So với cảnh ngộ của Triều Quân Hoành, Bích Tông Nguyên vẫn còn may mắn chán.
Anh ta không sao, hai ngày sau đã đi xuống giường.
Nhưng cũng đủ làm anh ta thấy buồn bực.
Sự căng thẳng của Bích Tú Hinh cũng giảm bớt được một chút.
Đúng là nghiệp chướng mà, hành động độc ác như vậy? Sao phải tấn công vào chỗ yếu ớt nhất trên người nó?
Cùng thời gian, mẹ Triều Quân Hoành như điên như cuồng, nghe nói con trai bị phế đi như vậy, ngất xỉu ba bốn lần, gào khóc thảm thiết, phế đi sao, con ta bị phế đi sao, trời không có mắt!
Triều Công Nguyên muốn thông qua truyền thông tạo dư luận để đòi lại công bằng cho con.
Nào ngờ, qua một đêm, cơ quan pháp luật Tuyền Thành, Thanh Thị, Long Cương thu được hơn mười vụ án do Triều tam ca gây ra, còn dám đòi công bằng? Trong hàng chục vụ đó, có bốn vụ nghiêm trọng nhất.
Mấy cô gái đáng thương sau khi bị con ông ta lăng nhục đều tự sát.
Hiện giờ giới truyền thông đều nói về sự kiện đứa con của Triều Công Nguyên, chẳng những ông ta không được xã hội thông cảm, ngược lại còn dấy lên sự phản ứng dữ dội của người dân.
Tuyệt đối vượt ra ngoài dự liệu của Triều Công Nguyên.
Bài viết trực tuyến đua nhau lên mạng, ăn mừng Triều Quân Hoành trở thành một thái giám, Thanh Thị, Tuyền Thành không ít người đốt pháo.
Cảnh tượng này còn náo nhiệt hơn cả năm mới.
Tất cả chuyện này làm mẹ Triều quân Hoành hôn mê lần thứ năm.
Triều Công Nguyên mặt cũng xanh mét.
Cổ phiếu Thanh Cương giảm liên tiếp ba ngày, mỗi ngày tụt một ít, giá trị trên thị trường đã bị thu hẹp đáng kể.
Mọi người đều chuyển sang mua cổ phiếu Đông Thái, bên này tăng vọt, bên kia giảm thảm hại, bảy ngày sau, Triều Công Nguyên đứng ngồi không yên.
Các phương tiện truyền thông công bố, trong mười ngày qua, giá cổ phiếu Thanh Cương giảm mạnh, khiến thị trường chứng khoán chấn động, các cổ phiếu khác đều lên giá.
Chỉ duy có Thanh Cương là ào ào rớt liền mười ngày.
Giá trị từ 16,7 tỷ tụt xuống 11 tỷ , trong vòng mười ngày giá thị trường bốc hơi 5,7 tỷ.
Triều Công Nguyên không có động tĩnh gì, ngày thứ mười một đóng cửa với 9,1 tỷ.
Cổ phiếu Thanh Cương sụt giảm cũng gây ra khủng hoảng nội bộ.
Triều thị Thanh cương nắm 80%cổ phần trong tay, chỉ có 20% của các nhà đầu tư.
Giá thị trường đã giảm xuống 9,1 tỷ dưới mức giá trị tài sản thật sự.
Bởi vì tổng giá trị tài sản của Thanh Cương đạt 12 tỷ, giá thị trường chỉ được ba phần tư giá đó, hơn nữa sự sụt giảm còn chưa ngừng lại.
Trái lại Đông thái, bị Tường Hinh Thụy Phổ thu mua, sau đó giá cổ phiếu lên vùn vụt, giá trị tài sản sau khi tổ chức lại đạt tới hơn 19 tỷ.
Hiện giờ, giá trị thị trường chỉ trong một thời gian ngắn đã đột phá lên mức 40 tỷ, tăng hơn gấp đôi, đây là tốc độ tăng chóng mặt!
Khả năng thu hút vốn làm người ta kinh ngạc, cũng bởi vì các sự kiện gần đây gây ra, người ta tranh giành nhau mua cổ phiếu của nó.
Tuy Tường Hinh Thụy Phổ ở nước ngoài, nhưng công ty chi nhánh mới được đăng ký là phù hợp với lợi ích đất nước, lợi nhuận công ty chi nhánh và thuế đóng góp vào ngân sách ở đây, là công ty nước ngoài, được hưởng các chính sách ưu đãi, so với các doanh nghiệp tương tự sẽ càng có sức cạnh tranh.
Tên đầy đủ của công ty là “ Công ty công nghiệp đóng tàu Tường Hinh Thuỵ Phổ đại Trung Hoa”.
Bích Tú Hinh là Chủ tịch Hội đồng quản trị.
La Sắc Sắc giữ chức Phó chủ tịch Hội đồng quản trị, Tổng giám đốc, Giám đốc tài chính.
Liễu Tông Quyền đảm nhiệm chức Trưởng ban thư ký Hội đồng quản trị, Phó chủ tịch thứ nhất.
Loan Nghệ Mĩ đảm nhiệm Phó tổng giám độc tài chính thứ nhất, Trưởng ban tài nguyên và nhân sự, đặc biệt mời Đường Sinh làm Cố vấn Hội đồng quản trị nhưng hắn không nhận.
Đường Sinh không hứng thú làm cố vấn.
Hắn cùng Ninh Hân, Dung nữ tiếp xúc với Thẩm Hồng Nho, Lưu Quang Chấn ở Tỉnh uỷ, Thẩm Hồng Nho thuộc phía nhà họ Đường, ông ta ra mặt không có vấn đề gì, Lưu Quang Chấn thuộc phía nhà họ Đinh, có Dung nữ giới thiệu cũng không thành vấn đề.
Đây là lần đầu tiên tiến hành gặp gỡ các quan chức cấp tỉnh, Dung nữ cũng chỉ nói Đường Sinh là em trai mình.
Sau đó, chị em nhà họ Cao lại dẫn Đường Sinh đi quân khu Lỗ Tế gặp gỡ Tư lệnh Đàm Quốc Thắng, Tham mưu trưởng Đỗ Hinh Đức
Con trai Đàm Quốc Thắng, con trai Đỗ Hinh Đức và Cao Tiểu Sơn ở cùng một chỗ, trước đó bọn họ đã biết, gia đình hai vị tướng đều ở Thủ đô, Lỗ Đông là nhiệm sở, gia đình không đi cùng.
Chẳng hạn các cụ và thân quyến đều ở thủ đô.
Đàm Quốc Thắng có con là Đàm Tiểu Dương, Đỗ Hinh Đức có con là Đỗ Vũ cùng tuổi với Cao Tiểu Sơn, khoảng hai mươi lăm, bọn họ đều nổi danh là con trai của các tướng tại Lỗ Đông, đang bàn tán về Triệu Quân Hoành.
Hai người khịt mũi:
- Ối trời!.
Đồ nhãi ranh bậy bạ! Chưa từng nghe nói về thằng này.
Nhưng có nghe nói về con trai của Bí thư Bạch, Bạch Chiến Văn.
Chắc là Triệu Quân Hoành dựa vào thế anh họ hắn làm bậy chứ gì ?
Bạch Chiến Văn? Con trai của Bạch Hoán Sanh, anh họ của Triều Quân Hoành.
Đường Sinh cũng lần đầu tiên nghe nói đến y: - - Người này có danh tiếng?
Đàm Tiểu Dương gật đầu:
- Ừ, Bạch Chiến Văn rất nổi tiếng ở Tuyền Thành, Long Cương, Hải Khẩu, Thanh Thị, thành phố cấp 3 Đảo Sơn.
Người này xuất thân từ đặc công, rất có tài, còn được bầu là một trong mười cảnh sát nhân dân ưu tú toàn tỉnh.
Anh ta chừng hai mươi sáu, hai mười bảy, không lớn hơn tôi và Đỗ Vũ bao nhiêu.
Anh ta chính là Cục trưởng Cục trị an Tuyền Thành.
Ặc.
Trùng hợp quá hả? Khó trách Bích Tông Nguyên bị người ta dùng liệu pháp “chữa bệnh” bằng điện, để “rửa tội” cho tiểu IJ.
Hóa ra là có người cầm đầu.
Nếu không phải nghe nói Bạch Chiến Văn hiện đang đương chức Cục trưởng, Đường Sinh thật sự sẽ không quyết liệt truy xét chuyện Bích Tông Nguyên bị thương, nhưng nghe Bạch Chiến Văn chủ trì công việc ở Cục trị an, hắn liền nghĩ ra kế khác.
Rất rõ ràng, một số người đang lợi dụng công quyền để báo thù, có lẽ cũng định gây nên một sự kiện chấn động? Cuối cùng lại không có can đảm làm tới cùng.
Hay vì thấy Bích Tông Nguyên không phải là nhân vật chủ yếu nên buông tha cho y?
Động cơ này là không thể tha thứ được.
Nếu chẳng may người nhà họ Liễu rơi vào tay tên này, chỉ sợ tám phần là sẽ bị hành hạ điêu đứng!
Trong lúc Đường Sinh suy nghĩ như vậy, chuyện đó đã thật sự xảy ra.
Tối hôm đó Cục trị an Tuyền Thành bắt được một đám người đi chơi gái, trong đó có một tên là Liễu Tông Minh.
Người này là ai vậy? Là chú ba của Liễu Tiểu Man.
Liễu Tông Minh thứ ba, lão đại là Liễu Tông Quyền, lão nhị là Liễu Tông Ích., Mấy ngày nay có chút đắc ý, tình hình Đông Thái đã tốt đẹp.
Nhà họ Liễu đều rất vui mừng.
Tông Minh thời gian qua sống rất phóng túng, dù vợ của y cũng rất được, nhưng y không kiềm chế được bản thân mình, thường xuyên lén đi ra ngoài lấy cớ bàn công chuyện với các doanh nhân để đi chơi gái.
Hôm nay chơi ra phát hỏa, vừa hay gặp Cục trị an rồi bị tóm, thực ra là người ta đã theo dõi y từ trước, biết rõ y mê gái, rình sẵn cả một ngày.
Chỉ trách y không cẩn thận, giờ phút quan trọng này mà lại để rơi vào tay họ hàng thân thích nhà họ Triều.
Đáng đời!
Liễu Tông Quyền nhận được tin báo từ cảnh sát, Lão Tam đã được đưa vào bệnh viện, họ nói người này chơi gái bị bắt tại chỗ, anh ta đã chống cự, còn hùng hùng hổ hổ, vào trong Cục cũng thế, còn mắng người, mắng đích danh Cục trưởng Bạch.
Khi một nữ cảnh sát lấy khẩu cung của anh ta, anh ta càng quá đáng, cởi quần đùi ngay trước mặt nữ cảnh sát.
Kết quả là bị mấy cảnh sát đánh ngay tại chỗ.
Liễu Tông Quyền cùng vợ là Loan Nghệ Mỹ chạy tới bệnh viện, Liễu Tông Minh đã vào phòng bệnh, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bác sĩ nói có khả năng “chỗ đó” bị phế rồi, trên người y đầy những vùng da bầm tím cháy đen, rõ ràng là có dấu vết của roi điện cảnh sát.
Nhân viên cảnh sát ở đây cũng nói anh ta giở trò lưu manh, làm mấy cảnh sát tức giận, dùng roi điện đánh anh ta.
Ngay tại cơ quan pháp luật còn giở trò đùa giỡn lưu manh với cảnh sát nữ.
Cảnh sát chúng tôi không dễ dàng tha thứ.
Mặt khác, một vài người cảnh sát khac cũng thừa nhận lúc ấy tức giận quá…, nếu mọi người muốn kiện, thì chúng tôi theo.
Đây là Cục trưởng Bạch Chiến Văn tỏ thái độ, ý là tuỳ các người cứ làm ầm ĩ lên, bên này chúng tôi sẽ hầu tiếp, hay là lấy danh nghĩa Cục trị an, mà không phải vài nhân viên cảnh sát, cho dù các vị thắng kiện chúng tôi cũng có thể đổ lỗi cho một số cảnh sát sơ suất, người ta đã sớm lập kế hoạch sẵn, ứng chiến hay không là chuyện của các vị.
Liễu Tông Nguyên tức đến vẹo cả mũi.
Nhưng có biện pháp gì?
Sau khi vợ con Liễu Tông Minh gặp y, y khóc lóc thừa nhận mình có mắng Bạch Chiến Văn nhưng không có cởi quần, chính là bọn họ hãm hại.
Có một tên liền nhân cơ hội nói y giở trò đùa giỡn, lưu manh trước mặt nữ cảnh sát, còn lấy dùi cui điện đánh y.
Liễu Tông Nguyên cắn răng, Loan Nghệ Mỹ cũng rớt nước mắt, ra phía sau nói chuyện với bác sĩ.
Bác sĩ bảo:
- Phải quan sát một hai ngày, tình hình rất xấu, có khả năng phải cắt bỏ những chỗ bị thương nặng.
Nghe xong, hai vợ chồng họ đều trợn tròn mắt.
Màn đêm buông xuống, lão nhị Liễu Tông Ích cùng vợ chạy đi, Liễu Tiểu Man cũng chạy đi, cô liền gọi điện thoại cho Đường Sinh.
