Cực Phẩm Thái Tử Gia


Nhưng một sự kiện ngoài ý muốn đã khiến Hujino Nozomi không thể không sửa đổi kế hoạch, chính là vào buổi chiều tối hôm đó, Lý Tuấn Hách bị giam giữ đã tự sát.
-Mẹ kiếp, cứu sống y, cứu sống y.
Hujino Nozomi lại rít lên, Lý Tuấn Hách nếu chết thì kế hoạch sẽ thất bại.
Quỳ gối trước mặt Hujino Nozomi, Ryoko cúi thấp đầu trả lời.
- Chủ nhân, cứu không được, lúc chúng ta phát hiện y đã chết rồi.
-Khốn kiếp.
Hujino giận dữ vung tay tát 4 cái khiến Ryoko ngã văng ra ngoài, Ryoko lại khẩn trương đứng lên tiếp tục quỳ xuống
- Chủ nhân xin bớt giận, người của chúng ta vẫn luôn theo dõi sát sao nhà của Lý Tú Phổ có người lạ ra vào nhà cô ta, Ryoko sợ có mai phục.
-Là ai?
Hujino dần dần bình tĩnh lại hỏi.

Lý Tú Phổ ở Thanh Thị cũng không có bạn bè giao lưu sâu nặng nào, cô ta cũng không điều nhiều cảnh lực quốc tế ở đây lắm.

Cô ta chỉ là ở trong bóng tối âm thầm điều tra hoạt động của gia tộc Hujino, đến lực lượng của cô ta cũng không đủ để đối chọi với chính mình.
-Chính là kẻ đối đầu với chủ nhân, Đường Sinh, hắn xuất hiện trước sau đó lại có một nam một nữ xuất hiện tiếp, Ryoko sợ bọn họ có âm mưu.
Hujino hít sâu một hơi.
-Đem thi thể của Lý Tuấn Hách xử lý đi, không được lưu lại bất cứ dấu vết gì, tên ngu xuẩn này không ngờ lại tự sát, đàn ông được ưa chuộng sẽ là có tiền đồ sự nghiệp lớn, lại làm hỏng việc tốt của ta.

Một tiếng sau chuẩn bị lên tàu Giang Dương.
Tên trộm Hujino Nozomi dự cảm thấy nguy hiểm đang lặng lẽ cận kề bên cạnh, cái chết của Lý Tuấn Hách chính là dấu hiệu, gã cần đi trước một bước thoát thân đã.
Cũng là vào lúc chiều tối, Ngu Phong Đình tới Thanh Thị, chạy tới chỗ của chị họ Ngu Cơ Mỹ này, cùng đi với gã là Chương Tú Vân.

Vừa vào tới cửa chỉ thấy chị họ sắc mặt cũng không tốt, tình huống đại khái gã cũng có tính toán trong lòng, đối với chị họ phải khiêm tốn cúi đầu.
-Chị, nghỉ ngơi một chút đi, có em ở đây Ngu gia chúng ta còn có cơ hội gặp lại ở Đông Sơn, chính là đại hội Đảng cuối năm, hy vọng sự kiện Hoa Điện sẽ không ảnh hưởng tới cha em, nói cách khác hậu quả khôn lường.

Em nhận được bổ nhiệm của Uỷ ban quản lý quốc gia đến Công ty quản lý vốn Cẩn Sinh.
Ngu Cơ Mỹ vẫn là khó tránh khỏi có phần mất mát tuy nhiên quan hệ giữa cô và em họ khá tốt, đối với Chương Tú Vân cũng khá thân thiết.

Trên thực tế Chương Tú Vân trước đây quen biết Ngu Phong Đình cũng chính là Ngu Cơ Mỹ giới thiệu.

Từ trong lòng mà nói, Phong Đình và Tú Vân đều đối xử với Ngu Cơ Mỹ rất tốt
Lúc bắt đầu của sự kiện Hoa Điện, Phong Đình và Tú Vân cũng có tham dự vào, thậm chí Bí thư Tỉnh uỷ Lỗ Đông là Chương Khải Minh đã ngầm hứa, việc này ông ta không thể không biết.


