Từ lúc bọn Đường Sinh tiến vào, Miêu Tuấn Phong và Ngu Phong Đình đã thấy Nhãn Tình Tả đi theo bọn họ, hiển nhiên là cô đi nghênh đón bọn họ.
- Xem ra chị Nhãn Tình đã tìm được chỗ dựa vững chắc?
Ngu Phong Đình nghiêng đầu thì thầm một câu với Miêu Tuấn Phong, trong ánh mắt không dấu được sự ghen tị, trên thực tế Nhãn Tình Tả là quốc sắc thiên hương vang dội mấy thế hệ, khi cô gia nhập giới nghệ sĩ biểu diễn đã khiến cho rất nhiều người suy nghĩ mơ tưởng, có thể đoán tương lai Lật Lệ cũng thuộc dạng này, lúc này mới chỉ xuất hiện, sau này nếu thành công thì càng vang dội hơn.
Tháng sáu, cũng là lúc Lật Lệ bắt đầu chuyến lưu diễn, các cơ quan truyền thông đưa tin Nhãn Tình Tả đầu tư 50 triệu đô la Hồng Kông mua cổ phần của công ty Trung Hoàn Âm Ảnh của Đường Dục.
Miêu Tuấn Phong đã từng chịu thiệt vì Đường Sinh nên trong lòng vẫn còn có chút rối rắm, vì vậy cũng chỉ gật đầu chào cho phải phép chứ không nói cái gì.
Vương Xương thì lại giả vờ không nhìn thấy Đường Sinh, y không thể chịu nổi người đó, vốn tâm trạng hôm nay khi đến đây cũng không tệ lắm, giờ nhìn thấy Đường Sinh thì liền chùng xuống, trước mặt cái tên họ Đường này bản thân mình dường như không thể giả vờ mạnh mẽ được, sự mạnh mẽ, cứng rắn trong tâm lý cũng không vực dậy được.
Thực chất thì giữa Vương Xương và Ngu Phong Đình có quan hệ không tồi, nguyên do là do mối quan hệ giữa Vương Ngạn Đôn và Ngu Phong Đình, Miêu Tuấn Phong cùng bọn chúng quan hệ cũng không sâu được như vậy, giờ phút này Đại thiếu gia họ Miêu đang chăm chú nhìn Nhãn Tình Tả với ánh mắt thèm muốn, ánh mắt xẹt qua thân hình với những đường cong lả lướt của cô, thân thể không khỏi nóng rực lên.
- Ha, theo tôi thì chỉ đơn giản là chơi đùa một chút, không cần phải quá tích cực như thế làm gì, Nhãn Tình Tả quả thực rất thu hút, nhưng bản thân tôi lại có khuynh hướng thích những cô gái thanh khiết, những cô gái vừa rắn chắc vừa ngây thơ này thì những phụ nữ thành thục không thể so sánh được, thành thục thì sẽ có điểm lẳng lơ, chỉ có công tử Vương Ngạn Đôn mới thích cái loại này.
Miêu Tuấn Phong trong miệng chua chát trào phúng Vương Ngạn Đôn, lúc trước bản thân phải đem tình nhân mà mình thích nhất cho tên đó, giờ vẫn còn canh cánh trong lòng.
Ngu Phong Đình đối với những điều đó không hề quan tâm, y là muốn biết một ít về tình hình gần đây của Đường Sinh;
- Cậu Phong và họ Đường kia có quen biết?
- Tôi chưa nói sao? Không đánh thì không quen, lần trước từng có bất đồng, việc này Vương Xương cũng biết rõ, cậu hỏi cậu ta là biết.
Vương Xương quả thật không có mặt mũi nào nhắc lại chuyện lần trước, lúc này cảm thấy quái lạ sao Miêu Tuấn Phong lại lắm miệng như thế, nhìn thấy Ngu Phong Đình nhìn mình chăm chú, đành phải nói ra.
Ngu Phong Đình sau khi nghe xong chỉ gật gật đầu, xem ra họ Đường này không phải hạng người dễ chọc, hôm nay đụng nhau ở đây cũng coi như oan gia ngõ hẹp.
Bên này Lâm Tú Tú ngồi ở bên cạnh chị, trộm nhìn Đường Sinh mấy lần, chỉ thấy hắn và Đinh Hải Quân thỉnh thoảng lại thì thầm với nhau, cũng không nghe rõ bọn họ nói cái gì, hàm răng trắng nhẹ nhàng cắn cắn, chị gái nhìn ra cô em tâm trạng không yên:
- Thầm yêu sao?
Phốc, Tú Tú mắt trợn trắng nhìn chị, nhưng cũng nhịn không nổi mặt đỏ cả lên, phun phì phì nói:
- Nói bậy gì vậy? Em đâu có quen hắn đâu!
Tú Chi hạ giọng nói:
- Không quen và yêu thầm thì có quan hệ gì chứ? Chị cảm thấy chẳng có gì mâu thuẫn cả, đúng là đối tượng mà ai đó sùng bái nhất còn gì…
- Em mặc kệ chị.
Tú Tú trông vô cùng hoảng hốt, chuyển ánh mắt qua nhìn Nhãn Tình Tả đang ngồi ở một bên khác của Đường Sinh, cảm thấy có chút ghen tị:
- Chị, Nhãn Tình Tả và hắn dường như rất thân cận nhau? Không ngờ cô ấy lại ngồi bên cạnh hắn? Người này có gia thế rất lớn sao?
- Chị làm sao mà biết? Nhưng mà Đường Sinh mới chỉ 18 tuổi, quả thực không thể tin được, chẳng lẽ Nhãn Tình Tả muốn gặm “tiểu JJ” non a?
Lâm Tú Tú mắt trợn trắng, trước nay khi nói chuyện cùng chị cũng hay nói bừa, giữa hai chị em không có gì là bí mật, ngoại trừ những chuyện liên quan đến việc thôn trưởng Đinh làm cùng Tú Chị, cô không dám nói ra còn những cái khác thì không vấn đề gì:
- Chị, theo như em biết, giới nghệ sĩ rất loạn.
Nhãn Tình Tả an vị ngồi bên cạnh Đường Sinh được một lúc, trước khi đi còn bám vào gần Đường Sinh nói nhỏ:
- Tôi đi trước, sợ ngồi cùng chỗ với cậu sẽ làm những kẻ săn ảnh chộp được rồi nói lung tung, không những làm tôi phải giải thích mà cậu cũng chẳng được yên.
Đường Sinh gật gật đầu, Nhãn Tình Tả liền đứng dậy đến chỗ các nghệ sĩ nổi tiếng trong giới, thỉnh thoảng nhấp môi uống chút rượu hay đáp lời vài câu, phong thái trang nhã, chỉnh tề thu hút người, không có tình huống giao tiếp nào mà cô không ứng phó được, tựa như là cá gặp nước vậy.
Trên thực tế không ít nhóm các nghệ sĩ đều đang nhìn hai bàn của các công tử khe khẽ bình luận, có người biết rõ bối cảnh bọn họ, có người lại rất mờ mịt.
Nhưng tất cả mọi người đều biết những người đang ngồi ở hai bàn kia bối cảnh đều không bình thường, người ta còn không thèm để vào mắt những nghệ sĩ nổi tiểng bọn họ, ngươi nghĩ rằng bọn họ là những dân thường nhỏ bé chắc? Thấy ngươi là kinh hãi vui sướng, chờ người cho chữ ký như ông vua bà hoàng ký tên, còn điên cuồng hô hào linh tinh như là: “ ngươi là thần tượng cuả tôi”.
Có khi ba vị có tiếng tăm nhất cũng không được bọn họ coi trọng, trừ phi bọn họ cảm thấy hứng thú thì sẽ chủ động cùng ngươi chào hỏi và vân vân.
Hiện giờ ở trong hậu trường, Lật Lệ đang trang điểm, trang phục lộng lẫy tham dự dạ khánh này là bắt buộc, kỳ thực Lật Lệ mệt chết đi được, nhưng dù vậy cũng vẫn phải trình diễn trên sân khấu, hiện giờ nổi tiếng rồi cũng không thể tính tình tùy tiện như trước, Nhãn Tình Tả đã giới thiệu cho cô những người đại diện nổi tiếng, Lật Lệ yêu cầu người đại diện phải là nữ, trong thời gian Nhãn Tình Tả còn đang tìm kiếm thì quý ba của năm nay Lật Lệ đã trở nên nổi tiếng, thông tin về người đại diện cũng đã có, đó là một vị nữ sĩ, cùng Nhãn Tình Tả rất thân quen.
- Này có hở hang quá không?
Lật Lệ nhìn vào gương xem xét trang phục của mình, thấy phần ngực có vẻ thấp, một nửa lộ ra mang theo vẻ mông lung gợi cảm chết người, bên trong chỉ có quần nhỏ và áo ôm một nửa ngực, vô cùng gợi cảm, đây chính là chủ ý của người đại diện- cô Âu Dương.
- Lật Lệ, hiện giờ có ai lại không dùng chiêu gợi cảm a? Cô có “phần vốn” hùng hậu như vậy, không cần đệm ngực, không cần lót mông, càng không cần làm nhỏ chân, mắt không có quầng, đuôi mắt không có nếp nhăn, đừng giấu đi vẻ đẹp tự nhiên, nghe tôi, cuối năm nay cô nhất định nổi tiếng toàn Trung Quốc này!
Lật Lệ khó chấp nhận được tạo hình hiện tại này, tóc được búi cao, lộ ra vòng cổ kim cương, để lộ khe ngực sâu hút, phải nói là chiều sâu hấp dẫn, chính cô cũng có thể từ trong gương nhìn thấy mấy mảnh nội y trên người mình qua lớp váy mỏng manh, ôi!
Cái này so với phong cách biểu diễn thanh khiết trên khán đài là hoàn toàn khác nhau, mặc dù cũng có vẻ ung dung đẹp đẽ quý phái nhưng lại không có một chút thanh khiết nào.
- Chị Âu Dương, tôi quả thực không thích thế này…
Lật Lệ xoay trái xoay phải, sau đó liền đi vào gian thay quần áo…
Âu Dương liếc một cái tỏ vẻ xem thường, hơn ba mươi tuổi rồi cô mới thấy có loại con gái đặc biệt như thế này, trong lòng thầm mắng đúng là đồ quê mùa, cô như vậy làm sao mà hiểu được tâm tư của đàn ông? Cô mà không lộ ra thì bọn họ làm sao mà lại gần, cô không muốn nổi tiếng hay sao? Nếu không cô làm sao mà thuê được những người xung quanh bây giờ? Chuyên gia hóa trang không cần tiền? Vệ sĩ miễn phí? Người đại diện làm không công? Xe được tặng không? Những nhà chuyên gia chuyên môn kia đều không cần tiền lương chắc?
Cô cũng chẳng biết làm sao, đã khuyên Lật Lệ rất nhiều lần nhưng cô gái này không thể nghĩ thoáng hơn được, đầu óc mụ mị rồi chắc? Rút điện thoại ra gọi Nhãn Tình Tả, không lâu sau cô đã đi vào, Âu Dương nhún nhún vai:
- Nhãn Tình Tả, chức người đại diện này khó làm quá, cô ấy căn bản không nghe ý kiến của tôi.
Lúc này Lật Lệ đã thay quần áo theo phong cách ưa thích nhất của cô, vừa đơn giản lại trong sáng, vẫn là quần jean áo T-shirt, phong cách vô cùng đơn giản.
- Cô xem xem, bộ dạng như thế này, làm sao mà xuất hiện tại sân khấu của dạ khánh được? Những người bên ngoài đó còn không cười chết à?
Nhãn Tình Tả mỉm cười, vỗ vỗ vai Âu Dương:
- Ra ngoài tôi và cô nói chuyện một chút đi.
Cô hướng Lật Lệ khẽ mỉm cười.
Hai người ra khỏi phòng hóa trang, Nhãn Tình Tả mới thở dài một hơi:
- Âu Dương, nếu cô cảm thấy thực không thể làm, tôi cũng không có biện pháp, cô cũng thấy đấy, ông chủ Đường của Trung Hoàn cũng không bắt ép được cô ấy, tôi chỉ là cổ đông nhỏ, cũng chẳng làm được gì, làm sao mà giải quyết chứ?
- Nhưng mà, Nhãn Tình, tôi cũng chỉ là vì cô ấy thôi? Lộ nửa ngực, chẳng lẽ sẽ chết người a? Đấy là hấp dẫn có hiểu hay không? Cô cũng là người trong giới, cô nói một chút, có biết bao người tranh nhau lộ da thịt? Có bao nhiêu người dùng chiêu thanh khiết không được cũng phải cởi sạch thôi? Đây chính là quy luật được lập ra đối với những cô gái xinh đẹp, cô không hở thì cũng đừng mong nổi tiếng, những người thành công hiện nay có người nào là hoàn toàn dùng con đường thanh khiết đâu? Cũng không phải là bắt cô ấy lên sân khấu lộ ngay đâu, chỉ là khuyên bảo cô ấy thay đổi một chút, nếu không theo quy tắc giao tiếp của giới nghệ sĩ, cô ấy làm sao mà hòa nhập, làm sao mà lăn lộn được a? Dám mặc quần jean lên sân khấu? Không biết đẳng cấp như thế nào? Mọi người đương nhiên sẽ khinh thường cô ấy, bùn loãng làm sao mà trát được tường chứ?
Nhãn Tình Tả đương nhiên biết, có rất nhiều ngôi sao nữ lúc đầu dùng chiêu bài thanh thuần trong sáng, tinh khiết vô cùng, sau đó nổi tiếng lên là bắt đầu ăn mặc hở hang, đó là chiều theo sự hiếu kỳ của lòng dạ đàn ông, chỉ cần một tấm ảnh hở hang xuất hiện trên mạng, lập tức hấp dẫn vô số người truy cập vào, vì sao? Phơi chân, phơi ngực, thấy trước mới thích!
Con đường Ngọc nữ là đường chết, chỉ có thể đi con đường gợi dục.
Phụ nữ dựa vào điều đó mới có thể phô bày hết vẻ phong tình làm người ta mê hoặc.
Xuất hiện trước công chúng, phơi bày da thịt, để bảo đảm thành công thuận lợi, ngươi không phơi da lộ thịt thì làm sao thành công?
-Nhãn Tình, chúng ta rất hiểu tâm lý đàn ông, cô ta mới chỉ là cô bé, nên học hỏi cách hiểu biết đàn ông, nếu đã lựa chọn con đường này, thì đừng có giả vờ là thánh nữ.
Âu Dương nói vô cùng lỗ mãng.
- Ai, tôi thấy được tương lai của cô ta rất khả quan, là con gà đẻ trứng vàng, theo tôi, cô ta nên tìm một người đàn ông có “súng lớn”, nhất định cô ấy sẽ học được như thế nào là lẳng lơ, con gái mà muốn trong sáng tinh khiết thì chỉ có đói chết thôi, cô thấy tôi nói đúng không?
Nhãn Tình Tả mắt trợn trắng:
- Âu Dương, sao lại nói như thế, cô cũng đừng quá coi trọng tiền bạc, người nghệ sĩ, vẫn cần phải có phẩm hạnh đạo đức.
- Ai, Nhãn Tình Tả của chúng ta khi nào thì lại thánh khiết như tuyết vậy? Tôi không thèm để ý cô nữa…
Âu Dương quay đầu liền đi vào.
Nhãn Tình Tả thở dài, xem ra mình tìm Âu Dương làm người đại diện cho Lật Lệ là sai lầm, năng lực trên mọi phương diện của cô ta đều rất ưu việt, chỉ có điều quá xem trọng vấn đề vật chất, nếu đi theo con đường do cô ta lèo lái thì Lật Lệ cho dù nổi tiếng cũng rất dung tục, tầm thường.
Lại nói, nếu bản thân Lật Lệ cũng nguyện ý theo đuổi con đường phồn hoa danh vọng thì không nói, còn nếu cô không thích thì tốt nhất là ai cũng không nên bắt ép cô, Đường Dục cũng nói qua, Lật Lệ và Đường Sinh có quan hệ đặc biệt, điều này, trong lòng Nhãn Tình Tả hiểu rõ.
Khi cô quay lại đại sảnh của dạ khánh thì Đại thiếu gia họ Mẫn cũng lại đây, y liền tìm Âu Dương nói chuyện:
- ….
Chị Âu Dương, có thể chuyển nhanh lời này giúp tôi, sáng sớm ngày mai tôi sẽ cho người gửi một trăm ngàn vào tài khoản tiết kiệm của chị.
Y theo đuổi Lật Lệ đã mấy tháng, đương nhiên là đã có tiếp xúc với Âu Dương.
Âu Dương đang bực mình với lãnh đạo của mình, nghe đại thiếu gia họ Mẫn nói, giật mình, nói nhỏ:
- Như vậy đi, chuyển thêm cho tôi 400 ngàn, tôi…
Cô ta ghé sát vào tai Mẫn Hào nói mấy câu, Mẫn Hào nghe xong hai tròng mắt tỏa sáng:
- Được, được, được, tiền không là vấn đề.
- Được rồi, đợi ở đây, khi nào tôi gọi thì đi vào…
Âu Dương quay vào, mở bình nước, tìm cái cốc, sau đó lấy viên thuốc ở trong túi của mình bỏ vào, đảo đều vài cái thì viên thuốc tan ra, hừ, cô không hiểu chuyện? Vậy để bà đây dạy cô thế nào là lẳng lơ.
Bưng cốc vào, Âu Dương gọi Lật Lệ đang ngồi trong phòng nghỉ:
- Nào, uống chút nước nghỉ ngơi một chút, sau đó chúng ta bàn lại….
Lật Lệ cũng là người hiểu chuyện, cô ngượng ngùng cười xin lỗi rồi cầm ly uống:
- Chị Âu Dương, tôi thật sự cũng không muốn làm như vậy!
- Lật Lệ, cô không hiểu thế giới này, lại càng không hiểu đàn ông trên thế giới này, cô phải nghe lời tôi, tôi chẳng lẽ lại hại cô sao?
Thời điểm hai cô đang trò chuyện, Nhãn Tình Tả liền đi tới bên Đường Sinh kể lại tình huống vừa nãy, Đường Sinh liền nói:
- Dẫn tôi đi xem sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...