Ngày 12 tháng 9 năm 2005, Đường Thiên Tắc được điều tới tỉnh Lỗ Đông đảm nhiệm chức vụ ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, cũng được đề cử vào vị trí Phó chủ tịch Thường trực Ủy ban nhân dân tỉnh, nguyên phó thường vụ trước kia đã bị điều khỏi Lỗ Đông… Cùng lúc đó, Liễu Vân Huệ cũng được điều từ Bộ Tài chính quốc gia tới Sở Tài chính tỉnh Lỗ Đông đảm nhiệm chức vụ Phó Giám đốc sở.
Ở Lỗ Đông, Đường Sinh không thiếu sự ủng hộ của chính quyền, đương nhiên Đường Thiên Tắc không phải chỉ ủng hộ Đường Sinh mà là cả Sở Đại và Sắc Hinh.
Tình hình chính trị tỉnh Lỗ xảy ra sự thay đổi mới, tại Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần này, trên đại hội Đảng Đường Thiên Tắc được bổ sung vào vị trí ủy viên trung ương dự bị cho nên cũng mở ra nội tình cho Đường gia, nguyên nhân là do thân phận của Đường Thiên Tắc đã được công khai, gia thế ở Bắc Kinh cũng có chút ảnh hưởng.
Ngày 23 tháng 12, Hội nghị Hội đồng nhân dân tỉnh Lỗ Đông thông qua việc bổ nhiệm Đường Thiên Tắc, đến lúc này Đường Thiên Tắc đã đi vào chính trường tỉnh Lỗ Đông.
Ở khu nhà ở của Tỉnh ủy, Đường Thiên Tắc cùng vợ yêu Liễu Vân Huệ nhàn nhã tản bộ, sau thứ Bảy là ngày ông được chính thức bộ nhiệm vào vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh, đây là nhân vật có quyền lực lớn thứ tư trong bộ máy Tỉnh ủy, cũng là nhân vật quyền lực thứ hai trong vấn đề kinh tế của toàn bộ tỉnh.
-… Lại còn cho em chức Phó giám đốc sở ? Anh nói xem liệu có bị người ta chỉ trích hay không?
Liễu Vân Huệ nhẹ giọng hỏi chồng.
- Việc này rất khó nói,
Đường Thiên Tắc mỉm cười, sáng sớm ngủ dậy hai người ở vườn hoa phía trước khu nhà ở luyện tập lúc bình mình, vừa đi dạo trở về,
- Em thôi nha, nhất định là đối với cấp bậc cán bộ Phó vụ trưởng Bộ Tài chính, sắp xếp cho nhân viên công vụ chính quy, cấp cán bộ Phó vụ trưởng ở các Bộ và Uỷ ban trung ương lại cùng cấp cấp Giám đốc sở với ở thành phố (thành phố cấp 3), em bây giờ là cấp bậc Giám đốc sở, chức vụ Phó giám đốc sở, Phó giám đốc sở phía sau có ghi rõ cán bộ cấp Giám đốc sở mà, bà xã anh muốn em vẫn được vinh quang, tiếp tục nắm giữ quyền lực tài chính.
- Cái gì đó, phía trên em không phải còn có một một Giám đốc sở sao? Cũng không tới lượt em định đoạt, hơn nữa, chồng em cũng là nhân vật quyền lực lẫy lừng ở Uỷ ban nhân dân tỉnh, em không thể trốn tránh được? Thực ra không nên đưa em tới Sở Tài chính, cho tới Hội liên hiệp phụ nữ thì tốt hơn.
- Đồng chí Liễu Vân Huệ, Hội liên hiệp Phụ nữ không phải là tổ chức của nhà nước, nó là đoàn thể của quần chúng, em bây giờ mà tới Hội liên hiệp Phụ nữ thì Phó chủ tịch tỉnh làm sao chịu nổi? Đúng rồi, con trai bảo bối của em đi đâu rồi? Bố nó tới Lỗ Đông hợp ý nó quá còn gì, mà chưa thấy nó xuất hiện?
- Em nào biết nó ở đâu? Nó lại không báo cáo với em, tuy nhiên thật ra em biết hôm nay nó sẽ về nhà kiếm cơm ăn…
- Ồ… Vậy thật là bình thường, vậy sẽ không dẫn đến đây một đống cô gái chứ?
Sau đó Đường Thiên Tắc nói tiếp một câu.
Phù, Liễu Vân Huệ mỉm cười,
- Cái này khó mà nói, anh cũng biết con gái đuổi theo con trai anh thành một đống lớn, đến mấy người đã ở trong tình lý thôi, lại không cần anh nấu cơm, anh sợ gì chứ? Có vợ chồng Lý Vân Phong đối phó, bọn họ bây giờ tay nghề nấu bếp xếp hạng nhất rồi.
Lý Vân Phong cùng Cổ Kim Tú xa nhau là vì làm lái xe kiêm vệ sĩ của Đường Thiên Tắc và Liễu Vân Huệ, còn làm bảo mẫu cho gia đình, thật là vội vàng.
Sáng sớm, Đường Sinh ngủ dậy cũng đang âu sầu không biết dẫn ai về nhà đây, Đường Cẩn chắc chắn là quyết định nội bộ đầu tiên, mà những người còn lại bỏ ai cũng khó mà nói, rõ ràng dẫn Đường Cẩn chạy trốn đi, như vậy là bỏ qua toàn bộ nhắn nhủ cũng khá tốt, việc dẫn người này không dẫn người kia cũng không thỏa đáng.
Buổi trưa, Đường Thiên Tắc cùng vợ và con trai, Đường Cần ngồi ăn cơm ở lầu 1 khu nhà, Vương Ngạn Đôn cũng ngồi ăn với Bí thư Tỉnh ủy Chương Khởi Minh, đi cùng y là hai người Ngu Cơ Mỹ, Ngu Phong Đình, người thứ hai là con rể tương lại của Chủ tịch tỉnh.
Chương Khởi Minh khoảng sáu mươi tuổi, hai mai tóc đã điểm hoa sương, nhưng tinh thần vẫn không tồi, có cảm giác là người rất no đủ, nhất là đôi mắt cũng khá sắc bén, dáng người cao lớn, mặt chữ điền có dáng vẻ là bề trên uy nghi.
Ông ta có hai con trai một con gái, con trai cả là Chương Tú Sơn, con thứ là Chương Tú Hải, con gái nhỏ nhất tên là Chương Tú Vân, là vị hôn thê của Ngu Phong Đình, đầu năm nay hai nhà đã định ngày hôn sự.
Tú Sơn, Tú Hải đều công tác ở Bắc Kinh, Tú Vân thì đảm nhiệm công việc luật sư hành chính ở tập đoàn Đại Đôn Nguyên, thường ngày cũng cùng với người trong lòng là Ngu Phong Đình như hình với bóng, hai người cũng có chút ân ái, Ngu Phong Đình thuộc loại khiêm tốn giống như thiết thực, tác phong khá cẩn thận, nghiêm túc.
Sau khi ăn cơm ở thư phòng Chương Khởi Minh mới nói tới đề tài chính,
- Tình hình Lỗ Đông có chút phức tạp, tôi là Bí thư Tỉnh ủy nhưng năng lực ở trong tay không lớn, lão Bạch để lại ván cờ này không tốt lắm rồi, vụ án của Bạch Chiến Văn sẽ có kết luận cuối cùng, không chừng sẽ đưa ra phán quyết quan trọng, đối với các cán bộ họ Bạch là một đả kích, bọn họ coi như là chim thấy cành cong cũng sợ, bây giờ là không chịu nổi sợ hãi, chi cục Lỗ Đông sợ là phải điều chỉnh một lần nữa.
Vương Ngạn Đôn nói:
- Việc này cháu cũng biết rõ, ngoài ra nên điều chỉnh gì thì điều chỉnh, chú Chương đối với hạng mục Ngân Loan thấy thế nào?
- Về mặt kinh tế ở địa phương tôi không nhúng tay vào, quy hoạch Ngân Loan là do Quốc vụ viện quyết định, Chủ tịch tỉnh Lâm Chi Mậu sẽ làm chặt chẽ mà thôi, nếu người khác lại vung tay múa chân thì không thể nào nói nổi, nhưng thật ra Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc vẫn là có hi vọng, còn Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Sắc Hinh thì bây giờ cũng lợi hại lắm.
Mặc dù Chương Khởi Minh ở trước mặt Vương Ngạn Đôn cũng sẽ không dễ dàng bộc lộ thái độ, hạng mục Ngân Loan thực sự là Lâm Chi Mậu nắm trong tay, quyền lợi lớn nhất chính là Chủ tịch tỉnh Lâm cùng Bí thư Thanh Thị Mạc Trung Hoàng.
Ở Thanh Thị Mạc Trung Hoàng rất vững vàng đè lên đầu của Chủ tịch thành phố Vệ Đạt Côn, mặc dù về mặt kinh tế y cũng khá mạnh, thủ đoạn cứng rắn, người ta kinh doanh ở Thanh Thị đã nhiều năm, có thể nói là người một tay che trời.
So sánh ra mà nói, Chương Khởi Minh tuy là Bí thư Tỉnh ủy, nhưng y đến Lỗ Đông được bao lâu chứ? Căn bản là nói không che được trời không che được đất.
- Chú đối với Đường Thiên Tắc có chút hiểu biết gì không?
Vương Ngạn Đôn cũng biết Đường Thiên Tắc đã tới Lỗ Đông, cũng liền đoán ra được Đường Sinh cũng tới Lỗ Đông với mục đích gây sức ép, nhưng kể cả Sở Đại, thì vẫn là Sắc Hinh đều cùng Đường Sinh dính không hơn vừa, nghĩ làm sao gây sức ép sẽ không khiến người ta liên tưởng đến chúng nó có quan hệ với Đường Thiên Tắc, huống chi Đường Thiên Tắc trước đó không tới tỉnh Lỗ, Sắc Hinh cùng Sở Đại đã gây sức ép rồi.
Chương Khởi Minh lắc đầu, sau đó Vương Ngạn Đôn đem một chút tin tức tình hình nói cho Bí thư Chương nghe,
- Chúng ta cũng không chắc chắn chỉ ra được Sở Đại hoặc Sắc Hinh có quan hệ với Đường Thiên Tắc, có một số chuyện trong lòng hiểu nhưng không nói ra được.
Nhà ai cũng không tránh được có những công việc ẩn dấu, mấu chốt là các hành động đó có thể lấy được một vị trí nào đó trong nền kinh tế, thương trường như chiến trường, thành thì làm vương, bại làm cướp.
Chương Khởi Minh đối với việc Đường Thiên Tắc tới tỉnh Lỗ cũng có hiểu biết tổng thể, cũng có trợ giúp ông ta trong chính trị là được rồi còn phải kìm hãm chức Phó chủ tịch tỉnh, điểm này rất quan trọng, cũng là mục đích chủ yếu hôm nay Vương Ngạn Đôn tới hỏi thăm Bí thư Chương, trước tiên phải chuẩn bị sẵn sàng tình hình chính trị một lần nữa.
Đường Sinh đang cùng cha nói chuyện,
-… Tên nhà họ Vương Vương Ngạn Đôn kia lại muốn hô phong hoán vũ, ngồi trong đó bảy tám tháng giờ được thả ra, chắc chắn anh ta sẽ tới Lỗ Đông phá rối, lần trước anh ta đã tới Giang Lăng phá rồi rồi, âm thầm cùng anh họ là La Kiên cấu kết, đã nghĩ sẽ thay Tần Quang Viễn xả giận.
Liễu gia gặp nguy cũng là do một tay tên họ Vương cùng Chủ tịch tỉnh Lương làm ra, ở Giang Lăng con đã giẫm lên anh ta, mượn tay Lục Như Hành ở Phượng Thành đưa anh ta vào nhà giam, lúc này đây anh ta đã ra nhưng sẽ nhằm vào chúng ta.
Việc này Đường Thiên Tắc cùng bã xã vẫn là lần đầu nghe nói, trước kia biết cũng tương đối phiến diện, hôm nay mới biết rõ chân tướng, nghĩ đến đám hỏi của hai nhà Đinh Vương bị phá hỏng, mà vị hôn thê Đinh Hải Dung của Vương Ngạn Đôn thì thành chị kết nghĩa của con mình, việc này làm sao được?
Nhưng thật ra Liễu Vân Huệ cho rằng vấn đề này thật phong phú nhưng theo như con trai nói chính là không để cho ai biết chuyện này, vậy đừng hỏi nữa, tóm lại là cứ tin tưởng con trai mình là đủ rồi, hiện giờ Đường Thiên Tắc cũng hết sức tin tưởng con trai cho nên cũng không truy hỏi chi tiết cụ thể.
- Ba… Vương Ngạn Đôn cùng Chủ tịch Tiêu Chiến Cường Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc có quan hệ rất đặc biệt, lần này hạng mục Ngân Loan của Thanh Thị, Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc sẽ huy động toàn lực đối phó cùng Sắc Hinh tranh giành cổ phần khống chế quyền lợi.
Bọn họ có khả năng sẽ liên hệ với các tập đoàn khác đồng loạt ra tay, theo như con biết, Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc, Tập đoàn điện năng quốc tế Trung Quốc, Tập đoàn điện lực Trung Quốc cùng Tập đoàn Đại Đôn Nguyên sẽ liên kết với nhau đi tranh giành quyền lợi lớn nhất của hạng mục Ngân Loan.
Đường Thiên Tắc liền nhíu mày,
- Theo lời con nói, mặc dù là muốn cổ phần khống chế quyền lợi hạng mục Ngân Loan, về sau đại hội cổ đông cũng sẽ không hài hòa, như vậy việc xây dựng Ngân Loan tất nhiên sẽ có không ít chuyện xuất hiện, tranh tới tranh lui còn sử dụng được gì?
- Đúng vậy cha à, con cũng lo lắng vấn đề này, bây giờ không phải có tiền có thể nắm được hạng mục Ngân Loan, mặt khác cũng bị kìm hãm rất lớn, Thành ủy Thanh Thị sẽ suy xét, chuẩn bị suy nghĩ tham dự đầu tư hạng mục này .
Đường Thiên Tắc đứng lên,
- Cha còn phải cùng Chủ tịch Lâm trao đối quan điểm một chút, Chủ tịch tỉnh Lâm ở hạng mục này lời nói rất có trọng lượng.
Dẫn Đường Cần ra khỏi khu nhà Tỉnh ủy lúc đó đã là hơn ba giờ chiều, vài ngày nữa cũng là tới tết Nguyên Đán, các xí nghiệp, đoàn thể cũng bắt đầu chuẩn bị tất niên, gió lạnh ào ào, dường như cảm giác rất lạnh.
Trên đường mọi người đều cầm tay nhau, co rụt cổ, đi rất vội vàng, Đường Sinh cùng Đường Cẩn nắm tay, bọn họ đều có được thể chất hơn người bình thường, bất kể nhiệt độ lạnh đến đâu đối với bọn họ đều không có trở ngại.
Đường Cẩn hơi thở tràn đầy tuổi trẻ, thân thể thon dài cũng đã cao tới một mét bảy, mới mười tám tuổi dường như cô còn muốn cao hơn nữa.
Không cần mặc nhiều quần áo dầy giữ ấm, chỉ là mặc một cái quần bò cùng áo phông và áo khoác nhỏ nhẹ nhàng, toàn bộ cách ăn mặc đơn giản thanh lịch, hơn nữa còn lộ ra cả cặp đùi đẹp ở nửa người dưới của cô, khiến vô số người qua đường quay đầu liên tiếp.
- Đường Sinh, người ta có phải làm sao hay không? Em cảm thấy tỷ lệ người quay đầu lại cao tới 500%,
Đường Cẩn vừa nói vừa cười, một vị đang đi xe đạp tiếp cận Đường Cẩn quay đầu lại nhìn, có một chiếc xe BMW đi từ từ lên, sau đó khuôn mặt người đàn ông đi xe đạp liền tái đi.
Đường Sinh không khỏi cười khổ,
- Thật sự là bi kịch mà, vì xoay đầu lại liếc mắt với em một cái, vị đại ca đi xe đạp dũng mãnh kia đâm ngay vào BMW 740, việc này cần sự dũng cảm lớn? Kẻ gây tai họa là Cẩn, đừng có lắc cái mông của em nữa, sẽ tạo ra sự hỗn loạn cho xã hội.
Ngay khi Đường Sinh vỗ nhẹ vào đùi kẻ gây tai họa, một chiếc Volvo Limousine đi nhanh qua đỗ ở ven đường, cửa kính xe kéo xuống đó là Vương Ngạn Đôn có vẻ trưởng thành cùng gương mặt mười phần nam tính, vẻ mặt anh ta hàm chứa sự tối tắm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay to của người đàn ông che đùi của cô gái, với ánh mắt tinh tường của anh ta có thể nhìn ra được, cô ta còn chưa bị đàn ông khai thác, phát triển quá, cô ta còn chắc chắn như vậy…
Ngay sau đó anh mắt oan gia đan vào nhau, vốn Vương Ngạn Đôn chỉ là vô tình nhìn nào biết oan gia ngõ hẹp, không ngờ ở đây lại gặp nhau? Cùng ngồi với Vương Ngạn Đôn là mỹ nhân Ngu Cơ Mỹ, cô cũng thấy tên đẹp trai anh tuấn kia.
Đường Cẩn cũng nhìn phía trước theo ánh mắt Đường Sinh, nhìn thấy người bên trong xe cứ nhìn về phía mình cùng Đường Sinh kia là một nam một nữ, ánh mắt bọn họ đều rất sắc bén, sau đó liền thấy người đàn ông kia gật đầu với mình, phi, lưu manh, tôi biết anh sao? Đầu bị loạn rồi à?
Kỳ thật Vương Ngạn Đôn là gật đầu với Đường Sinh, kẻ thù gặp lại, mặt đỏ tía tai, nhưng tên họ Vương vẫn giữ phong độ đàn ông.
Đường Sinh nhìn tên đầu trọc kia cũng lộ ra một ý suy nghĩ cười, tiểu Đôn tử tôi biết là anh đã tới Lỗ Đông.
- Đường Sinh, anh biết người trong xe sao? Anh ta trong mắt rất cay cú, em thấy anh ta thật đáng ghét…
Volvo đã đi xa, Đường Cẩn mới nói như vậy với Đường Sinh, Đường Sinh thì ôm chặt Cẩn mỹ nữ,
- Anh ta chính là Vương Ngạn Đôn, một người tự phụ quá mức.
- Hóa ra chính là anh ta à? Thảo nào nhìn bại hoại như vậy, đầu trọc gống như…
Đường Cẩn che miệng lại mỉm cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...