Nếu ông ta lúc ấy nói lời phản đối sự kiện Hoa Điện sẽ không có ảnh hưởng xấu như vậy, bây giờ thì đã muộn rồi.
-Phong Đình, ta nghi là nhà họ Đường cố ý khiến sự kiện Hoa Điện ảnh hưởng rộng ra, liên tục ba tháng xảy ra việc kiểm tra tu sửa điện bọn họ cũng chẳng quan tâm.

Hiện nay ta thấy hắn ngay từ đầu đã có mưu đồ bất lương rồi, chúng ta rốt cuộc là chậm mất một bước rồi.

Haizzz.
Ngu Phong Đình lần này tới an ủi chị họ, Uỷ ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước rút được thông báo về công việc của cô lập tức sẽ truyền chỉ thị xuống, lúc đó cô có đệ đơn xin từ chức cũng vô dụng.

Đây là một loại tư thái, có hiệu lực hơn nhiều so với đơn xin từ chức.
-Chị, thông báo ở trên có lẽ ngày mai sẽ xuống, chị nên có chuẩn bị đi.
-Hừ, ta đã liệu là sẽ đến mà.

Không sao, chị ngươi không phải không có tiền tiêu, cũng không phải là không có rượu uống, ta lại có cuộc sống an nhàn rồi.
Lời này của cô có hàm ý oán giận, Ngu Phong Đình trong lòng làm sao không oán giận cho được? Nếu chẳng may việc này ảnh hưởng đến vận mệnh chính trị của cha mình, đó mới gọi là đền bù không đủ thiệt hại.

Lúc đầu Vương Ngạn Đôn còn thì còn có sự ủng hộ của anh ta, xảy ra chuyện gì hậu quả ra sao đều có anh ta gánh vác, bây giờ thì khác rồi.
- Em đến Công ty Quản lý vốn Cẩn Sinh cũng là ý của lão Vương gia, nhân sự bên đó cần phân chia, xí nghiệp lớn của Giang Trung, không có khả năng không có dấu vết nhà họ Đường.

Mai Chước kia cũng có quan hệ với Đường Sinh, từ tư liệu mà chúng ta có được cho thấy, Mai Chước sớm cũng đã là một giáo viên của trường trung học của thành phố Giang Lăng.

Đường Sinh cũng là học sinh của cô ta, điều này khiến người ta có liên tưởng vô cùng phong phú, người phụ nữ này nhất định có quan hệ với Đường Sinh.
Ngu Cơ Mỹ miết miết môi dưới.
-Ta sợ gây sức ép thế nào cũng chẳng được việc gì, ngươi có phát giác ra không, chúng ta trong nội bộ thiếu đi một nhân vật đứng đầu cứng rắn, có tài.

Thời đại Vương Ngạn Đôn đã kết thúc rồi, thế hệ tiếp theo sẽ là ai đứng ra lãnh đạo? Ta đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy, ta đành chờ vậy.
Ngu Phong Đình vốn có lòng muốn thử một lần nhưng mới nghĩ về hoàn cảnh của bản thân vẫn là không đủ khả năng sánh vai với người khác, trong lòng gã cũng buồn bực.
-Chị, cuộc nói chuyện của chị và Hujino Nozomi thế nào?
Gã biết chị họ muốn kéo Tập đoàn máy công nghiệp Sumimoto Nhật Bản giúp một tay.
- Chức vụ đều đã bị cho người ta cách rồi, ta còn cái gì nữa chứ.

Mặc kệ…
Cô trong lòng còn nghĩ “bà đây bị gã chơi vô ích cả đêm rồi nhưng thật ra mà nói cũng rất thích đấy chứ, ngoài ra chính là kết quan hệ được với Hujino Nozomi.


Điều này đối với việc gặp mặt ở Đông Sơn cũng chôn xuống dưới ngòi bút rồi.”
Cô còn không biết, lúc cô và em họ nói chuyện thì con cáo Hujino Nozomi này đã đang trên ca nô đuổi theo Giang Dương Hào rồi.
Ở nhà của Lý Tú Phổ, Đường Sinh vẫn ở cùng cô, đến khi trời bắt đầu tối dần, hắn đứng ở trước cửa sổ nghĩ ngợi một số thứ, chợt thấy phía chân trời mờ mịt xẹt qua một ngôi sao băng, trong nháy mắt rực rỡ trôi qua, trong đầu hắn hiện lên một gương mặt anh tuấn, Lý Tuấn Hách.
Đường Sinh trong lòng chấn động, một nỗi lo lắng không rõ dâng lên trong lòng, hắn không muốn nghĩ tới phương diện này nhưng cái cảm giác kia lái không đi được, xua không tiêu tan.

Từ khi thụ hưởng được khả năng của Ninh lão gia, trí tuệ nhạy bén trong đầu hắn dần dần được mở ra, những cảm giác ở phía trước mơ hồ đã theo thời gian trôi qua bây giờ lại dần dần thấy rõ ràng hơn, rất nhiều cảm giác trước kia không thể nháy mắt đã nắm chắc hiện tại cũng có thể ngộ ra được rồi.
Lý Tuấn Hách ra đi rồi, cậu thanh niên trẻ này bị mình giả là đồng tính trêu trọc đã vĩnh viễn ra đi rồi.

Việc mới xảy ra chính là do bản thân mình mà ra, cái chết của cậu ta, bản thân cũng có trách nhiệm.

Điều này không thể thoái thác được.

Đường Sinh nắm chặt bàn tay.
Trong sảnh Đoan Mộc Chân ngồi khoanh tay ôm đầu gối, linh cảm vô cùng nhạy bén.

Tuy rằng âm thanh siết quyền của Đường Sinh cực nhỏ nhưng hắn vẫn phát hiện ra được.

Bộ dạng giả vờ như không có chuyện gì đến bên Đường Sinh, lại nhìn thế vị thiếu gia nhà họ Đường trong mắt chứa lệ đang nhìn ra không trung ngoài cửa sổ.
Thần tình như vậy vô cùng ít khi xuất hiện trên mặt Đường Sinh, Đoan Mộc Chân chấn động, bên tai chợt nghe tiếng Đường Sinh trầm giọng bi thương.
-Chân ca, Lý Tuấn Hách đi rồi, Hujino Nozomi sẽ không đến đây đâu, anh nghe đây, cho dù là đuổi tới tận chân trời ta cũng phải băm vằm gã ra.
Đoan Mộc Chân khẽ gật đầu, anh ta biết hắn từng nhận được bí truyền của ông nội Ninh Hân, cảm ứng đối với một số sự việc tốt hơn người ta một bậc, xem ra lúc này Đường Sinh lại cảm nhận được cái gì.

Nếu Lý Tuấn Hách đã chết, Lý Tú Phổ sẽ chịu đả kích như thế nào? Quả thực không thể tưởng tượng ra.
Đường Sinh ổn định tinh thần hít sâu một hơi, Lý Tú Phổ ở bên này trong lòng nóng như lửa đốt, cũng may có Đường Sinh ba người ở cùng cô bằng không trong lòng cô càng thiếu tự tin.
-Đường Sinh, đã qua thời gian ước định, tên cầm thú kia chưa có tới, có phải có tình huống ngoài ý muốn không?
-Có lẽ…gã đã phát hiện ra sự an bài của chúng ta, nếu không cô thử gọi điện cho gã xem sao?
Đường Sinh biết, khẳng định là gọi không được.
Quả nhiên, Lý Tú Phổ liền gọi một lúc ba cuộc điện thoại.
- Gã tắt điện thoại rồi, tên cặn bã này gã đang làm cái gì không biết?
Cô càng hoảng hốt.

- Đường Sinh, Tuấn Hách có xảy ra chuyện gì hay không? Cậu nói cho tôi biết đi, tôi, tôi hiện tại rất yếu ớt, tôi không dám nghĩ, tôi sợ Tuấn Hách sẽ…không có người đàn ông nào có thể chịu được việc làm nhục như vậy.

Tính nết Tuấn Hách tôi quá hiểu, nó sẽ không muốn sống nữa.
Đường Sinh đột nhiên đem Lý Tú Phổ ôm vào lòng, hắn sợ nhìn thấy cô chính mình lại nghẹn ngào, cầm cự lại, lão tử rất ít lệ rơi.
Hoàng hôn ở Hokkaido đẹp vô cùng, Shigeru ngồi ở ven hồ Toya cũng nhìn thấy ngôi sao băng xẹt qua bầu trời, trong mắt hắn ánh lên vẻ bi ai, thở dài:
- Hujino Nozomi, ngươi nhất định phải cực đoan như vậy sao? Ngươi muốn huỷ hoại sự nghiệp nhà Hujino mà sư phụ đã khổ tâm xây dựng hơn mười mấy năm sao? Sư phụ, Shigeru sẽ thay sư phụ quét sạch Hujino Nozomi, lấy lại danh dự mấy trăm năm của gia tộc Hujino.
Ngay sau đó Shigeru bước lên hét, thân hình nhảy lên không ngừng, thanh Phong Loan Đao hiện lên quyền lực, hồ Toya gợn sóng ánh sáng đèn điện lạnh lẽo phân ra một cái rãnh nước, hai bên bắn tung toé nước cao hơn hai mươi thước.

Lúc đó, thần khí của Shigeru đã đạt được một cảnh giới từ trước tới nay chưa hề có, vứt bỏ hết bản thân ở trong lòng và tình đoàn kết, trong nháy mắt đã phá vỡ cảnh thanh bình.
- Cậu Tuấn Hách, trên đường đi cậu sẽ không cô đơn đâu, tôi sẽ buộc gã tới chỗ cậu nhận tội, cậu yên tâm đi.
Loan đao ở ngay dưới chân, mặt hồ đang bồng bềnh dập dờn gợn sóng.

Shigeru khoanh tay bước đi nhìn trời, đạp đao trục sóng mà đi, cảnh tượng này khiến không ít đệ tử môn phái vỡ phách thủ ở trên bờ nhìn thấy, có người thấp giọng kêu:
-Môn chủ Shigeru phá cảnh, phá cảnh rồi, đây chính là hi vọng của môn phái vỡ phách thủ.
Cùng lúc đó, Ninh Hân trên máy bay bay tới Thanh thị, xa xa đã có một loại cảm giác.

Biển Đông có một loại cảm giác tồn tại một cỗ máy sát khí thẳng hướng trời cao, cẩn thận cảm nhận lại chính là Shigeru.

Đứa nhỏ này không ngờ lại tu hành đã có tiến bộ một bước sâu như vậy, chỉ không biết y vì ai mà kích động tức giận như vậy.
Luyện đến cảnh giới này như Ninh hân, Shigeru ở trong mắt cô cũng chỉ là “đứa nhỏ”, bởi vì cô là Tông sư.
Hơn chín giờ đêm, Ninh Hân xuất hiện ở sân bay Thanh thị, Đường Sinh lái xe tới đón cô.

Vừa lên xe cô liền hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì? Đường Sinh cũng không giấu diếm, nói ra cảm giác của mình.

Ninh Hân bừng tỉnh đại ngộ, khó trách ở Hokkaido xa như vậy, Shigeru lại động sát khí.
- Đường Sinh, ẩn thuật của phái Kowareta (Vỡ phách thủ) cực kỳ cao siêu, Đoan Mộc Chân thật sự có thể khử được mười tên Hujino Nozomi nhưng anh ta sẽ tìm không thấy đối phương đâu.
- Vậy chúng ta phải làm sao? Mẹ kiếp, tôi phải băm vằm tên khốn kiếp đó ra.

Cái chết của Lý Tuấn Hách, tôi cũng có một phần trách nhiệm.
Ninh Hân khẽ vuốt bàn tay của người mình yêu, khẽ mỉm cười:
- Một số người có mệnh là do trời quyết định, con người không thể cứu vãn được, Lý Tuấn Hách bị như vậy, Shigeru như vậy, bọn họ đều có tín ngưỡng tôn thờ của riêng mình.

Cậu có thể là một trong những truyền nhân mà ông nội tôi chọn ra, con đường tương lai còn rất dài đừng giận dữ như trẻ con.

Bọn họ chỉ là một nhành hoa nhỏ mà cậu gặp trong cuộc đời mình mà thôi.

Đường Sinh, tôi có thể cảm nhận được trong lòng cậu đang rất bi thương.
Xe đỗ lại bên ven hồ, Đường Sinh ôm Ninh Hân vào lòng, tia uất khí cũng dần dễ chịu hơn:

- Hân nhi, tôi muốn giết người.
Ninh Hân ôm khuôn mặt anh tuấn của hắn khẽ cười một tiếng:
- Giết người, cậu không được, nhưng “làm chuyện đó” thì cậu làm được, “làm chuyện đó” nhiều không giết người, tôi giúp cậu.
Thở dài một cái, Đường Sinh trợn mắt nói:
- Hân nhi, xem ra trong lời nói của cô này, hình như cô đang muốn nói Shigeru cũng muốn…
Ninh Hân khẽ chếch hàm nói:
- Y vì Hujino Nozomi mà động sát khí nhưng sư môn ân trọng như núi, y không còn lựa chọn nào khác.

Tuy nhiên có thể mổ bụng để chứng tỏ ý chí, để báo đáp công ơn dưỡng dục của lão gia Hujino.

Lý Tuấn Hách chỉ là mồi lửa dẫn đến máy giết người Shigeru mà thôi.

Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là Shigeru phải bảo vệ gia tộc Hujino.

Y không muốn sư phụ phải khổ tâm vì gia tộc bị lụi bại trong tay Hujino Nozomi.

Chỉ có trừ khử gã mới có thể cứu được gia tộc Hujino, Shigeru cũng thật khổ thân.
Đường Sinh mắt lại ngạc nhiên:
- Mẹ kiếp, y ngốc à, nếu phải mổ bụng vậy chẳng phải trò chơi rất thú vị sao? Lý Tú Phổ phải làm thế nào?
- Đối với Lý Tú Phổ mà nói, có lẽ đó lại là một kết quả tốt.

Ngay từ khi bắt đầu giữa cô ấy và cậu đã có một thời có nghiệt duyên rồi.

Cô ấy đối với tình yêu của Shigeru rất mơ hồ, không phải sự xuất hiện của cậu bọn họ sẽ vẫn mơ hồ, mông lung mà tiếp tục, kết quả chỉ là bi kịch mà thôi.

Vận mệnh của Shigeru đã sớm ở cùng một chỗ với Hujino.Trong vận mệnh của cô ta lại xuất hiện cậu càng khiến số của cô ta bị thay đổi.

Lấy hành vi của cô ấy thường ngày mà nói, Shigeru nếu như đi cô ấy nhất định sẽ theo cho bằng được.

Đứng ở góc độ khách quan mà nói, cô ấy nhiều nhất cũng là người tuẫn táng, không có ý nghĩa gì khác.

Yêu, đều là rắc rối.
- Ý của cô là tôi phải tiếp tục như thế kia sao? Như vậy không vô sỉ à?
Đường Sinh cười khổ, Ninh Hân gật gật đầu:
- Có lúc vô sỉ cũng là cần thiết.
Merry Christmas !!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui