái của mình, nhưng người con trai làm phụ thân an tâm thực sự có lẽ đốt đuốc tìm cũng không thấy được vài người.
Trải qua hai kiếp làm người Đường Sinh hiểu rõ đạo lý này, vì vậy cho nên cậu ta mới nhảy ra kinh doanh, dựa vào năng lực của mình tạo ra một vùng trời kinh doanh riêng, phụ tá cho phụ thân bước lên đỉnh cao, mặc dù con cháu sau này có tầm thường cả đời.

Nhưng dẫu sao thì lạc đà gầy vẫn còn hơn ngựa chớ, tài sản cũng có thể quá hai đời, và là nhân tài không cần đỡ, bùn lầy thì chẳng hồ nên tường được, Đường Sinh chả muốn làm một mảnh bùn lầy do đó hắn phải phấn đấu
Bằng vào năng lực của bản thân mình thay đổi quỹ tích vốn có, làm cho vận mệnh mỗi người thân cận hắn, làm cho mạng lưới quan hệ rộng mở hơn, từ từ tạo thành thanh thế, từ thanh thế, nhân thế tiến thành nghiệp, đại để như vậy đi.
Cao Tiểu Sơn cũng hiểu được đạo lý đơn giản này, cây có rễ sâu cành lá mới dựa vào được.


Đường Gia thế lực mạnh như thế nào chứ? Không nói riêng ông cụ đủ uy hiếp cả Trung Quốc, chưa kể Đường Thiên Tắc như mặt trời đang lên, và Đường Sinh nắm tài nguyên khủng bố thế nào? Người khác thì không nắm rõ, nhưng chẳng lẽ mắt Cao tiểu Sơn mù màu à? Nhiều không dám nói, duy mới một năm mà Đường Sinh tạo ra của cải hàng chục tỷ, anh bằng sao? Anh có tài ư? Anh làm sao mà so với người thanh niên này được, chưa kể là anh ta mới 19 tuổi mà thôi.

Trong lòng Cao Tiểu Sơn thừa nhận y kém xa Đường Sinh cả ngàn dặm.
Mà hiện tại Đường Sinh chỉ từ việc con cháu nhà họ Miêu đến Lỗ Đông đã nhìn thấy là sẽ ảnh hưởng tới cục diện chính trị Lỗ Đông, điều này trong lòng Tiểu Sơn không có nhận thức, có thể nói anh ta là mù tịt về chính trị nói khó nghe một chút là ngu dốt về chính trị, bảo anh ta đánh người thì còn được chứ cái khác thì …
Đường Sinh cũng chỉ muốn từ miệng Cao Tiểu Sơn biết một ít tình hình của Miêu gia, cậu ta cũng không trông cậy vào y bày mưu tính kế cho mình
Cao Tiểu Sơn liền kể cho Đường Sinh nghe về những hiểu biết của mình về Miêu gia.

Lấy ví dụ về Miêu Tuấn Phong một chút, nghe nói lần trước cậu và y có xung đột, tiểu tử kia thấy chơi không lại cậu liền mượn gió chuyển hướng, đây là điểm đặc trưng của gia tộc nhà gã.

Từ cha cho đến các chú, bác của y đều như vậy, ông nội tôi nói như vậy cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ ràng lắm ông nói rằng Miêu gia người nào người nấy đều linh hoạt, nói chuyện không đỏ mặt tí nào cả ( Ý là nói dóc đó mà)
Lúc Đường Sinh và Cao Tiểu Sơn tụ một chỗ thì ở một nơi khác ở Tuyền Thành một nhóm do Miêu Tuấn bách cầm đầu cũng đã tề tựu đông đủ
Miêu Tuấn Bách và Lâm Hiểu Kháng là đầu lĩnh, vài người khác như Cố Đào, Trần Hữu Binh, Hàn Tĩnh, Lục Thành một đám người không phải con nhà quan thì cũng con nhà thương (nhà giàu).