Đường Sinh đang cùng Cao Ngọc Mỹ, Vương Tĩnh, Đồng Thiến Thiến, Cao Tiểu Sơn, Bàng Quyên Nhi, Đàm Tiểu Dương uống rượu ở một quán ăn đêm, nhận điện thoại nói phải đến bệnh viện, hắn cũng không hỏi lý do tại sao.
Chỉ dẫn theo Ngọc Mỹ, Vương Tĩnh, Đồng nữ đi.
Nửa đường hắn bảo Đồng nữ liên hệ với bệnh viện của quân khu.
Ở đó năng lực cộng với trang thiết bị tốt hơn, cũng không chịu ảnh hưởng của chính quyền địa phương.
Có lẽ có thể cứu chữa được.
Vừa nhìn thấy Tiểu Man, câu đầu tiên cô nói là:
- Chú ba tôi xong rồi, Đường Sinh, là bọn họ trả thù, ức hiếp người quá đáng mà.
Ta mặc dù không giết mọi người, nhưng mọi người lại vì ta mà liên lụy.
Nếu ta không phế đi con cái nhà họ Triều, bọn họ không đến mức độc ác như vậy, cũng không đến mức không chừa đường để rút lui.
Nhưng họ Triều kia rõ ràng nên chịu sự trừng phạt như vậy.
Gần đây các đơn tố cáo y, các hồ sơ vụ án chồng chất ở Sở công an.tỉnh, cũng bị fax vào Sở cảnh sát Thủ đô, mà cậu ấm mười tám tuổi nhà họ Triệu không thể nào nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật được.
Cho rằng Bạch Hoán Sanh tạm thời rời khỏi, hai nhà Triều Bạch sẽ biết kiềm chế, nào ngờ lại càng quá đáng!
Đêm đó Đường Sinh cùng Dung nữ bàn bạc, vừa “làm”, vừa nói chuyện, sự phẫn nộ của hắn chuyển thành “hành động”.
Kết quả, hắn “làm” Dung nữ thê thảm vô cùng.
Cô đành đón nhận sự phẫn nộ của Nhị Thế Tổ, biết tiểu bại hoại đã quyết tâm.
Sáng sớm khi Dung nữ mở mắt ra , câu đầu tiên nói chính là:
- Hôm nay cậu bảo Liễu gia đưa vụ án này đến Sở Công an tỉnh đi.
Buổi sáng, ngay tại văn phòng, Dung nữ nhận được đơn tố cáo Cục trị an Tuyền Thành.
Cô phái người đi tổng hợp toàn bộ tài liệu và tự mình dẫn người đi bệnh viện tìm người bị thương nói chuyện, trực tiếp lấy thông tin.
Buổi chiều, kết quả rất xấu.
Ở bệnh viện, lão tam nhà họ Liễu bị cắt bỏ một tinh hoàn, tinh hoàn còn lai vẫn còn phải theo dõi vài ngày nữa.
Chỗ Bạch Chiến Văn cũng nghe tin tức.
- Cô à, việc đã rồi, mọi người cũng đừng lo, ở Lỗ Đông, chuyện này nhà của chúng ta vẫn còn có thể giải quyết công bằng.
Bạch Ngọc Đan thực sự rất lo lắng cho cháu trai, vì con bà, Bạch Chiến Văn bày mưu tính kế trả thù, xem ra quan điểm của y là đối phương biến người của ta thành thái giám, chúng ta cũng làm như vậy với người của đối phương, ở Lỗ Đông ảnh hưởng của ta đây còn chưa bị loại bỏ đâu, đừng xem thường.
Vốn ở kinh thành lặng lẽ nghỉ ngơi mấy ngày, Bạch Hoán Sanh cũng nhanh chóng nghe được tin này.
Vừa nghe là con trai gây chuyện, trong lòng ông ta rất căng thẳng.
Sau đó Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Triệu Hoành gọi điện cho ông ta:
- Bí thư Bạch, Ủy ban Chính trị Pháp luật bên kia có hành động.
Bí thư Uỷ ban chính trị và Pháp luật Lưu Quang Chấn phản ứng rất nhanh, ngày hôm sau mời dự họp hội nghị ở tỉnh.
Buổi chiều liền miễn chức Bạch Chiến Văn.
Bạch Chiến Văn không phục, chạy đến thành phố làm ầm ĩ, Chủ tịch thành phố Tiền Phú Nhân chỉ biết cười khổ, sau đó Dung nữ tìm đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...