Thật ra trong lòng Cầm Song cũng vô cùng lo lắng, nàng đã xem kỹ thân thể hiện tại của mình, thân thể của nàng có thuộc tính hoả, không phải thuộc tính thổ.
Mà hôm nay dược tề nàng luyện ra có thuộc tính thổ, không biết có xảy ra chuyện gì không, lúc trước nàng cũng chỉ nghe đan sư thủ hạ giới thiệu đơn giản qua, nàng không hỏi nhiều.
Tuy trong lòng bất an là thế, nhưng nhìn thấy ánh mắt lo lắng của bà vú, nàng liền nhẹ nhàng cười nói:
"Nhũ mẫu, sẽ không có việc gì đâu !"
Vừa dứt lời, lông mày Cầm Song chợt nhíu lại, trên da truyền đến cơn đau đớn kịch liệt, cảm giác như làn da đang bị xé rách, phảng phất có vô số con dao nhỏ đang cắt từng miếng da trên người nàng.
"Song nhi!" Thấy Cầm Song trong nháy mắt tái nhợt, nhíu chặt lông mày, mồ hôi chảy xuống như suối nhỏ, Cầm Anh lo lắng vọt tới bên cạnh thùng tắm.
Cầm Song miễn cưỡng nở nụ cười với vú nuôi, nhưng cơn đau đớn lại khiến nàng cắn chặt môi., Cầm Anh mới vừa thở dài một hơi khi thấy Cầm Song cười, lại phải thấy vẻ mặt thống khổ của Cầm Song, trái tim cứ thế nhảy lên.
Nhưng biểu tình quật cường trên khuôn mặt Cầm Song khiến cho Cầm Anh bình tĩnh lại, không còn muốn đem Cầm Song ra khỏi thùng tắm ngay lập tức, bà đứng chôn chân lo lắng nhìn Cầm Song thống khổ không chịu nổi trước mắt.
Cầm Song bắt đầu run rẩy, lúc này bên trong da nàng như có ngàn vạn tiểu trùng cắn xé nhau, loại trùng kích dày đặc đau đớn khiến nàng gần như ngất đi.
Nhưng linh hồn hai đời chồng lên lại thiên về để lực lượng linh hồn nàng rất cường đại, nàng có thể nhẫn nhịn đau đớn kịch liệt kia một cách rõ ràng.
Hai tay Cầm Anh bấu chặt vào thùng tắm, mắt đỏ đậm, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Có mấy lần muốn đưa Cầm Song ra khỏi thùng tắm, nhưng mỗi khi bà duỗi tay ra đụng tới thân thể Cầm Song, Cầm Song đều mở đôi mắt, lắc đầu thật mạnh.
Trong lòng Cầm Song không quá lo lắng về phương thuốc này, dù sao đây cũng là phương thuốc đã được điều chế trong kiếp trước của nàng.
Đan sư kia từng nói qua, chế tạo và nghiên cứu mỗi loại thuộc tính tương ứng với nước thuốc, các loại thuộc tính nước thuốc có thể dùng chéo với nhau hay không còn chưa có thử nghiệm qua.
Nhưng sau khi chuyển thế nàng đã bị ép đến góc tường, nàng phải cường đại, thật cường đại để bảo hộ chính mình.
Cầm Anh thấy dáng vẻ quật cường trên mặt Cầm Song, trong đầu nhớ tới lúc trước đó không lâu bắt Cầm Song tu luyện đến hôn mê, cũng là vẻ mặt quật cường này, lòng bà quặn đau, hai mắt nhòa lệ.
Bỗng nhiên, trong lòng bà run lên, giơ tay nhanh chóng lau đi nước mắt, trên mặt hiện lên sự vui mừng.
Bà thấy từ trong cơ thể Cầm Song có một chút tạp chất màu đen đang bài xuất ra bên ngoài, phiêu tán ở trong nước thuốc.
Điều này chứng minh loại dược tề này hữu dụng!