Vòng tròn nhỏ hẹp hình thành tạo nên một cỗ lực lượng nhất định, còn có hai cô gái đang ngồi, một là Đàm Linh, người kia là Khương Tiểu Uyển, xem chừng cũng có lai lịch, ở thủ đô là bạn học của Miêu Tuấn Bách, giờ quây tụ lại chỗ này.

Kỳ thật Miêu Tuấn Bách để ý tới Đường Cẩn cũng chỉ mang tâm lý chơi đùa, người mà y để ý tới thực sự chính là Đàm Linh vì cô là người của Đàm gia.

Phụ thân Đàm Linh chính là Đàm gia lão Đại – Đàm Bảo Hoa chủ tịch tình nào thì không nhớ, là thế hệ con cháu đời thứ hai trong nhà họ Đàm duy nhất theo chính trị
Hiện nay Đàm gia xem như không phú thì quý, trên có ông cụ trấn thủ, dưới có Nhị gia trấn thủ quân ủy ngang hàng với ông nội Cao Tiểu Sơn.

Đàm gia thế hệ thứ 2 có 9 người, Đàm lão đại có 5 người, Đàm lão nhị có 4 người.

Đàm Bảo Chân mà Đường Sinh quen biết chính là con gái út của Đàm lão nhị và cũng là bạn thận của Đồng Thiến Thiến, nhưng Đàm gia đại đề đều là quân nhân, duy có lão đại Đàm Bảo Hoa là một ngoại lệ.
Quân đội trong bối cảnh chính trị mới dường như không có ảnh hưởng nhiều lắm, thật ra không đúng lắm, trong cao tầng chính trị, người chủ quản rất để ý quân đội ủng hộ cho mình.

Điều đó đại diện cho thực lực chân chính như thế nào, bất kỳ thời đại phát triển nào, quân đội tồn tại không thể thay thế, trên thế giới để đánh giá lực lượng của một nước thì lực lượng quân đội chiếm vị trí tương đương trọng yếu.

Không có quân sự thì thật ra cũng chẳng có chủ quyền gì, nếu xảy ra sự cố lấy gì đối kháng, người ta ức hiếp anh, quân sự mà không đối kháng được thì các mặt khác lấy gì nói.
Đàm gia vị trí trong quân sự có cao một chút, do vậy nhiều thế hệ sau của Đàm gia lấy quân làm bạn, và hình thành nên gốc rễ của Đàm gia bây giờ
Miêu Tuấn Bách từ nhỏ đã được ông nội sủng ái, yêu thích tính cách thông minh của y và cũng từng nói cậu ta sau này sẽ có hy vọng là châu là báu, và sau này sẽ là trụ cột của Miêu gia, tiên đoán của ông thành sự thật hay không thì không biết nhưng có thể thấy được ông cưng chiều y đến nhường nào.
“Tuấn Bách à, Đàm gia không phải không có cô bé là bạn học của con sao? Đưa về cho ông xem mặt mũi như thế nào đi nhé.” Đây chính là phương lược của ông cụ, con cháu của mình mà cưới con cháu Đàm gia thì hai nhà liên thủ, và hình thành nên một liên minh chính trị mới
Miêu Tuấn Bách đang chú ý đến Đàm Linh, tuy không tính là mỹ nữ nhưng có khí chất độc đáo.

Từ khi bọn họ cùng học trung học thì cậu ta cũng đã theo đuổi Đàm Linh, hơn nữa sau khi học xong trung học thì y cũng thành công thu phục Đàm Linh gia.

Trong lòng y cũng có toan tính, y chỉ chờ làm được chuyện đó với Đàm Linh rồi dẫn cô ta về gặp ông nội, có 2 lần suýt nữa thì thành công, nhưng Đàm Linh nói không y đành chịu.
Nữ nhân họ Đàm đều là người cứng rắn và mạnh mẽ, vì là gia tộc quân nhân nên phong cách cứng rắn, trước mắt cô thì Miêu Tuấn Bách không phải là người cứng cáp.
Miêu Tuấn Bách có thể cùng một chỗ với bọn Lâm Hiểu Kháng do hàn Tĩnh giới thiệu, gã là người Long Cương trước đây là bạn học của Lâm Hiểu Kháng.


Cậu ta gia thế thì có tiền thường xuyên đi thủ đô tiêu xài, cũng không biết như thế nào mà quen được Miêu Tuấn Bách.

Miêu Tuấn Bách không có miễn dịch với tiền, tiếp xúc vài lần thì bị Hàn Tĩnh dùng tiền đập thành bằng hữu, còn cô gái Khương Tiểu Uyển là bạn gái của Hàn Tĩnh.
Nói về tiểu Khương, cô bé này cũng có lai lịch không vừa đó, cha là chủ nhiện Ủy ban quản lý giám sát tài sản Nhà nước Khương Thế Bình.

Cô và Hàn Tĩnh quen biết nhau trong một lần tông xe, và Hàn Tĩnh ra tay khá hào phóng trực tiếp mua chiếc xe mới cho cô, một chiếc Porsche Cayenne đã cướp mất trái tim của của Khương Tiểu Uyển.
Bố của Hàn Tĩnh là phú gia thứ nhất Long Cương, cũng là một trong thương nghiệp về thuyền lớn nhất vùng duyên hải Lỗ Đông, có nghe nói tài sản cũng hơn 10 tỷ
Vài người tập trung lại một chỗ này thì mối quan hệ lại càng thêm phức tạp, từ Miêu hệ, Vương hệ, Đàm hệ kết quả như thế nào xảy ra? Đừng có mà coi thường nhưng đứa nhỏ nhé, nếu tụ tập với nhau mà sinh ra lợi ích thì các đại nhân trong gia tộc bọn họ cực kỳ xem trọng, hiện tại cũng khó nói trước lắm à
Cố Đào, có cha là Bí thư Thành ủy Long Cương, Trần Hữu Binh, cha là Chủ tịch thành phố Hải Khẩu; Lục Thành cha lại là phú ông Đảo Sơn, bọn họ và Hàn Tĩnh là bạn hữu kiêm bạn học, mọi người nếu không phải có cha làm quan thì cũng có bố làm phú ông, bọn họ cũng có thể cùng nhau giao lưu chơi bời với nhau.
- ...!Mẹ kiếp, họ Đường kia lại muốn “đấu kiếm” với tôi, ngày mai bắt đầu thời gian tập quân sự, xem tôi trừng trị hắn như thế nào.
- Hahaha, “đấu kiếm” à? Cái này tôi thích nha
Hàn Tĩnh cười phá lên, bọn họ không kiêng kị khi nói chuyện, Đàm Linh và Khương Tiểu Uyển cũng tập mãi thành thói quen.

Bình thường ở cùng nhau thì sống mơ mơ màng màng, hành vi của Đàm Linh thì còn tốt một chút riêng Khương Tiểu Uyển và Hàn Tĩnh đã sớm lên giường với nhau rồi.

Hơn nữa Hàn Tĩnh không phải là bạn trai đầu tiên của cô, điều này Hàn Tĩnh hơi rối rắm nhưng cha người ta là chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Quốc gia nên y phải nịnh bợ Khương tỷ tỷ.
- Cũng không phải lần đầu nghe nói tới cách nói “đấu kiếm” này nhưng thực sự không hiểu được ý là như thế nào, Tiểu Uyển cậu có biết không?
Khương Tiểu Uyển bĩu môi nói bên tai Đàm Linh:
- Là cái đám nam nhân xấu xa này họp lại “thi chim” đó, hai con chim cùng cương lên rồi đập vào nhau xem của ai bị đập nhũn trước mà ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui