Đường Sinh không hề biết Vương Ngạn Đôn tới UBND tỉnh Giang Trung, hắn lại đang nghĩ tương lai có thể có những tình thế thay đổi, sau khi tắm xong liền thoải mái chui lên chiếc giường hoa lệ, tứ chi đều tản ra rất thoải mái, để mặc Mai Chước và Sở Tình bóp chân bóp tay cho hắn.
Kết luận của việc sau khi nghĩ đi nghĩ lại là hướng chiến lược của lão vương gia Lỗ Đông, trước khi mối liên hệ giữa bọn họ và Bạch Hoán Sênh càng thêm sâu đậm, Lão Bạch vì sự thay đổi bất ngờ mà lựa chọn kết thúc sinh mạng, điều này khiến Lão Vương gia rất đau lòng và bối rối.
Sau khi tình hình Lỗ Đông xảy ra đại biến, bọn họ cũng không thể im hơi lặng tiếng, kết quả Chương Khởi Minh liền trở thành kỳ tiêu của Vương gia ở Lỗ Đông, cục diện mà ông ta đối diện rất phức tạp.
Đường Sinh biết cho dù Vương Ngạn Đôn bằng lòng hay không cũng phải tới Lỗ Đông một chuyến, tổng hợp nguồn lực bên đó để xây đựng một tình thế mới, về phía Giang Trung Lão Vương gia gây sức ép thế nào cũng không có tác dụng.
Sau năm 2007, Lương Cẩm Quang cho dù phải ở lại Giang Trung cũng không có tác dụng gì, Đậu Vân Huy, Hách Đông Minh, Tạ Tề, Cố Hải Minh, Vương Hướng Sư những vị quan to trong chính quyền ở các tỉnh sẽ hoàn toàn vây quanh ông ấy.
Phía dưới càng không cần nói, Cẩn Sinh, Sở Đại hai tập đoàn lớn đó gần như đã nắm trong tay sản nghiệp cơ bản của tỉnh Giang Trung, anh còn muốn trông cậy vào cái gì? Phải nói xí nghiệp Cẩn Sinh có thể bị Quốc vụ viện chiêu an biến thành doanh nghiệp nhà nước tiếp theo nắm giữ được nó cũng sẽ là cán bộ được họ Đường xem trọng.
Ở giang Trung cũng giống như Lương Cẩm Quang nói xoay chuyển trời đất, không muốn tận hưởng sự vinh quang của người ta ở nơi này cũng không phải không được.
Cho nên sự phỏng đoán của Đường Sinh, vào năm 2007 lão Vương gia có thể sẽ điều Lương Cẩm Quang tới nơi khác, không cần thiết phải lãng phí tình cảm ở Giang Trung.
Hiện nay quan trọng nhất là Lỗ Đông, vì Vương Ngạn Đôn đột nhiên tái xuất, tình thế của Lỗ Đông sẽ có sự biến hóa tinh tế, việc này không hề có chút nghi ngờ gì nữa, sức lực của mình cũng phải nhập vào Lỗ Đông, căn cứ Ngân Loan đột nhiên muốn nắm bắt, sau đó lấy danh nghĩa của Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh biểu hiện cụ thể các ngành đa nguyên hóa ra ngoài, bao trùm các ngành khác của Lỗ Đông, mà ngành tàu thuyền chỉ là một trong số đó.
Về mặt chính trị cũng phải nhúng tay vào, việc cha mình sẽ tới Lỗ Đông phải tiến hành sớm, không thể đợi đến tháng ba năm sau, nếu không sẽ muộn mất.
Trong lòng Đường Sinh đang tính toán những điều này, đôi mắt đang lim dim liền mở to ra, nghiêng nghiêng khuôn mặt tuấn tú đang có chút mông lung nhìn Mai Chước, chỉ một cái nhìn Mai Chước đã nhìn ra hàm ý mà hắn truyền đạt, liền hơi nghiêng thân thể mềm mại đang mặc trên mình chiếc váy ngủ trong suốt,
- Phải đi rồi sao?
Tiểu mỹ nhân này có trí tuệ khác thường, chỉ một cái nhìn có thể thấy được nhiều thứ, Đường Sinh giơ tay khẽ vuốt đôi má lúm đồng tiền của cô, nhắm nghiền mắt lại, tỏ vẻ là cô đoán chính xác rồi:
- Vương Ngạn Đôn hận không thể nghiền tôi thành tro, ăn sống nuốt tươi, tôi phải sớm có sự chuẩn bị.
Về chuyện cũ Mai Chước cũng biết rõ, họ Vương kia cũng có gia cảnh tốt, cũng là Đường Sinh, đổi lại người căn bản không có cách nào đối phó với anh ta, chết cũng không biết chết thế nào,
- Phải làm việc chính, tình cảm nữ nhi sẽ luôn làm tiêu hao đi chí khí, chúng tôi cũng không hi vọng cậu trở lên mềm yếu.
Sở Tình dịu dàng phía sau Đường Sinh, nhẹ nhàng cười, nói:
- Mềm yếu gì chứ, đã cuơng cứng lên từ lâu rồi.
Đường Sinh nằm sấp không có tâm trạng nào để cười, hôn Mai Chước một cái,
- Sự nghiệp phải phát triển, chuyện phòng the cũng phải làm, công việc, cuộc sống đều phải làm.
Tôi không phải là hạng người cứng rắn trong công việc mà bỏ mặc phụ nữ một bên, nhưng hễ có thời gian rảnh là muốn ôm người tôi yêu làm chuyện đó…
Khi hắn nói những lời này, Sở Tình đã cúi đầu xuống ngậm cái đó của hắn vào miệng rồi, mấy ngày nay ba người bọn họ giống như cá gặp nước, sớm đã tiến đến một cung bậc hòa hợp cao nhất.
Khi những âm thanh làm cho người ta hồn siêu phách lạc phát ra thì cũng kéo theo một trận chiến mới,
- Chước Tổng, việc của Cẩn Sinh ở giang Trung phải nhờ đến cô rồi, cho tôi cơ hội để tôi làm vừa lòng Chước Tổng nhé.
Đường Sinh ngẩng đầu lên lè lưỡi ra đưa đi đưa lại, Mai Chước cười khanh khách, di chuyển người lên trên sau đó kẹp đôi chân đẫy đà vào khuôn mặt tuấn tú của tình lang
- Bở cho cậu quá.
Đêm đó ánh sao rất sáng, chiếu sáng mọi thứ qua chiếc cửa sổ trong suốt của cung Cẩn Sinh, khi trời gần sáng Đường Sinh mới dừng cuộc chiến, Mai Chước và Sở Tình đều mệt nhoài, cho dù là chút sức lực để nâng người lên cũng không có, trong đôi mắt chỉ còn lại sự đờ đẫn.
Buối sáng Đường Sinh đi máy bay về Bắc Kinh, Lam Khấu đưa hắn ra sân bay, cô chờ cho đến khi máy bay cất cánh mới quay về.
Ở Caesar thế kỷ Vương Ngạn Đôn đang đứng cạnh một chiếc cửa sổ, anh ta đang nhìn về một nơi xa, đó là nơi mà chiếc may sẽ cất cánh, nó bay lên từ sân bay đi qua thành phố Nam Phong, phương hướng này chính là phương hướng thẳng tới Bắc Kinh, Ngu Phong Đình ngồi trong chuyến bay trở về bắc Kinh lần này để chuẩn bị Đại sự.
Mỗi buổi sáng Vương Ngạn Đôn đều có ham muốn muốn gây sức ép với một người phụ nữ, bình minh vừa đến là anh ta lại thả mình vào hoan lạc, có một người là người bạn tình tốt nhất của anh ta, cô ấy có sức chịu đựng tốt nhất mà Vương Ngạn Đôn mãi không thể quên người phụ nữ này.
Ai vậy? Đinh Hải Dung; người phụ nữ này liên quan tới vận mệnh một đời của anh ta và gia tộc của anh ta, không ngờ lại bị mình đưa lên chiếu bạc cược.
Cho dù làm việc đó với bất cứ người phụ nữ nào, Vương Ngạn Đôn cũng không thể không nhớ Đinh Hải Dung, vì Đinh Hải Dung mang trên mình những vũ khí tuyệt vời.
Thân hình uyển chuyển, bộ ngực đầy đặn, bộ mông đẫy đà, tất cả bộ phận trên người đều làm cho tất cả máu trong người mình sôi lên, những lúc làm chuyện đó với cô ấy anh ta lúc nào cũng nhớ mãi, nhưng bây giờ tất cả những điều đó đều bị người khác tuỳ ý thưởng thức.
Nghĩ đến điều này trong long anh ta tựa như những nhát dao sắc nhọn đâm vào, âm thanh phát ra từ kẽ răng, khiến Ngu Cơ Mỹ đang nằm thở dốc trên giường đều nguội lạnh.
Cô biết Vương Ngạn Đôn lại nhớ tới Đinh Hải Dung, cảm thấy không chịu nổi, liền thở dài:
- Ngạn Đôn, anh vẫn nhớ cô ta? Không sợ em ghen sao?
Vương Ngạn Đôn trở mình, ôm người phụ nữ toàn thân không mặc gì vào lòng,
- Cả đời này anh cũng không thể nào quên được con tiện nhân đó, ả đã dùng biện pháp đê hèn nhất để đả kích anh, trong đầu anh ngày nào cũng xuất hiện cảnh tượng đó, mặt của cô ta và Đường Sinh dán vào nhau, đầu lưỡi thò ra vẫn còn đọng lại tinh dịch của Đường Sinh.
Rồi sẽ có một ngày anh phải khiến ả nếm trải mùi vị tinh dịch của hàng nghìn hàng vạn người, đây là tự ả tạo ra nghiệt trướng, hậu quả là tất yếu, cũng là kết quả của việc phản bội Vương Ngạn Đôn này, tuyệt đối không thể tha cho ả.
- Ừ, em sẽ lựa chọn một nam tử hán ưu tú nhất cho cô ta tận hưởng, cái chúng ta có là tiền, chúng ta tới Nam Phi mua một tên nô lệ ra đen cho cô ta.
- Ha..Ý này rất hay, có một ngày anh sẽ cho cô ta vào trại tập trung của nô lệ, để ả sống nửa đời còn lại.
Sự hận thù với Đường Sinh khác với sự hận thù với Đinh Hải Dung, hợp hai cái hận của hai bọn họ lại với nhau chính là động lực để Vương Ngạn Đôn quật khởi một lần nữa..
Đối với một người đàn ông mà nói, mối hận “đoạt vợ” là khắc cốt ghi tâm nhất, Vương Ngạn Đôn lúc này không hề quan tâm tới nguyên nhân ban đầu, anh ta chỉ nhìn thấy kết quả điều này đã khiến anh ta phải đau khổ, hơn nữa lại đổ hết tội lên đầu Đường Sinh và Đinh Hải Dung, trước mặt Ngu Cơ Mỹ, anh ta không muốn nhắc tối lỗi của mình.
- Đúng rồi, Ngạn Đôn, liên kết với Uông Ích của Uông gia cũng không cần đích thân anh phải đi mà? Nể mặt ông ta vậy sao?
- Hại bối mà, vẫn phải có thái độ, nắm được Uông Sở Tình của tập đoàn Sở Đại cũng là người tài, anh phải thử tiếp xúc với cô ta, chỉ cần là tất cả những việc có thể đả kích đến lợi ích của bản thân Đường Sinh, anh đều phải cố gắng làm bằng được, Uông gia có giá trị lợi dụng.
- Hình như nghe anh từng nói Liễu thị của một trong tam hào Nam Phong là người thân bên ngoại của Đường gia, vậy Liễu gia đó không phải càng có giá trị lợi dụng sao ?
- Liễu gia á, không làm sao xuống tay được, anh cũng muốn đánh vào nội bộ bên ngoại của hắn nhưng không dễ như vậy đâu, từ từ đã.
- Người một nhà cũng chưa chắc đã hòa hợp vậy, chỉ cần có chỗ trống chúng ta sẽ phải chui, em không tin không đánh lại được bọn chúng?
- Ha, có Cơ Mỹ em giúp đỡ anh, tin chắc là bọn chúng nhất định sẽ đánh bại được hắn, dậy đi, lên tỉnh gặp một người.
Tại nhà giam của Tỉnh, Lý Thịnh một công tử của Giang Lăng trước đây ngạo mạn vô cùng bước ra phòng gặp thì nhìn thấy Vương Ngạn Đôn, ồ, anh ta ra rồi sao?
Lý Thịnh cũng không ngờ Vương Ngạn Đôn sẽ đến thăm mình, Vương Ngạn Đôn cũng không đặc biệt cảm động trước Lý Thịnh, anh ta đến là có mục đích muốn nghe Lý Thịnh nói tỉ mỉ xem ở Giang Lăng Đường Sinh có mâu thuẫn lớn nhất với ai, anh ta muốn tìm điểm yếu của Đường Sinh để tiếp cận hắn.
Lý Thịnh lúc trước rất thân mật với La Kha, nghe cô ta từng nói một số việc về Đường Sinh, cũng muốn các tiểu thư, công tử trong này nghe ngóng thêm một chút:
- Cũng chưa từng nghe thấy việc nào mãnh liệt cả, chính là con trai đại phú Đường Dục ở Giang Lăng, Đường Binh đã bị đưa vào trại cai nghiện, ngoài ra còn có Bích Tông Nguyên của gia tộc Bích thị cũng đối đầu với Đường Sinh, chính là em ruột của Bích Tú Hinh, còn những cái khác hình như không có gì đáng chú ý.
Đường Dục? Bích Tông Nguyên? Vừa rời khỏi Tỉnh Vương Ngạn Đôn liền cử người đi thăm dò tình hình gần đây của hai người này, xem xem liệu có thể có giá trị lợi dụng không, nói ra thì cũng đáng cười, trong lòng anh ta tự hỏi, mình từ khi nào bắt đầu tỉ mỉ như vậy để đối phó một người chứ? Hix, Có người ắt phải gặp xui xẻo.
Mình phải liên lạc với tất cả những người từng hận Đường Sinh, để hình thành một lực lượng lớn, bóp chết tên tiểu tử đó,
Buổi chiều Sở Tình nghe cha nói trưa nay chú hai bị Trưởng ban thư ký tỉnh ủy Lữ Tĩnh Mịch mời tới, sau đó buổi chiều cô lại nhận được điện thoại của chú hai, nói là phải trịnh trọng xem xét việc tập đoàn Uông Thị sát nhập với Sở Đại, trong lòng Sở Tình chột dạ, cô liền thương lượng việc này với Mai Chước.
- Cô nói xem có phải là Lữ Tĩnh Minh đã dẫn chú hai tôi tới gặp Vương Ngạn Đôn không? Hơi kỳ lạ.
Các cô đều từng nghe Đường Sinh nhắc tới quan hệ giữa Vương Ngạn Đôn và chủ tịch tỉnh Lương Cẩm Quang, mà Lương Cẩm Quang lại chính là đại diện của Lão Vương gia ở tỉnh Giang Trung.
Mai Chước bất giác gật đầu:
- Tôi thấy có khả năng này đấy, việc thành lập Công ty quản lý quỹ Cẩn Sinh cũng có duyên với họ Lương, Vương lúc đầu bọn họ giở thủ đoạn, bọn họ muốn đưa giám đốc ngân hàng Liễu Vân Cương ra, việc này cô cũng biết, người tiếp nhận trong số những người Chủ tịch Lương lựa chọn chính là chú hai cô.
Sở Tình cũng biết việc này, sau đó Đường Sinh đi một chuyến tới Bắc Kinh liền khiến tư quản Cẩn Sinh xuất hiện, điều này mới hóa giải được nguy cơ lúc đầu, cũng vì khiến quan hệ hai nhà Uông Liễu có chuyển biến xấu,
- Khả năng rất lớn, xét về tâm tư của chú hai tôi mà nói, ông ấy thật sự không cam tâm làm cấp dưới trong Sở Đại.
Quan hệ giửa Cẩn Sinh và Sở Đại rất gần, ai cũng có thể thấy, quan hệ giữa tôi và Đường Sinh cũng rất thân, chú hai tôi cũng có thể nhìn ra, tôi phát hiện Uông gia đang đối mặt với khả năng bị chia rẽ, còn có Trần gia cũng là tay sai của Lương, Vương.
Vụ đánh cuộc đó ở Caesar suýt nữa khiến Trần gia lâm vào cảnh tuyệt vọng, không phải người trong tỉnh đều chu toàn, Trần gia bây giờ cũng rất thảm.
- Ừ, hiện nay Trần gia chắc chắn coi Vương Ngạn Đôn là Thiên Lôi sai đâu đánh đó, chú hai cô cũng có thể dựa vào, nhưng bọn họ phát triển rất khó ở Giang Trung, muốn thoát khỏi vòng vây của Công ty quản lý quỹ Cẩn Sinh là điều không thể, các ngành nghề đều ở trước sự quan sát của chúng ta, bao gồm cả chính trị.
Tất cả những điều Mai Chước nói không có chút nào là giả, tình thế của Giang Trung không phải chỉ cần hai nhà Uông Trần hợp tác là có thể đảo ngược được tình thế.
Trong đêm chú hai quả đã gọi điện tới, nói là vì mình mà tiến cử một bằng hữu, trong lòng Sở Tình biết là ai, nhưng vẫn giả bộ hỏi là ai?
- Sở Tình à, là người có quan hệ với chủ tịch Lương, đây là một cơ hội phát triển của Uông gia chúng ta, cũng là một sự mở đầu tốt đẹp cho sự hợp tác giữa hai tập đoàn Uông Thị và Sở Đại, chú cũng hi vọng cháu có thể gặp người này, một thiếu niên có tài, gia thế không tầm thường, cháu đến sẽ biết ngay.
- Chú hai, có một số việc cháu cũng không nói với chú, nhưng người có quan hệ với chủ tịch Lương cháu nhất định không thể gặp mặt, cứ như vậy đi…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...