Ánh mắt của Cầm Anh bắt đầu trở nên mong đợi, trong nháy mắt lại trở nên lo lắng hẳn lên.
Bởi vì lúc này bên trong thùng tắm Cầm Song đã không còn ngồi vững, thân thể bắt đầu lung lay .
"Song nhi..."
Cầm Song cố sức mở mắt, khóe miệng co quắp một chút, lộ ra một nụ cười mơ hồ không rõ...
Rốt cuộc Cầm Song không giữ được thanh tỉnh, cả người mềm nhũn sụp xuống, không còn chút khí lực nào.
Cầm Anh đầu tiên là mang Cầm Song ra ngoài, sau đó thay đổi thùng nước, lại đem Cầm Song ôm vào trong thùng, ôn nhu rửa sạch một lần cho nàng.
Vừa rồi Cầm Song trong đau đớn kịch liệt vẫn quyết không rơi vào hôn mê, lúc này lại đang ngủ ngon lành trong còng tay ấm áp của nhũ mẫu.
Đến ngày thứ hai khi nàng tỉnh lại, phát hiện vú nuôi đã đi rồi, để lại cho nàng một tờ giấy, trên đó xiêu xiêu vẹo vẹo viết một câu:
"Ta đi săn, đồ ăn trong nồi."
Cầm Song rửa mặt, sau đó đi ra sân.
Lúc này vẫn còn sớm, chân trời chỉ lộ ra một chút ánh sáng.
Cầm Song lẳng lặng đứng trong sân, trong đầu nhớ lại các loại công pháp kiếp trước cùng công pháp trong trí nhớ kiếp này.
Với tư cách một Nữ Võ Thần, kiếp trước nàng nắm giữ rất nhiều công pháp.
Đa phần những loại công pháp này đều chú trọng luyện da thịt gân cốt, nội luyện tinh khí thần.
Cầm Song dựa theo trí nhớ, ở trong sân diễn luyện.
Nàng lựa chọn ba loại công pháp phẩm cấp cao nhất theo thứ tự tu luyện một lần, hiệu quả chưa thực làm nàng hài lòng.
Nàng lại đem công pháp Cầm gia trong trí nhớ của kiếp này ra tu luyện một lần, cảm thấy hiệu quả so với công pháp kiếp trước không hơn là bao.
Cuối cùng nàng lục lại Hỏa Phượng Bảo Điển của đế đô Cầm gia từ trong trí nhớ, trong Hỏa Phượng Bảo Điển chỉ có một thức là phương pháp Luyện Bì kỳ, gọi là Phượng Thể nhất thức.
Khi Cầm Song bắt đầu tu luyện Phượng Thể nhất thức này, liền cảm giác được làn da truyền đến đau đớn.
Tình huống này không xuất hiện khi nàng tu luyện công pháp kiếp trước và công pháp của Cầm gia.
tinh thần Cầm Song không khỏi rung lên, cái này chứng minh thức công pháp của Phượng Thể còn cao cấp hơn so với công pháp lúc trước nàng tu luyện.
Tinh thần nàng trở nên tập trung cao độ.
Phượng Thể nhất thức này bao hàm ba tư thế, Cầm Song từ lúc ba tuổi đã bắt đầu tu luyện, tuy rằng chỉ là Tôi Bì kỳ, mặc dù ba ngày làm hai ngày chơi, nhưng mà cũng tích lũy được một ít căn cơ.
Đêm qua đi tắm dược tề, thể chất đã được cải thiện rất lớn.
Vậy mà có thể vận hành Phượng Thể nhất thức hoàn chỉnh.
Tuy rằng trong quá trình vận hành có cảm giác đau đớn, nhưng dù sao cũng đã luyện hoàn chỉnh Phượng Thể nhất thức.
Lông mày của Cầm Song hiện lên một chút vui mừng, cái này chứng minh nàng đã đạt đến Tôi Bì kỳ đỉnh phong, căn cứ Hỏa Phượng Bảo Điển ghi lại, khi tu luyện một thức Hỏa Phượng, thân thể không cảm thấy đau đớn, mà là cảm giác được thời điểm bành trướng hữu lực, chính là đã đạt đến Tôi Nhục kỳ.
Mà thời điểm Cầm Song tu luyện Phượng Thể nhất thức, chẳng qua chỉ cảm thấy đau đớn rất nhẹ.
Nàng tin tưởng chỉ cần mình lại ngâm một lần dược tề Thổ thuộc tính liền nhất định sẽ đột phá đến Tôi Nhục kỳ.
Cầm Song nắm chặt tay, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ vui sướng.
Nàng chạy đi rửa mặt rồi vội vàng ăn sáng, sau đó đi về phía học đường, Cầm Vân Hà xách hòm sách đi theo phía sau nàng.
Cầm Song vừa đi trên con đường lát đá cũ kỹ về phía học đường, vừa suy nghĩ về kế hoạch của mình.
Nàng nghe nhũ mẫu nhắc qua, trấn nhỏ này là một địa phương vô cùng nghèo và xa xôi, cho nên người ở tiểu trấn này trình độ võ đạo cũng rất thấp.
Tu vi cao nhất chính là gia chủ Vương gia Vương Thiên Ninh, Vương gia cũng là gia tộc lớn nhất trong trấn Thiên Cầm.
Nàng rõ ràng nhớ rõ lúc bà vú nói đến Vương gia, trong giọng nói tràn đầy khinh thường, còn nói tu vi Vương Thiên Ninh nếu như đặt ở Vương Đô, ngay cả tư cách làm gia nô cho một vài gia tộc cũng không đủ, chẳng qua là một Tôi Cốt kỳ đỉnh phong mà thôi.
Nhưng đây vẫn là Tôi Cốt Kỳ, có thể áp bức cả phủ công chúa!
Phủ công chúa to như vậy bây giờ chỉ có bốn người, Thất công chúa Cầm Song, nãi nương Cầm Anh, nha hoàn Cầm Vân Hà và một gia nô Cầm Thạch.
"Chỉ cần...!chỉ cần tu vi của ta có thể đạt tới Tôi Tủy kỳ, ta sẽ không bị nhục nhã như vậy.
Nhưng chỉ còn thời gian một tháng, ta có thể đạt tới Tôi Tủy kỳ sao?"
Một tia uể oải xuất hiện trong lòng nàng, nhưng ngay sau đó nàng đã gạt nó đi .
"Ta không còn là Cầm Song chỉ thích ăn rồi làm biếng kia, ta đã từng là một Võ Thần ! Nhất định có biện pháp! Nhất định có biện pháp! Để cho ta từ từ suy nghĩ một chút.
Đầu tiên,tối nay ta sẽ lại ngâm nước thuốc một lần nữa, hẳn là có thể đột phá đến Tôi Nhục kỳ.
Nhưng tốc độ này không đủ, ta phải nhanh chế tạo ra Tụ Nguyên khí kia, như vậy dưới sự trợ giúp của nước thuốc và Tụ Nguyên khí, có lẽ sẽ có tăng cường trên phương diện tốc độ lần nữa.
"Tiếp theo, ta muốn chọn một ít võ kỹ thích hợp cho võ kỹ tu luyện hiện tại, lấy nhãn quang, kinh nghiệm cùng võ kỹ của ta, dù một tháng sau, ta không đột phá đến Tôi Tủy kỳ, cũng chưa chắc không thể thu thập tên Vương Thiên Ninh kia.
Dù sao tại trấn nhỏ này, trình độ võ đạo vốn cực kỳ thấp, hẳn là không có vũ kỹ lợi hại gì."
Không!?
Nói không chừng đó là một số võ kỹ rác rưởi ! Trong Tôi Thể kỳ, cấp bậc khác nhau hoàn toàn hoàn toàn có thể bổ khuyết bằng võ kỹ.
Chỉ khi đạt đến Thông Mạch kỳ, sức mạnh võ giả mới bạo tăng, khi đó mới sinh ra áp lực cực lớn với võ giả cấp thấp."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...